Vay nóng Tinvay

Truyện:Chung Cực Truyền Thừa - Chương 607

Chung Cực Truyền Thừa
Trọn bộ 712 chương
Chương 607: Tư liệu
0.00
(0 votes)


Chương (1-712)

Siêu sale Shopee


Lâm Dịch quay đầu nhìn thoáng qua thang lầu không ngừng có người lui tới kia, sau đó quay đầu lại, khẽ mỉm cười, nói với nữ tử kia:

- Cám ơn.

Sau đó, Lâm Dịch quay người bước về hướng lầu hai.

Thang lầu trong lâu đài cổ này đều là thang lầu theo hình thức xoay tròn, đi thẳng lên trần nhà. Từ lầu một cũng có thể nghe được thanh âm ồn ào từ trên lầu hai truyền xuống, xem ra lầu hai cũng là vô cùng náo nhiệt.

Lâm Dịch lên lầu hai, không gian nơi này so với lầu một cũng không có gì khác nhau, vẫn bày đặt các loại quần áo giày vớ, linh dược binh khí và các loại đồ vật khác, bất quá nhìn phẩm giai, tựa hồ so với lầu một thì mạnh hơn rất nhiều. Mà trong những người xuất nhập, cường giả cấp bậc Hư Thần Cảnh rõ ràng nhiều hơn không ít.

Lâm Dịch chỉ hiểu kỳ nhìn trong chốc lát, sau đó đi thẳng về phía lầu ba.

Lên tới lầu ba, tiếng ồn ào dưới lầu trong nháy mắt đã có cảm giác như có cấp độ. Lầu ba này tuy rằng cũng có phân chia nhiều quầy hàng, nhưng nhân số rõ ràng lại ít hơn bên dưới rất nhiều, hơn nữa thực lực phần lớn đều là cường giả Hư Thần Cảnh, lộ ra phi thường yên tĩnh.

Lâm Dịch đi lên, những người này cũng nghe được tiếng bước chân, tự nhiên đều liếc nhìn Lâm Dịch, sau đó cũng không để ý gì nhiều nữa, nghiêng đầu qua chỗ khác.

Lâm Dịch rất nghi hoặc, nhiều quầy hàng như vậy, vậy đâu mới là quầy hàng bán ra tình báo?

Không biết, cũng chỉ có thể hỏi thăm. Tìm một quầy hàng không có khách nhân, đứng trước quầy hàng là một thanh niên mặc áo đen có thực lực lục giai.

- Thực xin lỗi, ta muốn hỏi một chút, nơi nào bán ra tình báo?

Lâm Dịch khách khí mở miệng.

Thanh niên lục giai kia mỉm cười, nói:

- Xin hỏi khách nhân muốn tình báo về phương diện nào.

Sau khi Lâm Dịch suy nghĩ một chút liền nói:

- Ta muốn tình báo trong Bạo Loạn Tinh Hải.

Thanh niên kia nghe vậy nhíu mày, lập tức cười nói:

- Tình báo về bên trong Bạo Loạn Tinh Hải ở chỗ ta có, xin hỏi khách nhân ngài cần loại quy cách nào?

Lâm Dịch nghe thế có chút vui vẻ. Nhưng nghe đến quy cách gì đó, nhưng không khỏi hơi sững sờ, nói:

- Cái này còn có quy cách gì nữa?

Thanh niên giới thiệu rất cẩn thận:

- Có. Tình báo ở chỗ chúng ta đều có các loại quy cách thượng trung hạ. Trong đó quy cách hạ đẳng, đại khái giới thiệu cho ngài một chút bên trong Bạo Loạn Tinh Hải có nơi nào tương đối an toàn, nơi nào tương đối nguy hiểm v... v. Mà quy cách trung đẳng thì giới thiệu kỹ càng các nơi chủ yếu có ma thú qua lại trong Bạo Loạn Tinh Hải, bọn chúng có được năng lực gì. Nếu ngài muốn tiến vào Loạn Tinh nội thành, vậy con đường nào tương đối an toàn v... v. Quy cách thượng đẳng thì ngoại trừ những thứ quy cách trung đẳng có ra còn giới thiệu cho ngài các cường giả Ngưng Thần Kỳ thường xuyên ở trong Bạo Loạn Tinh Hải, phạm vi của mỗi người, cùng với tính tình của bọn hắn. Thậm chí kể cả phân bố thế lực trong Loạn Tinh nội thành... Bất quá trong ba loại quy cách này, đều không có tư liệu về cường giả thần cấp.

Lâm Dịch nghe thấy mà hơi sững sờ, lập tức dò hỏi:

- Cái gọi là Loạn Tinh nội thành chính là chỉ thành phố bên trong Bạo Loạn Tinh Hải sao?

Thanh niên nghe vậy nhẹ gật đầu, cười nói:

- Không sai, chính là thành phố kia.

Lâm Dịch lúc này nói:

- Ta muốn thượng đẳng.

Thanh niên có chút vui vẻ. Bất quá vẫn nhắc nhở một câu:

- Bất quá giá của tư liệu thượng đẳng lại không rẻ...

Lâm Dịch gật đầu nói:

- Cần bao nhiêu linh thạch?

Thanh niên lắc đầu nói:

- Tư liệu thượng đẳng không thanh toán bằng linh thạch, chỉ tiếp thụ linh tinh.

Cái này khiến Lâm Dịch khẽ chau mày, lập tức gật đầu nói:

- Bao nhiêu linh tinh?

Thanh niên nói thẳng:

- Cần năm miếng linh tinh quy cách tiêu chuẩn.

- Năm miếng?

Cái này khiến Lâm Dịch có chút nhíu mày... Một khối linh tinh tương đương với một trăm triệu linh thạch.

Mà năm miếng linh tinh, chính là năm trăm triệu linh thạch, quả thật rất đắt.

Đương nhiên, cái này đối với Lâm Dịch cũng không coi vào đâu. Không nói hắn bản thân hắn còn 23 miếng linh tinh, sau khi đánh chết bốn người Nguyên An và bọn Viên Khải, tộng cộng lại cũng được 30 miếng linh tinh.

Mà về phần Bo Loạn Tinh Hải, Lâm Dịch căn bản không hiểu rõ chút nào cả. Bên trong thường xuyên có yêu thú gì xuất hiện, trong đó khu vực nào nguy hiểm, cường giả nào cường đại, tính cách thế nào, đi theo tuyến đường nào là an toàn nhất, làm sao để tiến vào Loạn Tinh nội thành, kể cả phân bố thế lực trong Loạn Tinh nội thành nữa... Những vật này đối với Lâm Dịch đều rất quan trọng.

Sau khi suy nghĩ một chút, Lâm Dịch gật đầu nói:

- Được, cho ta một phần.

Thấy Lâm Dịch quyết định mua, thanh niên kia lập tức lộ ra dáng tươi cười, gật đầu nói:

- Tốt, khách nhân ngài chờ một lát.

Nói xong, đối phương liền quay người đi vào trong quầy, không được bao lâu, thanh niên đã trở về. Trong tay hắn cầm một tinh thể trắng noãn như quyển sách đưa cho Lâm Dịch cười nói:

- Khách nhân, đây là quy cách thượng đẳng ngài cần. Tư liệu về 'Bạo Loạn Tinh Hải bên trong chỉ cần đưa thần thức vào là ngài có thể nhìn thấy. Đại nhân Thần cấp đã gia trì trên tư liệu một chút cấm chế, thần trí của ngươi tiến vào bên trong nửa canh giờ, sau nửa giờ, tin tức bên trong sẽ tự động biến mất, sau đó kính xin ngài giữ bí mật cho.

Lâm Dịch nghe vậy trong lòng hơi khẽ chấn động... Cường giả Thần cấp? Sau lưng Tinh Vân Bảo, lại là một gã cường giả Thần cấp?

Lâm Dịch âm thầm kinh ngạc. Đồng thời cũng biết thanh niên này nói chuyện tuy rằng rất khách khí, nhưng trên thực tế lại đang nhắc nhở mình... Tốt nhất quản miệng của mình cho tốt, nếu không... Cường giả Thần cấp muốn giết ngươi, chỉ sợ ngươi sẽ không có chỗ nào để chạy cả.

Cường giả Thần cấp cường đại thế nào, Lâm Dịch cũng chỉ mới nghe thấy trong truyền thuyết thôi. Nhưng chỉ nhìn cường giả Ngưng Thần Kỳ đã lợi hại vậy rồi, vậy cường giả Thần cấp còn cường đại hơn Ngưng Thần Kỳ cả vạn lần sẽ cường hãn đến mức nào chứ?

Lâm Dịch không dám khẳng định thần thức của cường giả Thần cấp có thể do thám được Hổ Thần Cư hay không. Sau khi lòng khẽ nhúc nhích, Lâm Dịch gật đầu, trong tay lóe lên ngân mang, xuất hiện năm miếng linh tinh lớn chừng trứng gà đưa cho thanh niên kia.

Thanh niên nhìn nhìn, sau khi xác định đây là năm miếng linh tinh chưa từng qua sử dụng, gật đầu cười nói:

- Mời ngài lần sau quang lâm.

Lâm Dịch hơi gật đầu cười, thu hồi tư liệu về Bạo Loạn Tinh Hải lại, quay người bước xuống dưới lầu.

Lâm Dịch cũng không biết, khi hắn vừa rời khỏi không được bao lâu, hai gia hỏa vẫn ở quầy hàng bên cạnh hắn liếc mắt nhìn nhau, trong mắt đều lộ ra thần sắc tham lam.

Đợi đến sau khi Lâm Dịch rời khỏi được một lát, hai người cũng lập tức đi theo.

- Năm khỏa linh tinh tiện tay đã lấy ra được, tên này nhất định giàu đến chảy mở! Chúng ta không thể để hắn rời đi thế được.

Khi đến đầu bậc thang lầu ba, một gã gia hỏa nhìn bóng lưng Lâm Dịch lộ ra một tia dáng cười tham lam mà huyết tinh.

Tên khác nhẹ gật đầu, lập tức cũng lộ ra dáng cười tàn khốc, sau khi có chút do dự một chút liền cắn răng nói:

- Thông tri lão Ngũ, bảo hắn mua một khỏa Thám Trắc Hoàn... Chúng ta không thể buông tha tên này được.

Tên còn lại lên tiếng, thần thức lập tức thả ra ngoài, liên hệ với tên khác...

Tất cả chuyện này Lâm Dịch đều không biết gì cả.

Thần thức chỉ dò xét được nửa canh giờ, Lâm Dịch tự nhiên không dám sử dụng tùy tiện. Sau khi suy nghĩ một chút, Lâm Dịch nhìn chung quanh, sau đó bước về một phía tương đối hẻo lánh. Khi đến một góc chết, trên người hắn lóe lên ngân mang, biến mất vô tung vô ảnh...

Bên trong Hổ Thần Cư, Lâm Phỉ đang tu hành.

Lâm Dịch chỉ nhìn thoáng qua, sau đó cũng không quấy rầy này. Đi đến bãi đất trống trước Hổ Thần Điện, Lâm Dịch lấy tập tư liệu kia ra, sau khi hít sâu một hơi, thần thức lập tức xâm nhập vào trong đó.

Lập tức, trong đầu hắn liền xuất hiện rất nhiều tư liệu, Lâm Dịch lập tức ngưng thần nhớ kĩ. Đọc Truyện Kiếm Hiệp

Thời gian trôi qua vô cùng nhanh, nửa giờ, thoáng cái đã qua rồi.

Một tiếng nổ thanh thúy vang lên, Lâm Dịch phục hồi tinh thần lại, tài liệu trong tay hắn, đã biến thành mảnh vỡ.

- Nửa giờ, vừa khớp...

Lâm Dịch thở dài một hơi, đồng thời cũng ầm thầm kinh hãi vì thực lực của cường giả Thần cấp kia.

Nói nửa giờ, chính là nửa giờ, căn bản không sai lầm chút nào cả.

Thời gian nửa giờ, Lâm Dịch đã đại khái đã rõ ràng tình huống bên trong Bạo Loạn Tinh Hải rồi.

Nói đại khái, đó là vì tư liệu dù sao cũng là vật chết, mà ở nơi như Bạo Loạn Tinh Hải, tình huống thời thời khắc khắc đều có biến hóa. Phần đáng giá nhất trong bộ tư liệu này, hẳn phân bố thế lực trong Loạn Tinh nội thành.

- Không nghĩ tới một Loạn Tinh nội thành nhỏ nhỏ mà thế lực lại hỗn loạn như thế... Nếu như không có phần tư liệu này, nói không chừng sẽ xông loạn như con ruồi không đầu a?

Lâm Dịch cười khổ lắc đầu, lập tức hít sâu một hơi.

Ngẩng đầu nhìn, Lâm Phỉ vẫn còn đang trong tu hành, khuôn mặt Lâm Dịch liên trở nên có chút ôn nhu.

Vô luận như thế nào, hắn nhất định phải trở lại Đông Nam Thiên! Không tại sao cả, chỉ vì một nhà đoàn tụ thôi.

Tuy rằng chuyện Lâm Phỉ hắn xử lý không quá thỏa đang nhưng bất kể thế nào cũng vì tốt cho nàng thôi.

Nghĩ tới đây, Lâm Dịch khẽ thở dài một tiếng.

Đột nhiên có một cổ năng lượng vô cùng cường hãn ầm ầm bộc phát bên người, bất quá vừa mới bộc phát, Lâm Dịch liền giật mình, lập tức biến mất vô ảnh vô tung.

Lâm Dịch không khỏi khẩn trương, nơi này chính là Hổ Thần Cư! Chẳng lẽ có người vào được sao?

Tinh hạch của Hổ Thần Cư lập tức bay ra từ trong cơ thể của Lâm Dịch, thần thức xâm nhập vào trong đó, lập tức tìm tòi.

Nhưng mà, tìm tòi một lúc, trong toàn bộ Hổ Thần Cư cũng chỉ có hai người là hắn và Lâm Phỉ thôi.

- Cái kia... Chẳng lẽ là ảo giác?

Lâm Dịch có chút thở dài một hơi, đầu lập tức đầy nghi vấn.

Hổ Thần Cư này rõ ràng được làm ra từ tay cường Thần cấp, từ những nội đan yêu thú Ngưng Thần Kỳ, các dược phẩm và đan dược là có thể nói rõ ròi. Cho nên hắn không cho rằng có người nào trong Hổ Thần Cư mà hắn không phát hiện được.

Nhưng năng lượng bưu hãn đến cực điểm vừa rồi lại rõ ràng như vậy... Đó tuyệt đối không phải là ảo giác.

- Chẳng lẽ...

Lâm Dịch dùng ánh mắt nghi hoặc nhìn về phía Lâm Phỉ vẫn đang khép chặt mắt, tựa hồ không có chút cảm ứng nào cả.

Nhưng sau khi nhìn một hồi, Lâm Dịch lại khẽ lắc đầu... Không thể nào là Lâm Phỉ, vô luận thần trí của nàng lớn thế nào, cũng khó mà bộc phát ra năng lượng khổng lồ như thế được

Uy áp kia, thậm chí khiến Lâm Dịch cảm thấy giống như năng lượng Thần cấp hắn được tiếp xúc khi vừa vào Loạn Tinh Thành! Có thể thấy nó cường hãn thế nào rồi!

- Chẳng lẽ là cường giả Thần cấp?

Trong nội tâm Lâm Dịch ẩn ẩn có chút bận tâm.

Nhưng hôm nay không thu hoạch được gì, tìm cũng tìm không thấy, rơi vào đường cùng, Lâm Dịch cũng chỉ có thể để sang một bên... Cũng may, cổ năng lượng này tuy rằng khổng lồ, nhưng Lâm Dịch ngược lại không cảm thấy ác ý gì cả.

Nghĩ tới đây, Lâm Dịch mang theo một tia lo lắng, trên người lập lòe ngân mang, rời khỏi Hổ Thần Cư.

- Lão ngũ, còn chưa tìm được sao?

Ở đầu đường, năm cường giả Hư Thần Cảnh đang nhìn chung quanh, tựa hồ tìm kiếm gì đấy. Sau khi tìm một hồi, một người trong đó đột nhiên dùng giọng nói không thể áp chế được lửa giận hô lên. Mà người này, chính là một trong hai người trước kia thấy Lâm Dịch mua tình báo.

Lão ngũ là một người mặc trường bào màu trắng, hình dạng bình thường, nhưng hai mắt lại có chút ầm trầm, hắn là cường giả Luyện Cách kỳ. Nghe được câu hỏi, trên mặt lão ngũ lộ ra một tia bất đắc dĩ, nói:

- Tuy rằng mua Thám Trắc Hoàn, nhưng trước kia ta không tiếp xúc với hắn, căn bản không thể tìm ra hắn được...

Nghe lão ngũ nói, trong mắt người hỏi hiện lên một tia tức giận, hừ lạnh một tiếng, bộ dạng cực kỳ không cam lòng.

Phải biết rằng Thám Trắc Hoàn này không hề rẻ, nó cũng được cường giả Thần cấp chế tạo ra, chỉ là hiệu quả của nó chính là chuyên môn đối phó với Ẩn Tức Hoàn. Trong phạm vi dò xét của Thám Trắc Hoàn, cho dù là người nào cũng không có chỗ nào ẩn nấp, giá cả trọn vẹn cần một quả linh tinh!

Bình thường thì vật này cần phải nhắm vào mục tiêu đặc biệt nào đó để sử dụng. Dù sao, dù đối với cường giả Hư Thần Cảnh thì linh tinh cũng cực kỳ hiếm. Ngưng tụ một khắc linh tinh cũng cần hao phí đại lượng nguyên khí của bản thân. Trừ phi muốn tiêu, hoặc đã có mục tiêu sẵn, hơn nữa không động thủ quyết không bỏ qua mới có người nguyện ý dùng vật này.

Cũng khó trách tên này lại tức giận như vậy. Ai biết đối phương chân trước vừa rời khỏi, bọn hắn đã theo ngay ra ngoài lại mất đi thân ảnh của chứ? Nhưng mệnh lệnh đã hạ, lão Ngũ đã mua một khỏa Thám Trắc Hoàn rồi. Một khi bán ra thì không trả lui hàng, tiền mua xem như đã mất trắng.

Theo đó mà tính thì bọn hắn chẳng không thu được chút chỗ tốt nào từ đối phương, ngược lại vì đối phương đột nhiên mất tích mà lãng phí một miếng linh tinh! Cái này khiến hắn đau lòng đến đổ máu... Dưới sự cực kỳ không cam lòng, hắn mới dừng lại ở trước cửa hơn nửa canh giờ. Nhưng hôm nay xem ra, một miếng linh tinh này này xem như mất không trắng.

- Đáng chết, đừng để ta gặp lại ngươi.

Người mở miệng nói chuyện ban đầu rất oán độc. Rất hiển nhiên, hắn đã tính chuyện tự dưng mình lãng phí một linh tinh lên trên đầu Lâm Dịch rồi.

- Được rồi, nếu đã mua rồi thì chi bằng cúng ta cứ đi vào trong Tinh Vân Bảo xem có gặp phải một hai Luyện Cách Kỳ giàu có nào không, cũng xem như để đền bù lại.

Một người sau khi suy nghĩ một chút đề nghị nói.

Người mở miệng ngay từ đầu là lão đại trong năm người, bởi vậy những người khác sau khi nghe được đề nghị này, không khỏi nhìn về phía hắn.

Nhưng lão đại vừa nghe xong lời này vẫn không cam lòng nhìn thoáng qua bốn phía. Lập tức hít một hơi thật sâu, nhẹ gật đầu:

- Cũng chỉ có thể như vậy.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-712)