Vay nóng Tinvay

Truyện:Chung Cực Truyền Thừa - Chương 259

Chung Cực Truyền Thừa
Trọn bộ 712 chương
Chương 259: Thế giới dưới lòng đất thần bí
0.00
(0 votes)


Chương (1-712)

Siêu sale Shopee


- Cái gì?

Sắc mặt trung niên đầu trọc bỗng nhiên đại biến, chợt, trong mắt hắn sáng ngời, chỉ thấy một đạo bạch mang bỗng nhiên sáng lên.

Là kiếm ảnh.

Trong hai mắt trung niên đầu trọc lập tức lộ ra kinh hãi, quét ngang trường thương, thương ảnh đầy trời lập tức biến mất, không trung chỉ có một đạo kiếm ảnh kinh diễm, chợt lóe lên.

Bồng một tiếng vang thật lớn, trung niên đầu trọc căn bản không thấy rõ động tác của đối phương, kiếm ảnh kia đã đánh tới trên người hắn, cũng may cuối cùng trường thương cũng kịp thời bảo vệ, mới không bị một kiếm này giết chết.

Tuy rằng đẳng cấp giống nhau, nhưng năng lượng chênh nhau thật sự quá lớn, cộng thêm tinh vị thể thuật của đối phương mạnh hơn mình không biết bao nhiêu lần, bất quá lập tức đã thảm bại!

- Trốn!

Trung niên đầu trọc phun ra một ngụm máu tươi, thân thể lui về sau, trong đầu lập tức lóe lên chữ này. Chỉ thấy thân hình hắn mãnh liệt nhanh chóng lùi lại, bỗng nhiên gia tốc!

- Muốn chạy trốn?

Thanh niên tuấn mỹ lạnh nhạt nhìn bóng lưng nhanh chóng bỏ trốn của hắn, chợt ánh mắt nhìn về phía lỗ nhỏ trên vách núi đá.

- Cách lúc Sinh linh quả thành thục vẫn còn một thời gian ngắn, trước tiên đi giết hắn, sau đó trở về lấy Sinh linh quả cũng không muộn.

Trương Chủng Phàm lập tức quyết định. Một thanh kiếm mảnh trong tay có chút run lên, một đạo bạch sắc kiếm ảnh lập tức bay về phía vách núi. Trong tiếng ầm vang, toàn bộ sơn mạch cũng không khỏi chấn động, cái lỗ nhỏ kia, cũng trong khoảnh khắc bị cự thạch hoàn toàn chôn vùi.

Làm xong biện pháp bảo hiểm, thanh niên tuấn mỹ nhìn về phía trung niên đầu trọc chỉ còn chút bóng dáng, thần sắc trong trẻo những lạnh lùng không chút biến hóa.

- Nếu so tốc độ? Ngươi vẫn còn kém xa.

Thân thể nhoáng một cái, hoàn toàn biến mất.

Lâm Dịch đang trong động đột nhiên cảm nhận được một hồi chấn động kịch liệt, kinh hãi trong lòng, lập tức quay đầu nhìn lại về phía lối vào trên đỉnh đâu, chỉ thấy cửa động đã hoàn toàn bị cự thạch rớt xuống che lại cực kỳ chặt chẽ, ánh mặt trời bên ngoài, lập tức bị ngăn cản, mà hào quang lục sắc kia lại càng thêm rõ ràng.

Chỉ hơi sững sờ, sau đó Lâm Dịch liền không hề đề ý đến nữa, lấy lực lượng của hắn, nếu như muốn đi ra ngoài, tùy thời có thể phá đi những cự thạch kia, lập tức, thân thể lóe ra huyết sắc quang mang, tiếp tục đi xuống dưới. .

Khi xuống trọn vẹn gần ngàn mét, Lâm Dịch mới bắt đầu nghi ngờ, vùng núi này thoạt nhìn chỉ chừng ngàn mét, nhưng cái động mình xuống ban nãy là từ sườn núi, sao giờ đã xuống trọn vẹn cả ngàn mét rồi còn chưa thấy đáy chứ?

Lâm Dịch không khỏi kinh ngạc đánh giá bốn phía, trên thực tế, ngoại trừ chừng năm sáu trăm thước ngay từ đầu còn có dấu vết công nhân ra, sau đó không còn một tia dấu vết nào nữa, tựa hồ tất cả đều là do tự nhiên hình thành cả.

- Chẳng lẽ, tại đây một mực kéo dài xuống lòng đất luôn sao?

Lâm Dịch không khỏi có phỏng đoán, sau đó thân hình bỗng nhiên gia tốc rơi xuống dưới, đồng thời cũng không khỏi kinh ngạc, cho tới bây giờ còn chưa phát hiện ra ngọn nguồn hào quang lục sắc kia, phải biết rằng, nơi này cách nơi hắn nhìn thấy hào quang đã chừng ngoài ngàn mét rồi ah!

Lâm Dịch gia tốc rơi xuống, khi xuống chừng 3000m, trước mặt rộng mở trong sáng.

- Quả nhiên là thế giới dưới lòng đất!

Con mắt Lâm Dịch lập tức sáng ngời, nhìn xuống phía dưới.

Đây là một thế giới dưới lòng đất rất kỳ diệu, hình dạng toàn bộ giống như một cái bình hoa vậy, gần 4000m trước là cổ chai, mà vị trí của Lâm Dịch hiện giớ, có thể coi là bụng của cái bình hoa này rồi, một mảnh hào quang lục sắc, đúng là từ chỗ này truyền tới.

Lâm Dịch lập tức hiểu rõ ra, chiếm cứ lưu ngân khoáng mạch vừa rồi, tất nhiên là một trong hai cường giả tinh vị gặp được ở trên, vô cùng có khả năng chính là tên trung niên đầu trọc, mà mục tiêu của bọn hắn cũng giống như Lâm Dịch phỏng đoán, cũng không phải vì bản thân lưu ngân, mà là vì Sinh linh quả trong miệng bọn hắn.

- Sinh linh quả này nhất định là một kiện thứ thần khí cực kỳ cường đại hoặc là đồ vật gì đó, mà vị trí của nó, có thể chính là trong lòng đất này, mục đích của cường giả tinh vị kia chiếm cứ lưu ngân quáng mạch, chỉ sợ là vì lối đi này a?

Lâm Dịch thế nhưng nhớ rõ, từ trên xuống dưới chừng hơn 4000m còn dấu vết nhân công mở ra chân chính cũng chỉ chừng 6 700m thôi, còn lại đều là tự nhiên hình thành cả, nói cách khác, lưu ngân quáng mạch này vừa vặn ở vào cửa vào phía trên thế giới dưới lòng đất này, nếu như từ lưu ngân sơn mạch tiến ra, thì chỉ cần mở 6 700m, mà nếu muốn vào từ nơi khác, thì phải mở trên 3 4000m rồi.

Phải biết rằng, lúc tiến vào trong bụng thế giới dưới lòng đất giống như cái bình hoa này, đường kính cổ chai, một mực chỉ chừng 2m, mà hắn một mực rơi xuống chừng 4000... 5000m mới rộng mở trong sáng.

- Nếu như muốn từ mặt đất đánh ra một cái động sâu đường kính 3 4000m, chỉ sợ cho dù là đại tinh vị thượng giai cũng phải hao phí một phen khí lực a?

Lâm Dịch rất rõ ràng, đào động từ mặt đất, 1 200m có lẽ rất đơn giản, nhưng về sau, địa chất sẽ ngày càng cứng rắn, nếu muốn mở tự nhiên vô cùng cố sức rồi.

- Bất quá, cái chỗ này ngược lại rất kỳ lạ.

Nghĩ đến, Lâm Dịch ngẩng đầu lên, dò xét bốn phía.

Thế giới dưới lòng đất này cực kỳ rộng lớn, tầm mắt đạt tới, lộ ra một mảnh hào quang lục sắc, thạch đầu trên mặt đất cũng là một loại sự vật như tinh thể lục sắc, lên đỉnh đầu, từng đạo tinh thể lục sắc bén nhọn cao mấy trăm thước giống như nham thạch rủ xuống, màu sắc chủ đạo là lục sắc khiến nhìn rất có sinh cơ, nhưng mà khiến người cảm giác quái dị hơn là, nơi mang đến cho người cảm giác sinh cơ dạt dào này ngay cả một con côn trùng nhỏ cũng không có.

Một địa phương quái dị nhìn như tràn ngập sinh cơ, nhưng kì thực không có bất kỳ tánh mạng nào!

Lâm Dịch tò mò rơi trên mặt đất, nơi này phạm vi cực lớn, tầm mắt đạt tới căn bản nhìn không hết giới hạn bốn phía, Lâm Dịch cúi thân thể xuống, nhặt lên một khỏa tinh thể lục sắc, con mắt khép hờ cảm ứng một phen, lại phát hiện thứ này mặc dù sẽ sáng lên, nhưng bên trong không ẩn chứa năng lượng gì cả, quả thực quái dị vô cùng.

Chỉ xem trong chốc lát, sau đó Lâm Dịch liền lơ lửng lên không trung, bắt đầu suy tư.

- Nơi này phạm vi thật lớn, cũng không biết Sinh linh quả trong miệng bọn hắn lớn lên có bộ dạng gì, làm sao mà tìm đây?

Lâm Dịch có chút buồn khổ.

Sinh linh quả này, cũng mới hôm nay nghe được từ miệng hai người, hơn nữa nhìn bộ dạng thế giới dưới lòng đất này, Lâm Dịch cũng có thể mơ hồ cảm giác được đây nhất định là thứ rất tốt nhưng lại không biết lớn lên có bộ dáng gì, cái này thật sự khiến Lâm Dịch không thể không cảm thấy có chút phiền muộn.

Suy tư cả buổi, cũng không có nghĩ ra phương pháp xử lý gì tốt, Lâm Dịch không khỏi có chút thúc thủ vô sách.

Lâm Dịch đột nhiên sững sờ, ngẩng đầu nhìn về phía trên.

- Hai người kia, có lẽ cũng nên phân ra thắng bại rồi chứ? Sao chưa có người nào đi xuống thế?

Kỳ thật Lâm Dịch biết rõ, trung niên đầu trọc kia nhất định biết rõ mình không phải đối thủ của thanh niên gọi là Trương Chủng Phàm, nếu như xuống thì, nhất định là tên thanh niên kia.

- Bất quá cũng nói không chính xác, ân, chỗ này phạm vi thật lớn, xem ra ta là người đầu tiên tới trước, ta chỉ cần ở chỗ này đợi, chờ thêm có người khác đi xuống, tự nhiên cũng sẽ dẫn đường cho ta rồi... đến lúc đó...

Nghĩ tới đây, trong mắt Lâm Dịch hiện lên một vòng sát ý!

Kể từ sau khi biết chuyện về mẫu thân và bông tai, tâm tính của Lâm Dịch cũng bắt đầu sinh ra một ít biến hóa. Trước kia hắn đối với mấy cái chí bảo này không có cảm giác gì, là vì tu hành với hắn mà nói chỉ là một loại niềm vui thú thôi, nhưng hiện tại, thực lực tăng lên với hắn mà nói, đã là chuyện lửa sém lông mày rồi, bởi vì cái này quan hệ đến tánh mạng của hắn và mẫu thân, nếu quả thật cần thiết phải lựa chọn giữa một bảo vật và tánh mạng của một người không chút liên hệ, Lâm Dịch sẽ không chút do dự lựa chọn bảo vật!

Mọi người đều ích kỉ cả, Lâm Dịch không phải thánh nhân, cho nên, hắn cũng không ngoại lệ.

- Không biết ở đây còn cửa vào khác không?

Lâm Dịch không khỏi nghĩ đến, sau khi nhìn bốn phía, vẫn quyết định đi mọi nơi một chút, chỉ cần khoảng cách không phải quá xa, lúc người tới, chính mình ở một nơi bí mật gần đó, hắn ở ngoài sáng, mình cũng có thể đơn giản phát hiện ra.

Lập tức, thân hình khẽ nhúc nhích, liền lựa chọn một phương hướng, bay về phía trước.

Bên ngoài lưu ngân quáng mạch, La Á và Ám Dạ ở chỗ này chờ đợi đã hơn ba giờ rồi, nhưng Lâm Dịch lại không có chút bộ dạng nào muốn trở về.

- Vừa rồi bay qua hai gã thánh giai, Lâm Dịch không có việc gì chứ?

Ám Dạ nhịn không được lại lần nữa nói.

La Á cũng có chút bận tâm nhìn Lưu ngân quáng mạch, sau khi suy nghĩ một chút nói:

- Chúng ta đi qua xem!

- Tốt!

Ám Dạ lập tức đáp ứng, hai người lập tức triển khai tốc độ cao nhất bay về phía lưu ngân quáng mạch.

Hai người đều là bát cấp Chiến Sĩ, rất nhanh đã chạy đến nơi, khi thấy đống bừa bộn của lưu ngân quáng mạch, hai người đều sợ hãi kêu lên một cái.

- Lâm Dịch! Lâm Dịch!...

La Á lập tức lo lắng hô lớn lên, Ám Dạ cũng ngay sau đó cao giọng hô lên, nhưng thanh âm một lần lại một lần quanh quẩn quanh lưu ngân quáng mạch, lại không có người trả lời.

- Lâm Dịch, không phải xảy ra chuyện rồi chứ?

Trong mắt Ám Dạ có chút lo lắng. Dù sao, Lâm Dịch là vì chuyện của gia tộc bọn họ mới chạy đến nơi này, nếu như nói bởi vậy mà Lâm Dịch xảy ra chuyện gì, Ám Dạ tuyệt đối sẽ cảm thấy rất áy náy.

Thần sắc La Á cũng hơi có chút lo lắng, lại lần nữa nhìn mọi nơi một lân, sau đó, lại không có phát hiện ra bóng dáng của Lâm Dịch. Chẳng lẽ... Lâm Dịch thật sự gặp bất trắc?

Nhưng ý nghĩ này mới vừa vặn thoáng hiện trong đầu, lại lập tức bị La Á vứt ra ngoài!

- Không, nhất định không có việc gì đâu. Hắn là cường giả thánh giai! Lúc trước gặp phải sự kiện con Chuột kia, tất cả mọi người đều cho là hắn hẳn phải chết, vài năm sau không phải lại lần nữa xuất hiện sao? n, nhất định không có việc gì đâu.

La Á an ủi chính mình, lại lần nữa chưa từ bỏ ý định quét mắt một lần, sau đó mới nói với Ám Dạ:

- Chúng ta trước tiên rời khỏi nơi này đã rồi nói sau, Lâm Dịch không có việc gì đâu.

Ám Dạ do dự một chút, cuối cùng nhẹ gật đầu, trên thực tế, hai người trong nội tâm đều có chút bất an. vừa rồi trong hai gã thánh gia bay qua, tên thánh giai đầu tiên Ám Dạ nhìn rất rõ, đúng là tên thánh giai đầu trọc chiếm cứ lưu ngân quáng mạch, mà người ở phía sau hắn đến cùng là ai, Ám Dạ cũng không rõ lắm.

Nhưng những thánh giai bình thường ngay cả một người cũng khó nhìn thấy này, đến tột cùng là vì nguyên nhân gì xuất hiện tại lưu ngân quáng mạch này chứ?

- Chẳng lẽ là cừu địch của thánh giai đầu trọc kia đến báo thù sao?

Ám Dạ không khỏi nghi hoặc nghĩ, bất quá tựa hồ cũng chỉ có nguyên nhân này là tương đối hợp lý thôi.

Sau khi lại nhìn chung quanh, Ám Dạ mở miệng nói:

- Chúng ta đi thôi.

Không biết vì cái gì, Ám Dạ luôn có cảm giác chỗ này tùy thời sẽ phát sinh nguy hiểm. Cho nên, sau khi La Á nói rời đi, liền phụ họa nói. Lập tức hai người rời khỏi lưu ngân quáng mạch.

- Đại nhân, khoảng cách Sinh Linh Cung mở ra, chỉ còn thời gian ba tháng nữa thôi.

Một thanh âm lạnh lùng mà cung kính vang lên.

Trước cửa sổ sát đất cực lớn, trên một dây xích đu đang ngồi một thanh niên tuấn mỹ, mà ở bên cạnh hắn, thì có một gã nam tử cao lớn đứng đấy, nói chuyện, đúng là tên nam tử kia.

- Ah? Số 43 có tin tức không?

Con mắt thanh niên tuấn mỹ khép hờ, sau khi nghe vậy nhàn nhạt hỏi, thanh âm thong dong mà ưu nhã.

- Tạm thời còn không có, bất quá, toàn lưu ngân quáng mạch cửa vào sinh linh cung kia, chủ nhân hiện giờ, chỉ là một cái gia tộc nhỏ yếu thôi, dùng thực lực số 43, chắc có lẽ không có vấn đề gì.

Nam tử cung kính hồi đáp.

Hắn rất rõ ràng gia hỏa đang đu trên xích đu nhìn như thanh niên kia biến thái đến cỡ nào, một trong tám Thiên Sát Cô Tinh, Khẳng Tư Đặc, có danh xưng Diêu Quang Tinh, nếu như ngươi bởi vì bề ngoài của hắn mà cho hắn là một con người thuộc loại thiện lương mà ưu nhã, như vậy ngươi đã sai mười phần rồi. Trên thực tế, Khẳng Tư Đặc này, đúng là tồn tại cay độc nhất trong tám gã Thiên Sát Cô Tinh, thủ đoạn tàn nhẫn, tâm trí chi độc ác, khiến nhân tâm kinh hãi. Có lẽ hắn cũng không phải là tồn tại lợi hại nhất trong Thiên Sát Cô Tinh, nhưng tuyệt đối là tồn tại khiến người khác sợ hãi nhất.

Cho nên, nam tử ở trước mặt của hắn phải bảo trì cung kính và khiêm tốn, nếu không, chính mình chết như thế nào cũng không biết ấy chứ.

- Có phải không?

Khẳng Tư Đặc có chút mở mắt, chợt khóe miệng lộ ra một vòng vui vẻ:

- Được rồi, dựa theo môn quy, nên trừng phạt sự thất trách của hắn như thế nào đây?

Nghĩ đến môn quy, nam tử cũng nhịn không được toàn thân run rẩy thoáng một chút, chợt cúi đầu không nói. Dáng cười nhìn như ôn nhu vô cùng, ưu nhã vô cùng của Khẳng Tư Đặc, lại làm cho linh hồn nam tử run rẩy.

- Được rồi, ngày mai sẽ lên đường đi.

Khẳng Tư Đặc nhẹ nhẹ cười cười, sau đó, lại nhắm mắt lại.

- Vâng...

... **********

- Ahhhhhhhhh!

Sau một đạo quang ảnh màu trắng khiến thiên địa không khỏi thất sắc, một tiếng hét thảm vang lên, chợt, hết thảy quy về bình tĩnh.

Hai con ngươi trong trẻo nhưng lạnh lùng nhìn cái đầu đã bị phân thành hai rơi xuống từ không trung, sau đó ngẩng đầu nhìn về phía bầu trời.

- Dưới uy hiếp của từ vong, nhân loại quả nhiên có thể bộc phát ra một ít tiềm lực ah...

Trong hai tròng mắt trong trẻo nhưng lạnh lùng hiện lên một vòng thán ý. Vào lúc bình thường, mình đuổi giết trung niên đầu trọc này, nhiều nhất không cần nửa giờ, nhưng hôm nay, dưới uy hiếp của tử vong, hắn rõ ràng kéo lấy thân thể bị trọng thương trọn vẹn chạy thoát hơn ba giờ, thật sự khiến người kinh ngạc.


Chiến Giới 4D
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-712)