← Ch.532 | Ch.534 → |
Lâm Dịch vừa thấy người đầu sói, lập tức hơi sững sờ, bởi vì lúc hắn tỉnh lại, hắn nhìn thấy một con sói trong nước, giống như đúc với con sói ở trước mặt này, nhưng sững sờ, cũng chỉ diễn ra trong nháy mắt, ai cũng không phát hiện, lộ ra nét mặt vui mừng, có chút chắp tay nói:
- Tiểu đệ Lâm Dịch, bái kiến Lang Đầu đại ca.
Lang Đầu này ban đầu chỉ quan tâm tới Lan Kinh Vương, thấy hắn từ trên không bay xuống, lập tức vui mừng, làm gì quan tâm tới bên cạnh có người? Hiện giờ Lâm Dịch mở miệng, Lang Đầu mới khôi phục tinh thần lại, nghi hoặc nhìn Lâm Dịch, không khỏi quay đầu lại nhìn Lang Kinh Vương, nói:
- Đây là...
Lan Kinh Vương đi tới bên cạnh đối phương, lập tức vỗ ót đối phương một cái, làm cho đầu óc của đối phương choáng váng, thiếu chút nữa bị tát bay xuống đụn mây bên dưới, Lang Đầu ủy khuất nhìn Lang Kinh Vương, sờ sờ đầu.
- Đây là huynh đệ lão từ vừa nhận nhau, sau này sẽ là nhị đại vương của các ngươi.
Lan Kinh Vương trừng mắt, lập tức lớn giọng hô lên.
Nhưng Lang Đầu vẫn sững sờ một chút, kinh ngạc nhìn Lâm Dịch.
Thấy đối phương vẫn chưa chào, Lan Kinh Vương cũng làm ra cử động muốn tát một cái.
Lang Đầu cũng là người thông minh, khóe mắt nhìn thấy, lập tức quỳ một gồi giữa không trung, trong miệng hô:
- Lang Đầu bái kiến nhị đại vương!
Lâm Dịch sững sờ, nhưng lập tức nâng Lang Đầu dậy, liền nói:
- Không nên làm thế, Lang Đầu đại ca mau mau đứng lên.
Lúc này Lang Đầu mới đứng lên, hiếu kỳ nhìn Lâm Dịch.
Hiện giờ Lâm Dịch vẫn đang trong hình thái gia trì chiến văn, người ngoài không cách nào nhận ra hắn là nhân loại, yêu thú hay thần thú. Hơn nữa tu vi tinh thần lực của Lâm Dịch cao hơn Lang Đầu nhiều, đương nhiên Lang Đầu cảm ứng được đối phương mạnh hơn mình. Trong nội tâm âm thầm nghi hoặc... Chẳng phải đại vương đang đánh nhau với Kim Bằng Vương sao? Tại sao cả buổi không gặp, lại xuất hiện một cái nhị đại vương?
Đúng vào lúc này, thần thái vui mừng của Thổ Ti xuất hiện trước mặt Lan Kinh Vương, nhưng Thổ Ti thông minh hơn Lang Đầu nhiều, vừa thấy mặt, đã quỳ một gồi xuống, nói:
- Thổ Ti bái kiến đại vương, nhị đại vương!
Chưa từng trải qua chuyện này, cho nên sắc mặt của Lâm Dịch ửng đỏ, tiếp tục luồng cuống tay chân nâng Thổ Ti dậy. Lan Kinh Vương lúc này mới cười ha hả.
Những chuyện này nói rất chậm, kỳ thật chỉ diễn ra trong chốc lát. Lan Kinh Vương nhìn xuống dưới, tất cả đều là yêu thú lục giai, Lan Kinh Vương cầm tay Lâm Dịch, cười ha hả, nói:
- Huynh đệ, đi, chúng ta xuống dưới!
Nói xong, cũng không để ý tới Lang Đầu và Thổ Ti, lôi kéo Lâm Dịch đi xuống, Lang Đầu và Thổ Ti, đương nhiên đi theo sau bọn họ.
Sương mù màu tím này không có ảnh hưởng gì với yêu thú, nhưng lại ảnh hưởng tới Lâm Dịch.
Cho nên Lâm Dịch không nhìn thấy phía dưới, chỉ có thể dựa vào chiếc nhẫn để quan sát.
Tất cả yêu thú phía dưới đều ngẩng đầu nhìn bốn người Lan Kinh Vương đi xuống, biểu lộ của tất cả không giống nhau.
Lan Kinh Vương thì không cần nói nhiều, đại vương của mình đánh thắng trận, cho nên đều vui mừng, vô cùng đắc ý lườm yêu thú của đối phương.
Nhưng yêu thú của Kim Bằng Vương lại hỗn loạn, tinh thần lực bất định nhìn Lan Kinh Vương, trong ánh mắt tràn đầy bối rối, không biết đối phương sẽ xử trí mình thế nào.
Tại nơi xa nhất, đã bắt đầu có người chuồn đi, ý định vụng trộm né ra.
Đương nhiên Lan Kinh Vương cảm ứng được, cho nên hừ lạnh một tiếng.
Chỉ một tiếng hừ, kỳ thật nhỏ giọng, nhưng được Lan Kinh Vương gia trì lực lượng, lại giống như tiếng sét, trong lòng tất cả yêu thú rùng mình, trong lòng ác hàn, mà những yêu thú chuẩn bị chuồn đi, chỉ trong nháy mắt, thiếu chút nữa quỳ rạp xuống mặt đất, một cổ áp lực khổng lồ, từ xa ngăn chặn bọn họ lại, ánh mắt bối rối, mồ hôi lạnh chảy ròng.
Lan Kinh Vương liếc nhìn bốn phía, lập tức không có người nào dám lên tiếng, trong nháy mắt tiếng tim đập nghe được rõ ràng, tất cả mọi người đều nhìn Lan Kinh Vương, đang đợi hắn phân phó.
- Kim tiểu nhi đã bị huynh đệ của lão tử giết chết, hôm nay, cho các ngươi hai con đường lựa chọn... Thứ nhất, quy thuận lão tử, tất cả như cũ, thứ hai, chết!
Trong giọng nói của Lan Kinh Vương mang theo một tia khí phách, tuy bản thân bị trọng thương, nhưng tốt xấu gì tu vi tinh thần lực đã là Hư Thần, tu vi tinh thần lực của hắn không bị ảnh hưởng gì, lập tức, tất cả yêu thú lệ thuộc Kim Bằng Vương, chỉ cảm thấy trên đỉnh đầu như có một ngọn núi như thái sơn áp đỉnh, tất cả mọi người đang run rẩy, không dám nhìn thẳng đối phương.
Bởi vì cổ khí thế này, không có bao nhiêu người không nghe ra, đó chính là: Kim tiểu nhi đã bị huynh đệ của lão tử giết chết.
Chỉ có Lang Đầu và Thổ Ti, trong nháy mắt lộ ra thần sắc kinh hãi tới cực điểm, không dám tin nhìn Lâm Dịch với vẻ mặt tươi cười hòa khí.
Thực lực của Kim Bằng Vương, bọn họ đều tin tường, không nghĩ tới, lại bị Lâm Dịch này giết chết? Tên Lâm Dịch này, rốt cuộc mạnh bao nhiêu?
Bọn họ hoảng sợ, nhưng bản thân Lâm Dịch có chút xấu hổ... Hắn giết chết Kim Bằng Vương không sai, nhưng không phải chém giết chính diện, mà là đánh lén. Bất kể nói thế nào, nghe Lan Kinh Vương nói ra, Lâm Dịch có chút ít xấu hổ.
Đương nhiên, cho dù đối kháng chính diện, Lâm Dịch tự hỏi cũng không có bao nhiêu phần thắng, chỉ có điều... Có Hắc Viêm Long, cũng không phải dễ sử dụng như vậy.
Thời điểm Hắc Viêm Long ra ngoài càng dài, thời điểm trở lại, giãy dụa cũng càng lợi hại, Lâm Dịch cũng không biết đây là chuyện gì.
Huống hồ, lĩnh vực nói rất thần kỳ, nhưng trên thực tế đối với cường giả Hư Thần, cũng chỉ có thể vây khốn bọn họ trong thời gian nháy mắt mà thôi. Cho nên, Lâm Dịch đối mặt trực diện, cũng chỉ có một phần thắng.
- Đáng tiếc cuối cùng Kim Bằng Vương tự bạo, không gian giới chỉ và nội đan biến thành tro, nếu không, hắn đạt được bảo vật và nội đan của cường giả Hư Thần, hắn cũng có lòng tin đấu với cường giả Hư Thần.
Trong lòng Lâm Dịch thầm nghĩ.
- Bái kiến đại vương.
Thời điểm Lâm Dịch đang âm thầm tiếc nuối nội đan và không gian giới chỉ của Kim Bằng Vương, yêu thú phía dưới, đều quỳ rạp giữa không trung, tỏ vẻ nguyện ý thần phục Lan Kinh Vương, âm thanh cực lớn, làm cho Lâm Dịch khôi phục tinh thần lại, từ chiếc nhẫn quan sát, đông nghịt một mảnh, khoảng chừng hơn vạn con yêu thú quỳ rạp trên không trung, thanh thế rất kinh người.
Giương mắt nhìn lại, cả mảng không gian rộng lớn đều bị yêu thú tràn ngập, tướng mạo của yêu thú thiên kỳ bách quái, thân thể lớn nhỏ không đều, bộ dáng phủ phục trên không trung, làm cho tinh thần lực người ta bành trướng.
- Ha ha... Tốt! Các ngươi thông minh... Từ hôm nay trở đi, những lĩnh vực trước kia của Kim tiểu nhi, toàn bộ đều là lão tử! Các ngươi cũng truyền lệnh của lão tử xuống, thông báo cho những tiểu tử chưa biết.
Lan Kinh Vương lộ ra vẻ cao hứng, tùy tiện cười nói.
- Vâng, đại vương!
Khó có thể tưởng tượng được những yêu thú này lại có thể trả lời đều nhịp như vậy.
Lan Kinh thoả mãn gật gật đầu, sau đó kéo Lâm Dịch qua, la lớn:
- Lão tử là đại đại vương, sau này Lâm Dịch chính là nhị đại vương! Lời hắn nói, chẳng khác gì lão tử nói, nghe rõ chưa?
← Ch. 532 | Ch. 534 → |