← Ch.006 | Ch.008 → |
Tây Cực Sâm Lâm nơi giao giới giữa Tây Phương và Nam Phương Tiên Ảo Đại Lục!
- Róc rách... róc rách... róc rách...
Sáng sớm một cuộc mưa xuân vừa qua đi, mặt trời lập tức xuất hiện chiếu từng tia sáng một xuống dưới mặt đất báo hiệu một mùa xuân mới đã tới. Chúng ma thú đang ngủ đông ở Tây Cực Sâm Lâm cũng đã tỉnh lại bắt đầu đi ra khỏi những cái sơn động tối đen chuẩn bị cho cuộc săn đầu tiên của năm mới.
- Grao!
Một con Tứ Giai yêu thú Huyết Hỏa Lang từ từ bò ra khỏi sơn động tiếp đó lập tức dùng mũi của mình ra hít mạnh mấy cái lợi dụng xúc giác đặc biệt này của mình cảm nhận xem bốn phía có nguy hiểm gì không sau đó mới cẩn thận từ từ xuất phát bắt đầu chuyến săn mồi.
Trên đường đi nó ngửi thấy mùi của Báo loại yêu thú, Hổ loại yêu thú, Lang loại yêu thú nhưng tất cả đều đều không thể làm nó hài lòng cuối cùng sau một lúc lâu tìm kiếm Huyết Hóa Lang Yêu cũng tìm thấy một loại mùi hương mà nó yêu thích mùi của Hùng loại yêu thú.
Dựa vào khí tức còn lưu lại trong không khí Tử Văn Hắc Xà nhanh chóng đuổi kịp con mồi. Con mồi của Tử Văn Hắc Xà là một con hắc hùng cũng là Tứ Giai yêu thú như nó. Tử Văn Hắc Xà thấy vậy thì không dám tự tiện hành động mà giảm tốc độ lại cẩn thận dùng lớp lá khô bên dưới phủ kín toàn thân lại nằm sát xuống đất hai mắt nhìn chằm chằm con mồi âm thầm chờ cơ hội ra tay.
- Đến lúc rồi!
Sau một lúc lâu chờ đợi cuối cùng Tử Văn Hắc Xà cũng đã tìm được cơ hội ra tay lập tức hưng phấn cuộn người lại thành hình lò xo sau đó dùng bốn chân bật mạnh người lao thẳng về phía hắc hùng mở cái miệng to như chậu máu ra cắn thẳng vào cổ hắc hùng tung ra một kích tất sát.
- Ầm!
Mọi việc đúng như Huyết Hỏa Lang Yêu tính toán con hắc hùng bị nó cắn trúng cổ chỉ kịp giãy giụa một chút sau đó lập tức ngã lăn ra đất chết đi.
- Đùng!
Nhưng đúng lúc Huyết Hỏa Lang Yêu muốn thưởng thức chiến lợi phẩm của mình thì trên trời đột nhiên vọng xuống một tiếng nổ kinh thiên động địa.
- Không tốt mau trốn!
Huyết Hỏa Lang Yêu theo âm thanh nhìn lên bầu trời thì chỉ thấy có một đám hơn mười nhân loại áo đen đang đuổi theo một thiếu niên nhân loại tóc trắng sau lưng có một đôi cánh rồng vàng óng dù cách rất xa nhưng Tử Văn Hắc Xà vẫn có thể cảm nhận được khí tức đáng sợ phát ra từ trên người đám người đó kinh hãi hét lên một tiếng sau đó lập tức bỏ chạy.
- Đông Phương Trường Minh hôm nay ta nhất định phải xé xác ngươi báo thù cho Từ Lão!!
Lúc này trên bầu trời chỉ nghe một người trung niên dẫn đầu đám người áo đen nhìn thiếu niên bạch phát nói.
- Vũ Văn Vô Địch một năm nay lần nào chúng ta gặp nhau ngươi cũng nói câu này. Ngươi không chán thì ta cũng chán rồi đấy đổi câu khác đi được không?
Bạch phát thiếu niên cũng chính là Đông Phương Trường Minh nghe vậy thì khinh thường cười nói.
- Ngươi... Khốn kiếp mà!!
Vũ Văn Vô Địch nghe vậy thì muốn phản bác nhưng lại không biết phải nói thế nào chỉ có thể hơn một năm nay Dị Nhân Quán bọn họ vì chuyện Đông Phương Trường Minh giết chết Ngũ Giai cường giả Từ Lão của bọn họ mà dốc toàn lực truy sát hắn ở khắp nơi nhưng lần nào cũng bị hắn dựa vào Thánh Long Chi Dực mua được ở Vạn Bảo Các mà trốn thoát.
- Được rồi! Không đùa với các ngươi nữa ta phải về nhà đây ha ha ha...
Đông Phương Trường Minh lại cười to một tiếng tiếp đó lập tức đập mạnh Thánh Long Chi Dực sau lưng.
- Vù!
Thánh Long Chi Dực vừa đập mạnh một màn sáng màu vàng kim lập tức bắn ra làm cho đám người Vũ Văn Vô Địch không chịu nổi phải nhắm mắt lại khi bọn họ mở mắt ra lần nữa thì phát hiện Đông Phương Trường Minh đâu nữa.
- Khốn kiếp! Mau đuổi theo cho ta!!
Vũ Văn Vô Địch thấy vậy thì tức giận quát một tiếng sau đó lập tức dẫn theo đám người của Dị Nhân Quán đuổi theo.
- Phù! Cuối cùng cũng cắt đuôi được bọn chúng rồi!!
Đám người Vũ Văn Vô Địch vừa rời khỏi thì đột nhiên Đông Phương Trường Minh lại xuất hiện tại chỗ cũ mỉm cười nói thì ra vừa rồi hắn căn bản không phải sử dụng Thánh Long Chi Dực để bay đi mà chỉ lợi dụng lớp hào quang do Thánh long Chi Dực phát ra để ẩn thân đánh lừa đám người Vũ Văn Vô Địch.
- Đi thôi!
Sau khi cắt đuôi đám người Vũ Văn Vô Địch Đông Phương Trường Minh lập tức lên đường lần này để tránh kinh động đến kẻ địch hắn không tiếp tục phi hành nữa mà thu Thánh Long Chi Dực lại đáp xuống Tây Cực Sâm Lâm bên dưới dùng khinh công lên đường.
- Hử!
Khi đi được hơn mười dặm đường thì Đông Phương Trường Minh đột nhiên dừng lại quay đầu quan sát bốn phía bởi vì hắn cảm nhận được một luồng chân khí đồng nguyên với mình đang ở gần đây.
- Không lẽ là đệ tử do Gia gia phái xuống núi sao? Nơi này cách Phá Diệt Sơn chỉ có ngàn dặm rất có khả năng là vậy? Đi xem một chút!!
Đông Phương Trường Minh thầm nghĩ một chút rồi chuyển hướng bay tới chỗ luồng chân khí đó.
Dựa theo cảm ứng của mình một lúc sau Đông Phương Trường Minh đi tới một sơn cốc ở bên trong trung tâm ở sơn cốc là một cái tế đàn bằng gỗ cao chừng bảy tám trượng bên trên là tế đàn là một con Tử Văn Hắc Xà cực lớn đang bị xiềng xích trói chặt xung quanh bốn góc của tế đàn là bốn lão giả áo trắng đang khoanh chân mà ngồi nhắm mắt dưỡng thần luồng khí tức đồng nguyên mà Đông Phương Trường Minh cảm nhận được chính là bọn họ phát ra!!
Đông Phương Trường Minh bất động nhìn bốn giả xung quanh tế đàn, bên ngoài tuy tỏ ra rất bình tĩnh nhưng giờ phút này trong lòng hắn lại chấn động vô cùng bởi vì ở khoảng cách này hắn mới cảm nhận được tuy trên người đối phương phát ra khí tức đồng nguyên với hắn nhưng tuyệt không phải người của Phá Diệt Đạo hắn mà là môn nhân của Tuyệt Tình Đạo tử địch của Phá Diệt Đạo!!
- Phù!
Sau một lúc kinh hãi Đông Phương Trường Minh đã lấy lại bình tĩnh vội vàng núp vào một góc thi triển bí pháp che giấu khí tức âm thầm quan sát bốn lão giả đến từ Tuyệt Tình Đạo muốn xem bọn chúng từ phương bắc đến đây thật ra là để làm gì!!
- Vút!
Sau một lúc kiên nhẫn chờ đợi cuối cùng Đông Phương Trường Minh cũng đã thấy được một lão giả thân mặc bạch y toàn thân toát ra một luồng hàn khí nhiếp người từ trên không bay xuống sơn cốc.
← Ch. 006 | Ch. 008 → |