Vay nóng Tinvay

Truyện:Chung Cực Truyền Thừa - Chương 099

Chung Cực Truyền Thừa
Trọn bộ 712 chương
Chương 099: Linh hồn dị biến!
0.00
(0 votes)


Chương (1-712)

Siêu sale Shopee


Hơn nữa cảm giác hít thở không thông khi bị lĩnh vực của Lâm Dịch bao phủ và cảm giác hít thở không thông khi bị ngột nước hoàn toàn khác nhau. Bởi vì màng nước của Lâm Dịch là lập tức rút dưỡng khí từ trong thân thể con người ra mà không giống như khi lặn xuống nước, còn có một thời kỳ quá độ nữa... Có thể nói như vậy, trong nháy mắt khi tiến vào trong màng nước, dưỡng khí của nhân thể cũng hoàn toàn bị tiêu hết sạch, cảm giác giống như bị ngâm nước một đoạn thời gian rất dài vậy...

Đây cũng là nguyên nhân vì sao ngay đó hai mắt Bạch Diệp đỏ thẫm, lộ ra vẻ hít thở không thông. Lấy lực lượng của Bạch Diệp, mặc dù là ở trong nước, cũng hoàn toàn có thể kiên trì ba bốn giờ, thậm chí càng lâu hơn... Nhưng ở trong lĩnh vực của Lâm Dịch, cũng giống như hắn đã ở trong nước năm sáu canh giờ vậy... Lĩnh vực của Lâm Dịch khủng bố có thể nghĩ.

Hơn nữa, đây vẫn chỉ là một trong những thủ đoạn công kích Lâm Dịch mới phát hiện ra trong giai đoạn đầu. Lĩnh vực của Lĩnh Vực Dị Năng Giả, là từ Linh Hồn Kim Châu của Dị Năng Giả, theo tiến bộ của tinh thần lực mà không ngừng tiến bộ. Ngoại trừ về mặt phạm vi, uy lực ra, về mặt năng lực cũng sẽ tăng lên diện rộng!

Có thể tưởng tượng... Lĩnh Vực Dị Năng Giả là một loại tồn tại khủng bố thế nào!

Cho nên, sau khi trải qua giáo huấn bị màng nước bao vào trong, Thủy Linh Lung và Lâm Yến cũng không dám đơn giản đụng vào Lâm Dịch nữa.

Lúc này trong ý thức hải của Lâm Dịch. Đọc Truyện Kiếm Hiệp

Toàn bộ ý thức hải đã biến thành một mảnh hải dương màu đỏ, thứ duy nhất có màu sắc khác, cũng chỉ có tinh thần lực trung gian giữa lam sắc lĩnh vực và linh hồn kim Linh Hồn Kim Châu chậm rãi lưu động trên không trung thôi. Năng lượng màu đỏ chậm rãi du động trong ý thức hải, hoàn toàn bao vây Linh Hồn Kim Châu, lam sắc lĩnh vực cùng với tinh thần lực màu vàng lam lại. Một mảnh năng lượng màu đỏ dài hẹp rậm rạp đến cực điểm từ chung quanh linh hồn chi hải màu đỏ chậm rãi thu hút Linh Hồn Kim Châu bên trong, mà Linh Hồn Kim Châu chậm chạp xoay tròn lấy, lúc này lại không hiểu thấu trên bản thể màu vàng ròng xuất hiện mấy tia màu đỏ như tia máu! Sau đó kết nối lấy từng sợi tơ mỏng của lam sắc lĩnh vực, chậm rãi thấm vào trong lam sắc lĩnh vực, khiến trên lĩnh vực lam sắc cũng xuất hiện vài tia màu đỏ yêu dị, phân ra từng tơ mỏng trên lam sắc lĩnh vực, từng chút một thấm vào trong tinh thần lực màu vàng.

Lâm Dịch lúc này, đã hoàn toàn khôi phục ý thức! Chỉ có điều... Hắn lại xấu hổ phát hiện, ý thức của mình lại bị năng lượng màu đỏ kia vây khốn, không cách nào thối lui khỏi ý thức hải.

Điều này không khỏi làm cho hắn có chút dở khóc dở cười, bị nhốt trong ý thức hải của mình? Chỉ sợ nói ra... Ngươi khác sẽ xem hắn như bị bệnh tâm thần cũng nên?

Lời này phải nói từ lúc hắn bị thương trở về.

Ngày đó Lâm Dịch bị thương thật sự quá nặng, từ bên ngoài nhìn vào, Lâm Dịch thậm chí ngay cả một lần cũng không bị Bạch Diệp đánh trúng qua, hẳn là không có chuyện gì. Nhưng trên thực tế, trạng thái của Lâm Dịch lúc này thậm chí so với lúc ở cấm kị sâm lâm còn tệ hơn! Lần trước là tổn thương về mặt thân thể, mà lần này, lại là tổn thương về linh hồn!

Phải biết rằng, Lĩnh Vực Dị Năng Giả cường đại nhất chính là lĩnh vực lực lượng, nhưng mà yếu ớt nhất, cũng là lĩnh vực! Lĩnh vực hoàn toàn là do kết quả Thiên địa linh khí tiến vào thân thể lúc thức tỉnh, sau đó hoàn toàn dung hợp với Linh Hồn Kim Châu. Nói cách khác, lĩnh vực và linh hồn Kim Châu có ngàn vạn liên hệ với nhau, hoàn toàn phá hư lĩnh vực của Lĩnh Vực Dị Năng Giả, cũng sẽ cùng lúc xúc phạm tới Linh hồn Kim Châu của lĩnh vực giả.

Đương nhiên, cũng không phải nói chỉ tùy tiện đánh vào lĩnh vực một chút là có thể khiến Linh Hồn Kim Châu. Dù sao bản thân lĩnh vực cũng có được sức giãn nhất định, bình thường chỉ cần không phải là công kích hoàn toàn đánh nát bấy lĩnh vực, tối đa cũng chỉ hao phí chút tinh thần lực của lĩnh vực giả thôi.

Nhưng mà, ngày đó Bạch Diệp dùng lực lượng cường đại hoàn toàn chấn vỡ lĩnh vực! Mà sau đó, Lâm Dịch thậm chí còn cố phóng ra tinh thần lực, lại chèo chống thời gian dài như vậy!

Sau lần nát bấy đầu tiên, Linh Hồn Kim Châu của Lâm Dịch cũng đã bị trọng thương, tinh thần lực cơ hồ tiêu hao gần như không c òn! Song khi lúc Thiên Thượng Nhân Gian muốn sụp đổ, nghĩ đến bên trong còn có Lâm Yến, Lâm Dịch bất chấp trạng thái của mình, lại mạnh mẽ phóng tinh thần lực ra, việc này càng khiến thương thế của hắn nặng hơn!

Cái này trực tiếp khiến tinh thần lực của hắn sau khi trầm tĩnh lại, liền lập tức lâm vào hôn mê!

Lúc ấy trong ý thức hải của Lâm Dịch quả thực đã không xong cực độ. Linh Hồn Kim Châu màu vàng kim cơ hồ đã hoàn toàn mất đi quang mang. Lĩnh vực bao quanh Linh Hồn Kim Châu của Lâm Dịch lại càng biến mất hoàn toàn! Kể cả tinh thần lực nửa khí nử chất lỏng vờn quanh cũng đã hoàn toàn mất tung tích! Không chút khách khí mà nói, nếu như không có gì bất ngờ xảy ra, tình huống ngay lúc đó của Lâm Dịch đã hoàn toàn có thể bị phán định là linh hồn tử vong

Linh hồn tử vong có thể nói là chuyện Dị Năng Giả sợ nhìn thấy nhất. Nhân thể trọng yếu nhất chính là Linh Hồn Kim Châu, bổn nguyên lực lượng thủ đoạn công kích chủ yếu nhất của Dị Năng Giả, là tinh thần lực sinh ra từ trong Linh Hồn Kim Châu. Tương đối thì Chiến Sĩ hoàn toàn là chiến đấu thân thể với nhau, chiến đấu giữa Dị Năng Giả không thể nghi ngờ càng thêm quỷ dị cùng mạo hiểm! Người có tinh thần lực cường đại, thậm chí có thể thông qua tinh thần lực hoàn toàn xâm nhập vào đại não đối thủ, trực tiếp phát động công kích với Linh Hồn Kim Châu! Mà Dị Năng Giả bị công kích trúng như vậy được xưng là linh hồn tử vong. Nói càng thông tục một chút cũng chỉ là người bị công kích hoàn toàn vĩnh viễn mất đi ý thức, mặc dù còn sống, cũng chỉ là một cổ thi thể biết hô hấp thôi.

Tính nguy hiểm của tình huống lúc ấy, hoàn toàn vượt qua tưởng tượng của Lạp Cổ Kỳ và Thủy Linh Lung! Dù sao bọn hắn cũng không phải là Lĩnh Vực Dị Năng Giả, căn bản không rõ lĩnh vực nghiền nát đối với một Lĩnh Vực Dị Năng Giả mà nói, đại biểu cho cái gì!

Ngay lúc ý thức Lâm Dịch hoàn toàn lâm vào hắc ám, ngay cả Linh Hồn Kim Châu cũng đã sắp mất đi quang mang... Năng lượng màu đỏ chót lúc Lâm Dịch thức tỉnh đã từng xuất hiện lại lần nữa hiện ra.

Năng lượng màu đỏ khổng lổ, chỉ trong nháy mắt đã bao vây toàn bộ Linh Hồn Kim Châu sắp biến thành màu xám của hắn lại! Một mảnh sợi tơ dài hẹp đột nhiên sinh ra, linh hồn Kim Châu nguyên bản vốn đã đình chỉ xoay tròn, sắp hoàn toàn biến thành màu xám tựa hồ đột nhiên được rót vào động lực, chậm rãi xoay tròn... Theo thời gian trôi qua, thời gian dần qua, độ sáng của linh hồn Kim Châu đã được khôi phục đến lúc trước khi bị thương, mà lúc này, ý thức của Lâm Dịch đã thanh tỉnh lại.

Mà sau đó, dưới cái nhìn soi mói của Lâm Dịch, linh hồn Kim Châu bắt đầu chậm rãi sinh ra sợi tơ màu vàng... Nhưng bởi vì có sự gia nhập của năng lượng màu đỏ, thế cho nên trong sợi tơ linh hồn xuất hiện một ít sợi tơ màu đỏ... Thời gian dần qua, lĩnh vực đã hoàn toàn biến mất lại xuất hiện.

Theo sự xuất hiện và khôi phục của lĩnh vực, lại có chút sợi tơ sinh sổi nảy nở từ trong lĩnh vực, thời gian dần trôi qua, tinh thần lực lại xuất hiện.

Nhưng mà khiến Lâm Dịch kinh ngạc cùng kinh hỉ chính là... Tinh thần lực vừa xuất hiện kia, rõ ràng không phải tồn tại như khí vụ, dưới điều kiện Lâm Dịch hoàn toàn không sử dụng phương pháp tinh luyện, rõ ràng hoàn toàn dùng phương thức chất lỏng để xuất hiện!

Ngay từ đầu là một giọt... Theo thời gian trôi qua, cho tới bây giờ, đã hoàn toàn biến thành một dòng sông tinh thần lưu động trên không trung! Trình độ ngưng thực của nó, so với lúc trước trọn vẹn cường đại hơn gấp hai ba lần! Lâm Dịch lúc này, mới xem như chính thức tiến vào cấp bậc dị năng thủ hộ!

Nhưng mà không biết có phải là do sự gia nhập của năng lượng màu đỏ không... Linh hồn Kim Châu và tinh thần lực trong lĩnh vực vốn có màu sắc thuần túy giờ đều mang theo một tia năng lượng màu đỏ... Nhưng mà khiến Lâm Dịch kinh hỉ không hiểu chính là, mặc dù chỉ có một chút năng lượng màu đỏ gia nhập... Nhưng vô luận là trình độ ngưng thực Linh Hồn Kim Châu của hắn, sự cường đại của lĩnh vực và độ ngưng thực của tinh thần lực... đều hơn trước rất nhiều! Thoạt nhìn tuy rằng về mặt số lượng không có gì thay đổi, nhưng Lâm Dịch rất rõ ràng, trong bất tri bất giác, đã cường đại hơn rất nhiều! Không chút khách khí mà nói, lại lần nữa đối mặt với Bạch Diệp, dùng trạng thái lĩnh vực của Lâm Dịch hôm nay, tuy rằng không nhất định có thể hoàn toàn vây khốn Bạch Diệp, nhưng nếu Bạch Diệp muốn hoàn toàn đánh nát, cũng không dễ dàng nữa!

Dưới sự kinh hỉ, Lâm Dịch liền muốn lui ra khỏi ý thức hải của mình... Nhưng vấn đề khiến hắn xấu hổ xuất hiện... Năng lượng màu đỏ trải rộng toàn bộ ý thức hải, hăn cản bản ngay cả khả năng lui lại cũng không có!

Nghĩ hết tất cả biện pháp, nhưng vẫn không có kết quả, Lâm Dịch không thể không nghiên cứu ngọn nguồn cổ năng lượng màu đỏ khiến hắn nghi hoặc này là gì...

Nhưng mà Lâm Dịch vẫn phải thất vọng, sự to lớn của ý thức hải, hoàn toàn vượt quá tưởng tượng của hắn... Năng lượng màu đỏ này giống như trống rỗng xuất hiện vậy, căn bản không thấy chút quỹ tích nào...

- Thủy lão sư... Ca ca của đệ tử, đến cùng khi nào mới có thể tỉnh lại? Cũng đã hơn nửa tháng rồi...

Trong mắt Lâm Yến tràn đầy lo lắng nhìn Lâm Dịch hôn mê lơ lửng giữa không trung, thân thể bị lam sắc lĩnh vực bao vây lấy. Những ngày này Lâm Yến vẫn một mực ở trong trạng thái cực kỳ mệt mỏi.

Ngày đó bị Bạch Lực hạ dược, tuy rằng sau đó được Lâm Dịch cứu, nhưng Lâm Yến vẫn cảm thấy kinh hãi, thêm vào chấn động khi Bạch Diệp đánh trúng Thiên Thượng Nhân Gian tạo ra đại động hơn mười mét lúc ấy... Lúc ấy nàng căn bản ngay cả nhúc nhích cũng không được, chỉ có thể sợ hãi bị chấn động đột nhiên xuất hiện chấn xuống mặt đất... Cảm giác biết rõ địa chấn sắp đến, nhưng không cách nào chạy trốn là một loại sợ hãi như thế nào? Tuy rằng cuối cùng không xảy ra chuyện gì, nhưng Lâm Yến vốn đã bị sợ hãi lại tránh không kinh sợ từng trận.

Thêm vào sau đó Lâm Dịch... Lâm Yến nhìn thấy Lâm Dịch hôn mê, trong nội tâm tự nhiên lập tức lo lắng không chịu nổi... Tâm lý chấn kinh cộng thêm tâm lý lo lắng, hơn nữa sau đó lại vì lo lắng hơn mười ngày mà giấc ngủ có vấn đề... Lâm Yến lúc này một đôi mắt vốn to rõ sáng ngời lúc này đã ảm đạm hơn rất nhiều, trên mặt lúc nào cũng mang dáng tươi cười ngọt ngào cũng đổi thành lo lắng... Nàng thật sự sợ hãi Lâm Dịch cứ như vậy ngủ say vĩnh viễn.

Thủy Linh Lung thương tiếc sờ lên đầu Lâm Yến, trong ánh mắt cũng mang theo một ít thần sắc lo lắng nhìn Lâm Dịch lở lửng trên không trung, nhẹ nhàng mà nói:

- Yên tâm đi, Lâm Dịch sẽ không có chuyện gì đâu.

Cảm nhận được tình cảm của Thủy Linh Lung giống như Đại tỷ tỷ, Lâm Yến nhịn không được nhẹ khẽ tựa vào bờ vai Thủy Linh Lung, ánh mắt lại nhìn Lâm Dịch ở trên không trung.

Những ngày này, vẫn một mực là hai người Lâm Yến và Thủy Linh Lung thay phiên nhau chiếu cố Lâm Dịch. Nói là chiếu cố, kỳ thật chỉ là ngốc trong phòng khách nhìn Lâm Dịch lơ lửng trên không trung thôi... Trạng thái của Lâm Dịch lúc này căn bản không để cho người khác tiếp cận, cái này khiến hai nữ tử rất lo lắng cho thân thể Lâm Dịch... Dù sao, hắn đã chừng hơn nửa tháng không ăn qua miếng cơm nào rồi...

Nhưng không có cách nào, sự tồn tại của Lĩnh vực khiến bọn hắn căn bản không có biện pháp đến gần hắn, các nàng chỉ có thể cứ như vậy nhìn, lo lắng, cũng vì vậy mà trở nên tiều tụy hơn...


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-712)