Vay nóng Tima

Truyện:Chung Cực Truyền Thừa - Chương 471

Chung Cực Truyền Thừa
Trọn bộ 712 chương
Chương 471: Nguyên nhân thích chiến đấu
0.00
(0 votes)


Chương (1-712)

Siêu sale Shopee


Trong đó khiến Lâm Dịch chú ý nhất lại phải kể tên Cường giả áo tím mập mạp kia. Hai người bên cạnh, hắn đại khái còn có thể nhìn ra nông cạn. Chỉ có tên béo mập vẻ mặt vô hại, híp mắt lại này, lại là Lâm Dịch cũng vô pháp nhìn ra thực lực cụ thể của hắn. Tinh thật lực tu hành tất nhiên không kém!

- Thiên Giới này quả nhiên là cường giả xuất hiện lớp lớp. Chỉ là ba người này muốn chiến thắng bất kỳ ai cũng không phải một chuyện dễ dàng đi?

Trong lòng Lâm Dịch thầm nghĩ, càng phát ra suy nghĩ kiên định muốn nỗ lực đề thăng thực lực của mình.

Tên thanh niên áo tím lực lưỡng kia lại nhìn quanh một vòng sau đó, mở miệng nói:

- Người đã tề tựu đông đủ rồi, hiện tại ta liền phân phối cương vị của mọi người đi!

Cường giả áo tím này so với cường giả đẳng cấp Tinh Anh mạnh hơn một đẳng cấp, cả Lộng Kiếm Đường cũng bất quá có hơn mười người. Bọn họ tự nhiên là trợ thủ đắc lực của đường chủ áo xám. Trên thực tế, từ lúc mọi người tập hợp, bọn họ đã cùng hai gã đường chủ cấp bậc áo xám thương thảo công việc cụ thể. Để thuận tiện điều phối.

- Dưới trướng Vũ Kiếm Đường có tổng cộng hơn bốn mươi cương vị trọng yếu. Ta vừa tính một chút, tổng cộng có một nghìn hai trăm ba mươi mốt người, nói cách khác, các ngươi bình quân cứ ba mươi đến ba mốt người phân làm một tiểu đoàn đội. Hiện tại tự hành phân chia đi sao!

Cường giả áo tím đạm mạc mở miệng nói.

Mấy người này kỹ xảo cũng không tính là gì. Dù sao, lấy tu vi thần thức của Cường giả áo tím kia chính là để hắn trong nháy mắt đếm ra cả Phù Phong có bao nhiêu người. Hắn cũng có thể dễ dàng làm được. Do đó, không ai kinh ngạc, nghe Cường giả áo tím nói, sau đó, lại gây rối một hồi. Sau một lát, mọi người đều đã đứng xong.

Lâm Dịch ở xung quanh đây cũng không quen biết ai. Tự nhiên tùy ý gia nhập vào trong một đoàn đội.

Cường giả áo tím lực lưỡng kia hài lòng gật đầu, sau đó, hướng tên mập mạp bên cạnh kia gật đầu. Mập mạp cười cười, sau đó đi ra phía trước nói:

- Bởi vì cần bảo mật, do đó đợi lát nữa, ta sẽ tự mình đưa các ngươi qua. Sau khi đến đó, các ngươi liền không có chuyện gì. Nên tu hành thì tu hành, nên làm thì làm... Thế nhưng không cho phép trở lại Phù Phong và đi ra. Có thể nói, tu hành tốt nhất vẫn là không nên bế quan, hiểu chưa?

Tại Thiên Giới, một hồi chiến đấu liên tục duy trì thời gian rất dài. Mà Thanh Nguyên Kiếm Tông to lớn như vậy, vị trí của Vũ Kiếm Đường, lại không ở gần Kiếm Tông. Do đó nhiệm vẫn là tương đối khô khan. Bất quá, nếu có ngoại nhân xâm nhập, những người này tự nhiên biết nên làm cái gì.

- Kính tuân lệnh của sư tổ.

Cường giả áo tím, đối với cường giả áo lam mà nói là sư tổ. Đám đệ tử áo lam phía dưới tự nhiên rất cung kính, lập tức đồng thanh đáp.

Mập mạp mặt tròn kia khẽ gật đầu cười cười, liền đi thẳng tới trên truyện tống trận.

Chủ đường truyện tống trận này vô cùng lớn. Một lần hơn trăm người đứng ở trên cũng không ngại chen chúc, càng không cần phải nói chỉ hơn ba mươi người.

Bắt chuyện một tiếng sau đó, chia làm bốn mươi đoàn đội lam sam đệ tử. Từng đoàn đội đứng ở phía sau Cường giả áo tím kia. Một trận ngân mang chợt lóe, sau đó, toàn bộ biến mất. Nhưng mà sau một lát, Cường giả áo tím kia lại gặp phải... Phải biết rằng, những địa vực trọng điểm này, rất nhiều địa phương đều là bảo mật. Không có đệ tử cấp bậc Tinh Anh trở lên là không biết được. Nhưng mà hôm nay đệ tử cấp bậc Tinh Anh, hầu hết còn chưa có trở về, lại phải phái người phòng ngự, cũng chỉ có thể để những đệ tử áo lam này tiến nhập.

Bất quá, không có tọa độ, cho dù là đi qua, cũng không biết phương pháp trở lại, do đó cũng coi như là rất bảo mật.

- Ai, thực sự là không may. Rõ ràng đều đã khai chiến, lại để chúng ta lưu thủ.

So với chỗ đoàn đội của Lâm Dịch, do đó khi chờ đợi, không khỏi nghị luận, một thanh âm oán giận trầm thấp vang lên.

- Đúng vậy, bình thường chiến đấu loại nhỏ, phái chúng ta chờ đại chiến chân chính, rồi lại phái các đường khác đi... Tông chủ Thái sư tổ thực sự là quá bất công.

Một thanh âm khác cũng vang lên.

- Đúng vậy đúng vậy... thực sự là không muốn đâu, nơi này có gì mà canh giữ. Ai... -

Từng đợt thanh âm phụ họa cũng vang lên.

Nhưng mà Lâm Dịch lại nhất thời kỳ quái, khi ở chủ đường, hắn cũng nghe được thuyết pháp cùng loại, hôm nay những người này lại nói như vậy... lẽ nào những người lại thực thích chiến đấu như vậy?

Trong lúc nghi hoặc, Lâm Dịch không khỏi quay đầu hỏi một gã lam sam đệ tử vẻ mặt phiền muộn ở bên cạnh nói:

- Vị sư huynh này.

Người nọ nghe vậy quay sang, nghi hoặc nhìn Lâm Dịch.

Lâm Dịch cười cười, lập tức nghi hoặc nói:

- Tiểu đệ có chút không hiểu... Vì sao chư vị sư huynh tựa hồ đều tương đối muốn xuất tông chiến đấu? Lẽ nào ở lại tông phái tu hành không tốt sao?

Biểu tình nghi hoặc của Lâm Dịch cũng khiến lam sam đệ tử kia lộ vẻ kinh ngạc, nói:

- Ngươi không biết sao?

Lâm Dịch thất thần một chút, lập tức bối rối nói:

- Thực không dám đấu diếm... tiểu đệ từ lúc tiến nhập Thiên Giới, vẫn đều ở trên Phù Phong của mình tu hành, ít khi rời khỏi đó. Cho nên đối với những chuyện này thật sự không rõ lắm... Mong rằng sư huynh vui lòng chỉ giáo.

Lam sam đệ tử kia lúc này mới bừng tỉnh, không khỏi lại nhìn Lâm Dịch vài lần, cũng phát hiện bản thân căn bản là không nhìn thấu thực lực của đối phương. Trong lòng rùng mình, nhất thời biết thực lực đối phương so với mình mạnh hơn, lập tức cười khách khí nói:

- Vị sư huynh này khách khí rồi. Khó trách ngươi không biết... Là như thế này...

Lam sam đệ tử kia dừng lại một chút, rồi nói:

- Giá trị cống hiến của sư môn ngươi có biết không? Nếu như tham dự chiến đấu, cứ giết một địch nhân ngang cấp với chúng ta. Chúng ta liền có thể đạt được một trăm điểm giá trị cống hiến sư môn. Mà giết một gã đẳng cấp cao hơn so với chúng ta, tựa như sư tổ cấp bậc Tinh Anh kia, liền có thể thêm một nghìn điểm giá trị cống hiến sư môn. Mà điểm giá trị cống hiến sư môn thì có thể cầm trở lại trong Kiếm Tông chúng ta đổi lấy các loại Linh Dược, tinh thạch, thậm chí còn có thể đổi lấy đủ loại binh khí đề thăng năng lượng.

Lâm Dịch nghe vậy nhất thời bừng tỉnh... thì ra còn có chuyện như vậy.

Địch nhân cấp bậc áo lam, giết một, có được một trăm điểm giá trị cống hiến sư môn. Đệ tử cấp bậc Tinh Anh, giết một, một nghìn giá trị cống hiến sư môn. Giá trị cống hiến sư môn này, không sai biệt lắm cùng linh thạch tương tự. Nói cách khác... một giá trị cống hiến sư môn liền có thể tại sư môn đổi được linh thạch.

- Ngoại trừ sư môn thưởng cho, không gian chứa đựng bảo vật của người bị giết cũng thành chiến lợi phẩm của mình. Từ nơi này đoạt được tiền lời, thậm chí so với sư môn còn muốn nhiều hơn! Vận khí tốt, một hồi chiến đấu loại nhỏ qua đi, mỗi người đều có thể đạt được trên một nghìn linh thạch.

Không đợi Lâm Dịch nói, đệ tử áo lam kia dùng ngữ khí ao ước tiếp tục nói ra.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-712)