Vay nóng Homecredit

Truyện:Trương Tam Phong Dị Giới Du - Chương 337

Trương Tam Phong Dị Giới Du
Trọn bộ 863 chương
Chương 337: Công chúa phát uy
0.00
(0 votes)


Chương (1-863)

Siêu sale Lazada


Quốc vương bệ hạ Đại Hán không thể điều khiển được cường đại lĩnh chủ như bần đạo nên cũng không làm sao được, hắn rốt cuộc cũng đã hối hận không phải bởi vì chuyện Thạch Nguyên Hùng Nhị tại tham gia hội nghị Thánh chiến mà mất đi cơ hội tham gia Thánh chiến, mà hối hận thật sâu chính là lúc trước vì cái gì lại phái ta đến một cái địa phương như vậy làm lĩnh chủ. Hiện tại biến thành đuôi to khó vẫy, lại không hề có một chút biện pháp.

Về phần gia gia sau khi nhận được tín thư của ta tuy rằng hướng mọi người giải thích, nhưng là một đám ngu ngốc kia vẫn hỗn loạn mất trí như cũ, tại trong mắt bọn họ sinh mệnh của những binh lính bình thường này đều xa xa không bằng tài bảo đáng giá. Trên thực tế, căn bản bọn họ không chờ ta chuyển ý, mà đã sớm phái người trực tiếp liên hệ với Giáo đình, dẫn theo khoảng mười vạn bộ đội lên hạm đội chuẩn bị đợt công kích thứ hai.

Thống lĩnh mười vạn đại quân này là một vị tướng quân vương tộc tuổi còn trẻ, hiển nhiên là muốn thăng quan phát tài. Đáng tiếc, theo như dự đoán của bần đạo, hy vọng thắng lợi của hắn quá mức xa vời, có thể chính mình còn sống sót trở về đã là may mắn lắm rồi. Bởi vì lần này có cảnh cáo của ta, cho nên cuối cùng gia gia cũng không có phái ra Thanh Long thiết kỵ tham chiến.

Kỳ thật, từ lúc Thú Nhân đại quân còn chưa có tan tác thì bần đạo cũng đã xuất thủ đối với giặc Oa này rồi. Ba trăm Ám Dạ bộ đội thông qua các con đường khác nhau tiềm nhập vào Uy quốc. Mục đích chính của bọn họ là sưu tập tình báo và vẽ lại bản đồ, một địa phương lớn như vậy, một địa phương có địa hình phức tạp như thế và một thế lực ở trên đó, tưởng nghĩ nếu muốn biết rõ ràng thật sự không dễ dàng chút nào, theo ta dự đoán phải mất một năm rưỡi mới có thể nhận được hồi báo chính xác. Lại nghĩ muốn tiêu diệt giặc Oa gấp ba bốn ngàn vạn lần dân cư đại quốc sao, làm sao mà có thể dễ dàng như thế được? Đánh nhau mất vài năm cũng là chuyện bình thường. Cho nên, ta tuyệt đối không vội.

Chẳng qua, ta không vội nhưng không có nghĩa Thất công chúa cũng không gấp, mặc dù Ngõa Nạp mượn dùng lực lượng Thú Nhân tấn công, chiếm được không ít cung cấp của các quốc gia ở nơi đây, nhưng điều bọn họ cần chính là lỗ hổng cự đại. Điểm ấy chỉ có chừng mực nào đó mà thôi, cho nên nhất định Thất công chúa sắp đến nơi này, đi đến giặc Oa như đi dạo, thuận tiện kiếm một chút thổ đặc sản để trợ cấp thêm một ít chi phí a.

Huồng chi khoảng cách từ Ngõa Nạp đến giặc Oa lại gần nhất, nhưng cũng có rất ít dân cư giặc Oa cư ngụ tại Ngõa Nạp, đặc biệt trong số đó có Tiểu Khuyển Xuân Lãng, cho nên Thất công chúa hiểu biết nội tình giặc Oa so với ta thấu triệt hơn nhiều. Đáng giận chính là, sau khi Thú Nhân chiến bại, ta từ Ngõa Nạp trở về nhà, từng nghĩ đến muốn bắt sống vài tên giặc Oa. Nhưng lại vồ hụt, nghe nói đều bị Thất công chúa bắt đi, nữ hài tử thông minh này cùng có suy nghĩ giống như ta a. Nghe nói, mấy tên tù binh giặc Oa này đều được Thất công chúa giam giữ một nơi bí mật, ngay cả Giáo đình cũng há mồm muốn có, cũng đã giả ngu không biết gì, cuối cùng bị bức đến đường cùng, mới thả ra hai ba con cá nhỏ mà thôi.

Quả nhiên, phán đoán của bần đạo rất nhanh nhận được chứng thật, từ sau khi quốc vương hết phái người thúc dục, vừa qua được ba tháng, Ngõa Nạp quốc đã bắt đầu hướng tất cả thương hội và vương thất ở trên đại lục, đẩy nhanh tiến độ tiêu thụ một lượng lớn trân châu cùng san hô. Nhưng đều là loại có phẩm chất, chủng loại thì nhiều vô cùng, vừa nhìn thấy đã biết đó chính là đồ đơm được của giặc Oa. Đồng thời còn có rất nhiều nam nữ nô lệ, cùng với rất nhiều dụng cụ bằng vàng bạc.

Phỏng chừng, lần này Ngõa Nạp kiếm được số bảo vật này, giá trị của nó ít nhất cũng năm ngàn vạn kim tệ, bởi vì là lần đầu tiên xuất hiện, giá của nó đều được các đại quý tộc, vương thất ra giá rất cao, đặc biệt bọn họ chọn lựa những nô lệ tuấn nam mỹ nữ, cơ hồ bán ra với giá trên trời. Ai bảo những vật ấy đều là trân quý chi.

Kết quả này khiến cho đại quân Giáo đình và tam đại đế quốc cực kỳ buồn bực, bọn họ phái ra bộ đội nhiều hơn, hao phí tiền tài lương thảo cũng nhiều hơn, nhưng chỉ vẻn vẹn đứng vững vàng ở dưới gót chân mà thôi, thu hoạch so với phí tổn còn kém hơn xa, mà Thất công chúa cũng đã thắng lợi mà trở về. Chẳng lẻ nói nữ Vũ Thần thật sự lợi hại như vậy sao?

Kỳ thật, sau khi đại quân Thánh chiến đợt thứ nhất xuất phát hơn một tháng, thì Thất công chúa lập tức xuất phát theo sau bọn họ. Ngay khi bộ đội của Giáo đình và tam đại đế quốc còn đang thành lập căn cứ trên đảo của người ta, lập tức nhận được sự quấy rầy tập kích liên tục của giặc Oa. Mà bộ đội giặc Oa ở ngoại vi đảo, chuẩn bị thừa dịp liên quân mệt mỏi không quá đỗi, tiến hành tấn công quy mô một lần nữa, tranh thủ ăn tươi nuốt sống liên quân. Mà thủ đoạn công kích của mấy tên giặc Oa này là thiên kỳ bách quái, đích xác khiến cho đại quân Thánh chiến chật vật không chịu nổi.

Tỷ như: giặc Oa thường phái ra cao thủ dụng Nhẫn Thuật lẻn vào trong đại doanh tiến hành ám sát tướng lãnh, mặc dù đa số đều thất bại, nhưng nhiều lần như vậy vẫn có không ít thành công. Lập tức biến mỗi một vị tướng lĩnh liên quân đều cảm thấy bất an, không mang theo mấy trăm vệ đội và pháp sư thì cũng không dám xuất môn. Sau lại giặc Oa lại lém lĩnh không kém, quay sang giết binh lính bình thường, cao thủ ám sát tiểu binh quả thực giống như một kiểu trò chơi gì đó, khiến cho liên quân cũng phái người đi tuần tra chung quanh doanh trại của chính mình, một lần đều phái ra ít nhất hơn trăm người.

Hơn nữa bọn họ thường xuyên chờ đêm xuống liền phóng hỏa, làm ầm ĩ không thôi, và cũng làm cho bộ đội liên quân không thể nghỉ ngơi như bình thường được. Đặc biệt bọn họ dụng da thú bọc một tổ ong độc, vào buổi tối lặng lẽ phóng xuất vào bên trong doanh trại liên quân. Hơn một ngàn tổ ong độc khiến cho liên quân gọi cha gọi mẹ, tuy rằng chân chính người bị độc chết chỉ có mấy trăm người mà thôi, nhưng người bị thương lại hơn vạn, với lại làm cho đại doanh hỗn loạn nguyên một đêm, ai ai cũng không ngủ ngon giấc.

Tình huống như vậy cứ phát triển liên tục, sĩ khí liên quân hạ xuống mức thấp nhất, bởi vì bọn lính nghĩ ngơi không tốt, nên tiếng oán thán vang tận trời xanh. Mã Kỳ Nạp và tam đại đế quốc rất tức giận hội họp thương lượng, sau đó đưa ra một cái quyết định, huyết tẩy tất cả doanh trại lẫn vào trong thôn xóm và trấn nhỏ, nam thì giết, nữ bắt về làm quân kỹ. Hành động này hoàn toàn chọc giận đám người giặc Oa tại địa phương, vốn tập kết ở ngoại vi chờ lệnh đại bộ đội tới, rốt cuộc nhịn không được liền phát động tấn công mãnh liệt.

Bộ đội giặc Oa xuất động một lượt cũng đã vượt qua trăm vạn, chia đều ra, vừa lúc một bên hơn năm mươi vạn, hơn nữa có rất nhiều dân chúng cùng tham gia, thanh thế lớn đến cực điểm, mặc dù liên quân đều là tinh nhuệ, nhưng nhân số lại không chiếm được ưu thế, đặc biệt không có đại lượng kỵ binh, chỉ có thể dựa vào doanh địa mà cố thủ thôi. Mặc dù hai bên chém giết thảm khốc, nhưng đều không có xuất ra bộ đội pháp sư cường hãn hoặc là những binh chủng khác, chỉ vẻn vẹn thử sức mà thôi, cho nên áp lực đè lên liên quân không nặng nề lắm, còn có thể đánh được.

Khi tất cả tinh lực giặc Oa đều đặt lên trên người liên quân, Thất công chúa dựa vào tin tức tình báo tin cậy, lẻn đến bên ngoài bốn hòn đảo lớn của người ta, lấy thế đánh không kịp bưng tai, đột nhiên hiện ra tại phía sau tiểu đảo mà liên quân Thánh chiến chiếm cứ, thừa dịp giặc Oa cùng liên quân Thánh chiến quấn lấy nhau. Thất công chúa suất lĩnh đại quân Ngõa Nạp cướp sạch sẽ ở hai trong bốn đại thành ở vùng duyên hải của giặc Oa. Mỗi lần đều nhanh chóng phóng ra. Lấy hạn định là hai ngày thời gian, cướp đoạt hết rồi chạy đi, quyết không dài dòng dây dưa. Nội trong hai ngày giặc Oa tuyệt đối không có khả năng điều động bộ đội đang đối kháng với quân Thánh chiến ở tiền tuyến trở về được.

Lúc ấy cơ hồ bốn đại thành điều không bố trí phòng vệ, tổng số bộ đội ước chừng không đến một vạn người, Thất công chúa dẫn theo năm vạn bộ đội tiêu diệt từng bộ phận. Quả thực rất thoải mái, tài phú trong bốn đại thành này có thể đánh chìm chiếm hạm của Ngõa Nạp a, và cũng thu được vô số thuyền đánh cá cỡ nhỏ chở đầy mấy chục vạn dân cư, từ nay về sau bọn họ đã mất đi quyền tự do, ngày sau bọn họ chính là nô lệ.

Mà ở trên biển rộng mờ mịt, tỷ lệ để cho những tiểu thuyền này nghĩ muốn vượt đại dương tương đối không cao, cho dù có thuyền lớn hộ vệ hai bên, ngăn cản sóng lớn, vẫn có hơn bốn phần bị sóng biển đánh nát. Mà lúc này trên chiến hạm Ngõa Nạp cũng đã kín chật nít người, căn bản vô phương trợ giúp. Với lại thực vật nước ngọt ở trên tiểu thuyền đó đều mất đi, mà cứu vớt lên cũng không thể nuôi sống nổi. Vì thế quân Ngõa Nạp liền không để ý đến, mặc cho rơi vào trong miệng vô số quái thú biển. Số giặc Oa rơi xuống biển này chính là mỹ thực cho đám quái thú kia.

Hành động quân sự lớn như vậy, tuyệt đối không có khả năng che dấu dài lâu được. Vô luận là nô lệ được Thất công chúa bán đi, hay tù binh mà liên quân bắt được cũng đều thuật lợi sự tình đích thực. Bị Thất công chúa sử dụng một đòn hồi mã thương khiến cho Giáo đình và tam đại đế quốc cũng đều nén tức giận a.

Bọn họ tức giận yêu cầu Thất công chúa phân phối chia đều chiến lợi phẩm. Mà Thất công chúa phi thường sảng khoái đáp ứng, nhưng lại có yêu cầu các quốc gia phải đáp ứng cung cấp lương thảo cho Ngõa Nạp và trang bị vũ khí quân nhu. Hiển nhiên, Ngõa Nạp cũng không được các quốc gia chung quanh ủng hộ, Tạp Tây Á sớm hoàn toàn đoạn tuyệt mậu dịch với Ngõa Nạp. Đại Hán cũng đã sáng suốt thực hành cấm vận quân nhu yếu phẩm, dù sao Đại Hán cũng không muốn nhìn thấy tình cảnh đại quân cường đại Ngõa Nạp đánh tới. Hiện tại cho dù Ngõa Nạp có nhiều tiền đi nữa cũng không mua được những thứ mà bọn họ cần, còn không bằng tiện nghi cho Giáo đình và tam đại đế quốc, để đổi lấy những vật tư cấp bách nhất mà quay về.

Tức thì Giáo đình và tam đại đế quốc khoái trá đáp ứng yêu cầu này, bọn họ mới là người không lo lắng đến sự cường đại của Ngõa Nạp, và Đại Hán như thế nào? Dù sao bọn họ cũng không giáp giới với Ngõa Nạp. Vì thế, rất nhiều vật tư được lưu thông trên biển, đi vòng qua Tạp Tây Á đến Ngõa Nạp, sau đó mang theo thuyền chở đầu bảo vật cùng nô lệ phản hồi. Cứ như vậy, Thất công chúa lại trở thành minh tinh cứu thế vương quốc Ngõa Nạp ở bên bờ diệt vong.

Nữ Vũ Thần lại phát huy a, nhanh nhẹn lưu loát làm một cuộc mua bán. Tính ra hơn ngàn vạn lần cự đại tài phú, các quốc gia trên đại lục kích động thật sâu. Bọn họ bắt đầu tổ chức quân "Dân gian Thánh chiến" đại quy mô tiến đến vùng duyên hải. Đặc biệt phải dựa vào hải quốc gia, bọn chúng cơ hồ đều hoàn toàn điên cuồng.

Thậm chí ngay cả Hải Luân luôn luôn vững vàng, khiêm tốn cũng nhịn không được động tâm, thật ra cũng khó trách nàng a, trải qua lần trước Ngõa Nạp xâm lấn, hiện tại đích thực Tạp Tây Á gặp khó khăn về tài chính cho nên cũng hết sức gấp gáp, thậm chí đến cả tiền đổi vũ khí của ta cũng không kham nổi. Nếu ta là chủ nợ, ngay lập tức Tạp Tây Á bị phá sản. Luôn muốn Hải Luân gả cho ta, thật sự cũng có quan hệ đến tài chính đang căng thẳng.

Vì thế, bị cao tầng tại Tạp Tây Á giựt giây, tự bản thân Hải Luân tự chạy đến hỏi ý kiến ta. Nói thật, nàng có thể tự mình làm, nhưng lại hay trưng cầu ý kiến của ta, làm bần đạo thật cảm động. Nhưng chuyện này thật sự không được, ta chỉ có thể cấp cho nàng một gáo nước lã mà thôi.

"Hải Luân, lần đầu tiên có thể "trộm cắp" thần kỳ bất ngờ, đánh úp rất dễ dàng thành công, nhưng lần thứ hai trong lời nói, tình hình cũng chỉ có thể là "giành gật" thôi. Cho dù giặc Oa có ngu ngốc đi nữa, lại ăn quả đắng lớn như thế, bọn họ có thể không gia tăng đề phòng sao? Ngươi xem Thất công chúa cũng không dám động thủ lần nữa, các ngươi đi, kia không phải là muốn chết sao? Bần đạo cười khổ giải thích.

"A...! Đúng đúng, tướng quân nói rất đúng, Hải Luân hiểu rồi" Hải Luân bừng tỉnh đại ngộ, nói: "Thực đáng tiếc, lần đầu tiên có cơ hội tốt như vậy lại tiện nghi cho Thất công chúa. Nếu như tướng quân sớm nhắc nhở chúng ta thì tốt rồi, luận thực lực ở trên biển, mặc dù chúng ta không thể so với Tạp Đặc, nhưng tuyệt đối cũng không kém hơn so với tam đại đế quốc, tất nhiên Ngõa Nạp thì không đáng nhắc đến" Hải Luân nói xong lộ ra thần sắc tiếc hận.

"Nói sớm cũng chẳng có tác dụng gì" Bần đạo cười nói: "Ở thời điểm kia, chỉ là ở trên tay Thất công chúa không thiếu người địa phương (giặc Oa) dẫn đường, bằng không nàng cũng không có khả năng dễ dàng tiếp cận sát bụng giặc Oa như vậy. Ngươi có người chỉ đường sao hả?"

"Lúc ấy không có, nhưng hiện tại đã có, chúng ta vụng trộm mua không ít nô lệ giặc Oa" Hải Luân cười nói.

"Hiện tại mặc dù tất cả mọi người đều đã có người dẫn đường, nhưng người ta cũng đã có phòng bị, cho nên, ta cho rằng hiện tại ít nhất đang là thời điểm nổi bậc căng thẳng nhất, tuyệt đối không thể hành động thiếu suy nghĩ được" Bần đạo nghiêm túc nói.

"Nghe qua ý tứ của tướng quân, dường như chúng còn có cơ hội a?" Hai mắt Hải Luân sáng ngời, vội vàng nói.

"Hắc hắc" Bần đạo cười gian nói: "Lấy cá tính khôn khéo của Thất công chúa, nàng tuyệt đối không dễ buông tha cho khối thịt béo giặc Oa, ta đoán chắc rằng rất có thể nàng đã bố trí tai mắt ở nơi này, chỉ cần phòng thủ của giặc Oa xuất hiện lỗ hổng, hắc hắc, nàng tuyệt đối sẽ lại xuất kích"

"Ý tứ của tướng quân là?" Hải Luân vẫn là không hiểu nhiều lắm.

"Các ngươi phái ra tai mắt, nhìn chằm chằm vào hải quân Ngõa Nạp. Sau đó nhanh chóng tập kết đám hải quân lại đợi mệnh, chỉ cần Ngõa Nạp vừa xuất động, các ngươi liền đi theo phía sau bọn họ, bọn họ động thủ khi nào, thì các ngươi liền động thủ theo, cướp đoạt mục tiêu của bọn họ là tòa thành gần nhất kia. Bình thường, đây là mục tiêu của Thất công chúa a" Bần đạo cười nói, "Cái này chẳng khác nào ngươi lợi dụng Thất công chúa tiến hành cướp bóc, cướp đoạt vốn là mục tiêu của nàng, ha ha. Tuyệt đối có thể làm cho Thất công chúa tức chết đi được"

"Ha hả, thật tốt quá, vẫn là tướng quân có biện pháp" Hải Luân cười nói, "Nhưng cao thủ bộ đội của ta quá ít, nhất là pháp sư cao cấp. Hơn nữa ở khía cạnh chỉ huy cũng không phải linh hoạt lắm, nếu có Hồng Nhi muội muội chỉ huy, tuyệt đối chính là không thể sai xót được"

"Ai! Không nghĩ đến a" Bần đạo buồn bực nói: "Hồng Nhi không có ở đây, nàng đi Tinh Linh Chi Sâm làm việc còn chưa có trở về, hiện tại bên người ta không có một cao thủ nào cả"

"Thế à" Hải Luân có chút thất vọng nói.

"Bất quá ta có thể trợ giúp ngươi một số Dực Nhân trinh sát binh. Có bọn họ, các ngươi tuyệt đối không có khả bị đánh lén" Sau đó bần đạo nghiêm nghiêm túc nói: "Ngươi hãy luôn nhớ kỹ kỹ điều quan trọng này, thật ra địch nhân lớn nhất của các ngươi chính là Ngõa Nạp. Trên Thánh chiến, mặc dù bọn họ không dám ở thời điểm diễn ra Thánh chiến mà chủ động công kích các ngươi, trừ phi có thể đem đám người các ngươi diệt khẩu, nhưng mà thiết kế ra một cái bẫy lợi dụng giặc Oa đến đả kích các ngươi vẫn có thể làm được, cho nên các ngươi cần phải rất cẩn thận từng chút một mới được"

"Ân, ta ... ta nhớ kỹ" Hải Luân nghiêm trúc gật đầu nói.

"Bọn người Hồng Nhi sẽ rất nhanh trở về thôi, nếu có thể đuổi theo kịp, ta sẽ bảo nàng đi trợ giúp các ngươi" Cuối cùng bần đạo cũng cho nàng một liều thuốc an tâm.

"Ai nha, thật sự quá tốt" Lập tức Hải Luân cao hứng lên, nói: "Ta quyết định, Hồng Nhi muội muội không đến, chúng ta tuyệt đối không xuất binh. Vị Thất công chúa giảo hoạt kia, ta thật sự không có chút tin tưởng khi đấu trí cùng nàng. Hay là giao cho Hồng Nhi muội muội đi, nàng đã sớm muốn so chiêu với nữ Vũ Thần kia mà"

"Ha ha!" Bần đạo và Hải Luân công chúa cùng nhìn nhau cười to. Từ xưa đến nay, qua mấy ngàn năm thời gian, tổng cộng chỉ xuất ra hai vị nữ danh tướng siêu cấp ở lĩnh vực quân sự, nếu có cơ hội, lại vượt qua mấy ngàn năm thời không, ở cái vị diện này, va chạm kịch liệt một lần. Thật sự là rất khó gặp a. Bần đạo cũng thật rất chờ mong sự cạnh tranh của hai vị công chúa này. Ặc ặc, mà bia ngắn chính là giặc Oa, lần này thật sự ngã xuống rất nhiều người đây.

Sau đó, chúng ta đàm luận một vài chuyện khác, mà Hải Luận chỉ ở lại có một đêm rồi vội vàng cáo từ ra về.

Trong lúc bần đạo cùng Hải Luân thương nghị, ở vùng duyên hải của các quốc gia khác nhau sớm đã hợp thành là "Dân gian tổ chức" đã khẩn cấp xuất phát. Giáo đình đang lo lắng những căng thẳng ở phía trước, tự nhiên có đám người này nhảy ra chia sẻ hy sinh, đương nhiên là mừng rỡ không thôi liền đưa ra một cái nhân tình, dưới cổ vũ của bọn họ, tuyên bố, chờ cho sau khi những dũng sĩ này trở về sẽ được khen thưởng. Hoắc Phúc đế quốc lại dựa vào ở gần sát Uy quốc mà xuất động rất nhiều người, hơn mấy vạn chi chúng – gọi là "Dân gian tổ chức"

Âu Dương Nhược Lan cũng có mấy lần khuyên can nhưng không có kết quả, đành phải thôi. Cao tầng Hoắc Phúc đế quốc đã bị tài phú cự đại ám ảnh ma quỷ, lúc này còn ai còn để ý đến tiếng hô của vị tài nữ này nữa chứ? Lại nói, bộ đội của đế quốc này có mấy trăm vạn, có chết đi mấy vạn cũng không ăn thua gì? Vạn nhất thành công thì hiệu quả cự đại kia tuyệt đối làm cho ai ai cũng đỏ mắt. Cho nên ngay cả hoàng đế Hoắc Phúc đế quốc hiếm thấy khi không có nghe ý kiến của Âu Dương Nhược Lan.

Hiện tại trên đại lục cơ hồ tất cả các quốc gia ven biển, cũng đang ra sức chế tạo chiến hạm, không chỉ có công xưởng đóng tàu ngày đêm tăng ca, hơn nữa mỗi một thời khắc đều có tân xưởng đóng mọc lên hoạt động. Tạp Tây Á dựa vào bán đi thuyền chiến cổ xưa thu lấy một lượng tiền tài, tạm thời giảm bớt khủng hoảng kinh tế.

Lúc này, đã là trung tuần sau ba tháng, rốt cuộc tại lãnh địa của bần đạo cũng đã nghênh đón mấy bộ lạc Độc Nhãn Cự Nhân cuối cùng, thoạt nhìn tinh thần bọn họ rất hoàn hảo, cũng không có bộ dáng mệt mỏi nào, dù sao mọi người đều có thực lực bát cấp ma thú, lúc đi đường mà mệt mỏi, chẳng phải là bị người ta cười cho vỡ bụng sao? Bất quá, hơn một vạn người cự nhân (người khổng lồ) hiện diện tại lãnh địa của ta, tuyệt đối đừng nghĩ đến việc giấu diếm được ánh mắt lợi hại của Giáo đình.

Tự thân Giáo hoàng hướng ta tỏ vẻ chúc mừng, hơn nữa lại khen ngợi ta truyền bá quang huy của Thần, sau đó uyển chuyển tỏ vẻ muốn một ít người Độc Nhãn Cự Nhân đến Giáo đình sinh sống. Quả thực vô nghĩa, ta thật vất vả mới làm ra chung cực binh chủng, hắn nghĩ chỉ một câu nói thôi là có thể được sao? Cho nên, bần đạo lấy cái cớ người Độc Nhãn Cự Nhân không muốn di chuyển ra khỏi Tinh Linh Chi Sâm để cự tuyệt hắn.

Cùng lúc, đám người Đức Lỗ Y cũng đã tới được lãnh địa của ta, mặc dù bọn họ đi đường vòng hơn ba tháng, nhưng nhìn không thấy có điểm mệt mỏi nào, người lớn đều có hình dáng ma thú, lại đặt bọn nhỏ trên lưng mà hành quân, nên tốc độ nhanh hơn, hơn nữa lại an toàn, có ma pháp hộ bích hộ thân có thể ngăn cản được phong hàn. Tại Tạp Tây Á sau khi bổ sung một số thực vật đầy đủ, cơ hồ bọn họ một đường không ngừng nghỉ nhanh chóng tiến đến nơi này. Chẳng qua, bên ngoài Tinh Linh Chi Sâm cũng có rất nhiều địa phương khủng bố, giống như: sào huyệt của Tử Tinh Phong ở gần đó, khu vực hoạt động của Thị Huyết Ma, còn có khu vực đầm lầy khủng bố cũng phải lẩn tránh xa xa mới đi qua được.

Nhìn thấy căn cứ mới tinh mà bần đạo kiến tạo cho bọn hắn, đám người Đức Lỗ Y cảm động đến rơi nước mắt, mà sự xuất hiện của Hương Hương cũng khiến cho bọn họ kiên định tin tưởng ta mà đi theo ta, bốn vị trưởng lão Đức Lỗ Y đều tỏ vẻ nguyện ý trung thành với ta. Ặc ặc, bọn họ biểu hiện rất mạnh mẽ a. Bần đạo bảo toàn căn cơ mạch máu cho bọn họ, còn có Thần Ngữ giả căn bản là người của ta, hơn nữa nếu bọn họ không nguyện ý trung thành, chính bọn họ cũng ngượng ngừng khi lấy đi linh hồn ma thú cửu cấp bên trong cây đồ đằng. Hắc hắc, có một lực lượng cường hãn như vậy, ta lúc nói chuyện với Giáo đình cũng không lo lắng gì nhiều.


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-863)