Vay nóng Tima

Truyện:Liên Hoa Bảo Giám - Chương 288

Liên Hoa Bảo Giám
Trọn bộ 517 chương
Chương 288: Kết thúc cố sự của Thomas
0.00
(0 votes)


Chương (1-517)

Siêu sale Shopee


Bên trong trướng, Đỗ Trần nghe Thomas giảng về chuyện xưa của Bặc thần Bowen, theo như tư liệu trong chấp pháp thần điện, tự nhiên cũng giống như lời Bairu.

Nhưng nhờ tửu trợ hứng, Thomas nói xong, miệng toàn: "Lão tiểu tử" lời lẽ thô tục, khiến cho Đỗ Trần nghe được cảm thấy thân thiết - từ khi hắn chuyển thế thành quý tộc, vô luận bản thân hay bằng hữu tất cả đều há mồm mở miệng "các hạ, nữ sĩ", văn chất đầy mình, điều này khiến cho một kẻ làm tiểu thâu hơn hai mươi năm như Đỗ Trần cảm thán không thôi...

Lão tử nằm mơ đều nghĩ chỉ vào chiêu bài trên đường, chửi mắng lão nương.

Nhưng "Vinh diệu thành St. John", "Ánh sáng New Zealand, Lanning bá tước, lĩnh chủ đại nhân thành Duerkesi", là tuyệt đối không thể nói nửa lời! Cho dù muốn nói, vậy cũng phải dùng biện pháp tu từ rất "quý tộc"! Tựa như hắn hôm nay chửi Long tộc.

Cho nên, Đỗ Trần nghe xong chuyện xưa, rất quý tộc oán thán:

- Đáng chết, không thể tưởng được Bowen hai mươi năm trước đương nhiên là đại nhân vật cấp truyền thuyết! Hai năm nay hắn lừa ta đến khổ, thật sự khiến cho người ta mệt mỏi! Người khác sao không ai nói cho ta biết?

Thomas ôm vò rượu, cùng Ariza cạn chén, cười to nói:

- Năm đó Bowen lão tiểu tử nọ bị người ta truy giết bỏ chạy, nếu không phải còn có tư liệu trong nội khố, vì vậy mà tìm ra thì không có biện pháp, sau khi vào đấu thần học viện thay đổi hình dạng, là một lão tửu quỷ tuyệt đối vô lại! Bây giờ tuy nói Ziege bảo hộ hắn, nhưng hắn sao dám nói cho ngươi hắn và bằng hữu của hắn là ai, vậy mới là gặp quỷ.

Đỗ Trần cười vui vẻ:

- Bất quá nói vậy, thế lực Bowen cũng không nhỏ a, chỉ nhìn vào mười bảy vị cao cấp đấu thần năm đó theo hắn vào đấu thần học viện! Được rồi, những người này bây giờ làm gì?

Thomas hai mắt đảo qua:

- Bowen đã đuổi họ đi!, lão tiểu tử này nói, lão gia tử ta lánh đời trốn tội, nhưng các nguơi đều đang tráng niên, tiền đồ vô lượng, sao lại theo ta? Đều cút đi cho ta.

Thomas làm dáng vẻ đuổi đi, lập tức cười nói:

- Nhưng sau bệ hạ nói cho ta biết, đây là thủ đoạn giảo hoạt của lão Bowen.

Đỗ Trần cười nói:

- Đúng vậy, Bowen cũng quả nhiên giảo hoạt! Mười bảy vị đấu thần đối với hắn trung tâm cảnh cảnh, cho dù không có bên người, cũng cam nguyện nghe lệnh! Bowen đuổi họ đi, thực tế là cho bọn họ tự phát triển, chờ tương lai khi cần, chỉ viết một bức thư, là có thể tụ tập mười bảy thế lực không nhỏ! Một người che dấu thế lực như vậy, người có thể động và dám động vào hắn thật sự không có mấy người.

- Ai nói không phải, mười bẩy người này có dong binh, có thương gia, có quan quân... thậm chí có cả người có mấy ngàn dặm đất đai trong tay, có kẻ kiến lập tiểu quốc gia.

Thomas nói:

- Các ngươi là người thông minh, bụng mỗi ngày đều nảy sinh ý tưởng, mệt hay không vậy?

- Uống rượu, uống rượu.

Ariza kêu to.

Tiểu Bối Bối cũng thêm náo nhiệt:

- Uống rượu không tốt, tổn hại thân thể.... Thomas bá bá, ngươi còn phải kể chuyện xưa cho Bối Bối mà.

Thomas vỗ đầu, cười không ngậm miệng lại được, trước kia người giáo đình giảo hoạt gian trá, nói chuyện gì âm lý dương lý mang theo mấy tầng ý tứ, thấy hắn đều gật đầu cúi mình, cung kính, sợ đến rắm không dám đánh! Làm sao có thể "thính chúng"? (nghe mọi người), nếu là trước kia a, lão tử đã phá hủy.

- Tốt, kể chuyện xưa. Cái... được rồi, hôm nay Liege lão tiểu tử nhắc tới Charleman, lão tử sẽ giảng về Charleman... cùng mười ba bà mẹ của hắn, nói rằng...

Lúc này thì, chiếu lệnh của giáo hoàng cắt đứt chuyện xưa của Thomas, vừa nghe nội dung chiếu mệnh, Thomas lập tức bắt đi:

- Đi mau, trong vòng một khắc không tới không được, giáo hoàng lão đại thật dám giết người! Lão thiên a, hạ lệnh này, dám chắc là có đại sự.

Đỗ Trần cũng từ trong chiếu lệnh cực kì nghiêm của giáo hoàng cảm giác được cảm giác mưa bão sắp nổi lên.


Thiên Mục thần điện.

Vừa tiến vào nơi này, áp lực trong lòng Đỗ Trần càng thêm trầm trọng, thần điện đã mở rộng sang hai bên năm mươi thước, thảm đỏ trải trên đất, kim đỉnh quang hoa lấp lánh, giáo hoàng cũng không ngồi trên lữ hành ngọa y, mà ngồi trên vương tọa màu vàng.

Ziege ngồi bên giáo hoàng, trên một cái ghế màu bạc, so với vương tọa của giáo hoàng nhỏ hơn, những người khác đều không có chỗ ngồi, lẳng lặng đứng đó, mắt không nhìn xiên xẹo, bên chân mỗi người đều có một viên điếm màu vàng lợt.

Đỗ Trần thấy hai người xa lạ trong thần điện, Thomas nghe hắn thấp giọng hỏi, liền chỉ chỉ cho Đỗ Trần viên điếm màu vàng lợt thứ ba, sau đó ngoảnh đầu về vị trí thứ hai bên tay trái.

Đây là vị trí của mình tại giáo đình ư? Đỗ Trần thừa dịp mọi người còn chưa đến đông đủ, trộm đánh giá mọi người trong thần điện.

Kết cấu bên ngoài giáo đình do tam đại hệ thống tạo thành.

Hệ thống thứ nhất chính là giáo đường cùng giáo sĩ mà bình dân thường thấy, bọn họ phụ trách truyền giáo, giáo hóa cùng tín đồ, nhưng âm thầm thao khống thế cục tam đại lục, làm một chút chuyện của chính khách! Hệ thống này do tứ đại giáo phụ chưởng quản, trong đó ba giáo phụ bên ngoài, chưởng quản ba đại giáo khu, lão bằng hữu của Đỗ Trần, giáo phụ thành St. John - Ferdinand chính là một trong số đó.

Bất qua Tiêu Vân đại lục hết sức đặc thù, giáo phụ nơi đó không thể công khai truyền giáo, chỉ có thể ngầm tổ chức một chút liên lạc với gián điệp, trong tất cả các giáo phụ thì quyền năng thấp nhất.

Hệ thống thứ hai dụng lời Đỗ Trần mà nói, đó là "đả thủ", chủ yếu có tam đại thần điện - chấp pháp, thủ hộ, chiến thần điện! Xem tên thì biết chức trách của bọn họ, mà Thomas là lão đại của chấp pháp thần điện, đồng cấp giáo phụ.

Hệ thống thứ ba, chính là ám điện nơi làm việc hiện tại của Đỗ Trần, bên trong có các trọng tài sở của thánh giáo, ám điện kiểm tra tổ, tu sửa pháp điển, ... rất nhiều các tổ chức phụ thuộc, cũng là hệ thống hỗn loạn nhất giáo đình! Mà thủ lĩnh của ám điện, được gọi là ám ảnh giáo phụ, là cánh tay phải của giáo hoàng, thân phận cực kỳ thần bí, ngày thường không gặp được!

Mà dưới ám ảnh giáo phụ, là nhân vật ám điểm thứ hai - ám điện chấp sự giáo phụ, đó là Đỗ Trần.

Tam đại hệ thống này, chín đại giáo phụ, cùng quản lý kết cấu bên ngoài, nhưng ai có thể ngờ trong tay giáo hoàng còn một con bài siêu cấp trong ám điện....

Đỗ Trần nghĩ một chút, văn chức giáo phụ đều đứng bên tay phải giáo hoàng, tam đại giáo phụ bên ngoài không có mặt tại Thiên Mục lâm, vậy hắn đứng ở vị trí thứ ba cạnh giáo phụ, hắn là người có chức vụ nhỏ nhất! So với Bairu còn thấp hơn một chút.

Chỉ chốc lát, ngoại trừ ám ảnh giáo phụ, các giáo phụ tại Thiên Mục lâm đều đến đông đủ.

Ánh mắt giáo hoàng chậm rãi đảo qua mọi người, cuối cùng hạ xuống trên người Ziege bên cạnh:

- Huynh đệ của ta, ngươi có gì muốn nói sao?

Hắn cũng không phải thật sự muốn hỏi ý kiến Ziege, mà là chấp hành quy củ - sự kiện trọng đại trước tiên hỏi viện trưởng đấu thần học viện, tỏ vẻ thánh giáo tôn trọng học viện, cùng với học viện là một.

Ziege lắc đầu.

Giáo hoàng vuốt cằm cúi đầu, lúc này mới nói:

- Đều ngồi đi! Gọi chư vị lại đây, là có một việc - hôm nay là ngày 21 tháng 9, đệ ngũ chiến còn chín ngày nữa là bắt đầu! Hôm qua đại biểu chúng thần trên trời lại chính miệng đáp ứng Long thần, tối nay, thánh giáo chọn người ứng chiến cùng chiến thư sẽ đặt trên bàn hắn.

Không cần vòng vo mấy câu, xem ra giáo hoàng định đánh thắng trận thứ năm trước, kiếm đủ thể diện, sau đó lại dụng Constantine bịt miệng Long thần! Đỗ Trần nghĩ thầm, mặc kệ thế nào, chỉ cần Constantine xuất hiện là có thể bình tức cừu hận, vậy mình kiếm lớn rồi.

Thần điện tĩnh lặng, không ai dám mở miệng trước.

Giáo hoàng lại nói:

- Đệ ngũ chiến, Long thần sẽ tự mình ra tay, thánh giáo ta chọn người cho đệ ngũ chiến, các ngươi có thể cho đại biểu chúng thần trên đời một ý kiến chứ?

Thomas vỗ ngực, cả giận nói:

- Long thần con mẹ hắn! Lão đại, ngươi tự mình ra tay sửa hắn là được.

Đệ nhất võ tướng đứng trước mặt Thomas, thánh chiến đấu thần của chiến thần điện toàn thân bao phủ trong kim giáp, thấy không rõ dung mạo, hắn trầm giọng nói:

- Bệ hạ, bí pháp của Long thần Samuel giống như thân thể, cường mãnh sắc bén, bá đạo vô cùng! Sợ rằng chỉ có chúng thần kim hoàn của ngài mới có thể thắng được.

Võ tướng thứ ba, đấu thần thủ hộ đứng sau Thomas lắc lắc đầu, hắn toàn thân giáp trụ màu đen, một lão già râu bạc mập mạp:

- Khó nói lắm! Long thần cùng bệ hạ chưa bao giờ giao thủ, chúng ta không biết rõ về hắn! Hơn nữa Long thần quyền trượng của Samuel, lại không yếu hơn thập cấp thánh khí chúng thần kim hoàn của bệ hạ. Trận đánh này, dù bệ hạ có tự mình ra tay, chúng ta cũng không nhất định nắm chắc thắng lợi! Cho nên ta đề nghị, đã có Constantine, vậy đệ ngũ chiến, không đánh cũng được.

Thomas nghe vậy cả giận nói:

- Lão béo, ngươi không phải tiêu diệt uy phong của lão đại sao?

Đấu thần thủ hộ nhíu mày, nhưng không cùng tranh cãi với Thomas! Tranh cãi với kẻ thô tục, vậy cũng biến mình thành "Thô tục".

- Tốt lắm, chấp pháp đấu thần! Thủ hộ đấu thần cũng là lão thành trị quốc mới nói thế!

Ánh mắt giáo hoàng lại hạ xuống một văn chức giáo phụ:

- Ý kiến các ngươi là gì?

Bairu khom người nói:

- Bệ hạ, nửa năm trước giáo đình cùng Long thần xảy ra xung đột, hôm nay đã đánh bốn trận, thánh giáo cùng Long thần đánh hai hòa hai, cho nên, ý nghĩa của đệ ngũ chiến không cần phải nói...

Hắn đương nhiên bắt đầu từ nửa năm trước, ngoài miệng luyên thuyên một hồi, nhưng thực tế trong lòng lại nhân cơ hội thăm dò tâm tư của giáo hoàng.

Nhưng tâm tư của giáo hoàng dễ đoán vậy sao?

Bairu còn không có đủ thời gian.

Hắn nói nhảm ngày càng nhiều, mọi người ở đây nghe sắp phát ngán, Thomas thậm chí mở miệng oán thán, Bairu đột nhiên phát hiện, trong khi mình nói nhảm, giáo hoàng lại ba lần đảo mắt qua Francis...

Hiểu rồi! Ha ha, ta Bairu hiểu được tâm tư của bệ hạ rồi.

Hắn đột nhiên ngừng nói nhảm, cất cao giọng nói:

- Đệ ngũ chiến, thánh giáo ta tuyệt không thể yếu thế, chư vị, xin nghe ý của ta, nếu đệ ngũ chiến ta thắng, lợi dụng Constantine chứng minh ngũ chiến chi ước kì thật là Long tộc nói đùa, vậy, lúc này đả kích với Long tộc tượng đối lớn.

- Lời này nghe được.

Thomas nói thầm.

Bairu mỉm cười cảm tạ, nói ngay:

- Chư vị còn muốn nghĩ, nếu đánh trận này, bệ hạ người cực mạnh của thánh giáo ta không ra tay, Long thần đã thất bại... vậy cự long núi Miguel sẽ có vẻ mặt gì? Ha ha!

Bairu cười mà không đáp, ánh mắt hạ xuống người Đỗ Trần.

Đúng vậy, ngoại trừ giáo hoàng, ai còn co khả năng đối phó Long thần? Đáng chết... Đỗ Trần trong lòng ẩn ẩn có một dự cảm không tốt.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-517)