← Ch.017 | Ch.019 → |
Giống với nhận xét của Lâm Phong, Thanh Ngọc cảm thấy bản thân có chút vốn liếng về sự thông minh mới có ước mơ đi tới Cực Hưng Thành học nhưng nàng chưa từng nghĩ có một ngày có thể học dễ dàng như hôm nay, dựa vào phương pháp Lâm Phong dạy mà nàng giải ra được rất nhiều vấn đề khó, một số chỗ trước đây không hiểu chỉ cần Lâm Phong giải thích vài câu nàng liền minh bạch.
Kiểu học này.... quá mức thần kì, mà người dạy là Lâm Phong càng thần kì hơn a.
Chỉ sau ba ngày học tập tri thức ngắn ngủi Thanh Ngọc đã có nắm chắc tám phần thi đậu vào Cực Hưng Học Viện, nàng cảm thán:
-Hệ thống học tập kiến thức anh dạy em học là lần đầu tiên em được thấy đó, sợ rằng những người được học bài bản từ Cực Hưng Học Viên cũng thua anh xa. Em cảm thấy rất may mắn vì được gặp anh.
Lâm Phong đưa tay nắm tay Thanh Ngọc cười nói:
-Ngốc ạ, anh mới là người cảm thấy may mắn vì gặp được em, trước đây trong mắt anh thế giới này chỉ toàn những thứ xấu xa nên anh luôn muốn học tập để quên đi tất cả, từ khi gặp được em anh lại có thêm một lí do để cuộc sống này tươi đẹp hơn, đó là được sống với em tới hết cuộc đời này. Còn phương pháp này là những phương pháp tại quê hương của anh, một số trong đó do anh tự nghĩ ra, không nghĩ tới ở đây áp dụng lại nhanh như vậy. Không còn sớm nữa, mình đến trường thi thôi.
Thanh Ngọc nhớ tới ngày thi hào hứng nói:
- Vâng, em muốn tới một chỗ trước, anh đi với em nhé.
- Ừ, em ở đâu anh sẽ ở đó.
Những điều Lâm Phong nói là sự thật, khi hắn ở địa cầu hắn thấy rất nhiều thứ đáng sợ từ lúc còn nhỏ nên đã quên mất thế giới còn những điều tươi đẹp, ngay cả cha mẹ là người sinh ra hắn còn không quan tâm tới hắn cuộc sống tươi đẹp được mới là lạ, nói không quá thì cuộc sống của hắn từ nhỏ đến lớn chỉ có nghiên cứu và nghiên cứu, tình cảm... là thứ quá xa vời với hắn.
Đồng thời trong những lúc nghỉ giải lao Lâm Phong đã kể hết cho Thanh Ngọc biết hết bí mật về mình.
Ban đầu Lâm Phong sợ rằng Thanh Ngọc khó chấp nhận hắn và nàng không phải người cùng một thế giới khi kể về bí mật trọng sinh mà hắn thậm chí còn không nói cho cha mẹ nhưng Lâm Phong đã nghĩ nhiều rồi, Thanh Ngọc không những không buồn mà còn vui vẻ hơn, nàng nói rằng đây là ông trời đã bí mật ban cho nàng một món quà tuyệt vời nhất.
Và đó cũng là những lời thật lòng của Thanh Ngọc, hai người từ hai thế giới khác nhau gặp được nhau là bực nào khó khăn, trong trái tim Thanh Ngọc vị trí của Lâm Phong là không thể thay đổi, dù Lâm Phong có là người thế nào đi chăng nữa đều không làm phai nhạt được tình cảm nàng dành cho Lâm Phong, còn việc Lâm Phong đến từ đâu đã không còn quan trọng nữa rồi.
Bỏ qua chuyện đó, sau khi chuẩn bị xong xuôi Lâm Phong cùng Thanh Ngọc rời khỏi nhà trọ, nơi Thanh Ngọc muốn tới là một cửa hàng bán đồ ăn sáng.
Đây là quán điểm tâm mà Thanh Ngọc thường hay tới trước khi gặp được Lâm Phong, mặc dù chỉ là quán ăn vỉa hè, thức ăn không có gì đặc sắc chỉ có vài món thôi nhưng Thanh Ngọc rất thích nơi đây, ít ra mọi người ở đây đều đối xử tốt với nàng, lúc mới tới nàng không có việc làm chủ quán còn cho nàng ghi nợ đến khi nào có tiền thì trả.
Sau đó chính chủ quán là người giới thiệu nàng với lão bản nhà nghỉ Phong Trần tạo cho nàng một công việc, tuy không phải công việc có đồng lương cao nhưng được cái gần người quen và khá ổn định, nhờ vậy nàng mới gắng gượng được đến ngày hôm nay.
Bây giờ có nhiều tiền rồi Thanh Ngọc không có ý chê bai gì nơi này, ngược lại nàng vẫn thích tới đây, chẳng qua mấy hôm nay quá bận rộn học hành Thanh Ngọc mới không tới đây ăn được.
Về phần Lâm Phong cũng không ngờ nơi Thanh Ngọc muốn tới lại đơn giản như thế này, bất quá Lâm Phong không phải loại người cầu kì hay khinh thường người nghèo nên hắn theo Thanh Ngọc đi vào rất tự nhiên tìm một chỗ ngồi.
Hơn nữa đây là một điểm Lâm Phong rất thích ở Thanh Ngọc, dù nàng có giàu hay nghèo con người của nàng vẫn không thay đổi, vẫn là cô gái đơn thuần trong sáng nhiệt tình giúp đỡ hắn như ngày nào, hắn muốn bảo vệ nàng khỏi những toan tính xã hội để nàng mãi là Thanh Ngọc đơn thuần trong lòng hắn.
Thanh Ngọc vừa đi vào chủ quán đã tới hỏi một loạt câu hỏi:
-Thanh Ngọc, mấy hôm nay con đi đâu mà không thấy ghé tới tiệm của chú vậy, mọi người đều hỏi thăm con đây nè. A, còn anh bạn trẻ này là bạn của con hả, cũng khá đẹp trai đấy. Anh bạn trẻ này hình như lần đầu tới đây, chú chưa thấy qua anh bạn trẻ này bao giờ.
Thanh Ngọc lễ phép chào hỏi:
-Dạ, con chào cô Trần chú Trần, đây là Lâm Phong, anh ấy mới tới Cực Hưng thành... Anh ấy là chồng sắp cưới của con...
Đến câu cuối cùng Thanh Ngọc nói rất nhỏ, dù Thanh Ngọc đã có ý định giới thiệu Lâm Phong với những người nàng quen biết nhưng khi tự nói ra vẫn có chút ngượng ngùng a.
-Chào cô chú Trần, con là Lâm Phong, chồng sắp cưới của Thanh Ngọc, con nghe Thanh Ngọc kể về cô chú rất nhiều, cám ơn cô chú đã thường xuyên quan tâm tới Thanh Ngọc.
Lâm Phong học theo cách nói của Thanh Ngọc, ôm quyền cảm tạ 2 người. Lâm Phong nói tiếp:
- Mấy hôm nay con và Thanh Ngọc bận học bài chuẩn bị cho kì thi khảo hạch vào học viện Cực Hưng nên không tới thăm cô chú được. Hôm nay là ngày thi chúng con mới có thời gian chào hỏi cô chú một lần, nhân tiện ăn chút điểm tâm và kiếm một chút may mắn ^^!.
Hai người cô chú Trần nghe giới thiệu ngạc nhiên không thôi, Thanh Ngọc rất nhút nhát trong sáng sao chỉ mới mấy ngày không gặp mà đã có chồng sắp cưới rồi, bất quá nhìn thấy Lâm Phong không giống hạng người lừa đảo mà có khí chất của một người đáng tin cậy hơn, hơn nữa thấy Thanh Ngọc vui vẻ hai người cũng chúc mừng Thanh Ngọc:
-Ha hả, được, vậy hôm nay cô chú đãi 2 đứa 1 chầu, chúc mừng Thanh Ngọc lập gia đình đồng thời chúc hai đứa thi tốt. Bà nó đâu, hôm nay trổ hết tài nghệ ra làm một bữa ăn thật ngon nào.
Nói rồi cô chú Trần bắt tay vào nấu ăn.
Trong lúc chờ đợi Lâm Phong phát hiện Thanh Ngọc quan sát cô chú Trần rất chăm chú, hắn đoán nàng muốn học nấu ăn từ cô chú Trần.
Nghĩ lại mấy hôm nay bận rộn quá nên từ khi quen nhau hai người không có thời gian nấu ăn nên toàn phải đặt đồ ăn ở bên ngoài thôi, trong lòng Lâm Phong thật có chút mong chờ được ăn đồ Thanh Ngọc nấu, có người đàn ông nào không thích được vợ nấu cho ăn đâu.
Rất nhanh cô chú Trần chuẩn bị một bàn đầy đồ ăn, nhìn những món ăn này rất bình thường nhưng mùi vị không bình thường chút nào, so với những món sang trọng ở địa cầu còn ngon hơn một điểm, có lẽ do chất lượng thực phẩm thế giới này tốt hơn ở Địa Cầu dẫn tới kết quả này.
Trong bữa ăn hai cô chú Trần hỏi thăm Lâm Phong rất nhiều, nào là người từ đâu tới, bao nhiêu tuổi, tính khi nào làm đám cưới, lúc trước làm nghề gì, ... vân vân và mây mây.
Đối với hai người hỏi thăm Lâm Phong không ngại vừa dùng bữa vừa từ tốn trả lời hai người, Thanh Ngọc ngồi một bên xem Lâm Phong cùng 2 cô chú Trần nói chuyện vui vẻ thì mỉm cười, hình như bất cứ ai đối tốt với nàng thì Lâm Phong đều đối tốt với người đó, còn kẻ nào dám mạo phạm nàng thì Lâm Phong như trở thành một người khác vậy, điều này làm cho nàng rất vui vẻ cùng tự hào, chỉ có nàng mới có thể khiến Lâm Phong trở nên như vậy.
Bữa ăn kéo dài khoảng ba mươi phút, sau đó bốn người chia làm hai cặp, Lâm Phong cùng chú Trần, Thanh Ngọc cùng cô Trần nói nhỏ với nhau:
-Thanh Ngọc là một đứa trẻ tốt, chú chưa từng thấy ai đơn thuần trong sáng như Thanh Ngọc, con phải trân trọng Thanh Ngọc nghe chưa.
-Cô thấy Lâm Phong là một chàng trai tốt, với kinh nghiệm của mình cô chắc chắn Lâm Phong quan tâm con là thật lòng, con phải quản chặt Lâm Phong nghe chưa, người như Lâm Phong dễ thu hút phụ nữ lắm, nếu cô đây trẻ lại mấy chục tuổi có khi thành tình địch với con luôn đó.
-Dạ, con nghe lời chú (cô) dạy bảo. Bây giờ con cùng với Thanh Ngọc (Lâm Phong) phải đi thi rồi, 2 cô chú chờ tin vui của chúng con nhé. Cả 2 đồng thời nói.
Chú Trần cười sảng khoái:
-Đi sớm về sớm, khi nào tổ chức hôn lễ nhớ mời vợ chồng chúng ta là được. Haha.
Tạm biệt cô chú Trần, Lâm Phong cùng Thanh Ngọc tới trường thi.
Trước khi đến Lâm Phong còn tưởng người dự thi rất đông nhưng không ngờ chỉ có gần trăm người tới mà thôi, ngẫm lại điều này không có gì khó hiểu cho lắm, học là chuyện tốt nhưng phí dự thi quá cao cộng thêm đề thi quá khó nên nhiều người không có quyết tâm thi thử, lại nói học phí rất mắc thi đậu cũng không có tiền đóng học.
Thảo nào trên mặt của đám học sinh học viện tràn đầy ngạo khí, đây chính là nơi tụ tập nhân tài của cả Cực Hưng thành a, người đầu óc bình thường hay không giàu có đừng mong mà đi vào.
Thời gian không còn nhiều nên hai người đi vào phòng thi luôn, đi tới trước cửa phòng thi Lâm Phong được quét một lần rồi có một tấm thẻ có số 51 được in ra bên cạnh Lâm Phong, còn của Thanh Ngọc là số 63, đây chính là con số đại biểu cho vị trí ngồi của từng người.
Trước khi vào chỗ ngồi Lâm Phong cho Thanh Ngọc một ánh mắt: yên tâm, em làm được mà, ngược lại Thanh Ngọc cũng gật đầu biểu lộ tự tin, trong lòng quyết tâm phải thi đậu, nếu không đậu khoảng thời gian bên cạnh Lâm Phong sẽ ít đi, hơn nữa nàng rất muốn giúp đỡ Lâm Phong nên phải cố gắng theo bước chân của Lâm Phong.
Sau khi tất cả thí sinh vào đúng hết vị trí của mình được ghi trên tấm thẻ thí sinh, dưới bàn thi trồi lên 1 thứ giống như máy tính bảng, trên đó có ghi rõ tên của từng người. Một giọng nói điện tử vang lên:
-Tất cả các thí sinh chú ý, sau 5 phút nữa bài thi sẽ bắt đầu, đề thi gồm 3 phần, mỗi phần kéo dài 1 tiếng. Nghiêm cấm bất cứ hành vi gian lận nào, nếu bị phát hiện sẽ bị tịch thu thẻ bài thân phận.
Năm phút trôi qua rất nhanh, giọng nói điện tử kia lại vang lên:
-Bắt đầu tính giờ.
Âm thanh vừa dứt trên máy tính bảng hiện ra ba thư mục tương ứng với ba đề thi, bất quá ba thư mục này đã bị khóa hai cái, Lâm Phong biết đây là quy tắc phải làm xong đề thứ nhất thư mục thứ hai mới mở ra, tương tự phải làm xong đề thứ hai thư mục thứ ba mới mở ra, hoặc khi hết một tiếng thư mục mới sẽ tự động mở ra.
Lâm Phong lấy tay nhấn vào thư mục thứ nhất mở ra đề thi, đề thứ nhất là thi về khả năng tính toán như đã biết trước với câu hỏi là với một mức năng lượng cùng những dữ liệu cho trước, hãy đề ra ít nhất 3 phương trình giúp cho lò phản ứng hạt nhân trong máy gia tốc trọng trường có thể hoạt động với công suất cao nhất, đồng thời giải thích rõ ràng tại sao và mức năng lượng của phương trình nào là hợp lí nhất.
Câu hỏi này với người khác có thể được xếp vào hạng mục câu hỏi khó nhưng với Lâm Phong chẳng khác nào dễ như ăn cháo, đừng nói ba phương trình, ba mươi phương trình Lâm Phong cũng viết được a.
Cuối cùng Lâm Phong chẳng mất tí công sức nào để hoàn thành đề thi thứ nhất, hắn cũng không lo lắng cho Thanh Ngọc vì câu này hắn đã từng nói qua cho Thanh Ngọc rồi, ít nhất Thanh Ngọc có thể đề xuất ra 1 phương trình cực xuất sắc và 2 phương trình bình thường.
Đề thi thứ 2 là thi về tổ hợp với câu hỏi như sau:
-Cho 5 loại năng lượng thuộc tính ngũ hành và 4 loại năng lượng Phong, Lôi, Ám và Vô(năng lượng không thuộc tính), hãy tính toán có bao nhiêu phương pháp phối hợp 3 loại thuộc tính trở lên, sau đó phân loại những tổ hợp nào có thể đưa vào áp dụng và những tổ hợp nào không hợp lí.
Nếu dùng phép tính tổ hợp sẽ dễ dàng tính ra đc có 466 phương pháp tổ hợp, bất quá đây là công thức từ địa cầu, coi như những thiên tài ở đây cũng thua hắn và Thanh Ngọc.
Còn nếu đếm cẩn thận trong vòng 1 tiếng vẫn có thể đếm ra 466 đó, tuy nhiên ý thứ 2 mới quan trọng, nếu không đếm ra được 466 chỉ cần đưa ra vài phương pháp cực phẩm là có thể gỡ điểm rồi.
Đương nhiên ý thứ hai cũng không làm khó được Lâm Phong, nói về năng lượng thì sợ rằng ở đây không ai bằng Lâm Phong, từ khi luyện võ Lâm Phong còn hiểu hơn về năng lượng so với khi ở địa cầu.
Theo Lâm Phong suy nghĩ một người luyện võ có thể dựa theo công pháp mà chuyển biến nội khí thông thường thành các dạng nội khí mang theo thuộc tính phong, hỏa, ám, ... vậy nếu coi nội khí là năng lượng của một người, công pháp là điểm mấu chốt để năng lượng hoạt động thì năng lượng đã từ Vô thuộc tính chuyển hóa thành năng lượng có thuộc tính.
Nghĩ nâng cao hơn một chút, nếu có thể đi theo chiều thuận thì tại sao lại không thể biến các loại năng lượng có thuộc tính thành năng lượng vô thuộc tính để dễ dàng kiểm soát, sau đó khi muốn sử dụng chỉ cần chuyển hóa năng lượng thành có thuộc tính chẳng phải dễ dàng hơn sao.
Bất quá đó chỉ là lý thuyết, Lâm Phong vẫn chưa có cơ hội thực hành để tìm ra điểm mấu chốt "công pháp". Vậy nên hắn trả lời câu hỏi thứ 2 là tất cả 466 phương pháp tổ hợp đều có thể thực hiện được, quan trọng là phải nắm bắt được điểm giao thoa của các loại năng lượng thuộc tính khác nhau, thậm chí một khi tìm thấy câu trả lời có thể từ 1 phương pháp mà suy diễn ra toàn bộ phương pháp khác.
Tới đây Lâm Phong không giải thích thêm, những điều hắn biết đều là tiền vốn của bản thân, có ngu mới công khai cho người khác biết a. Nếu có người hiểu được ý của hắn thì hắn sẽ đạt điểm tối đa ở câu này, còn không thì vẫn chắc chắn đủ điểm đậu.
Đề mục thứ 3 càng đơn giản đối với Lâm Phong, ngày ở địa cầu không biết Lâm Phong đã có bao nhiêu sản phẩm về năng lượng, hắn lấy ra một một cái là được.
Trong đó Lâm Phong quyết định viết về sự khuếch đại năng lại vì Lâm Phong biết Thanh Ngọc sẽ viết về phương pháp nén năng lượng, một khi 2 phương pháp này kết hợp lại sẽ tạo ra một khối lượng năng lượng cực đại nên chắc chắn sau này học viện sẽ cần 2 người họ một lúc, thế là vợ chồng lại được bên nhau rồi.
← Ch. 017 | Ch. 019 → |