← Ch.523 | Ch.525 → |
Cũng may vừa mới phát hiện ra lĩnh vực có năng lực đáng sợ, nếu không Lâm Dịch cũng không nắm chắc có thể đánh chết đối phương được.
Lập tức, Lâm Dịch tự nhiên lấy hết tất cả gia sản trên người đối phương không chút khách khí. Trong mắt Lâm Dịch lóe ra thần sắc mong đợi... Hắn cơ hồ hoàn toàn có thể xác định trong tay đối phương có một kiện pháp bảo có thể sử dụng thần thức ở Luyện Yêu sơn này.
Bất quá cụ thể bảo vật là gì, Lâm Dịch cũng không rõ lắm. Cho nên hắn tỉ mỉ tìm khắp thân một lần... Bất quá cuối cùng đành phải tới hai cái nhẫn.
Con mắt Lâm Dịch trở nên sáng hơn, hai cái nhẫn, một quả là không gian giới chỉ, mà một cái khác thì... Không cần phải nói, nữa dĩ nhiên là bảo vật kia rồi.
Không thể chờ đợi được, sau khi nhỏ máu tươi lên cả hai cái nhẫn, nhận chủ liền hoàn tất.
Sau khi nhận chủ xong, Lâm Dịch tự nhiên đơn giản phân biệt ra được đặc tính của hai cái nhẫn này rồi. Không gian giới chỉ tạm thời không rãnh để ý đến, mà một cái khác, Lâm Dịch lại quan sát rất cẩn thận.
Đây là một chiếc nhẫn nhìn qua rất chất phác tự nhiên. Nói thực ra, nếu không phải Lâm Dịch đại khái suy đoán ra công năng của cái nhẫn này mà nhìn thấy nó ở chỗ khác thì Lâm Dịch cũng sẽ không thèm để ý gì đến nó.
Chiếc nhẫn màu xám đen, thành trong vô cùng bóng loáng, bức lên, lại có thêm rất nhiều chỗ gồ ghề khó chịu, nhìn qua dù thế nào cũng không giống như bảo vật có thần thông quảng đại.
Ở Luyện Yêu sơn này, thần thức không cách nào ly thể, nhưng khi tiếp xúc với chiếc nhẫn kia, thực sự có thể đơn giản rót thần thức vào trong đó.
Oanh!
Lâm Dịch chỉ cảm thấy trong đầu bỗng có động tĩnh, lập tức, tầm mắt rộng lớn chừng ngàn mét lập tức xuất hiện trong đầu Lâm Dịch. Sắc mặt Lâm Dịch lập tức nổi lên một tia mừng như điên, tăng thêm thần thức rót vào đó.
100 km... 200 km...
Khi thần thức lan ra ngoài trọn vẹn 3000 km, lúc này Lâm Dịch mới sợ hãi than... Chiếc nhẫn kia, thật sự quá cường đại!
- Cái giới chỉ này, chỉ sợ là một Hư thần khí a?
Lâm Dịch sợ hãi thán phục nghĩ đến, hai mắt sáng lên.
Hiện giờ trong tay Lâm Dịch đã có hai kiện hư thần khí rồi. Một kiện, là ' Lôi Đình chi linh ' lấy được từ trong tay cường giả áo tím kia, mà một kiện khác chính là Thám trắc chi giới này.
Chỉ có điều, Lâm Dịch vẫn không có thói quen sử dụng các loại bảo vật có hình thù kỳ lạ như ' Lôi Đình chi linh ', cho nên' Lôi Đình chi linh ' kia vẫn chưa sử dụng lần nào cả.
- Năng lực của thám trắc chi giới này cường đại như thế, có nó rồi, tốc độ ta tìm kiếm lục giai yêu thú sẽ nhanh hơn rất nhiều.
Lâm Dịch thần sắc hưng phấn. Có bảo vật này rồi, tốc độ tìm kiếm yêu thú lục giai yêu đâu chỉ tăng nhiều? Phải nói là tăng rất nhiều mới phải! Lấy tốc độ của hắn, phạm vi ngàn km cũng chỉ trôi qua trong tức khi, khi có cái này, hắn cũng không biết chỗ nào có lục giai yêu thú, chỉ biết nhắm mắt xông loạn, cũng không phải tính cách của hắn.
Ở Luyện Yêu Sơn này khắp nơi đều lộ ra quỷ dị, vạn nhất xông vào hiểm cảnh gì đó thì. Tuy rằng tự tin có thể sử dụng Hồ Thần Cư để bảo vệ tánh mạng, nhưng đó dù sao cũng không phải việc hắn mong nhìn thấy. Dù sao, Hổ Thần Cư cũng không có biện pháp di động, sau khi lọt vào hiểm địa, trốn vào Hổ Thần Cư... Vậy thì cũng đừng mong xuất hiện lại nữa? Nhiều nhất, chỉ có thể tạm thời bảo vệ hắn, cho hắn một chút thời gian giảm xóc thôi, không thể dựa vào được.
Bất quá hắn ngược lại chưa từng nghỉ qua săn giết những cường giả lục giai khác. Tuy rằng lấy thực lực hiện giờ của hắn, cường giả lục giai bình thường căn bản là giây sát. Nhưng trước kia đã từng nói qua... Lâm Dịch không phải là người tốt, người khác chọc tới hắn, vậy tự nhiên không cần phải nhiều lớn. Nhưng khi người khác không chọc đến mình lại làm ra loại chuyện như giết người đoạt bảo, đó cũng không phải là thứ hắn muốn.
Thần niệm chuyển qua, Lâm Dịch lại xoay người qua bay về hướng lúc trước.
Khoảng cách hai mươi km trôi qua trong tức thì. Sau một lát, hắn đã tới được chỗ lúc trước. Có được thám trắc chi giới này rồi, tất cả mọi chuyện trong phương viên 3000 km, Lâm dịch đều có thể đơn giản nắm giữ. Thám trắc chi giới dò xét một chút, lập tức liền phát hiện ở dưới đáy biển, cách chỗ hiện giờ chừng 2 30 km có thi thể một nam tử.
Không gian giới chỉ trong tay tên kia, Lâm Dịch vẫn còn chưa lấy.
Sau một lát, Lâm Dịch đi đến bên thi thể nam tử kia, tự nhiên lại điều tra một hồi không chút khách khí... Bất quá vì có không gian giới chỉ, về cơ bản trên người mọi người ở Thiên Giới sẽ không mang theo bảo vật gì cả. Tên nam tử kia, cũng chỉ có một không gian giới chỉ thôi.
Nhỏ máu tươi lên, nhận chủ thành công, lúc này Lâm Dịch mới cẩn thận dò xét mọi thứ trong hai cái không gian giới chỉ.
Sau một lát, trên mặt Lâm Dịch nổi lên một vòng huyết sắc! Huyết sắc của kích động!
- Không nghĩ tới, cũng là cường giả lục giai, trong không gian giới chỉ của hai tên này, nội đan yêu thú lục giai rõ ràng khoảng chừng hai trăm năm mươi ba miếng! Còn có thêm một ít linh dược cùng với nội đan trân quý khác nữa. Linh thạch, rõ ràng khoảng chừng hơn tám nghìn vạn!
Trong mắt Lâm Dịch lộ ra một tia hưng phấn.
Hai huynh đệ này giết người đoạt bảo ở Luyện Yên sơn đã gần trăm năm. Dưới công năng cường đại của Thám trắc chi giới, cơ hồ không có ngày này không có thu hoạch cả. Tuy rằng thu hoạch có lớn có nhỏ, hơn nữa những năm gần đây hai huynh đệ lại rời khỏi Luyện Yêu sơn tùy ý tiêu xài một phen nữa. Nhưng tích xúc nhiều năm như vậy, cũng cực kỳ kinh người.
- Dựa theo giá thị trưởng một quả lục giai nội đan hai trăm vạn, 250 miếng, chính là 5 ức linh thạch! Bán 250 miếng nội đan đi, ngưng tụ năm khỏa linh tinh đã đủ rồi.
Lâm Dịch tuyệt đối thật không ngờ, chỉ một trận chiến này thôi hắn đã kiếm đủ lộ phí để rời khỏi chỗ này rồi.
- Bất quá... Cái này cũng chỉ có thể ngưng tụ được năm miếng linh tinh thôi, còn phải gom góp thêm một ít linh tinh để thỉnh cầu cường giả Hư Thần Cảnh cường giả ngưng tụ linh tinh mới được...
Lâm Dịch bất đắc dĩ nghĩ đến.
Đây cũng là chuyện không cách nào. Dù sao, hắn cũng không biết cường giả Hư Thần Cảnh, mời người hỗ trợ, thù lao tự nhiên không thể thiếu được. Nếu không, có cường giả Hư Thần Cảnh nào nguyện ý hao phí chân nguyên của mình giúp người khác chứ?
Lâm Dịch bất đắc dĩ khẽ thở dài một tiếng. Hiện giờ hắn đã chính thức cảm nhận được, Thiên Giới này chính là một thế giới lấy thực lực vi tôn. Nếu mình là cường giả Hư Thần Cảnh, vậy tự nhiên tất cả mọi chuyện đều được giải quyết rồi.
Tự ngưng tụ linh tinh, nào phải mất công quay vòng nhiều như vậy?
Nói thực ra thì Lâm Dịch vẫn có chút lo lắng cường giả Hư Thần Cảnh sẽ giết cường đoạt bảo... Tuy rằng lẽ ra cường giả đã đạt đến trình độ như bọn hắn, chắc có lẽ không làm ra chuyện khiến người khác chê cười như vậy. Nhưng năm sáu ức linh thạch, cho dù là đối với ai cũng là một hấp dẫn lớn lao cả.
← Ch. 523 | Ch. 525 → |