Vay nóng Homecredit

Truyện:Chung Cực Truyền Thừa - Chương 138

Chung Cực Truyền Thừa
Trọn bộ 712 chương
Chương 138: Kim chúc không gian
0.00
(0 votes)


Chương (1-712)

Siêu sale Shopee


- Hô! Vào đi thôi!

Lâm Dịch hít sâu một hơi, sau đó cất bước đi vào đại môn!

Trong tiếng kẽo kẹt, đại môn chậm rãi đóng chặt. Vị trí chính giữa gian phòng, cánh cửa không gian truyền tống tản ra ngân sắc quang mang nhu hòa. Bốn phía cực tĩnh, trừ tiếng hít thở khẩn trương của mấy người Lâm Dịch ra không còn thanh âm nào khác nữa.

Nhưng mà bọn họ cũng không có đi qua cánh cửa không gian truyền tống. Căn cứ kinh nghiệm mấy tầng trước, bọn họ biết trước khi oanh giết chết thú canh cửa bên trong, cánh cửa không gian truyền tống là không có cách nào sử dụng.

Tất cả mọi người có chút khẩn trương, con mắt gắt gao nhìn chằm chằm bốn phía, tay cầm đao nhận bởi vì dùng sức, hiện ra những đường gân xanh dày đặc.

- Hưu!

Một thanh âm cực kỳ nhỏ vang lên. Nhưng mà vẫn khiến mọi người nhất thời cả kinh. Đứng ở phía trước mọi người, Lâm Dịch càng lập tức phản ứng lại! Trong tay cầm khoái đao nhất thời mạnh mẽ giơ lên, đón đỡ trước mặt. Chỉ nghe định một tiếng vang nhỏ, trên tay nhất thời truyền đến một cổ lực đạo thật lớn! Một thanh kim chúc đao nhận ngắn, mỏng theo tiếng va chạm liền rơi xuống, trên mặt đất lại truyền đến một tiếng đinh thanh thúy vang lên!

- Mọi người cẩn thận!

Lâm Dịch nhất thời hô lên. Đồng thời ánh mắt gao gao nhìn về phía trước. Nhưng mà ở trước mặt mọi người vẫn là bức tương kim chúc kia, căn bản không có bất kỳ ma thú hay thân nào khác! Bốn phía vẫn tĩnh đến đáng sợ!

- Hưu!

Lại một thanh âm rất nhỏ vang lên. Nhưng lần này, lại là ở phía sau Lâm Dịch! Hắn nhất thời quay đầu lại, chỉ thấy Diệp Khai cầm đao nhận mạnh mẽ vung tay lên, đinh một tiếng vang nhỏ, lại một tanh đao nhận bị đánh rơi xuống. Nhưng mà, thân ảnh ma thú vẫn không có phát hiện!

- Mọi người cẩn thận! Ma thú trong phòng này có thể dung nhập trong tường!

Trương Diệc Vũ trước hết phản ứng lại, nhất thời hô to! Mọi người hiểu được, đồng thời lộ ra biểu tình kinh hãi? Dung nhập vào trong tường?

Phảng phất là vì chứng minh lời nói của Trương Diệc Vũ, Lâm Dịch rõ ràng thấy trong tường đột nhiên hiện lên một đạo thân ảnh, chợt, lại một tiếng hưu nhẹ vang lên! Nhưng mà sau khi thân ảnh phóng xuất đao nhận, lại lập tức biến mất trên tường, phảng phất như chưa từng xuất hiện!

Lang Sa phất tay đánh rơi đao nhận, cũng không khỏi nhíu mày:

- Chúng đang làm cái gì? Lẽ nào chúng cho rằng như vậy là có thể giết được chúng ta sao?

Tất cả mọi người không khỏi nhíu mày, nhưng cũng là nghi hoặc không ngớt. Ma thú này đến tột cùng đang làm cái gì?

Đánh lén cứ như vậy duy trì liên tục, thỉnh thoảng lại từ bốn phương tám hướng có đao nhận cực kỳ mỏng công tới mọi người. Nhưng mọi người cũng không có trầm tĩnh lại. Đánh lén như vậy căn bản là không có ý nghĩa.

- Không bằng, chúng ta tiến nhập cánh cửa không gian truyền tống thử xem? Cũng đã nửa ngày rồi, cứ tiếp tục như vậy cũng không phải biện pháp.

Đánh lén duy trì liên tục khoảng một giờ, tuy rằng thực sự có chút không nhịn được nói. Đánh lén như vậy tuy rằng không có hiệu quả gì, nhưng vẫn khiến tinh thần lực của mọi người đều ở vào một loại cực kỳ khẩn trương. Trong thời gian ngắn còn không có gì nhưng một lúc sau, vẫn khiến người ta khó có thể kiên trì.

Nghe được Khải Hi đề nghị, mọi người cũng đều gật đầu. Cứ ở đây mà giằng co như vậy, xác thực không phải biện pháp tốt. Phải biết rằng, bọn họ cũng không so được với những Kim hệ ma thú kia. Ma thú không biết mệt, nhưng bọn họ là thân thể huyết nhục, chung quy cũng sẽ có lúc mệt mỏi. Hơn nữa đến lúc này, bọn họ thậm chí ngay cả Kim hệ ma thú đánh lén mình là cái gì đều không rõ ràng lắm! Rốt cuộc một tầng này có phải là cũng giống như tầng thứ hai? Ở đây không có Bát cấp ma thú?

Đương nhiên, mọi người đối với loại suy nghĩ này vẫn là giữ thái độ không lạc quan. Dù sao, tuy rằng bọn họ chưa gặp phải nguy hiểm tầng này, thế nhưng là một tầng cuối cùng trong Ma Nguyên Động Quật! Nếu như nói tầng này cũng không có Bát cấp ma thú, vậy cũng có chút khó có thể tin được rồi.

Lập tức mọi người kết thành một vòng cẩn thận đề phòng đánh lén tùy thời có thể từ bốn phương tám hướng ập đến. Một bên hướng phía cánh cửa không gian truyền tống di động tới.

Mà những ma thú kia tựa hồ không chút khẩn trương, mọi người tiếp cận cánh cửa không gian truyền tống, tần suất đánh lén cũng không có nhanh hơn, vẫn là thỉnh thoảng phát ra một hai đạo công kích. Loại tình huống này khiến tất cả mọi người đang ngùn ngụt ý chí chiến đấu không khỏi có chút cảm giác tức nghẹn. Vốn tưởng rằng sẽ đối mặt với một hồi khổ chiến! Không nghĩ tới là sẽ gặp một loại tình huống như thế này. Chiến đấu kịch liệt trong tưởng tượng không có xuất hiện, ngược lại là loại bộ dáng không nóng không lạnh này thực sự khiến tâm lý mọi người ngược lại có chút khó chịu.

Rốt cục đi tới trước cánh cửa không gian truyền tống, ngân sắc quang mang nhu hòa đã có thể đụng tới.

Lâm Dịch thử đưa tay qua, quả nhiên, một đạo đạo kim sắc quang mang chợt phát sáng. Một cổ cự lực nhất thời bắn ngược đến trên tay Lâm Dịch! Lực lượng to lớn đủ để tay của Lâm Dịch cũng không nhịn được có chút tê dại! Nhanh chóng thu tay phải về, Lâm Dịch bất đắc dĩ lắc đầu nói:

- Không được!

Trong lúc nhất thời, mọi người không có biện pháp khác. Dĩ nhiên cứ như vậy lấy phương thức này cùng những Kim hệ ma thú giằng co.

Lại qua một đoạn thời gian, Trương Diệc Vũ vẫn cau mày suy nghĩ, trong mắt đột nhiên hiện lên tia tinh mang nói:

- Có thể là phải đem những ma thú này đánh chết hết trước không? Ma thú canh cửa ở tầng này mới có thể hiện thân?

Mọi người nghe vậy con mắt nhất thời sáng ngời!

- Rất có thể!

Lâm Dịch tán thành gật đầu nói:

- Bằng không, không có lý do để thú canh cửa vẫn không hiện ra.

Tất cả mọi người tán thành gật đầu. Nhưng mà vấn đề xuất hiện, làm thế nào đánh chết chúng đây?

- Nhưng chúng đều dung nhập đến bên trong bức tường kim chúc, làm sao giết bọn chúng đây?

Khải Hi nhíu mày suy nghĩ. Trong lúc nhất thời, tất cả mọi người rơi vào trầm tư. Bốn phía đánh lén vẫn có tần suất như cũ. Thời gian dài, mọi người lúc này đã không cần lại tận lực chú ý, là có thể đem những đao nhận kia nhất nhất đánh rơi.

Lâm Dịch chau mày. Hai mắt nhìn bức tường kim chúc bốn phía. Những kẻ đánh lén này, tất cả đều nấp bên trong tường, cụ thể có bao nhiêu cũng không nói rõ được. Hơn nữa gian phòng này không gian cực lớn, lấy lĩnh vực của Lâm Dịch căn bản không thể bao trùm toàn bộ. Huống hồ, những bức tường kim chúc này tựa hồ có một cổ lực lượng thần bí, không có biện pháp xuyên thấu vào. Cho dù là lĩnh vực cũng đủ bao trùm cả không gian cũng là không có chút tác dụng.

- Làm sao bây giờ? Bọn quái đản kia vừa đánh lén liền dung nhập bên trong bức tường, tốc độ nhanh kinh người, căn bản không có thời gian đánh chết chúng. Làm sao bây giờ đây?

Lâm Dịch nhíu mày càng chặt, cũng không nghĩ ra được biện pháp gì.

Lại một đạo thân ảnh lóe ra, bắn ra một đạo đao nhân. Trong lòng Lâm Dịch đột nhiên khẽ động! Trốn ở bên trong tường? Nếu như có thể đem chúng bức ra, sự tình liền tốt rồi.

Con ngươi xoay chuyển nhanh chóng, đột nhiên một suy nghĩ xuất hiện trong đầu Lâm Dịch.

- Tuy rằng không biết có thể thành công hay không, nhưng chung quy so với tiếp tục giằng co như vậy tốt hơn nhiều!

Suy nghĩ này có thể thành công hay không, Lâm Dịch cũng không dám xác định, nhưng tốt xấu gì cũng muốn thử một lần.

Chỉ nghe Lâm Dịch đột nhiên quay đầu nói với Thư Mộng đang trong vòng bảo hộ, nói:

- Mộng nhi, lấy lực lượng của ngươi có thể đem những bức tường này hòa tan hết hay không?

Thư Mộng cũng đang suy nghĩ, nghe vậy sửng sốt, chợt chăm chú nhìn bốn phía, khẽ nhíu mày nói:

- Ngươi muốn đem những bức tường này hòa tan hết? Nhưng chúng cụ thề dày cỡ nào, ta cũng không biết. Ta cũng không dám bảo chứng.

- Nói cách khác, những bức tường này, ngươi có thể hòa tan hết chúng không?

Lâm Dịch nhướng mày sau đó hỏi.

Thư Mộng cười cười, cũng không nói nữa, trực tiếp từ trên mặt đất nhặt lên một thanh đao nhận. Chỉ thấy ánh mắt nàng hơi ngưng lại, đột nhiên, một ngọn lửa nhất thời xuất hiện trên ngón tay nàng. Xoay chuyển vài cái, ngọn lửa hồng sắc biến thành lam sắc, lam sắc lại biến thành tử sắc, cuối cùng biến thành bạch sắc nóng chảy. Chợt tay kia đem đao nhận đưa tới ngọn lửa. Bất quá một giây đồng hồ sau, nhất thời biến thành kim chúc dịch thể chảy ra, tách vài tiếng rơi xuống mặt đất. Khi chạm tới mặt đất, liền nguội đi, biến thành một khối sắt nhỏ.

Lâm Dịch nhất thời sững người, chợt nghe Thư Mộng nói:

- Kim chúc khi đạt được nhiệt độ 1535 độ sẽ bị nóng chảy. Mà nhiệt độ Sí Viêm của ta đã đạt được hơn 3000 độ, lấy năng lực hiện nay của ta, không nói đem những bức tường kim chúc này hoàn toàn làm nóng chảy thành dịch thể, ít nhất cũng có thể nóng chảy mấy thước. Bất quá, cần một khoảng thời gian để tụ tập năng lượng. Ở đây Hỏa Nguyên Tố cũng không nhiều.

Nhãn thần Lâm Dịch vừa ngưng, gật đầu nói:

- Được, vậy ngươi tụ tập năng lượng, ta thay ngươi che chở.

Thư Mộng nghe vậy gật đầu. Lập tức nhắm mắt lại, mà lĩnh vực của Lâm Dịch cũng vào lúc này phóng xuất, đem Thư Mộng hoàn toàn bao vây ở bên trong. Tuy rằng là Thủy hệ lĩnh vực, nhưng làm chủ nhân lĩnh vực, Lâm Dịch tự nhiên là có thể khống chế Thủy Nguyên Tố trong lĩnh vực sẽ không quấy rầy đến Thư Mộng. Dù sao thủy cũng khắc hỏa.

Thư Mộng khép hờ đôi mắt, bắt đầu tụ tập lực lượng. Dần dần, một ít hồng sắc quang điểm xuất hiện bên cạnh nàng. Dần dần, càng lúc càng thịnh...

Mọi người vẫn nghe Thư Mộng cùng Lâm Dịch nói chuyện với nhau. Lúc này Khải Hi hỏi:

- Lâm Dịch, ngươi dự định làm sao bây giờ?

Lâm Dịch lắc đầu nói:

- Không nhất định có thể thành công, nhưng chung quy so với việc không làm cái gì cũng còn tốt hơn một chút. Hiện tại mọi người ở xung quanh bảo vệ Mộng nhi. Chờ nàng tụ tập đủ lực lượng, mọi người lập tức đến bên cạnh ta, biết không?

Mọi người nghe vậy đều gật đầu cũng cách Thư Mộng hơi xa một chút.

Chỉ thấy lúc này trên thân thể Thư Mộng đã sớm toát ra một tầng hồng sắc hỏa diễm! Nhiệt độ cực cao, khiến không gian trong lĩnh vực của Lâm Dịch có chút hơi vặn vẹo. Thư Mộng khẽ nhíu chặt mày lại, tựa hồ đang cố gắng dùng sức.

Dần dần, hồng sắc biến thành lam sắc, lam sắc biến thành tử sắc. Cuối cùng chỉ nghe ầm một tiếng nổ vang. Một cổ khí tức kịch liệt mà nóng rực nhất thời từ trong lĩnh vực của Lâm Dịch phóng xuất! Kình khí cường đại nhất thời khiến mọi người biến sắc! Mà lúc này, không gian xung quanh Thư Mộng đã sớm hoàn toàn vặn vẹo, phát ra âm hưởng ba ba! Lúc này bên ngoài thân thể Thư Mộng toát ra bạch sắc hỏa diễm hung mãnh! Đem cả người nàng hoàn toàn bao vây bên trong.

Con mắt Thư Mộng đột nhiên mở ra, lúc này con mắt của nàng sớm đã biến thành một loại hồng sắc.

- Tốt!

Nghe được lời nói của Thư Mộng... , ánh mắt Lâm Dịch ngưng lại, lập tức hô:

- Mọi người tới đây.

Mọi người nghe vậy không dám chậm trễ, lập tức bằng tốc độ nhanh nhất nhảy đến bên người Lâm Dịch, hào quang tinh sắc của lĩnh vực bỗng nhiên đại thịnh đem mọi người chung quanh Lâm Dịch bao bọc lại bên trong... mà đồng thời, thân thể Thư Mộng để lộ ngoài hào quang của lĩnh vực, cũng trôi lơ lửng trên không trung.

Trong một chớp mắt khi thân thể của Thư Mộng để lộ ngoài không khí, không gian chung quanh lập tức vặn vẹo kịch liệt, ngọn lửa ngay lập tức đem sàn nhà bằng kim loại dưới chân Thư Mộng nung ra vài cái hố... Mà kim loại bên trong, sớm đã biến thành chất lỏng.

Tất cả mọi người không khỏi chăm chú nhìn vào Thư Mộng. Chỉ thấy Thư Mộng đột nhiên mạnh mẽ hét lớn một tiếng, hỏa diễm rừng rực màu trắng vốn chỉ nhảy bên ngoài thân nàng không đến một mét, lập tức mãnh liệt tăng thêm gấp mấy lần bốc lên tới 5... 6 mét, bộ dạng Thư Mộng từ xa nhìn lại như một Hỏa thần đang cuồng nộ vậy.

Nhiệt độ cao tới hơn ba nghìn độ, tức thì tản ra không gian có đường kính tới vài trăm mét chung quanh, thời gian trôi qua vách tường dần đổi thành màu đỏ... Thời gian dần qua, xuất hiện bọt nước màu vàng... đó chính là biểu hiện của sự nóng chảy.

Đến lúc này, đột nhiên vài thanh âm xoát xoát kịch liệt vang lên... chỉ thấy trong vách tường đột nhiên xuất hiện vài đạo thân ảnh, phóng ra vài lưỡi đao lao thẳng tới chỗ Thư Mộng.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-712)