← Ch.511 | Ch.513 → |
Đó là một đầu ma thú ngũ giai, căn bản không có chỉ số thông minh gì cả, chỉ biết giết chóc. Sau khi giết chết rất nhiều cư dân trên đảo, mẫu thân Lâm Phỉ đuổi tới đại chiến với đối phương một phen... Nhưng đầu Phi Long kia lại là ngũ giai, mặc dù chỉ tương đương với yêu thú tứ giai bình thường, nhưng lại cường đại hơn mẫu thân Lâm Phỉ nhiều. Qua một phen chém giết, tuy rằng cuối cùng vẫn bị mẫu thân Lâm Phỉ và đông đảo dư cư diệt đi, như một kích cuối cùng của Phi Long kia lại đánh trúng vào mẫu thân Lâm Phỉ. Vậy nên mẫu thân nàng đã bị trọng thương.
Thương thế kia nói nặng cũng không nặng, nói không nặng cũng không phải... Chỉ cần một quả nội đan yêu thú tứ giai thủy hệ. Hoặc là ma hạch ma thú ngũ giai, liền có thể thông qua hấp thu những năng lượng này để bức ra năng lượng hỏa thuộc tính mà Hỏa Long đánh vào trong thân thể.
Nhưng mà đối với một đảo nhỏ... Đừng nói nội đan yêu thú tứ giai, dù là nhất giai, nhị giai, bọn hắn cũng không lấy ra được. Cũng may, đầu Hỏa Long kia bị đánh chết, để lại một khỏa ngũ giai ma hạch. Vì vậy họ phái một đảo dân đi tới phường thị chỗ này để đổi lấy một quả nội đan tứ giai thủy thuộc tính.
Khoảng cách ngàn km, đối với Lâm Dịch tự nhiên chỉ trong chốc lát, nhưng đối với đảo dân chỉ có thực lực từ nhị giai đến tam giai mà nói, cũng phải mất một hai ngày. Cứ như vậy, trong nhà Lâm Phỉ nóng vội chiếu cố mẫu thân, một mực chờ đợi. Nhưng mà, trọn vẹn qua năm sáu ngày rồi mà đảo dân lại vẫn không trở về.
Rất hiển nhiên, nếu không phải đảo dân kia đã xảy ra chuyện thì chính là đã chiếm quả ma hạch ngũ giải này rồi.
Thân thể mẫu thân Lâm Phỉ ngày càng yếu đi, Lâm Phỉ thấy thế, trong lòng gấp gáp, cuối cùng thật sự không còn cách nào khác nữa, lúc này mới nghĩ tới Luyện Yên sơn.
Ở trên đảo ka, thực lực mạnh nhất chính là Lâm Phỉ rồi. Lâm Phỉ rất rõ ràng nếu mang theo những người khác, chỉ sợ sẽ có chút vương víu nên một mình đi tới đây.
Cũng may, bởi vì thực lực tương đối yếu, hơn nữa lại mang theo buồn bực chạy đi nên cũng không gặp phải phiền toái gì đến được Luyện Yêu sơn. Trọn vẹn vòng vo hai ngày mới đụng phải một đầu ma thú dực hổ tứ giai như vậy.
Nói thực ra, lấy thực lực của Lâm Phỉ, muốn ở chỗ này săn giết một đầu thủy yêu thú tứ giai, căn bản chính là mơ mộng viển vông. Nhưng Lâm Phỉ một lòng chỉ nghĩ đến mẫu thân, căn bản không không hề cân nhắc đến mặt này. Đối với nàng mà nói, một mực ngồi trong nhà, nhìn mẫu thân ngày ngày bị tra tấn, nàng không thể chịu đựng nổi.
Nghe Lâm Phỉ nói một phen, Lâm Phỉ đã rơi lệ đầy mặt rồi, chờ đợi nhìn Lâm Dịch.
Lâm Dịch cũng không khỏi bị cổ hiếu tâm của đôi phương làm cảm động, nội đan thủy yêu thú tứ giai này, đối với người khác mà nói quả thật cực kỳ trân quý, nhưng đối với Lâm Dịch thì chẳng là gì cả. tuy rằng cũng có chỗ hữu dụng, nhưng tác dụng thật sự không lớn.
Có thể gặp được Lâm Phỉ coi như hữu duyên, xuất thủ cứu nàng, Lâm Dịch cũng đã vô thức xem nàng là muội muội Lâm Yến... Nhìn thấy đối phương khóc lóc thương tâm như thế, Lâm Dịch không khỏi cười khẽ một tiếng, nói:
- Ta tin tưởng mẹ nàng không có việc gì đâu, nội đan yêu thú tứ giai thủy thuộc tính, ở chỗ ta có đây.
Nói xong, trong tay hắn lóe lên ngân mang, xuất hiện một quả nội đan yêu thú chừng quả trứng ngỗng lưu chuyển một quang mang tinh lam sắc. Sau khi khẽ cười liền đưa cho Lâm Phỉ nói:
- Cầm lấy đi cứu mẹ của nàng đi.
Thấy nội đan trong tay Lâm Dịch, khuôn mặt nhỏ nhắn lập tức đỏ lên, đôi mắt to lại tràn đầy nước mắt. Run run rẩy rẩy nhận lấy nội đan, rốt cục rơi lệ đầy mặt.
- Cảm ơn, đa tạ đại nhân, đa tạ đại nhân!...
Lâm Phỉ kích động liên tục khom người vớiL âm Dịch liên tục, trong miệng ngoại trừ cám ơn, cũng không biết nói gì khác nữa, qua đó có thể thấy nàng kích động thế nào.
Lâm Dịch khẽ cười cười nói:
- Tốt rồi, một khỏa nội đan tứ giai thôi mà, ta cũng không để trong lòng. Cứu người quan trọng hơn, ngươi nhanh rời đi đi... Nội đan, tốt nhất không nên để người khác nhìn thấy.
Lâm Phỉ nghe xong, liên tục gật đầu, cảm kích nhìn Lâm Dịch, trong đôi mắt to tràn đầy lòng biết ơn. Sau khi để nội đan vào trong không gian giới chỉ của mình, Lâm Phỉ nhìn Lâm Dịch, nói:
- Vị đại nhân này, xin hỏi, ngài gọi là gì? n cứu mẹ, Lâm Phỉ tất không dám quên!
Lâm Dịch tùy ý phất phất tay, cười nói:
- Tốt rồi, không cần nói cảm tạ làm gì, nhanh đi cứu mẹ của ngươi đi.
Lâm Dịch cũng không nói ra tên mình.
Nhưng Lâm Phỉ thấy đối phương không nói ra tên của mình, trên mặt dâng lên một cổ đỏ bừng, nói:
- Xin hỏi đại nhân nên xưng hô như thế nào? Lâm Phỉ biết rõ đại nhân không cần báo ân, nhưng kính xin đại nhân nói ra tính danh, ít nhất cũng để cho mẹ con Lâm Phỉ ngày sau có chỗ đến ký thác lòng biết ơn.
Nói xong liền cúi người thật sâu. Đọc Truyện Kiếm Hiệp
Lâm Dịch sửng sốt một chút, cuối cùng bất đắc dĩ lắc đầu, nói:
- Được rồi, ta gọi là Lâm Dịch.
- Lâm Dịch, Lâm Dịch...
Sau khi Lâm Phỉ khẳng định mình đã nhớ kĩ, Lâm Phỉ mới nhìn về phía Lâm Dịch, cúi người thật sâu nói:
- Cảm ơn Lâm Dịch đại nhân.
Lâm Dịch bất đắc dĩ phất phất tay, nói:
- Tốt rồi, ngươi đi cứu mẹ của ngươi đi, ta đi trước.
Nói xong, cũng không đợi Lâm Phỉ nói tiếp, quay người lại, sau đó thân hình liền biến mất. Lâm Phỉ có chút há to miệng, nhưng không đợi nàng nói chuyện, đối phương đã biến mất không thấy gì nữa
Sau khi đứng nguyên tại chỗ thật lâu, Lâm Phỉ mơi hơi khẽ cúi đầu, trong tay lóe lên ngân mang, xuất hiện miếng nội đan tứ giai kia. Trong mắt liền lóe ra thần sắc kích động, sau đó khẩn trương nhìn thoáng qua bốn phía, sau khi xác định chung quanh không có người mới đặt nội đan tứ giai nội đan vào trong không gian giới chỉ của mình, quay người bay về phía bay đến...
Thẳng đến khi đối phương rời đi, Lâm Dịch mới nhẹ nhàng đi ra từ chỗ cách đó không xa. Thấy thân ảnh đối phương rời đi, Lâm Dịch bất đắc dĩ cười cười. Sau đó nhận thức phương hướng một chút liền bay đi.
Đối với Lâm Dịch thì đây chỉ là một khúc nhạc đệm thôi.
Theo khoảng cách tiến vào ngày càng sâu, chấn động truyền đến từ chung quanh cũng trở nên càng dày đặc. Ở đây, hẳn đã đến nơi bình thường cường giả Thiên Giới thường đến nhất.
- Mãi cho đến giờ cũng chỉ xuất hiện yêu thú nhất nhị cấp... Khó trách những người trước kia lại nói hôm nay vận khí không tệ, gặp một đầu ma thú tứ giai.
Sau khi Lâm Dịch quan sát bốn phía một hồi, theo biên độ chấn động năng lượng liền suy đoán chỗ hiện giờ cách chỗ gặp được Lâm Phỉ đã chừng ba bốn trăm km. Nhưng mãi đến nay, mới xem như lúc săn bắt cao điểm chính thức. Hơn nữa xuất hiện đều là ma thú, yêu thú từ nhất giai đến nhị giai... Có thể thấy được lúc trước đụng phải một đầu tứ giai ma thú ở chỗ xa như vậy là chuyện khó đến cỡ nào.
Lâm Dịch cũng không dừng lại, hắn cũng không có ý muốn tìm người khác gây phiền toái, tận lực lách qua sân bãi đang chiến đấu, bay thẳng vào.
← Ch. 511 | Ch. 513 → |