← Ch.605 | Ch.607 → |
Hai cha con bọn họ đã cắt đứt quan hệ, hiện tại Ninh Uyển Quân sống ở Thiếu Lâm, đây cũng không phải là bí mật gì, bây giờ ánh mắt của mọi người tập trung vào hai cha con này, hy vọng có thể nhìn ra chút gì đó.
Quan sát hồi lâu, mọi người cho ra một kết luận, đó chính là quả nhiên Mạc Thiên Tà đã không nhận người con gái này, giữa cha con thỉnh thoảng nhìn vào mắt nhau, ngoại trừ lạnh lẽo chỉ còn vô tình, cũng không có chút do dự nào. Mọi người đều là lão giang hồ, có phải ngụy trang hay không còn có thể nhìn ra được.
Ninh Uyển Quân một thân y phục màu vàng nhạt, La Thái Y một thân y phục sặc sỡ đứng thẳng bên cạnh.
Vị hộ pháp Ma giáo này hôm nay cũng chính thức thoát khỏi Ma giáo, theo Ninh Uyển Quân cùng đi đến Thiếu Lâm, hôm nay ánh mắt nhìn về phía Mạc Thiên Tà cũng tỏ ra bình thản mà lạnh lùng.
Trừ hai nữ tử thiên kiều bá mị ra, trận thế bên Thiếu Lâm cũng so ra hùng mạnh hơn Ma giáo.
Thiếu Lâm trưởng lão Vô Danh, truyền thuyết tương đối thần kỳ trên giang hồ, lần này cũng hiện thân trước mặt mọi người.
Chỉ là một lão nhân, lão hòa thượng tướng mạo bình thường, không nhìn ra chút phong phạm cao thủ nào, đang ngồi trên ghế bên cạnh ghế của Nhất Giới.
Không ai nhìn ra lão hòa thượng này cũng là một Tiên Thiên viên mãn. Bất quá từ ánh mắt Mạc Thiên Tà thỉnh thoảng nhìn về phía lão lộ vẻ kiêng kỵ, có thể cảm nhận được lão hòa thượng này không giống tầm thường.
Vô Danh không mấy yên tâm về chiến đấu giữa Nhất Giới cùng Mạc Thiên Tà, cố ý chạy tới áp trận. Trừ lão ra, Thiếu Lâm Thập Bát Đồng Nhân vây quanh tầng tầng ghế của Nhất Giới, đề phòng bất kỳ kẻ nào có mưu đồ xấu xa tới gần.
Còn có sáu đại đệ tử thân truyền của phương trượng, sáu cao thủ Tiên Thiên hậu kỳ đỉnh phong, kể cả Thiếu Lâm thủ tọa Đạt Ma đường Nhất Đăng Đại sư cùng nhau đứng trước đài tỷ võ, cảnh giác nhìn xung quanh.
Trận thế như vậy khiến cho người ta có rất nhiều ý tưởng trong lòng. Như vậy xem ra cho dù là Nhất Giới bại dưới tay Mạc Thiên Tà cũng sẽ không nguy hiểm đến tính mạng. Nếu như Mạc Thiên Tà dám hại mạng Nhất Giới, như vậy những cao thủ Thiếu Lâm này sẽ ùa lên một lượt, e rằng Mạc Thiên Tà dù là Tiên Thiên viên mãn cũng không đỡ được.
Có lẽ sau khi trận chiến này kết thúc, hẳn nên tạo quan hệ thật tốt cùng phương trượng Nhất Giới mới được, đây mới là đại phái tương lai có tiềm lực không nhỏ.
Thời gian trôi qua từng giây từng phút, dần dần Mạc Thiên Tà có vẻ không nhịn được.
- Có chuyện gì vậy? Vì sao Nhất Giới tiểu hòa thượng lại làm cao như vậy, bản giáo chủ đã tới một hồi, vì sao hắn còn lề mề chưa tới?
Một tên trưởng lão Ma giáo nghe thấy giáo chủ oán trách, lập tức đứng dậy như muốn biểu hiện, nhìn về phía phe Thiếu Lâm quát to:
- Hòa thượng Thiếu Lâm, tên phương trượng của các ngươi đang làm gì vậy, nếu như khiếp đảm sợ hãi cứ việc nói một tiếng, đã tới trưa vẫn còn chưa chạy tới, phải chăng là đã chạy trốn rồi?
Nhất Đăng Đại sư đứng trước mặt đội ngũ Thiếu Lâm, khinh thường nhìn trưởng lão Ma giáo đó một cái:
- Phương trượng chúng ta là người đứng đầu Thiếu Lâm tự, công việc bề bộn, nói không chừng có chuyện quan trọng gì đó trì hoãn. Các ngươi cứ yên tâm chờ một lúc, nhảy nhót như vậy còn ra thể thống gì chứ?
Trưởng lão Ma giáo thấy thái độ Nhất Đăng liền nổi giận, dù sao lão cũng là trưởng lão Ma giáo, mặc dù hiện tại bọn lão ở Ma giáo cũng không bằng ai, nhưng vì bọn Lý Dật Phong đã chết đi, hiện tại có rất nhiều chuyện trong Ma giáo cần tới hai tên Tiên Thiên hậu kỳ bọn họ. Lúc này chính là lúc bọn họ cảm thấy làm sao chịu được thái độ coi thường của Nhất Đăng.
- Con lừa trọc, chớ có ngông cuồng, Mạc giáo chủ chúng ta trở lại, Ma giáo chính là đại phái đệ nhất thiên hạ, Thiếu Lâm các ngươi là cái thá gì cũng dám giương oai trước mặt lão phu?
Nhất Đăng cũng là một kẻ tính tình nóng nảy, kể từ sau khi luyện thành Lục Mạch Thần Kiếm vẫn chưa có đất dụng võ, đã sớm ngứa ngáy tay chân. Hiện tại nghe trưởng lão Ma giáo này lại dám lên mặt với mình, nhất thời lạnh lùng nói:
- Càn rỡ! Thiếu Lâm chính là thánh địa được Phật tổ chiếu cố, không phải là nơi cho các ngươi ngông cuồng! Nếu lão nạp không cho ngươi một bài học, ngươi còn không biết trời cao đất rộng!
Trưởng lão Ma giáo biết Nhất Đăng, nhưng lão cũng không biết Nhất Đăng đã tiến vào chuẩn viên mãn, còn tưởng rằng Nhất Đăng chỉ là Tiên Thiên hậu kỳ, có lẽ thực lực chỉ cao hơn mình một chút. Hiện tại nghe Nhất Đăng nói như vậy cũng không sợ, liếc mắt nhìn Mạc Thiên Tà, có ý xin ra trận.
Tự nhiên Mạc Thiên Tà có thể nhìn ra Nhất Đăng sâu cạn, biết trưởng lão Ma giáo không phải là đối thủ Nhất Đăng, khẽ cau mày định từ chối, không nghĩ tới sau lưng Nhất Đăng, Tuệ Nguyên lại đứng dậy.
- Sư thúc, đối phó hạng nhãi nhép này, cần gì sư thúc phải nhọc công xuất thủ, đệ tử đã đủ để thu thập lão.
Tuệ Nguyên chính là Khẩn Na La Thiếu Lâm, cũng là Tiên Thiên hậu kỳ định phong, Nhất Đăng thấy y đi ra, lúc này mới nhớ tới thân phận thủ tọa Đạt Ma đường Thiếu Lâm của mình, địa vị tôn cao, phải giữ gìn mới được.
Lão bèn gật đầu một cái nói:
- Vậy ngươi phải cẩn thận một chút.
- Sư thúc bất tất phải nhọc lòng!
Tuệ Nguyên từ chỗ của mình nhảy ra, nói với trưởng lão Ma giáo kia:
- A Di Đà Phật, yêu nhân Ma giáo kia, có dám ra đánh một trận với Phật gia gia hay không?
Những đệ tử hàng chữ Tuệ này vốn là trẻ tuổi khí thịnh, hơn nữa Tuệ Nguyên còn là đệ tử thân truyền của phương trượng, mặc dù ngày thường không có biểu hiện gì, nhưng trong xương cốt cũng là cuồng ngạo không kém. Cộng thêm bản thân có thực lực, căn bản không xem trưởng lão Ma giáo ra gì.
Mạc Thiên Tà thấy Nhất Đăng không ra sân, ngược lại là một tên tiểu bối đi ra, mới nhìn trưởng lão Ma giáo gật đầu một cái. Chiến đấu như vậy coi như công bình, dù sao thực lực trưởng lão Ma giáo hôm nay cũng coi như đến gần Tiên Thiên hậu kỳ đỉnh phong, có thể đánh một trận cùng hòa thượng Thiếu Lâm kia.
Trưởng lão Ma giáo được Mạc Thiên Tà cho phép, cũng nháy một cái lên sân tỷ Võ.
Người chung quanh vừa thấy vậy nhất thời ai nấy tinh thần phấn chấn. Phương trượng Thiếu Lâm chưa tới, đệ tử hai bên đánh nhau trước, có thể coi như trận chiến làm nóng mở màn, giống như món khai vị trước khi vào tiệc, quả thật không tồi.
Hai người trên sân, trưởng lão Ma giáo tuổi tác đã cao, tỏ ra phong phạm cao thủ. Thiếu Lâm Tuệ Nguyên tuổi trẻ khí thịnh, sức lực cường tráng, hai người đứng đó tạo thành thế đối lập hết sức rõ ràng.
Cả hai người đều không vừa mắt lẫn nhau, vừa lên không nói nửa lời muốn lập tức động thủ.
- Chậm đã!
Lúc này đột nhiên bên ngoài có một tiếng kêu, mọi người thi nhau nhìn lại.
Chỉ thấy đệ tử Tuệ Tinh Thiếu Lâm Đạt Ma đường đi trước dẫn đường, đi theo phía sau chính là phương trượng Thiếu Lâm Nhất Giới, từ bên ngoài diễn võ trường đi vào.
Tất cả đệ tử Thiếu Lâm, cộng thêm phần lớn giang hồ nhân sĩ rối rít đứng dậy làm lễ ra mắt phương trượng Thiếu Lâm.
← Ch. 605 | Ch. 607 → |