← Ch.502 | Ch.504 → |
Nhất định bọn họ lưu lại cửa sau để dò xét, nếu như buôn bán với người không rõ thực lực, Tụ Bảo Các không thể yên tâm được.
Lâm Dịch lập tức cười cười, ánh sáng bạc trong tay lóe lên, lập tức xuất hiện một khỏa nội đan yêu thú Hỏa thuộc tính lục giai, khỏa nội đan này, chính là khỏa nằm trong chiếc nhẫn của Nghiêm Nộ, cũng không nói nhảm, trực tiếp vứt cho đối phương.
Đối phương chỉ liếc nhìn một cái, sau đó gật đầu, cười nói:
- Hoàn toàn chính xác.
Nói xong, hắn trả nội đan lại cho Lâm Dịch, cười nói:
- Sau đấu giá hội, xin mời ngài đi tới nơi giao dịch.
Lâm Dịch cũng không nói gì, chỉ là gật đầu, hai người liền rời đi, một lát sau, thanh niên áo trắng trên đấu giá hội được thông tri, lúc này tuyên bố, đan dược vô thuộc tính, bị Lâm Dịch thu mua, đương nhiên, ở trong đó cũng không có nói thân phận của Lâm Dịch.
Làm xong chuyện mua bán lớn này, tên thanh niên áo trắng kia cực kỳ hào hứng, cười nói:
- Tốt rồi, chúng ta sẽ tiến hành đấu giá vật phẩm áp trục, tin tưởng, nhất định sẽ làm cho mọi người thỏa mãn!
Nói xong, ánh sáng bạc trong tay lóe lên, xuất hiện một tấm vải đỏ.
Lâm Dịch hăng hái nhìn tấm vải đỏ, trong nội tâm thầm suy nghĩ, cái gọi là vật phẩm áp trục, rốt cuộc là cái gì? Chẳng lẽ quý hơn đan dược vô thuộc tính sao?
Trong ánh mắt của tất cả mọi người rất chờ mong, thanh niên áo trắng, cười lớn xốc vải đỏ lên!
Lọt vào trong tầm mắt, là một vật không chút thu hút gì, không có chút nào năng lượng chấn động hay là thứ gì khác, đây là một thứ da lông chừng bàn tay lớn, có hình vuông, màu đen, nhìn vào nó, cảm thấy nó có từ niên đại rất lâu rồi.
Nhưng chờ mong của mọi người, biến thành thần sắc thất vọng. Dù sao cái này da lông nhìn về phía trên, tựa hồ cũng quá mức bình thường.
Nhưng thời điểm Lâm Dịch nhìn thấy đám da lông này, trong lòng lộ ra thần sắc nghi hoặc, hình như, hắn đã nhìn thấy thứ này ở đâu rồi?
Lâm Dịch làm ra biểu lộ đăm chiêu.
- Rốt cuộc là nhìn thấy ở nơi nào rồi?
Trong lòng này Lâm Dịch không nhớ nổi.
Tràng diện trong đó diễm ra quỷ dị, tất cả mọi người nghi hoặc nhìn thanh niên trên đài cao, nhưng lại không có người nào nói chuyện, hình như đang đợi cái gì đó.
Sau khi thanh niên áo trắng liếc nhìn bốn phía chung quanh, bật cười nói ra:
- Xem ra tất cả mọi người đang hoài nghi... Một món đồ như vậy không có chút thu hút nào, toàn là da lông đen, lại có thể biến thành vật phẩm áp trục phải không? Nếu như mọi người bởi vì da lông màu đen của nó, bỏ qua giá trị của nó, vậy thì sai rồi.
Tất cả mọi người nghi hoặc nhìn thanh niên áo trắng, đang đợi hắn nói tiếp.
Quả nhiên, thanh niên áo trắng từ từ nói ra:
- Bởi vì, đây chính là mảnh vỡ Chân Thần Khí!
- Mảnh vỡ Chân Thần Khí!
Tất cả mọi người hít sâu một hơi, không dám tin nhìn đám da lông màu đen không chút thu hút kia. Nhưng đến lúc này, kiện da lông màu đen kia, trong nháy mắt đã biến thành thâm thúy. Nhìn nó, giống như đang tỏa ra mị lực động lòng người.
Chân Thần Khí! Thiên Giới cũng chỉ có chục món Chân thần khí còn tồn tại! Tương truyền, mỗi một kiện Chân Thần Khí, đều có lực lượng không gì sánh kịp. Mà cả Chân Thần Khí ở Thiên Giới, cũng chỉ có hai người có được biết tới mà thôi Uy năng ẩn chứa trong mỗi kiện, tuyệt đối không phải người bình thường có thể sánh được.
- Không thể nào? Là mảnh vỡ Chân Thần Khí?
Tràng diện bạo động.
- Chân Thần Khí... Cả Thiên Giới cũng chỉ có chục kiện mà thôi, mà mảnh vỡ này, rốt cuộc là mảnh vỡ của Chân Thần Khí nào?
Có người bắt đầu suy đoán.
- Đúng vậy, đây là mảnh vỡ của món nào?
m thanh nghị luận càng lúc càng lớn, tất cả mọi người đang bàn luận, ngay cả Lâm Dịch cũng mở to mắt, nhìn đám da lông trên đài, càng cảm thấy thần kỳ hơn, bởi vì hắn đã thấy ở nơi nào đó, nhưng gặp ở nơi nào, hắn thật sự không nhớ ra.
Mảnh vỡ Chân Thần Khí, chính là vật phẩm áp trục. Phải biết rằng, mỗi một kiện Chân Thần Khí đều có uy năng cực lớn, mặc dù là mảnh vỡ, không phải là Chân Thần Khí, nhưng tài liệu của bản thân nó rất hiếm có, có thể nghĩ, dù chỉ là mảnh vỡ, nhưng trong cường giả dưới Hư Thần, tác dụng của nó có thể nghĩ.
- Mảnh vỡ Chân Thần Khí này, rốt cuộc có uy năng gì?
Thời điểm tất cả mọi người bắt đầu nghị luận, một thanh âm quanh quẩn trong phòng đấu giá, rất hiển nhiên, là từ thiết bị khuếch đại âm thanh truyền ra.
Tất cả mọi người an tĩnh lại, nhìn thanh niên áo trắng.
Thanh niên áo trắng cũng thỏa mãn với hiệu quả này, lúc này mỉm cười, nói:
- Cụ thể là mảnh vỡ của Chân Thần Khí nào... Nói thực ra, với thực lực của Tụ Bảo Các chúng ta, cũng không thể biết rõ. Nhưng có thể nói là... Đừng nhìn đám da lông màu đen này không có gì, nhưng mà, đây chính là da lông của yêu thú Nghê Ngưu thất giai đấy!
- Ti...
m thanh hít một hơi lạnh vang lên.
Tên của yêu thú Nghê Ngưu thất giai, ở Thiên Giới như sấm bên tai, yêu thú này thân dài không tới hai mét, thân cao cũng chỉ một mét năm, nhưng không ai dám nói nó nhỏ, bởi vì toàn thân của yêu thú này cứng rắn, lực công kích cường hãn, trong mấy ngàn km, nó có thể đánh chết cường giả ở phạm vi rất xa! Nhất là lúc Nghê Ngưu giận dữ, cường hãn tới mức không ai địch nổi! Cho dù cường giả Hư Thần gặp phải, cũng đành tạm lánh phong mang.
Da lông toàn thân của nó, nhẹ nhàng như tơ, cứng rắn như lô cốt! Một kích toàn lực của cường giả Hư Thần, cũng không tạo thành tổn thương mảy may, chắc chắn tới trình độ nào, có thể nghĩ?
Lâm Dịch không ngờ đám da lông màu đen đó, lại là da lông của yêu thú thất giai Nghê Ngưu trong truyền thuyết, cũng bị dọa kêu một tiếng, nhìn vật trên đài cao, hắn nhíu mày.
Sau khi thanh niên áo trắng thấy mọi người chấn động lên tới cao trào, mới vừa cười vừa nói:
- Trình độ chắc chắn của da lông Nghê Ngưu, cũng chỉ thế mà thôi, nhưng muốn đánh chết Nghê Ngưu, trừ phi là Hư Thần có lực công kích cường hãn hoặc là Thần cấp, tuyệt đối không có phương pháp khác, chỉ là điểm này, đã khiến nó thành vật phẩm áp trục, hoàn toàn đủ tư cách.
Đúng là như thế, một khối da lông nhỏ, tuy rất nhỏ, nhưng nếu làm thành quyền sáo (bao tay), đã đủ rồi, với trình độ rắn chắc của da lông Nghê Ngưu, làm thành quyền sáo, không dám nói tương đương với hư thần khí, nhưng mạnh nhất trong hàng ngũ Linh giai, vẫn dễ dàng.
- Nhưng ngươi nói nó là mảnh vỡ Chân Thần Khí, chắc hẳn là có công hiệu gì khác? Đó là cái gì?
Lại một âm thanh trong thiết bị khuếch đại âm thanh vang lên. Tất cả mọi người an tĩnh lại, nhìn thanh niên áo trắng.
Thanh niên áo trắng mỉm cười, nói:
- Bởi vì nó là mảnh vỡ Chân Thần Khí, cho nên không có biện pháp nhận chủ, nhưng chính là như vậy, nó vẫn có hiệu quả cực kỳ cường đại... Ta làm mẫu cho mọi người xem, mọi người cũng có thể trực tiếp cảm nhận được.
Nói xong, thanh niên áo trắng trước mặt bao nhiêu người, cầm da lông lên, đên ra bên ngoài đài cao, rời khỏi cấm chế trên đài cao, tất cả mọi người dùng ánh mắt hiếu kỳ, nhìn mọi người và mỉm cười, nhưng sau đó hắc quang lóe lên, cứ như vậy biến mất không thấy gì nữa.
- Cái gì?
Tất cả mọi người trừng to mắt, cơ hồ vô ý thức, tất cả mọi người thả thần thức ra, tât cả mọi người nhìn nơi thanh niên kia đứng, nhưng tất cả mọi người kinh ngạc là. Biến mất. Hoàn toàn biến mất!
- Rốt cuộc là che dấu hay truyền tống? Vừa rồi không gian cũng không có gợn sóng, xem ra là che dấu... Da lông màu đen này đúng là thần kỳ! Từ bên ngoài nhìn vào, cũng không nhìn ra sơ hở gì.
Trong nội tâm Lâm Dịch thất kinh.
- Nhưng nhất kinh phải kể tới thực lực của thanh niên kia... Với thực lực của ta, ta không cách nào dò xét được hắn có thực lực thế nào, tu vi tâm thần, tất nhiên là cực cao... Phường thị Minh Vân này, cường giả như rừng...
Trong lòng Lâm Dịch âm thầm sợ hãi thán phục.
Sau khi chờ đợi nửa ngày, thanh niên áo trắng kia lại xuất hiện trước mặt của mọi người, mà vị trí của hắn, thậm chí động tác cũng chưa từng biến mất, vẫn đứng ở chỗ đó, thần thức của tất cả mọi người đang tìm kiếm hắn, cho nên khi hắn vừa xuất hiện, lập tức bị phát hiện ra.
- Không đúng!
Đột nhiên trong nội tâm của Lâm Dịch nhảy lên, ánh mắt lộ ra thần sắc kinh dị, cả kinh nói:
- Cái da lông này... Không ngờ có thể tránh né thần thức!
Trong nháy mắt thanh niên áo trắng xuất hiện, thần thức của Lâm Dịch đã phát hiện hắn. Lúc này mới cảm ứng được, tu vi tâm thần của đối phương, cũng chỉ đạt tới trình độ tinh anh mà thôi!
Chung quanh không có chấn động không gian, cũng chứng minh không thể nào là không gian truyền tống, tên thanh niên áo trắng này, nhất định là đứng ở vị trí vừa rồi, nhưng mà, tu vi tâm thần không thể lừa gạt người ta, cho dù có công pháp chuyên môn che dấu tu vi, nhưng cũng chỉ che dấu khí tức mà thôi, nếu tu vi tâm thần thấp hơn đối phương quá nhiều, cho dù có công pháp thần kỳ, cũng tuyệt đối không thể giấu diếm thần thức của đối phương. Nhưng mà vừa rồi, tên thanh niên áo trắng này lại biến mất trước mặt mọi người, nhưng sau đó lại xuất hiện lại, với thực ưực của hắn, Lâm Dịch tin tưởng hắn không cách nào thoát khỏi thần thức của mình, vậy chỉ có một kết luận duy nhất...
- Da lông này, thật sự có thể tránh né thần thức dò xét.
Lâm Dịch động tâm rồi.
Tất nhiên, động tâm, không hề nghi ngờ, có một món đồ như vậy, tiền vốn để hắn sống sót ở Thiên Giới, sẽ đề cao rất nhiều! Sau này hắn đi tới chỗ nào, làm chuyện gì, cũng thuận tiện hơn rất nhiều.
Mà lúc này, tên thanh niên áo trắng kia đã xuất hiện trên đài cao, mục quang của tất cả mọi người phía dưới đều không dám tin, ngơ ngác nhìn da lông trong tay của thanh niên áo trắng, trong mắt lóe ra hào quang cực nóng.
Thanh niên áo trắng cười cười, nói:
- Xem ra tất cả mọi người đã biết rõ công năng chân chính của mảnh vỡ Chân Thần Khí này là gì rồi, đúng vậy, nó có công năng tránh né dò xét bằng thần thức, cho dù ngươi có tu vi Tinh Vị Cảnh, chỉ cần trong thần thức của ngươi có mảnh vỡ Chân Thần Khí này, thân hình và thần thức của ngươi, sẽ ẩn tàng ngay lập tức... Cho dù là cường giả Hư Thần cũng không cách nào dò xét được nửa phần, trong hoàn cảnh của Thiên Giới, có được vật như thế, đại biểu cái gì... Tin tưởng ta không nói, mọi người cũng rất rõ ràng a?
Ánh mắt của tất cả mọi người biến thành nóng bỏng! Thứ này, tuyệt đối là vật bảo vệ tính mạng tốt nhất.
- Giá quy định ba trăm vạn linh thạch, mỗi lần tăng giá hai mươi vạn, bắt đầu đấu giá.
Khóe miệng của thanh niên áo trắng, xuất hiện nụ cười rất tươi.
Tràng diện trước mặt vốn vô cùng nóng bỏng, nhưng sau khi nghe giá khởi điểm, bọn họ đã thất vọng, nếu giá thấp, chỉ sợ cũng không tới tay của bọn họ.
- Ba trăm năm mươi vạn!
m thanh trong thiết bị khuếch đại âm thanh vang lên.
- Bốn trăm năm mươi vạn!
Vẫn là âm thanh trong thiết bị khuếch đại âm thanh.
- Sáu trăm vạn!
- Tám trăm vạn...
Lâm Dịch còn chưa kịp kêu giá, đã ngây ngốc, giá khởi điểm là ba trăm vạn, chỉ trong một lát, đã tăng tới tám trăm vạn rồi?
- Không hổ là vật phẩm áp trục a...
Lâm Dịch nói thầm một tiếng, nhưng trong lòng đã đoạn tuyệt suy nghĩ đạt được thứ này rồi.
Thứ này nói thật ra, cũng chỉ là thủ đoạn bảo vệ tính mạng tốt hơn mà thôi, trên thực tế, còn có rất nhiều hạn chế, hạn chế rõ ràng nhất, đã có hai điểm.
Thứ nhất, chỉ che dấu, không phải biến mất, nói một cách khác, đánh lén người khác còn được, nhưng nếu đánh trực diện, khó mà thành công, nhất là lúc đối mặt với rất nhiều cường giả, người ta một chiêu công kích, trong phạm vi trăm km, cũng không biết ngươi ở nơi nào, trong phạm vi công kích rộng lớn đó, chỉ cần ngươi còn ở đó, tuyệt đối sẽ bị người ta giết chết.
Thứ hai, tiềm hành đúng là không tệ, nhưng không có thêm vào công năng phá cấm chế. Nếu có, thanh niên áo trắng nhất định sẽ nói ra... Phải biết rằng, có thì sẽ gia tăng giá trị của vật phẩm lên, đã chưa nói, vậy thì không có, đại đa số địa phương ở Thiên Giới đều có cấm chế, mặc dù ngươi có năng lực tiềm hành, nhưng không có năng lực phá cấm chế, cũng không có chỗ dùng.
- Dù sao chỉ là mảnh vỡ thôi, chắc hẳn thời điểm còn là Chân Thần Khí, uy năng của nó không nhỏ a.
Trong nội tâm Lâm Dịch cảm thán.
Nhưng uy năng của nó hiện giờ chỉ là mảnh vỡ, khó có được trạng thái hoàn hảo như lúc ban đầu, nên không quá cường đại.
Đấu giá hội lúc này mới tiến vào trạng thái tranh đoạt chân chính, giống như trong suy nghĩ của Lâm Dịch, giá tiền này, đã xào lên tới hai ngàn tám trăm vạn linh thạch, hơn nữa, còn đang tăng lên.
Đến lúc này, người trong hội trường đấu giá, đã hoàn toàn ngây ngốc mất rồi, vốn tưởng cái giá của đan dược vô thuộc tính lúc trước, đã là cao nhất, nhưng nếu đem so với vật phẩm áp trục, lại không bằng con số lẻ của người ta.
- Cái này, đây mới thật sự là kẻ có tiền nha...
Có người thì thào cảm khái.
Nhưng thanh niên áo trắng trên đài cao, lại đang cười híp mắt, hắn rất thích ý, nhìn thấy tình huống này, dù sao, giá cả càng cao, thì số linh thạch hắn kiếm được càng nhiều.
Mà lúc này, Lâm Dịch lại nhíu mày... Nhưng cũng chỉ là mảnh vỡ thôi, thật sự có giá cao như thế sao?
Suy tư một hồi, Lâm Dịch lại sững sờ, lại lộ ra thần sắc không thể tưởng tượng nổi.
- Chính bởi vì nó là mảnh vỡ, cho nên mới có giá trị nhiều như thế?
Lâm Dịch nghĩ như thế.
Phải biết rằng, bảo vật hư thần khí ở Thiên Giới, đã khó có được rồi, không cần nói tới Chân Thần Khí mạnh hơn Hư thần khí một bậc.
Nhìn thấy những người này kêu giá mãnh liệt như thế, một bộ tư thái bắt buộc phải có, chắc hẳn trước khi bọn họ tham gia đấu giá, đã nhận được tin tức, nếu không, tại sao trong nháy mắt đã biến thành phú ông như thế?
Nhưng đây cũng có thể lý giải, Tụ Bảo Các với tư cách là nơi giao dịch, tất cả đều vì lợi ích, mảnh vỡ Chân Thần Khí quý giá như thế, sau khi tới tay, làm sao không mang đi quảng cáo chứ? Chỉ sợ tất cả có chút thế lực và thực lực, trước khi tới đây đã nhận được tin tức, toàn bộ đều có chuẩn bị mà tới.
Nơi này là đấu giá hội, ngươi tăng giá càng cao, lợi nhuận của Tụ Bảo Các càng lớn.
← Ch. 502 | Ch. 504 → |