← Ch.290 | Ch.292 → |
Trong mắt của Đông Phương Chính thì lúc này sắc mặt của Huyền Hoàng đã đại biến trong mắt hiện rõ vẻ không thể tin.
Cũng không thể trách Huyền Hoàng lại có phản ứng như vậy được ban đầu hắn thả một trăm lẻ tám Hung Ma bên trong Huyền Hoàng Kỳ ra vốn là để vây giết Thần Chiến không ngờ lại biến thành công cụ để đối phương khai phá tiềm lực trong cơ thể thử hỏi làm sao có thể chấp nhận được?
- Ngươi rốt cuộc là ai?
Huyền Hoàng rốt cuộc cũng không ngồi yên được nữa bước lên nhìn Thần Chiến hỏi một tiếng.
- Ta đã nói rồi, ta tên Thần Chiến vì chiến mà sinh vì chiến mà chết Chiến Ma Thần Chiến!
Thần Chiến quát vang một tiếng.
- Ầm ầm ầm....
Không gian xung quanh đều bị tiếng nói của hắn làm cho rung lên từng đợt.
Uy thế của Chiến Ma biểu hiện không bỏ sót chút nào.
Huyền Hoàng nhìn thấy cảnh đó sắc mặt hơi trầm xuống.
Đương nhiên hắn không phải là sợ Thần Chiến!
Nói đùa gì vậy?
Huyền Hoàng hắn thân là một Viễn Cổ cường giả có thực lực sánh ngang với Nghịch Thiên Cấp cường giả làm sao có thể sợ hãi một tên hậu bối tiểu tử!
Nhưng cho dù thế nào Huyền Hoàng cũng không thể không thừa nhận thực lực của Thần Chiến đúng là đã vượt qua dự đoán ban đầu của bản thân bất luận pháp tắc kỳ dị Vạn Cổ Giai Không hay một thân chiến ý cuồn cuộn bất tuyệt trong người hắn đều không phải thứ Huyền Hoàng có thể giải quyết trong một khoảng thời gian ngắn.
Mà thứ Huyền Hoàng thiếu nhất bây giờ vừa vặn chính là thời gian. Hắn có thể được khí tức của Luân Hồi Môn đang ngày càng trở nên ổn định hơn điều đó có nghĩa là hai người Độc Cô Bại Thiên cùng với Ma Chủ bất cứ lúc nào cũng có thể chấm dứt việc thủ hộ nó để tiến lên cùng với Thần Chiến vây công hắn.
Bị ba tuyệt thế cường giả cùng lúc vây công cho dù Huyền Hoàng có may mắn giữ lại được tính mạng nhưng việc bị phong ấn là khó có thể tránh khỏi.
Nghĩ tới đây Huyền Hoàng không thể tự chủ rùng mình một cái.
Hắn không sợ chết nhưng lại không thể nào chịu được chuyện bản thân bị giam trong bóng tối mấy trăm thậm chí mấy ngàn vạn năm không thể tu luyện cũng không thể nói chuyện với bất cứ ai. Loại chuyện này vào thời Thái Cổ hắn thử một lần là đã đủ rồi tuyệt đối không muốn thử lại một lần nữa.
- Không Gian, Thời Gian hai tên khốn các ngươi còn không mau đến đây cùng với ta giải quyết kẻ ngáng đường này!
Huyền Hoàng càng nghĩ càng sợ vì không muốn thảm kịch trong quá khứ của bản thân tái diễn lại một lần nữa hắn mặc dù phi thường phi thường không muốn cũng chỉ có thể tạm thời đặt thể diện xuống nhìn Không Gian Tổ Thần cùng Thời Gian Tổ Thần kêu lên một tiếng.
- Được!
Hai người đó nghe thấy tiếng kêu của Huyền Hoàng thì vô cùng ngạc nhiên nhưng rất nhanh đã đoán được suy nghĩ trong lòng hắn lập tức bay lên.
- Thời Gian Chi Thi!
- Không Gian Chi Trùy!
Vừa đến trước mặt Thần Chiến bọn họ đã thi triển tuyệt chiêu mạnh nhất của bản thân.
- Huyền Hoàng Trấn Sát!
Huyền Hoàng cũng phối hợp ra tay.
Ba đạo pháp tắc đáng sợ mang theo uy thế hoành tảo thiên quân quét tới, mỗi một cái đều là đòn tất sát.
- Ầm! Đùng!!
Trong khoảng khắc khi Thần Chiến bị bọn chúng đánh trúng toàn thân lập tức nổ tung hóa thành một cơ huyết vũ rơi xuống mặt đất.
- Ba đạo pháp tắc thật đáng sợ!
- Huyền Hoàng, Thời Gian Tổ Thần, Không Gian Tổ Thần không hổ danh là một trong những cường giả mạnh nhất dưới Nghịch Thiên Cấp thực lực quả nhiên đáng sợ đến khôn cùng!
- Đúng vậy! Nhưng ta cảm thấy người tên Thần Chiến đó còn lợi hại hơn bọn họ một bậc!
- Ừm! Có thể để cho ba vị tuyệt thế cường giả cùng nhau vây công hắn tuy chết đi cũng có thể coi là vinh!
- Qua ngày hôm nay danh tiếng của hắn nhất định sẽ lan truyền khắp Lục Giới.
Đám Thiên Cấp cường giả đứng ở phía dưới thấy vậy kinh hãi bàn luận.
- Không đúng! Các ngươi xem kia Thần Chiến hắn vẫn chưa chết!
Đột nhiên lại có một tiếng nói vang lên.
Những người khác nghe vậy đồng thời đưa mắt nhìn lên thì chỉ thấy quả nhiên giống như lời của kẻ đó đã nói giờ phút này một Thần Chiến tưởng chừng như đã chết không ngờ lại giống như Phượng Hoàng dục hỏa trùng sinh lần nữa xuất hiện giữa không trung.
- Ngươi chưa chết?
Huyền Hoàng nhìn thấy cảnh đó kinh hãi kêu lên một tiếng.
- Ta bách chiến bất tử. Chỉ cần chiến ý còn thiêu đốt thì ta sẽ không chết!
Thần Chiến quát lên một tiếng.
- Vạn Cổ Giai Không!
Vừa nói hắn vừa vung tay lên đánh ra pháp tắc độc môn của mình.
- Đừng hòng giở trò âm hiểm!
Lúc trước khi đứng một bên quan sát Thời Gian Tổ Thần đã tận mắt nhìn thấy qua sự kinh khủng của Vạn Cổ Giai Không hiện nay làm sao có thể để cho Thần Chiến có cơ hội ra tay lần nữa.
- Thời Gian Tĩnh Chỉ!
Ông ta lập tức phát ra pháp tắc của mình.
- Không Gian Nghịch Lưu!
Không Gian Tổ Thần cũng ra tay phối hợp với sư đệ.
Trong lúc nhất thời thời gian, không gian xung quanh hai người đều trở nên hỗn loạn vô cùng cho dù Vạn Cổ Giai Không có bá đạo cũng không thể phát huy tác dụng ở đây.
- Tốt!
Huyền Hoàng hưng phấn kêu lên một tiếng sau đó vung thanh Huyền Hoàng Kỳ to lớn trong tay đánh về phía Thần Chiến.
- Ầm!
Thân thể của Thần Chiến một lần nữa bị đánh tan thành vạn mảnh nhưng cũng giống như trước rất nhanh ông ta đã hoàn toàn khôi phục lại giống như chưa từng bị thương vậy.
- Sao lại như vậy?
Huyền Hoàng khó có thể tin kêu lên một tiếng.
- Ta đã nói rồi ta là bất tử. Các ngươi không thể giết nổi ta đâu!
Thần Chiến hét lên.
Ba người Thời Gian Tổ Thần, Không Gian Tổ Thần cùng với Huyền Hoàng đồng thời nhíu nhíu mày một chút bọn họ đương nhiên không tin tưởng những lời Thần Chiến nói nhưng cũng không thể nào hiểu được tại sao hắn liên tục gánh chịu trọng chiêu của mình mà vẫn có thể sống.
- Các ngươi không thể giết được ta, thì ngày hôm nay đã chủ định bầu trời của Đệ Tam Giới này sẽ bị máu huyết của các ngươi nhuộm đỏ rồi Tuyên Cổ Thông Thông!
Mà Thần Chiến tất nhiên cũng sẽ không đem bí mật mình có hai thân thể song song tồn tại với nhau ra nói cho bọn họ biết lúc này chỉ thấy ông ta vung Độc Cô lên quát vang một tiếng.
- Ầm ầm...
Pháp tắc này vừa tung ra khu vực thời không hỗn loạn do Thời Gian Tổ Thần cùng với Không Gian Tổ Thần lập tức bị đánh vỡ.
Kỳ binh Độc Cô trong tay Thần Chiến mang theo ngân quang chói mắt chém thẳng lên người hai người.
- Ầm! Đùng!
Trong một tiếng nổ lớn thân thể của bọn họ lập tức nổ tung tuy rằng không đến mức mất mạng nhưng thực lực cũng đã hao tổn nhiều.
- Không ổn! Tất cả các ngươi mau theo ta xông lên hỗ trợ tuyệt đối không được hai vị Tổ Thần bị tên điên này làm hại!
- Đúng đó! Tất cả mau xông lên!!
Đệ tử cùng với hệ phái của Thời Gian Thần Hệ và Không Gian Thần Hệ mắt thấy Tổ Thần của mình lâm vào nguy khốn lập tức hét lên.
- Đứng lại hết cho ta!
Nhưng lúc bọn họ đang muốn xông lên thì đã bị tám người Huyên Huyên, Độc Cô Minh Nguyệt, Độc Cô Tiểu Huyên, Độc Cô Tiểu Nguyệt, Thiên Ma, Ma Sư, Vô Danh Thần Ma, Đại Ma cùng với Tiềm Long xuất thủ ngăn cản.
Cũng may ở trên không trung bên cạnh Thời Gian Tổ Thần, Không Gian Tổ Thần còn có Huyền Hoàng hắn tuy rằng không để tâm đến sự sống chết của hai người nhưng vào lúc này hắn cũng không muốn mất đi hai minh hữu cường đại cho nên đã đưa thanh Huyền Hoàng Kỳ trong tay lên thay bọn họ chống đỡ một đòn đoạt mạng của Thần Chiến.
Trong lúc nhất thời trận chiến giữa hai đại cường giả lại bắt đầu có điều hiện tại Huyền Hoàng đã tạm thời mất đi sự trợ giúp của Thời Gian Tổ Thần cùng với Không Gian Tổ Thần dựa vào sức một mình chỉ có thể đánh ngang với Thần Chiến.
Thế cục lại lần nữa trở lại thế giằng co như lúc ban đầu.
- Đại ca xem ra lần này không cần chúng ta ra tay rồi!!
Ở phía xa Đông Phương Chính nhìn thấy cảnh đó thì thu hồi ánh mắt lại nhìn ca ca của mình nói.
- Chưa chắc! Tiểu Chính chuẩn bị sẵn sàng đi không bao lâu nữa sẽ đến phiên chúng ta lên sân khấu rồi!
Không ngờ lời này của hắn vừa mới nói ra đã bị Đông Phương Trường Minh phủ quyết.
- Ca ca sao huynh lại nói vậy? Chẳng lẽ bên phía Độc Cô Bại Thiên vẫn còn có biến số gì hay sao?
Đông Phương Chính không hiểu hỏi.
- Bên phía Độc Cô Bại Thiên thì đúng là đại cục đã định nhưng bên trong Thái Dương thì lại phát sinh biến cố rồi!
Đông Phương Trường Minh nhàn nhạt nói.
- Thái Dương?
Đông Phương Chính nghe vậy nhíu nhíu mày một lát rồi đưa mắt nhìn lên Thái Dương của Đệ Tam Giới.
Nơi đó từ khi Đệ Tam Giới xảy ra đại biến đã bị lực lượng của Thiên Đạo đánh nát một nửa lấy mất Bổn Nguyên trở thành một ngôi sao chết khô cằn vô cùng.
Nhưng hiện tại khi Đông Phương Chính đưa mắt nhìn vào trong không ngờ lại phát hiện ra bên trong lòng của cái Thái Dương đã chết này lại xuất hiện một đốm lửa.
Ngọn lửa này tuy rằng rất nhỏ nhưng bên trong lại giống như ẩn chứa một luồng sinh cơ cuồn cuộn bất tuyệt khiến cho cháy mãi không ngừng hơn nữa nhìn hình dạng thì còn đang không ngừng mở rộng ra bốn phía giống như là muốn thắp lại ngọn lửa của Thái Dương vậy.
- Đại ca trong Thái Dương xuất hiện dị biến như vậy không lẽ hắn đã chuẩn bị sống lại?
Đông Phương Chính tập trung quan sát đốm lửa đó một chút rồi như nghĩ ra điều gì quay đầu nhìn Đông Phương Trường Minh hỏi.
- Không sai! Người bạn đó của chúng ta sắp sống lại rồi!!
Đông Phương Trường Minh gật đầu xác nhận.
- Trường Minh người bạn cũ mà huynh nói là ai vậy?
Nạp Lan Nhược Yên đứng ở một bên nghe vậy tỏ vẻ nghi hoặc hỏi.
- Hắn là Yêu Hoàng người thống trị nguyên bản của Đệ Tam Giới này!!
Đông Phương Trường Minh cười nói.
← Ch. 290 | Ch. 292 → |