← Ch.159 | Ch.161 → |
- Chân Chủ bại rồi! Chân Chủ bại rồi!!
- Sao có thể như vậy? Sao có thể như vậy được?
- Chân Chủ là vô địch sao có thể bại được chứ?
- Giết hắn! Mau giết hắn báo thù Chân Chủ!
- Đúng vậy! Giết hắn!!
Quần hùng Thi Tộc đứng trên mặt đất nhìn thấy tình cảnh trên tinh không thì kinh hãi không thôi một số thuộc hạ tử trung của Thi Hoàng không chút do dự hóa thành từng đạo hào quang bắn về phía Đông Phương Trường Minh muốn giết hắn trả thù cho chủ nhân của mình.
- Ầm!
Hai tỷ muội Nạp Lan Nhược Thủy, Nạp Lan Nhược Yên đứng ở bên cạnh thấy vậy lập tức muốn xuất thủ ngăn cản có điều bọn họ còn chưa kịp ra tay thì từ trên bầu trời đã có một đạo uy áp khổng lồ đã từ trên trời ép thẳng xuống trực tiếp đánh quần hùng Thi Tộc trở lại mặt đất. Ở nơi này có thể phát ra cường đại như vậy ngoài Đông Phương Trường Minh ra còn có thể là ai khác, nhưng kỳ lạ là uy áp lần này mà Đông Phương Trường Minh phát ra lại không phải là uy áp thuộc về hắn mà là của Thi Hoàng vừa biến mất!!
- Nhân loại khốn kiếp tại sao ngươi lại có uy áp của Chân Chủ? Tại sao??
Đại Thi Soái chật vật từ trên mặt đất đứng dậy ngẩng đầu nhìn Đông Phương Trường Minh giận dữ quát hỏi.
- Tại sao ta có thể phát ra uy áp của Thi Hoàng ư? Rất đơn giản bởi vì ta và Thi Hoàng vốn là cùng một người hắn là thân thể kiếp trước của ta còn ta lại là linh hồn của hắn chuyển thế luân hồi hai người bọn ta sớm muộn gì cũng phải hợp lại làm một trận chiến vừa rồi chẳng qua chỉ là tranh đoạt xem sau khi hợp nhất ý chí của ai có thể nắm lấy quyền chủ đạo mà thôi!
Đông Phương Trường Minh trong hình dáng người khổng lồ đứng trên tinh không cúi đầu xuống nhìn Đại Thi Soái trầm giọng nói.
- Không phải trong lòng ngươi cũng đã sớm nghĩ đến điều này rồi sao Lục Cuồng?
Hơi dừng một chút hắn lại tiếp tục nói.
Nghe thấy lời nói của Đông Phương Trường Minh toàn thân Đại Thi Soái chấn động vô cùng Lục Cuồng, Lục Cuồng đó không phải tên của ai khác mà chính là tên của Đại Thi Soái hắn nhưng cái tên này ngoại trừ Thi Hoàng và bản thân hắn ra thì không còn ai biết nữa.
Vậy mà bây giờ nó lại được nói ra từ miệng của một tên nhân loại thử hỏi làm sao hắn có thể không kinh hãi cho được!
- Chẳng lẽ đúng như lời tên nhân loại này nói hắn và Chân Chủ thật sự là một người hay sao?
Thậm chí vì vậy mà một luồng suy nghĩ quỷ dị bắt đầu xuất hiện trong đầu Đại Thi Soái
- Ngươi nói mình là Chân Chủ như vậy có gì để chứng minh hay không?
Khiến cho hắn không nhịn được mở miệng nhìn Đông Phương Trường Minh.
- Ngươi muốn bằng chứng? Được hãy xem cho kỹ đây là cái gì đi!!
Đông Phương Trường Minh nghe vậy cười nhạt một cái sau đó vung tay lên sau lưng hắn lập tức xuất hiện sáu cái hắc động to lớn nghìn trượng ầm ầm xoay chuyển.
- Tê! Là Lục Đạo Luân Chi Môn!!
Nhìn thấy pháp tắc độ môn của Thi Hoàng xuất hiện trong tay của Đông Phương Trường Minh không chỉ Đại Thi Soái - Trương Lục Cuồng mà tất cả quần hùng Thi Tộc xung quanh cũng không thể nhịn được hít sâu một hơi khí lạnh kinh hãi kêu lên một tiếng.
- Thế nào? Bây giờ các ngươi đã tin chưa? hay phải đợi ta sử dụng Đại Luân Hồi Thông Đạo các ngươi mới chịu chấp nhận sự thật?
Đông Phương Trường Minh trầm giọng kêu lên một tiếng.
- Chúng thuộc hạ bái kiến Chân Chủ!
Quần hùng Thi Tộc liếc mắt nhìn nhau một cái sau đó đồng thời quỳ xuống mặt đất cung kính nhìn Đông Phương Trường Minh cung kính kêu lên.
- Ừm! Lục Cuồng bây giờ ngươi chỉnh lý lại tất cả mọi chuyện ở Cửu Nguyên Sơn dùng thời gian ngắn nhất ổn định lại nhân tâm, bổn tọa trở về Thi Hoàng Điện nghỉ ngơi trước!!
Đông Phương Trường Minh tỏ vẻ hài lòng cất tiếng nói sau đó vung tay lên cuốn lấy Nạp Lan Nhược Yên và Nạp Lan Nhược Thủy trên mặt đất lên hóa thành một đạo hào quang bay về hướng đỉnh cao nhất của Cửu Nguyên Sơn.
- Ầm!
Sau một lát bọn họ đã đến trước một tòa đại điện màu hoàng kim Đông Phương Trường Minh vung tay lên mở cửa đại điện ra cùng với hai tỷ muội Nạp Lan bước vào bên trong sau đó lại nhanh chóng đóng cửa lại.
- Trường Minh huynh thật sự trở thành Chân Chủ của đám Cương Thi đó à?
Sau khi tiến vào trong đại điện hai tỷ muội do dự Nạp Lan rồi đồng thanh nhìn Đông Phương Trường Minh hỏi.
- Đương nhiên! Ta đã nói rồi ta và Thi Hoàng vốn là cùng một người bây giờ dung hợp lại đương nhiên mọi thứ của hắn cũng biến thành của ta rồi. Sao vậy các nàng không thích à?
Đông Phường Minh nhìn hai tỷ muội hỏi.
- Đương nhiên không phải! Chỉ là mọi chuyện đến quá đột nhiên bọn muội có chút không thích ứng thôi!!
Nạp Lan Nhược Thủy và Nạp Lan Nhược Yên nghe vậy hơi ửng đỏ nói trên đời này có nữ nhân nào mà không thích nam nhân của mình có được một sự nghiệp lớn chứ? Cho dù là bọn họ cũng không ngoại lệ!!
- Ha ha ha.. Của ta tức là của các nàng gì mà không quen chứ?
Đông Phương Trường Minh nghe vậy cười to nói.
- Phụt!
Nhưng mà đột nhiên biến thành sắc mặt của hắn lại biến thành trắng bệt há miệng phun ra một ngụm máu tươi lảo đảo ngã xuống mặt đất dáng vẻ uy phong vừa rồi hoàn toàn biến mất vô ảnh vô tung.
- Trường Minh huynh làm sao vậy?
Nạp Lan Nhược Thủy và Nạp Lan Nhược Yên thấy vậy vội vàng bước tới đỡ lấy Đông Phương Trường Minh sợ hãi kêu lên một tiếng.
- Các nàng yên tâm. Đây chỉ là một chút cắn trả khi vận dụng bí pháp của Tà Cực Đạo thôi ta chuyên tâm điều dưỡng một chút sẽ không sao!
Đông Phương Trường Minh khoát tay nói.
Thì ra một chiêu Thôn Quỷ Đạm Ma Đại Pháp mà hắn dùng là một trong các bí pháp của Tông phái tàn ác nhất trong Lục Tà Đạo là Tà Cực Đạo.
Tại sao lại gọi Tà Cực Đạo là môn phái tàn ác nhất ư?
Rất đơn giản bởi vì trong Tà Cực Đạo có rất nhiều loại bí pháp cường đại khiến cho người sử dụng có thể vượt cấp khiêu chiến một thậm chí là hai ba cấp nhưng những loại bí pháp này đều có một điểm chung đó là mang lại hậu quả vô cùng nghiêm trọng cho người sử dụng nhẹ thì trọng thương tàn phế nặng thì mất đi tính mạng đồng quy ư tận với kẻ địch chính vì vậy mà từ xưa đến nay Đông Phương Trường Minh đối với chúng đều kính nhi viễn chi cho dù đối mặt với kẻ địch cường đại đến mấy cũng không đem ra sử dụng, không ngờ hôm nay lại phải sử dụng để đối phó với chính bản thân mình đúng là thế sự trêu người!
Nghĩ đến đây trên môi Đông Phương Trường Minh bất giác lộ ra một nụ cười khổ sau đó lập tức khoanh chân ngồi vào xuống giữa đại điện bắt đầu dùng lực lượng của bản thân tiêu trừ ẩn họa trong cơ thể.
Hai người Nạp Lan Nhược Thủy và Nạp Lan Nhược Yên cũng lập tức ngồi xuống hộ pháp cho hắn.
....
Thời gian như nước trong chớp mắt ba người Đông Phương Trường Minh đã ở lại Cửu Nguyên Sơn được hơn nửa năm.
- Vút!
Một ngày này khi ba người đang ở bên trong Thi Hoàng Điện tu luyện như mọi khi thì đột nhiên lại có bóng người từ bên ngoài chậm rãi đi vào.
- Bái kiến Chân Chủ, bái kiến hai vị tiểu thư!
Khi đi đến trước mặt bọn họ thì bóng người đó quỳ một chân xuống dưới đất cung kính kêu lên một tiếng.
- Lục Cuồng tại sao ngươi lại tiến vào đây? Không phải ta trong thời gian bọn ta thanh tu không được làm phiền rồi hay sao?
Đông Phương Trường Minh nghe tiếng chậm rãi mở hai mắt ra nhìn bóng người đó hỏi.
- Xin Chân Chủ thứ tội thuộc hạ cũng không phải là muốn quấy rầy ngài thanh tu nhưng mà chuyện vừa mới xảy ra thật sự quá mức hệ trọng thuộc hạ không nói không được!!
Lục Cuồng trầm giọng nói.
- Là chuyện gì ngươi mau nói đi!!
Đông Phương Trường Minh nhíu mày một chút rồi trầm giọng nói theo những gì hắn biết thì Trương Lục Cuồng tuyệt đối không phải là loại người không hiểu chuyện thích đem chuyện bé xé ra to cộng thêm bộ dáng ngưng trọng của hắn hiện nay thì chắc chắn bên ngoài đã có đại sự gì đó xảy ra.
- Bẩm Chân Chủ thuộc hạ vừa mới nhận được tin tức bốn đại thế lực lớn là Cực Lạc Phật Thổ, Hỗn Thiên Tà Phái, Tuyệt Tình Tà Phái, Hiên Viên Thần Cung đã cùng nhau hợp thành liên quân thảo phạt Đạo Tràng của Đạm Đài Tuyền!
Lục Cuồng lộ ra vẻ trịnh trọng vô cùng nói.
- Cái gì? Bốn phái cùng nhau thảo phạt Đạm Đài Đạo Tràng chuyện này là thật sao?
Đông Phương Trường Minh nghe xong nhất thời biến sắc kêu lên một tiếng.
- Chuyện này là do thám tử chúng ta bí mật cài vào trong bốn thế lực dùng mật tín truyền về tuyệt sẽ không sai??
Lục Cuồng gật đầu khẳng định nói.
Từ sau Đại Phá Diệt một vạn năm trước các đại thế lực trên THiên Giới còn tồn tại đa số đều lựa chọn phong sơn bế quan im lặng khôi phục nguyên khí nhường lại sân khấu cho lớp cường giả mới quật khởi những cường giả này mỗi người đều tự thành lập thế lực của bản thân mình tiến hành tranh bá Thiên Giới, trải qua hơn vạn năm cuối cùng chỉ còn lại bảy thế lực mạnh nhất đó là: Cực Lạc Phật Thổ, Hỗn Thiên Tà Phái, Tuyệt Tình Tà Phái, Phá Diệt Tà Phái, Hiên Viên Thần Cung, Đạm Đài Đạo Tràng cùng với Thi Tộc Cửu Nguyên Sơn của Đông Phương Trường Minh.
Trong bảy thế lực này lại chia thành hai phái một bên là cổ lão đã tồn tại từ hơn vạn năm trước gồm, Tam Đại Tà Phái cùng với Cực Lạc Phật Thổ, bên còn lại là tân thế lực mới quật khởi trong vòng vạn năm nay gồm: Cửu Nguyên Sơn - Thi Tộc, Hiên Viên Thần Cung cùng với Đạm Đài Đạo Tràng. Xưa nay hai bên có vô số xích mích thậm chí không ít lần phát sinh đại chiến nhưng do thực lực không chênh lệch nhiều lắm cho nên đến cuối cùng kết quả vẫn luôn là bất phân thắng bại không bên nào làm gì được bên nào lâu dần thủ lĩnh của bảy thế lực lớn vì tránh tổn thất không cần thiết cho nên đã cùng nhau ký kết một hiệp ước đình chiến chấm dứt phân tranh!
Tại sao bây giờ lại đột nhiên xảy ra phân tranh? Hơn nữa còn là Hiên Viên Thần Cung liên thủ với Cực Lạc Phật Thổ, Tuyệt Tình Phái, Hỗn Thiên Phái công phạt Đạm Đài Đạo Tràng nữa. Thật ra trong thời gian ta bế quan đã xảy ra chuyện gì vậy chứ??
Đông Phương Trường Minh lòng đầy nghi hoặc chăm chú nhìn về phía Lục Cuồng chờ đợi hắn trả lời.
- Bẩm Chân Chủ sở dĩ xảy ra chuyện này là bởi vì một tiểu tử đến từ Nhân Gian Giới tên là Thần Nam ạ!!
Lục Cuồng nhìn thấy ánh mắt của Đông Phương Trường Minh thì lập tức nói.
← Ch. 159 | Ch. 161 → |