← Ch.099 | Ch.101 → |
Tại đại điện của Thi Điểu Tông, tông chủ Đoàn Mạc Hồng sắc mặt vô cùng âm trầm, hắn vừa nhận được tin tức của Đoàn Huấn "hai người... trúc cơ.... Cứu" chưa kịp định vị tin tức xuất phát từ đâu thì mộc bài linh hồn của Đoàn Huấn cùng sáu người Trúc Cơ đều vỡ nát.
Đoàn Mạc Hồng suy nghĩ mãi không ra, nếu theo lời Đoàn Huấn thì chỉ có 2 tên, trong đó lại có một tên trúc cơ, không lẽ người còn lại là Nguyên Anh? Bất quá nếu có Nguyên Anh tại thì truyền tin này chắc chắn không thể có, như vậy người còn lại tu vi cao nhất chỉ là Kết Đan kỳ.
Một Trúc cơ và một Kết Đan diệt sát 7 người Thi Điểu Tông chưa đầy năm phút, đây là loại thực lực như thế nào, điều này khiến Đoàn Mạc Hồng vô cùng đau đầu, mấy tháng gần đây không biết kẻ nào lại nhắm vào Thi Điểu Tông, bọn hắn đã mất rất nhiều người rồi.
Đoàn Mạc Hồng lớn tiếng nói:
-Các vị, cùng ta tới hiện trường xem xét, xem kẻ nào to gan dám khiêu chiến Thi Điểu Tông.
Những trưởng lão Kết Đan kỳ đều nghe theo lời của tông chủ, chuyện này vô cùng quỷ dị, nếu cứ tiếp tục thì còn ai tin tưởng Đoàn gia, còn ai muốn đầu nhập Thi Điểu Tông, như vậy thì quyền lên tiếng của Đoàn gia sẽ chịu rất nhiều đả kích tại Đại Điểu Quốc. Phải biết Thi Điểu Tông có một nhiệm vụ vô cùng quan trọng a, nếu không có địa vị thì căn bản không hoàn thành được nhiệm vụ này.
Rất nhanh chỉ sau hai canh giờ thì cao tầng Thi Điểu Tông đã tới hiện trường, dù sao đây cũng chỉ là vùng ngoại vi của sơn lâm. Khi Đoàn Mạc Hồng tới nơi cũng nhíu mày, hắn không cảm nhận được dao động linh lực tại đây, phải biết khi chưa đạt tới Nguyên Anh thì tại vị trí đấu pháp trong thời gian ngắn sẽ lưu lại dấu vết linh lực, dù rất nhỏ nhưng cũng sẽ có. Điều này khiến Đoàn Mạc Hồng nghi ngờ có Nguyên Anh đứng sau vụ này, nhưng không thể đoán ra trong Đại Điểu Quốc có Nguyên Anh nào đối đầu với Thi Điểu Tông, không lẽ Minh gia đã biết được điều gì đó sao.
Đoàn Mạc Hồng cắn răng, tay điểm lên mi tâm, một giọt tinh huyết được bức ra, sắc mặt hắn có chút uể oải nhưng vẫn bấm niệm pháp quyết, sau đó vung tay, giọt tinh huyết kia càng ngày càng biến lớn. Đồng thời các trưởng lão Đoàn gia cũng phun ra một ngụm máu, đây là phương pháp huyết mạch tương thông, chỉ cần bỏ ra đại giới liền biết được nơi đây người của Đoàn gia đã gặp chuyện gì, bất quá cái giá phải trả là người chủ trì thi pháp phải bế quan mấy tháng để hồi phục lại, nếu không có đan dược trợ giúp thì có khi tu vi rất khó tăng lên.
Một màn máu xuất hiện, trên bức màn máu thể hiện lại chính xác cuộc chiến giữa Lâm Phong và đám người Đoàn Huấn. Quả thực quá trình chiến đấu rất nhanh chóng nhưng lại có chút quỷ dị, Đoàn Mạc Hồng cùng những trưởng lão kia cũng không biết Mộ Dung Tuyết làm cách nào để tiêu trừ Điểu Hỏa, càng không biết Lâm Phong thi triển một chỉ kia là cái gì vậy mà có thể dễ dàng tiêu diệt Đoàn Huấn đang thi triển pháp thuật phòng ngự. Đoàn Mạc Hồng lẩm bẩm:
-Không thể nào, dựa theo màu sắc linh lực cùng sát khí kia không lẽ là tử vong chi lực, làm sao có thể có người tu luyện tử vong chi lực, không phải chỉ có tổng đàn mới có công pháp này sao.
Tử vong chi lực chỉ có Đoàn Mạc Hồng biết, đây là do hắn được một vị từ tổng đàn nhắc nhở, cũng là thứ mà Thi Điểu Tông đang cố gắng thu thập. Nhìn thấy Lâm Phong hắn chắc chắn tên này cũng chỉ là Trúc Cơ kì, ánh mắt hắn lấp lóe, quyết định bắt cho bằng được Lâm phong, dù cho phải trả bất cứ giá nào cũng phải bắt sống Lâm Phong để thu lấy công pháp của Lâm Phong.
Lâm Phong lúc này cũng đã trở về động phủ, một đường trở về vô cùng thuận lợi, đồng thời vì vị trí là ở Bách Hỏa Sơn nên mấy ngày này cũng không có ai tới đây cũng như phát hiện ra nơi đây có một động phủ. Bởi vì lúc trước hắn có nghiên cứu về các quặng mỏ nên vị trí động phủ cũng đã được Lâm Phong thăm dò, tính toán ít nhất trong mấy năm sẽ ít xảy ra hỏa sơn bùng nổ nhất, dù có cũng không gây ảnh hưởng gì quá lớn vì còn có trận pháp bảo vệ.
Ngoại giới lại một lần nữa xôn xao, Thi Điểu Tông lại phát ra một lệnh truy nã, lần này có diện mạo, đó là hai người nam tử trung niên, có thể đây là dịch dung, tu vi trúc cơ trung kì, một người sử dụng linh lực hỏa hệ, một người sử dụng linh lực thuộc tính không biết tên nhưng có lẽ là độc công, hiện tại có thể vẫn đang tại Cự Điểu Sơn Lâm, yêu cầu bắt sống. Cái gây nên sự xôn xao này chính là số linh thạch mà Thi Điểu Tông đề ra, một vạn linh thạch nếu bắt sống được nam tử trông có vẻ lớn tuổi hơn, 5000 linh thạch cho bắt được nam tử còn lại. Truy bắt Trúc Cơ kỳ mà lại cao giá như vậy, đây là do thị uy hay do Trúc Cơ kì này có gì đặc biệt đây, điều này cũng làm cho vô số người tò mò muốn truy bắt Lâm Phong.
Tuy nhiên Minh gia cùng tam đại tông môn khác đều không tham gia vào vũng nước đục này, mặc dù 1 vạn linh thạch có vẻ khá lớn nhưng nếu là người sáng suốt sẽ không làm như vậy, theo tình báo của bọn họ thì Thi Điểu tông hiện tại đang gặp rất nhiều phiền toái, lại phát lệnh truy nã một người như vậy rất có thể người này chính là người mang đến rắc rối cho Thi Điểu Tông. Thi Điểu Tông càng xuống dốc thì bốn thế lực khác lại càng có cơ hội bành trướng thế lực hơn, hơn nữa Lâm Phong ở trong tối, bọn họ ngoài sáng nếu chẳng may bị Lâm Phong ghi hận thì bọn hắn sẽ trở thành Thi Điểu Tông thứ hai a. Cũng không phải bọn họ sợ Lâm Phong nhưng mà kẻ thù của kẻ thù thì là bạn, nếu xét về một mặt nào đó thì Lâm Phong cũng đang giúp bọn họ nên quyết định không ra tay, âm thầm dò xét thì có thể.
Lâm Phong cũng chẳng thèm quan tâm hắn lại bị truy nã lần thứ hai, trở về động phủ liền suy nghĩ làm cách nào để đề cao chiến lực, tu vi của Lâm Phong nếu không gặp kỳ ngộ rất khó tăng lên nên hắn muốn tăng chiến lực trước. Khốn sát trận phối hợp giữa hắn và Mộ Dung Tuyết cũng là một phương thức nhưng cần phải có thời gian chuẩn bị, nếu tu vi không tăng lên được vậy thì hướng tới luyện thể đi.
Đây cũng là lí do mà Lâm Phong lựa chọn động phủ tại Bách Hỏa Sơn, hỏa khí cùng nhiệt khí tại nơi đây vô cùng thích hợp để luyện thể a, hơn nữa hỏa độc còn có tác dụng rèn luyện thân thể kháng độc, nếu luyện thể đúng cách không những lực lượng cơ thể tăng mạnh mà còn có khả năng miễn dịch với hỏa độc, đây là một công đôi việc a.
Lâm Phong không có công pháp luyện thể nên không có phương hướng để tu luyện, hỗn độn chi tâm lại chưa nhận chủ hoàn toàn nên không thể nào từ hư vô thôi diễn ra được công pháp luyện thể thích hợp, chỉ có thể đi theo hướng phổ thông nhất, đó là tăng sức chịu đựng của cơ thể bằng ngoại lực, ví dụ muốn cơ thể cứng như sắt thép thì phải chịu bị cường lực đánh vào, muốn cơ thể có kháng hỏa thì phải chịu hỏa khí dày vò, vân vân và vân vân.
Mặc dù phổ thông nhất nhưng Lâm Phong cũng có 3 hướng cường hóa cơ thể, thứ nhất là cơ thể cứng như pháp bảo phòng ngự, hai là cơ thể mềm dẻo có tính đàn hồi như vậy sẽ có khả năng phản lại chiêu thức của đối phương và phương pháp cuối cùng đó là cơ thể có sức trị liệu mạnh mẽ có thể chữa trị thương thế tức thời.
Theo nhận xét của Lâm phong thì hướng thứ nhất và hướng thứ hai có vẻ khả quan, hướng thứ ba thì cần số lượng rất lớn sinh mệnh lực nhưng nếu xét tương đối thì hướng thứ ba lại là phương hướng bá đạo nhất, hắn có Thiên Biến Vạn Hóa Pháp đồng thời cũng có khả năng hấp thu sinh mệnh chi lực, nếu gặp trường hợp nguy hiểm thì phương hướng này mới là hay nhất. Suy nghĩ một chút Lâm Phong quyết định cách thứ ba chỉ mang tính chất tham khảo, trừ phi gặp tình huống sinh tử mới sử dụng vì hấp thu sinh mệnh chi lực từ người khác bởi nó khiến hắn cảm thấy không tốt chút nào, đó không phải bản tính của Lâm Phong.
Lâm Phong cũng không hứng thú với nhẫn trữ vật của Trúc Cơ mà hắn cướp được, bàn giao lại hết cho Mộ Dung Tuyết, sau đó lại thông báo hắn muốn tu luyện, Mộ Dung Tuyết thích trồng linh thảo hay luyện đan đều được. Lâm Phong cũng hướng dẫn sơ qua về lò luyện đan mà hắn bố trí, nhờ có hỏa khí từ hỏa sơn mà Mộ Dung Tuyết không cần linh hỏa hay dẫn hỏa để luyện đan, bấm mấy nút hắn chế tạo là được, như vậy sẽ không bị hỏa khí phản phệ.
Lâm Phong rời khỏi động phủ, dự tính tìm một chỗ hỏa khí dày đặc một chút nhưng vẫn trong tầm chịu đựng của cơ thể, hắn muốn làm quen với hỏa khí nơi đây sau đó mới tiến vào sâu hơn. Chỉ sau hai nén nhang, Lâm Phong đã tìm được một chỗ thích hợp, đó là một sườn núi lửa cách động phủ của hắn hơn mười dặm. Khu vực này hỏa khí cùng nhiệt khí rất dày đặc, nếu không phải tố chất thân thể của Lâm Phong trải qua hoàng tuyền chi thủy tẩy rửa cùng với sự điều hòa của Hỗn Độn đan điền thì hắn cũng không dám tu luyện ở đây.
Lâm Phong đào xuống một động phủ nho nhỏ, nói chính xác hơn chỉ là một cái lỗ để hắn ở trong đó tu luyện mà thôi, tu luyện ở bên ngoài nếu có tu sĩ đột nhiên đi ngang qua chẳng phải sẽ bại lộ tung tích sao, một người ngồi trên Hỏa Sơn tu luyện là rất khoa trương a. Ngồi xuống động phủ, tiện tay đánh ra vài đường phong ấn thuật, Lâm Phong triệt tiêu chân khí bảo hộ đồng thời phong ấn linh lực lại hắn liền cảm thấy một luồng nhiệt khí vô cùng lớn ập tới, da của Lâm Phong trực tiếp đỏ bừng, đây là dấu hiệu da bị tổn thương do nhiệt.
Cơ thể Lâm Phong tự động phản ứng kích phát mắt phải hấp thu nhiệt khí bất quá rất nhanh thì Lâm Phong đã chặn hành động này lại, nếu như vậy thì luyện thể cái rắm, mắt phải của hắn có thể hấp thu năng lượng chí dương a. Từng đợt khí nóng ập tới, làn da phỏng rộp, tóc của Lâm Phong cũng bị đốt cháy, nhìn Lâm Phong lúc này giống như một quái nhân vừa trốn thoát khỏi một vụ hỏa hoạn vậy, toàn thân không còn chỗ nào lành lặn.
Mặc dù rất nóng, rất đau đớn vì không có linh lực chống đỡ, Lâm Phong giống như một phàm nhân đang bị tra tấn nhưng hắn không hề nhíu mày, nỗi đau này đã là cái gì so với vô số người bị hắn diệt sát tại Tu Nghệ cầu? Nỗi đau này cũng không thể so sánh với Thanh Ngọc trong mộng kia, nỗi đau này càng không thể khiến Lâm Phong dừng lại vì hắn cần mạnh hơn, hắn phải báo thù, hắn phải tìm được người hắn yêu.
Không chỉ bị thương bởi nhiệt khí cùng hỏa khí, lục phủ ngũ tạng của Lâm Phong lúc này vô cùng yếu ớt vì bị hỏa độc ăn mòn, nếu cơ thể Lâm Phong không thể dựa vào kích thích này để cường hóa thì có thể hắn sẽ chết mất, trừ phi cởi bỏ phong ấn linh lực để chống chịu. Lâm Phong hét lớn trong lòng, nếu ngay cả bước đầu tiên đều không chịu được thì làm sao có sức mạnh tìm kiếm Thanh Ngọc, không.. hắn phải bước đến khi nào tìm thấy Thanh Ngọc.
Nhục thân của Lâm Phong đã bắt đầu xuất hiện dấu hiệu hoại tử, đây là nhục thân sắp tới giới hạn, Lâm Phong hét lên để giải tỏa nỗi lòng nhưng thanh quản của hắn đã hỏng mất nên không có bất kì âm thanh nào truyền ra, bỗng nhiên cơ thể Lâm Phong rung lên một cái, hắn cảm thấy cơ thể đã có một chút thay đổi, đó là mẫn cảm hơn đối với hỏa linh khí xung quanh. Lâm Phong vui sướng, sau hơn hai canh giờ chịu đựng tra tấn thì hắn cũng hoàn thành bước đầu tiên, những bước tiếp theo thì hắn có thể vận dụng công pháp để hấp thu hỏa linh khí vào da, thịt, cốt và huyết để cường hóa cơ thể.
← Ch. 099 | Ch. 101 → |