← Ch.106 | Ch.108 → |
Sau khi trải qua đợt công kích thứ nhất của Thú Triều quân dân Đại Sở bên trong Nam Lâm Thành lại lục tục đối diện với mấy đợt Ma Thú tập kích nữa nhưng quy mô kém xa so với lần đầu tất cả đều bị bọn họ dễ dàng đánh tan.
Nhưng mà chút chiến tích này lại không thể khiến cho đám người Đông Phương Trường Minh yên lòng một chút nào bởi vì bọn họ biết được khảo nghiệm chân chính mà bọn họ phải đối mặt chỉ vừa mới bắt đầu rất nhanh thôi những quân, dân còn đang vui mừng hớn hở này sẽ biết được cái gì mới là sự đáng sợ chân chính của Thú Triều.
- Báo Đông Phương Tướng quân!
Một ngày này khi Đông Phương Trường Minh đang tĩnh tọa trong phòng ngủ của mình thì đột nhiên bên ngoài lại vang lên một tiếng nói.
- Có chuyện gì?
Đông Phương Trường Minh chậm rãi mở hai mắt ra nhàn nhạt hỏi.
- Bẩm Đông Phương Tướng quân mạt tướng phụng mệnh Tư Đồ Tướng quân đến đây báo với ngài là đại quân chủ lực của Ma Thú đã kéo đến xin mời Tướng quân mau lên trên tường thành chủ trì đại cục!!
Tên tiểu tướng bên ngoài cửa cung kính nói.
- Biết rồi!
Đông Phương Trường Minh nghe xong trầm giọng kêu lên một tiếng sau đó nhanh chóng thi triển khinh công đi lên tường thành.
Nơi ở của hắn cách tường thành cũng không xa cho nên chỉ trong chớp mắt là đã hắn đã đến nơi.
- Đông Phương Tướng quân ngươi đến rồi!
Lúc này Tư Đồ Lâm Nguyên đang đứng trên tường thành trò chuyện với ba người Lão Yêu Quái nhìn thấy Đông Phương Trường Minh đi tới thì kêu lên.
- Tư Đồ Tướng quân ta nghe nói quân chủ lực của Thú Triều đã đến rồi phải không?
Đông Phương Trường Minh bước tới trước mặt Tư Đồ Lâm Nguyên trầm giọng hỏi.
- Đúng vậy! Ngươi tự mình xem đi!!
Tư Đồ Lâm Nguyên trịnh trọng gật đầu một sau đó đưa tay chỉ ra ngoài thành.
Nhìn theo hướng mà hắn chỉ thì Đông Phương Trường Minh chỉ thấy ở bên ngoài tường thành khoảng trăm dặm giờ phút này đã có vô số Ma Thú tụ hợp trong số đó ngoài những loại Ma Thú quen thuộc đã công kích bọn họ trong thời gian qua còn có một số những loại Ma Thú cao cấp vô cùng cường đại tất cả đều đưa ánh mắt tràn đầy vẻ khát máu lạnh lùng quét qua tường thành.
Đối diện với các ánh mắt đó những người đang đứng trên tường thành đều có những cảm xúc khác nhau có người hưng phấn hai mắt lóe lên tinh quang hơi thở trở nên vô cùng gấp gáp, có người sợ hãi nắm chặt đôi bàn tay chảy đầy mồ hôi có người lại lạnh lùng trên mặt không có bất cứ biểu hiện nào giống như mình chỉ là khách qua đường không hề liên quan đến chuyện này.
Bất luận thế nào vào lúc này tất cả bọn họ đều im lặng chờ đợi cuộc chiến quyết định vận mệnh của mình bắt đầu. Trận chiến này thật ra sẽ có kết quả như thế nào là quân dân Nam Lâm Thành thành công đánh lui Thú Triều viết nên trang sử huy hoàng nhất cho Đại Sở hay là bọn họ sẽ thất bại hoàn toàn trở thành một phần trong dòng sông lịch sử đây?
Câu trả lời này không ai có thể nói trước được tất cả chỉ có thể trông đợi vào ý trời mà thôi!!
Trở lại vấn đề chính.
- Grao!
Sau một lát im lặng đột nhiên bên trong Ma Thú đại quân lại vang lên một tiếng rống kinh thiên động địa.
- Ầm ầm ầm....
Tiếng rống vừa dứt đại quân Ma Thú lập tức hung mãnh xông lên dẫn đầu là một đám Độc Giác Ma Sư chúng vừa chạy vừa không ngừng phun ra những đại hỏa cầu to lớn công kích tường thành.
- Bắn!
Nhìn thấy cảnh đó Đông Phương Trường Minh cũng không chậm trễ chút nào quát lên một tiếng.
- Một hai ba... lên!
Quân, dân đang đứng trên tường thành lập tức hành động chỉ thấy bọn họ chia thành từng tổ nhỏ miệng một nhóm miệng đếm từng nhịp tay kéo những sợi dây thừng to lớn dây thừng kéo một khúc gỗ lớn bắn tảng đá trên đó bay ra xa, một nhóm khác lại dùng một cây búa gỗ đập mạnh vào lẫy nỏ, tên sắt lập tức phá không bắn ra.
- Vút vút vút....
Dưới sự thao tác của bọn họ trong chớp mắt những mũi tên sắc nhọn cùng với những viên viên đá to lớn từ mấy trăm đến mấy ngàn cân trút xuống mặt đất khiến cho từng con Ma Thú đang xông tới không ngừng ngã xuống.
- Hay.. hay lắm...
- Rất tốt!
- Được lắm!
.... .
Quân dân trên tường thành thấy vậy đồng loạt cất tiếng hoan hô.
Nhưng đúng lúc này trên bầu trời lại đột nhiên vang lên một âm thanh kỳ quái tiếp theo đó chỉ thấy một bầy quái điểu to lớn từ phía xa bay lại Nam Lâm Thành, khi đến gần tường thành chúng lại chia thành từng nhóm nhỏ mỗi nhóm hơn một ngàn con hoặc dùng mỏ, vuốt sắt nhọn hoặc là há miệng phun ra phong nhận, hỏa cầu, ... tấn công những quân dân đang đứng trên tường thành.
- Ma Pháp Sư mau lên trợ giúp giải quyết đám quái điểu này!
Đông Phương Trường Minh lạnh lùng nói.
- Vâng!
Các Ma Pháp Sư nghe thấy mệnh lệnh lập tức chia ra thành từng đội nhỏ tham chiến không bao lâu sau trên tường thành đã xuất hiện từng màn hào quang chói sáng bao bọc quân, dân trên tường thành lại tránh khỏi sự công kích của đám quái điểu.
Những màn hào quang phòng thủ này đều là những cái Ma Pháp Trận không những có lực phòng thủ cực cao mà còn là trận pháp phòng thủ một chiều chỉ cho phép ra không cho phép vào. Đám quái điểu đối diện với chúng nhất thời không có cách nào công phá mà những mũi tên sắt của quân lính trên tường thành lại có thể dễ dàng xuyên qua màn sáng bắn lên trên người đám quái điểu khiến cho chúng tổn thất nặng nề.
Tình cảnh này có thể nói là quân dân Đại Sở chiếm hết thượng phong không ngừng chém giết Ma Thú nhưng sau thời gian một nén nhang bỗng nhiên lại sinh ra biến hóa chỉ nghe trong không gian vang lên một tiếng gầm to tiếp theo đó chỉ thấy một con Cự Điểu màu đỏ lớn hơn trăm trượng xuất hiện lao thẳng đến chỗ tường thành.
- Không tốt đây là Ngũ Giai Ma Thú mau bảo tất cả quân lính lui xuống!!
Đông Phương Trường Minh thấy vậy cả kinh kêu lên một tiếng.
- Ầm... Đùng!!
Đáng tiếc mệnh lệnh này của hắn đưa ra đã quá trễ Ngũ Giai Cự Điểu vừa xuất hiện đã đại triển hung uy đánh ra một trảo cương to lớn phá tan màn hào quang phòng ngự.
Mất đi sự bảo vệ trong chớp mắt đã có hơn một vạn người mất mạng dưới trảo cương của Cự Điểu.
- Đáng chết!
Đông Phương Trường Minh thấy vậy phẫn nộ quát lên một tiếng sau đó vận kình đạp không bay lên xông thẳng đến chỗ Cự Điểu.
- Ha ha ha.... Đến đây đi! Ngươi là Tướng quân của nhân loại giết được ngươi ta nhất định sẽ lập được đại công!!
Cự Điểu nhìn thấy Đông Phương Trường Minh xông về phía mình thì cười lạnh một tiếng nói.
- Hừ! Muốn giết ta lập công phải xem ngươi có bản lĩnh hay không đã!!
Đông Phương Trường Minh nghe vậy cười lớn một tiếng rồi hóa thành một đạo tàn ảnh xông về phía trước.
Cự Điểu cũng ầm ầm xông lên tiếp chiến.
- Ầm!
- Lão Tiền bối chúng ta mau lên giúp Đông Phương Tướng quân tuy rất lợi hại nhưng dù sao cũng chỉ là một tên Tứ Giai cao thủ không thể phi hành trên không trung quá lâu nếu chậm trễ e rằng sẽ có chuyện không may xảy ra!!
Trên tường thành Tư Đồ Lâm Nguyên nhìn thấy tình hình như vậy thì lo lắng nhìn Lão Yêu Quái Sở Huyền kêu lên một tiếng.
- Đúng đó Lão tiền bối Đông Phương Trường Minh là đệ nhất thiên tài của Đại Sở chúng ta hiện nay tuyệt đối không thể để hắn xảy ra chuyện được!
Lão Vu Bà và Lão Độc Vật ở bên cạnh nghe vậy cũng gật đầu tỏ vẻ tán thành.
- Không cần lo lắng con Tiểu Yêu Cầm đó căn bản không thể làm khó tiểu tử Đông Phương được đâu! Chúng ta chỉ cần ở đây chờ xem hắn đại phát thần uy là được!!
Lão Yêu Quái nghe vậy thì cười nhạt một tiếng nói tuy thời gian quen biết không nhiều lắm nhưng bằng vào lịch duyệt của mình ông ta đã phát hiện Đông Phương Trường Minh có che dấu rất nhiều bí mật tuyệt đối không đơn giản như vẻ bề ngoài, lần này vừa đúng lúc là một cơ hội để ông ta kiểm tra xem hắn thật ra che dấu sâu đến mức nào.
- Ầm ầm ầm...
Trong lúc bốn người đang nói chuyện thì trên bầu trời trận chiến giữa Đông Phương Trường Minh và Cự Điểu cũng đã đến hồi gay cấn.
Tuy rằng Đông Phương Trường Minh chiến đấu rất hung mãnh nhưng mà đúng như lời Lão Yêu Bà đã nói hắn lúc này chỉ mới là một tên Tứ Giai cao thủ ngay cả phi hành còn chưa hoàn toàn làm được thì sao có thể là đối thủ của một con Ngũ Giai Ma Thú trong một khoảng thời gian ngắn đã bị Cự Điểu ép vào thế hạ phong.
- Ha ha ha... Nhân loại ngươi chịu thua đi nói không chừng Điểu gia ta sẽ lưu ngươi toàn thây đó!!
Lúc này chỉ nghe Cự Điểu nhìn Đông Phương Trường Minh cười lạnh nói.
- Mơ tưởng!
Đông Phương Trường Minh nghe vậy quát lạnh một tiếng trong lúc nói chuyện hắn cũng không chậm trễ vung tay đánh ra một chưởng cương màu trắng.
- Xem ta phá ngươi đây!
Cự Điểu thấy vậy cũng phát ra một trảo cương màu đỏ muốn phá tan chưởng cương của Đông Phương Trường Minh.
Nhưng mà khi cả hai va chạm với nhau một chuyện quỷ dị lại đột nhiên xảy ra chỉ thấy chưởng cương màu trắng không ngờ lại dễ dàng phá tan trảo cương của Cự Điểu như xé tan một tờ giấy sau đó tốc độ không dừng lại chút nào tiếp tục bắn về phía trước.
- Ầm!
Cự Điểu còn chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra đã bị chưởng cương hung mãnh đánh thành một cơn mưa máu rơi xuống mặt đất.
- Grao grao grao....
Đại quân Ma Thú dưới mặt đất nhìn thấy thủ lĩnh chết đi thì sợ hãi gầm lên mấy tiếng sau đó lập tức quay đầu bỏ chạy.
Còn quân đội Đại Sở trên tường thành cũng không có tâm trạng truy đuổi kẻ địch tất cả chỉ lo cứu giúp những người bị thương bên mình.
← Ch. 106 | Ch. 108 → |