← Ch.371 | Ch.373 → |
Vài ngày kế tiếp, Lâm Dịch vòng vo trong Thư gia mấy ngày, mà trong đó, Thủy Linh Lung và Thư Mộng luôn ở cùng với nhau, sau mấy ngày trôi qua, Thư Mộng đã bắt đầu tha thứ cho Lâm Dịch, ít nhất là đã nói chuyện với hắn.
Mà hôm nay, Lâm Dịch đi tìm Thư Bác, cũng nói với hắn chuyện phải rời đi.
Cũng giống như lần đầu tiên, lần này Lâm Dịch muốn đi một mình, hắn muốn đi Cổ Năng tạo phiền toái cho bọn người Tạp Bá Lý, đương nhiên không có khả năng mang Thủy Linh Lung và Thư Mộng theo, không biết chuyện gì xảy ra, Thư Mộng trong hai mươi năm gần đây không có tin tức, vẫn dừng lại ở trình độ Bát cấp dị năng giả.
Thư Bác hỏi thăm về nguyên nhân, Lâm Dịch đương nhiên trả lời hàm hàm hồ hồ, nhưng cuối cùng Thư Bác vẫn đáp ứng yêu cầu của hắn. Cuối cùng nhất, sau khi hóa thành một tia sáng bạc, Lâm Dịch biến mất trong truyền tống trận.
Hành tỉnh Y La, vẫn có tuyết bay đầy trời, so với hai mươi năm trước, vẫn không có gì biến hóa.
Đã sớm biết được phương hướng của Cổ Năng, Lâm Dịch đương nhiên bay về hướng truyền thừa Cổ Năng. Lúc này đây, Lâm Dịch đã mang theo suy nghĩ phải tiêu diệt Cổ Năng, đương nhiên không có khả năng hành động chậm chạp.
Nhưng làm cho Lâm Dịch cảm thấy nghi hoặc là, những ngày này, hắn liên tiếp gặp được nhiều cường giả ngoài Tinh Vị Cảnh bay ngang. Phải biết rằng, cảnh này bình thường rất hiếm thấy, Trên thực tế, đây là lần đầu tiên Lâm Dịch gặp được cường giả Tinh Vị Cảnh đang bay cùng, càng làm cho Lâm Dịch kinh ngạc là, những cường giả Tinh Vị Cảnh này, yếu nhất cũng là Hạ Tinh Vị Cảnh Thượng Giai, một người mạnh nhất, đã đạt tới trình độ Đại Tinh Vị Thượng Giai, những người này có nhân loại, cũng có ma thú.
Làm cho Lâm Dịch cảm thấy vô cùng nghi hoặc, nhưng nhớ tới mục đích của mình, hắn cũng không để ý tới... Dù trong nội tâm rất ngạc nhiên.
Mà hôm nay, Lâm Dịch đã bay tới một phiến hải vực, hành tỉnh Y La nằm ở đỉnh đầu phía bắc của đại lục, chung quanh đều là biển cả, mà trong đại dương bao la này, khắp nơi đều là băng sơn cực lớn, lộ ra vẻ thần bí tới cực điểm.
Trong lúc phi hành, đột nhiên tâm tình của Lâm Dịch khẽ động. Lập tức cảm giác được một cổ khí tức vô cùng cường đại từ sau lưng bay tới, Lâm Dịch có chút nhíu mày... Bởi vì hắn thấy mười hai vị cường giả Tinh Vị Cảnh đang chạy tới hướng này.
- Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?
Rốt cuộc Lâm Dịch không đè nén nổi lòng hiếu kỳ. Lập tức ngẫm lại, thân hình biến trong không trung, vận dụng ẩn thân, đợi trên không trung, ước chừng vài phút sau, phía chân trời xuất hiện hơn mười tia sáng trắng, đang bay về hướng này.
- Nhiều cường giả Tinh Vị Cảnh như vậy?
Trong lòng Lâm Dịch thất kinh... Trong những người này, không ngờ có ba bốn người là cường giả Đại Tinh Vị.
Thời điểm những đại ánh sáng trắng này vọt tới trước mặt, trong mắt của Lâm Dịch hiện ra thần sắc kinh ngạc.
- Bạch Tiếu Thiên đại nhân?
Lâm Dịch ngạc nhiên khi phát hiện, bay dẫn đầu đám người là một thanh niên tuấn mỹ thanh nhã, đây chính là vị hoàng tộc của đế quốc mà Lâm Dịch biết rõ, Bạch Tiếu Thiên! Chuyện này làm cho lòng hiếu kỳ của hắn tăng lên tới cực điểm.
- Phương hướng của Bạch Tiếu Thiên đại nhân cũng giống như những người kia? Rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra?
Trong nội tâm Lâm Dịch âm thầm phỏng đoán. Không cần phải nói, nhiều cường giả Tinh Vị Cảnh như vậy tụ tập cùng một chỗ, đương nhiên không phải là chuyện bình thường, rốt cuộc là chuyện gì có thể hấp dẫn nhiều cường giả như thế, thấp nhất cũng là cường giả Hạ Tinh Vị Cảnh Thượng Giai cảm thấy hứng thú chứ?
- Chẳng lẽ... Có thiên tài địa bảo gì đó sắp xuất thế?
Lâm Dịch nhíu mày suy nghĩ một lúc, nghĩ đến đây, Lâm Dịch ngẫm lại, nhìn về hướng bọn họ phi hành, chỉ còn lại một ít quang ảnh màu trắng do bọn người Bạch Tiếu Thiên lưu lại, trong lòng khẽ động, tạm thời buông chuyện Cổ Năng, lập tức bay ra ngoài... Hắn đã có ý định đi xem có chuyện gì xảy ra.
Lâm Dịch cũng không biết, sau khi hắn đưa ra quyết định này, ở một nơi cách hắn mấy trăm dặm, cũng có mười ba mười bốn người từ trên đại lục bay về phía băng sơn gần như vô tận kia. Mà những người này, dùng bảy người cầm đầu.
Trong bảy người này, có ba người là người Lâm Dịch nhận ra.
Một là gã thanh niên tuấn mỹ âm nhu, một là trung niên nhân khôi ngô uy nghiêm, một là nữ tử xinh đẹp lãnh diễm, chính là ba đại trưởng lão của Cổ Năng.
Mà phi hành bên cạnh ba người này, đó là hai nam hai nữ, nhìn bộ dáng của những người này, đều là cường giả Đại Tinh Vị Thượng Giai.
Hai nữ tử này đều mặc một bộ váy trắng, tay áo bồng bềnh, gương mặt dù không tuyệt sắc, nhưng lại tản ra một cổ khí thế ôn hòa, làm cho người ta nhìn thấy sẽ sinh ra thân cận, khóe miệng nàng mang theo nụ cười như tắm trong gió xuân.
Một nữ tử khác có gương mặt tuyệt mỹ, lạnh lùng giống như Khoa Lâm Na, mà quanh người của nàng ta, có hàn ý được phóng thích ra và hóa thành thực chất, làm cho những người tơ tưởng phải dừng bước.
Hai gã nam tử, đều ăn mặc trường bào của Cổ Năng, một người trong đó có hình dáng thô cuồng, mặt mũi đầy râu quai nón, cơ bắp toàn thân cuồn cuộn, áo bào rộng rãi cũng không cách nào che giấu được, làm cho hắn không giống một gã dị năng giả, ngược lại càng giống với võ giả, mà nam nhân khác có thân hình gầy yếu, bề ngoài điềm đạm tới cực điểm, nho nhã giống như thư sinh.
Mà sau lưng của bảy người này, có năm sáu người, đều là cường giả ngoài Đại Tinh Vị Hạ Giai... Xem ra, cường giả của Cổ Năng, toàn bộ ở nơi đây.
- Đột nhiên Cực Trú Hàn Viên thay đổi thời gian mở cửa, không biết là vì sao?
Mộc Nhi phi hành ở giữa, đột nhiên mở miệng nói ra, những cường giả Đại Tinh Vị Thượng Giai, cũng không phải dùng hết tốc độ bay về phía trước, vừa phi hành vừa nói, bộ dáng phi thường nhẹ nhõm.
- Không biết... Xem ra không có lợi cho chúng ta, những người gặp được trên đường đi, ta thấy, đại bộ phận đều bay tới Cực Trú Hàn Viên... Những lần trước bọn họ không có tham gia, tại sao lần này lại mở ra cho toàn đại lục thế?
Trung nhiên nhân có bộ dáng nho nhã như thư sinh, lúc này mở miệng nói ra.
- Đến đó sẽ biết! Chẳng lẽ Cổ Năng chúng ta lại sợ bọn họ sao?
Trung niên nhân thô cuồng nói ra đầy khinh thường.
- Mộc Loan, ngươi bế quan đã gần vạn năm, mà trên đại lục này đã xuất hiện một ít cường giả lợi hại, cái khác không nói, một tiểu tử trong hoàng tộc đế quốc tên là Bạch Tiếu Thiên, hiện tại đã là Đại Tinh Vị Thượng Giai, ngươi xem Kim hệ lĩnh vực của hắn có lợi hại không? Ngươi biết rõ ràng không? Chúng ta không thể phớt lờ đâu.
Sau khi Tạp Bá Lý than nhẹ một tiếng, nghiêm túc nhìn nam tử thô cuồng kia, nói ra.
- Bạch Tiếu Thiên? Chính là kẻ lúc trước ra sức khước từ gia nhập vào Cổ Năng chúng ta sao? Hiện tại cũng đã là Đại Tinh Vị Thượng Giai sao?
Tên Mộc Loan này có chút giật mình, nhưng không tin.
- n, ngươi bế quan không bao lâu thì hắn đã đạt tới Đại Tinh Vị Thượng Giai rồi, Kim hệ lĩnh vực của tiểu tử này không thể coi thường, hơn nữa, hoàng tộc đế quốc thống trị đại lục nhiều năm như thế, trong tay có được một hai kiện thần khí, cũng không phải là không thể... Ai. Đáng tiếc, nếu lúc trước không vì chuyện kia, thì hôm nay không cần lo lắng rồi.
Mộc Nhu ở bên cạnh tiếp lời, câu nói sau cùng, lại nhìn về phía Tạp Bá Lý.
Tạp Bá Lý hừ lạnh một tiếng, nhưng không nói gì, dù sao, mất vật như thế, trách cũng là trách hắn, nếu như hắn không ôm suy nghĩ kéo Lâm Dịch gia nhập Cổ Năng, mặc cho Lâm Cường đi tới, cũng không có khả năng cứu hắn ra, chuyện này, đương nhiên không quên được.
- Các ngươi nói, lúc này sẽ có bao nhiêu người tới?
Nữ tử không biết tên gì, vẫn luôn nở nụ cười như tắm trong gió xuân, vào lúc này mở miệng nói ra, âm thanh dịu dàng, thanh thúy dễ nghe.
- Lúc này, ngươi tới sẽ nhiều hơn các lần trước, làm không tốt, những lão quái vật ẩn hình nhiều năm, có thể cũng xuất thế trong lần này, dù sao, lúc trước bọn họ không biết bí mật của Cực Trú Hàn Viên, hôm nay biết rõ, làm sao không đến chứ.
Tạp Bá Lý trầm ngâm trong chốc lát, sau đó mới từ từ nói ra.
Mộc Loan lại tiếp tục mở miệng, lớn tiếng nói:
- Còn gọi người khác là lão quái vật, ta thì lại thấy ngươi, cũng là một thành viên trong đám lão quái vật đó đấy, ha ha...
- Ách... Ha ha, có lẽ a.
Tạp Bá Lý nghe xong liền kinh ngạc, tuy bọn họ bật cười.
Cứ như vậy, một đoàn người tiến sâu vào trong bằng sơn, không ngừng bay đi...
Nhiệt độ Băng Thánh Sơn cực kỳ thấp, mặc dù là Lâm Dịch cũng cảm thấy da thịt xuất hiện hàn ý, khá tốt, sau khi đi một chuyến, loại tình huống này đã chuyển biết tốt.
Đây tuyệt đối là địa phương lạnh nhất mà Lâm Dịch đã từng đi qua, sau khi suy nghĩ một chút, với dị năng Thủy thuộc tính của Lâm Dịch, cũng cảm thấy rét lạnh, nhưng càng đi sáu vào bên trong, nhiệt độ cũng càng ngày càng thấp, làm cho Lâm Dịch cảm thấy khó mà chịu nổi.
- Không biết đây là địa phương nào... Bọn họ đến nơi đây, nếu như vì thiên tài địa bảo... Rốt cuộc là cái gì đây?
Lâm Dịch nghĩ đến đây, ánh mắt của hắn nhìn chằm chằm vào Thánh Sơn mà bọn người Bạch Tiếu Thiên đang nghỉ ngơi.
Lâm Dịch cũng không muốn ở chung một chỗ với bọn họ, cho nên tìm một chỗ ở cách đó xa xa mới tốt. Mà hôm nay, bọn họ tiến vào trong nơi đây, đã được hơn mười ngày, trừ nhiệt độ càng ngày càng thấp, không có cảm giác nào khác cả.
Bên kia, bọn người Bạch Tiếu Thiên đang nghỉ chân.
- Đại nhân, tiểu tử ở sau lưng, đã theo chúng ta hơn mười ngày rồi.
Bên cạnh Bạch Tiếu Thiên, một gã lão giả cúi đầu nói nhỏ vào tai của hắn.
Lão giả này có bộ dạng già nua, trên trán có rất nhiều nếp nhăn, nhìn thế nào cũng giống như một kẻ sắp bước vào quan tài, nhưng làm cho người ta cảm thấy kỳ quái là, lão già này chỉ mặc một bộ trường bào màu xám, ở nơi mà Lâm Dịch cũng cảm thấy rét lạnh thế này, một tia biểu tình lạnh lẽo cũng không có, trong đôi mắt đục ngầu kia, ngẫu nhiên bắn ra tinh quang làm cho người ta cảm thấy sợ hãi... Rất hiển nhiên, đây là một tinh thần lực dị năng giả.
Bạch Tiếu Thiên nghe vậy cười cười, quay đầu liếc nhìn khối băng ở sau lưng, cười lắc lắc đầu nói:
- Không cần để ý tới hắn, chúng ta đi đường của chúng ta.
Lão già áo đen nghe vậy liền gật đầu, cũng không nói gì thêm nữa, nhắm mắt dưỡng thần, sau khi nghỉ ngơi trong chốc lát, lúc này Bạch Tiếu Thiên mới đứng dậy, nhìn mọi người chung quanh, nói:
- Tốt rồi, đi thôi, cũng đã hơn mười ngày nay, có lẽ sắp tới rồi. Mọi người lại kiên trì một chút.
Lập tức, hơn mười đạo ánh sáng trắng bay lên trời, bay về phía biên giới, Lâm Dịch theo sau bọn họ mấy chục dặm thấy thế, cũng lập tức bay theo... Nhưng khoảng cách quá xa, hắn không có nhìn thấy Bạch Tiếu Thiên đang bay, đột nhiên quay đầu lại nhìn về hướng của hắn, lộ ra nụ cười đầy thâm ý.
Lâm Dịch cũng không biết, cấp độ Tinh Vị Cảnh trên đại lục hiện giờ, đã lâm vào trạng thái náo loạn, ẩn giấu trong núi sâu, trong hải vực, trong vực sâu, dưới nền đất... Những lão quái vật bế quan hơn ngàn năm, trên vạn năm, thậm chí tuyệt thế cường giả bế quan vài vạn năm, đều nhận được một tin tức, đều bỏ qua tu hành của mình, chen chúc bay về phía sông băng nằm ở phía bắc của hành tỉnh Y La.
Tất cả đều là cường giả Đại Tinh Vị Thượng Giai, trong suốt một tháng nay, không quản ngày đem, trong đầu vang lên một câu.
- Cực Trú Hàn Viên, sớm mở ra, ba tháng sau, sông băng cực bắc.
Lần đầu tiên nhận được tin tức này, trước kia biết rõ Cực Trú Hàn Viên, đương nhiên kinh ngạc là hàn viên lại sớm mở ra, cho nên vội vã xuất phát. Mà người không biết Cực Trú Hàn Viên, cũng được các thế lực truyền lời cho nên đã biết rõ, phải biết rằng, bọn họ lựa chọn nơi khổ tu, không chỗ nào không phải là nơi ẩn khuất bí mật, đều là những nơi hi hữu không bóng người, tại sao lại có người biết được? Đặc biệt là sau khi đi ra, liên lạc với các hão hữu ngang cấp ngày xưa, biết được đối phương cũng gặp được chuyện giống như mình, đương nhiên kinh ngạc tới ngây người, thân phận của người truyền âm, cũng được miêu tả sinh động.
Cường giả Thiên Vị Cảnh!
Cả đại lục xa xôi như thế, lại có người dựa vào thần thức của mình, phân biệt truyền vào tai của mỗi cường giả Đại Tinh Vị Thượng Giai, thông tri cùng một thời gian, làm được chuyện này, cần thực lực khủng bố như thế nào?
Nhưng mà, một phương diện khác làm cho những cường giả Đại Tinh Vị Thượng Giai vô cùng hưng phấn... Một gã cường giả Thiên Tinh Cảnh thông cáo mở một địa phương sớm hơn thời hạn... Có thể tưởng tượng, trong đó có lực hấp dẫn như thế nào?
Cứ như vậy, những cường giả Đại Tinh Vị Thượng Giai, hoặc là độc thân, hoặc là mang theo thủ hạ, từ bốn phương tám hướng bay về phía sông băng phương bắc, đây là nguyên nhân lúc trước Lâm Dịch gặp được nhiều người như thế. Những người này, đều ở khoảng cách tương đối gần, cũng có một ít ở trong rừng sâu núi thẩm, cách thành thị tương đối xa, bay tới thành thị cũng cầm thời gian một hai tháng. Mặc dù là sử dụng cửa không gian truyền tống, cũng không cách nào tới được trong vóng ba tháng, có thể thấy được, hôm nay đến, vẫn là số ít.
Đương nhiên, tình huống này, Lâm Dịch không biết.
Lâm Dịch chỉ biết là, hôm nay, hắn đã kinh ngạc tới ngây người... Ở trước mặt hắn, là một tòa băng phong được xây dựng bằng Vạn Niên Huyền Băng, to lớn tới kinh người, một cổ khí tức rầm rộ, ập tới trước mặt, làm cho hắn cảm thấy kinh ngạc tới há hốc mồm...
Một băng phong do Vạn Niên Huyền Băng tạo thành, to lớn tới mức kinh người, tòa băng phong cao ngất xuyên qua tầng mây, giống như một thanh lợi kiếm đâm qua biển mây trên trời, lại giống như một cây cột chống trời, cắm thẳng giữa thiên địa, mà ở độ cao khoảng một trăm mét, lại có một cái bình đài rộng tới hơn vạn mét, bình đài này hiện ra nửa hình tròn, là nơi do tự nhiên hình thành, nếu không, cũng không thể nào to lớn như vậy, điều này làm cho người ta kinh hãi.
← Ch. 371 | Ch. 373 → |