← Ch.105 | Ch.107 → |
Phía trên tháp quan sát bên trong Nam Lâm Thành Đông Phương Trường Minh im lặng khuếch tán thần thức của mình ra phía xa thăm dò.
Năm dặm, mười dặm, hai mươi dặm, sáu mươi dặm, ....
Trong chớp mắt hoàn cảnh trăm dặm xung quanh đã xuất hiện trong đầu Đông Phương Trường Minh trong phạm vi đó dù là một hạt cát cũng không thể qua mắt được hắn.
Lão Yêu Quái ở bên cạnh thấy như vậy thì trong lòng âm thầm kinh sợ phải biết rằng dùng thần thức bao phủ phạm vi trăm dặm là một việc mà Ngũ Giai sơ kỳ cường giả cũng chưa chắc làm được mà một tên Tứ Giai cao thủ như Đông Phương Trường Minh lại làm được thật ra là hắn làm như thế nào??
Trong lòng Lão Yêu Quái âm thầm suy nghĩ nhưng sau một lát vẫn không thể tìm được được đáp án vì vậy chỉ có thể hạ quyết tâm sau này dù thế nào cũng phải tìm cách buộc chặt hắn vào chiến xa của Đại Sở tuyệt đối không được để hắn chạy đi nơi khác.
- Tất cả chuẩn bị đi đợt Ma Thú thứ nhất sẽ đến đây vào nửa ngày nữa!
Đột nhiên Đông Phương Trường Minh lại trầm giọng nói một tiếng.
Âm thanh mà hắn phát ra tuy không phải là lớn nhưng lại truyền thẳng vào tai của những người đang đứng trên tường thành.
Trong lúc nhất thời không khí trở nên náo nhiệt hẳn lên tất cả binh lính trên tường thành bắt đầu dựa theo sự chỉ huy của thượng cấp mà chuẩn bị sẵn sàng từng chiếc máy bắn đá, cự nỗ.
Công việc này kéo dài đến khi trời tối mới xong sau khi hoàn thành xong mọi chuyện các binh sĩ lập tức lẳng lặng đứng vào vị trí của mỗi người mà một đám Ma Pháp Sư cũng khởi động Quang Minh Thạch đã chuẩn bị từ trước khiến cho tường thành sáng lên như ban ngày.
Một lúc lâu sau phía trước tường thành bỗng nhiên xuất hiện bóng dáng của một bầy Ma Thú đông nghịt từ phía xa cuồn cuộn không ngừng chạy tới trong đó có các loại Ma Thú như Hỏa Ma Sư thân dài một trượng, Lôi Điện Báo toàn thân lấp lánh điện quang.
- Tới, tới rồi!!
Nhìn thấy cảnh đó không ít người kinh hô giờ phút này trong lòng những người đang đứng trên tường thành đều có những cảm xúc khác nhau có người hưng phấn, có người hồi hộp, có người sợ hãi, có người lại giống như không có chuyện gì cả bình tĩnh cười nói.
Ở một góc tường thành ba người Tư Đồ Lâm Nguyên, Lão Yêu Bà và Lão Độc Vật đang nói chuyện với nhau.
- Không ngờ đợt Thú Triều tai ương này lại lớn như vậy ta thấy ở đây ít nhất cũng phải hơn mười vạn con đó!
Lúc này chỉ nghe Lão Độc Vật kinh ngạc nói.
- Mười vạn thì đã là gì ngươi xem kỹ lại đi ở đây chẳng qua chỉ là một đám Nhất, Nhị Giai Ma Thú được những Ma Thú cấp cao phía sau dùng làm chốt thí thử thực lực của chúng ta e rằng những đợt công kích tiếp theo sẽ ngày càng kinh khủng hơn!
Lão Vu Bà nhíu mày quan sát phía xa một chút rồi nói.
- Bất luận là như thế nào thì ta cũng quyết không cho chúng làm hại người dân trong thành!!
Trên mặt Tư Đồ Lâm Nguyên lộ ra vẻ kiên quyết nói.
Trong lúc ba người đang nói chuyện đại quân Ma Thú đã đến dưới chân tường thành.
- Bắn!
Đông Phương Trường Minh thấy vậy quát lớn một tiếng.
- Ầm ầm ầm.... .
Tiếng quát vừa dứt tất cả máy bắn đá và cự nỗ trên tường thành lập tức đồng thời khởi động hàng vạn cự thạch và thiết tiễn đồng loạt đổ xuống đầu đại quân Ma Thú bên dưới tường thành.
Đối diện với những tảng cực thạch và những mũi thiết tiễn uy lực cực lớn từ trên độ cao trăm trượng rơi xuống cho dù chúng Ma Thú có da dày thịt béo cũng không tránh khỏi tổn thương thậm chí một số con bị bắn trúng vị trí yếu hại càng là trực tiếp chết đi.
- Grao grao grao...
Nhưng mà đại quân Ma Thú ở phía sau thấy vậy vẫn không có dấu hiệu dừng lại chỉ thấy một con Hỏa Ma Sư bị một mũi thiết tiễn xuyên qua thân mình máu phun ra như suối vậy mà cuối cùng vẫn cắn răng lao về phía trước dốc hết toàn lực điên cuồng công kích tường thành.
Tuy tường thành của Nam Nguyên Thành trước khi đại chiến bắt đầu đã được Đông Phương Trường Minh ra lệnh cho Ma Pháp Sư dùng các loại Ma Pháp như: Kiên Cố Thuật, Thiết Thạch Thuật, Phản Chấn Thuật, .... gia cố thêm nhưng mà đối đầu với những đợt tấn công điên cuồng của đại quân Ma Thú hiện tại cũng đã bắt đầu xuất hiện những chỗ hư hỏng.
- Lăn đá!Đông Phương Trường Minh lại ra lệnh một tiếng.
- Ầm ầm ầm....
Vô số những binh sĩ và thường dân trên tường thành lập tức hợp lực lại với nhau đẩy những tảng đá nặng hơn vạn cân đã được chuẩn bị sẵn từ trước xuống bên dưới.
Bên dưới mặt đất đám Ma Thú vốn đã bị thiết tiễn bắn trọng thương làm sao có thể còn đủ sức lực để né tránh đợt công kích này trong lúc nhất thời từng tiếng thú rống phẫn nộ pha lẫn tuyệt vọng không ngừng phát ra.
Phạm vi nghìn trượng xung quanh Nam Lâm Thành lúc này đã hoàn toàn trở thành một Địa Ngục Tu La Tràng!
....
Tờ mờ sáng hôm sau Ma Thú đại quân cuối cùng cũng đã rút lui những tướng sĩ trên tường thành cũng lục tục đi xuống phía dưới chân thành thu dọn chiến trường trên mặt mỗi người đều hiện lên vẻ hưng phấn không thể nào che dấu được bởi vì những thi thể Ma Thú dưới thành tuy chỉ là Nhất, Nhị Giai nhưng đối với bọn họ cũng đã là một khoản tài phú không nhỏ rồi.
- Ngươi xem con mãng xà này thật sự quá lớn rồi ta thấy ít nhất cũng phải dài mười trượng đó!
- Ngươi xem bên kia kìa con Báo đó vẫn còn phát ra điện quang kìa!
.... .
Bên cạnh những binh sĩ đi xuống phía dưới còn có không ít thường dân đi cùng những người này đa số đều chỉ mới thấy Ma Thú lần đầu cho nên không ngừng tò mò chỉ trỏ khắp nơi.
- Ủa trên bụng của con nhện này sao lại có một viên kim châu vậy!
Một người thiếu niên trong đó nhìn thấy trên bụng của một con nhện cách chỗ mình không xa có một viên kim châu thì đưa tay thử chạm vào.
- Vù!
Khi ngón tay vừa chạm vào viên kim châu thì trong đó liền bắn ra một luồng khói vàng tanh hôi.
- Vút!
Lúc người thanh niên sắp hít phải khí độc thì sau lưng hắn đột nhiên xuất hiện một bàn tay kéo hắn lui lại người ra tay chính là Đông Phương Trường Minh.
- Đa tạ đại ân cứu mạng của đại nhân!
Người thiếu niên vừa mới thoát chết sau khi hoàn hồn lại lập tức mừng rỡ đa tạ Đông Phương Trường Minh.
- Ừm! Các ngươi nghe đây số Ma Thú này tuy đã chết nhưng trên người chúng vẫn còn có rất nhiều thứ có thể giết người các ngươi nếu thấy có gì lạ tuyệt đối không được chạm vào nếu không ta tuyệt đối không chịu trách nhiệm!!
Đông Phương Trường Minh khẽ gật đầu một cái sau đó lạnh lùng quát lên một tiếng.
- Vâng đại nhân!
Đám thường dân ở xung quanh nghe vậy lập tức cung kính kêu lên.
- Ha... Tiểu tử không ngờ ngươi lại đi cứu một đám thường dân. Tại sao vậy?
Lúc này trong đầu Đông Phương Trường Minh đột nhiên vang lên âm thanh nghi hoặc của Lão Yêu Quái.
- Ha... Tiền bối người chưa từng nghe câu cứu người không cần lý do giết người mới cần sao? Chúng ta tuy là cường giả nhưng về bản chất vẫn là người gặp người bị nạn nếu có thể cứu được ta vẫn sẽ cứu!!
Đông Phương Trường Minh cười nhẹ nói.
- Cứu người không cần lý do giết người mới cần, chúng ta bản chất vẫn là người sao? Có ý tứ!!
Lão Yếu Quái lặp lại câu nói của Đông Phương Trường Minh mấy lần trong mắt lóe lên hai tia sáng giống như đã ngộ ra gì đó.
← Ch. 105 | Ch. 107 → |