← Ch.247 | Ch.249 → |
Trong quả cầu băng Gina như đã đi vào giấc ngủ, trong thời gian ngắn không có lo lắng về tính mạng. Điều này cũng làm cho Trâu Lượng thoáng yên lòng, đồng thời cũng bắt đầu khai quật hứng thú tán gẫu của Tuyết nữ.
Dù sao cũng đã trải qua Thông Thiên chi lộ, sau vài ngày chung sống về cơ bản Trâu Lượng đã nắm chắc được bản tính của Tuyết nữ.
Bất kể là Thú tộc, yêu tộc hay thậm chí là yêu thú, kỳ thực đều là một loại sinh vật của đại lục này mà thôi. Điểm khác nhau nằm ở sức mạnh, Tuyết nữ là một tồn tại rất đặc thù, Trâu Lượng rất hiểu tính cách của nàng. Sở dĩ loại tồn tại này được gọi là yêu vương cũng là do sự tấn công của Thú tộc. Tấn công sinh ra thù hận, thù hận kích thích tính giết chóc của yêu vương, bất cứ một loại sinh vật nào cũng sẽ không khách sáo khi đối đãi kẻ thù. Hơn nữa, những chuyện gặp phải trong quá trình đi đến trưởng thành của ý thức sẽ ảnh hưởng rất lớn đến tính cách.
Quả thật Tuyết nữ này đã được truyền thừa một bộ phận trí nhớ và sức mạnh của Tuyết yêu nữ vương. Nhưng đây không phải là những điều chính bản thân nàng trải qua nên nàng không quá kiêng kỵ người từ ngoài đến, thậm chí nàng còn thấy rất tò mò.
Không thể không nói, những sinh vật có sức mạnh cương mãnh tự nhiên sẽ có khuynh hướng tấn công, Tuyết nữ cũng vậy. Nếu như không phải chiến ca của hắn làm cho Tuyết nữ thấy hứng thú thì chỉ sợ hắn và Gina đã hồn về quê cũ từ lâu rồi.
Tuyết nữ cũng rất dễ tính, thậm chí nàng còn triệu tập một con tuyết yêu to lớn để dẫn Trâu Lượng đi dạo trong không gian tuyết vực. Tuyết nữ cũng có một mặt vô hại, nàng là tuyết chi tinh linh, nàng thích thế giới tuyết, khi bông tuyết nhẹ bay dưới bầu trời chính là lúc tâm tình Tuyết nữ tốt nhất.
Tuyết nữ cũng không nhiều lời, đôi khi giống hệt một đứa trẻ, nếu như không tính đến thân phận yêu tộc thì nàng cũng đang ở độ tuổi nên được chiều chuộng nhất như Nini. Nhưng trên thực tế nàng cũng không cần ai chiều chuộng, một số yêu thú đủ để làm Trâu Lượng sợ hãi nhưng khi thấy Tuyết nữ lại ngoan ngoãn như cún con. Không thể không nói phải trông coi đám yêu thú đó cả ngày cùng với việc được truyền thừa trí nhớ của Tuyết yêu nữ vương, vậy mà hiện nay Tuyết nữ còn có tính cách này, đúng là vận may của Trâu Lượng.
Tuyết nữ thích nghe Trâu Lượng ca hát, tình cảm càng nồng nàn nàng càng thích. Nàng cũng thích nghe chuyện cười, điều này làm cho Trâu Lượng cảm thấy kỳ thực Tuyết nữ rất thích vui vẻ. Nói thẳng, có lẽ là ảnh hưởng của kiếp trước quá lớn nên hắn luôn cảm thấy mặc dù tuyết chi tinh linh có thể lạnh như băng nhưng bản tính sẽ không quá xấu. Dù vậy hắn cũng không dám làm bừa, tò mò có thể hại chết mèo, thói quen cũng có thể hại chết gấu.
Trâu Lượng cũng hiểu thêm một bước không gian tuyết vực, đó là một không gian có hạn, xung quanh đều tồn tại kết giới mạnh mẽ. Tuyết nữ vốn bị phong ấn trong tháp trắng ở giữa kết giới nhưng không biết tại sao lại thoát khỏi sự trói buộc của phong ấn. Phong ấn là vật chết, nàng là vật sống. Có thể thấy sức mạnh của Tuyết nữ đang tăng trưởng, khi tăng trưởng đến mức độ nhất định chắc chắn sẽ đột phá phong ấn. Bà nội Bear, dùng mông nghĩ cũng biết sẽ là một trận tai nạn, nhiều yêu thú như vậy cộng thêm Tuyết nữ không gì làm khó được này, phải có quân đội kiểu gì mới có thể ngăn cản được?
Đương nhiên đối với Trâu Lượng mà nói, bây giờ hắn quan tâm nhất là hắn và Gina làm thế nào rời đi được. Xem ra Tuyết nữ chưa hề có ý thả hắn ra, còn Gina thì Tuyết nữ tựa hồ không quan tâm, nhưng nàng biết nếu như thả Gina ra thì Trâu Lượng cũng sẽ không nghe lời nàng.
Tuyết nữ không hề ngốc. Đây cũng chính là điểm làm Trâu Lượng đau đầu. Hắn cảm thấy cảm thấy Tuyết nữ đang dần dần thay đổi, nhưng tính ngang ngạnh lại không phải một giờ nửa khắc có thể biến mất. Hơn nữa loại tinh linh này rất thông minh, sau khi biết dùng Gina đe dọa hắn rất có hiệu quả thì Gina đã trở thành đòn sát thủ của Tuyết nữ.
Mặt khác chính là dạ dày Trâu Lượng cũng đang bị hành hạ, trong không gian tuyết vực này thì lửa không thể tồn tại, thịt yêu thú cứng đờ lạnh như băng, mỗi lần ăn đều như là mài răng nhưng để duy trì thể lực Trâu Lượng phải kiên trì. Có khi hắn thực sự thấy hơi hâm mộ Gina, trực tiếp bị hôn mê cũng là một chuyện rất hạnh phúc.
Một tuần sau Tuyết nữ đã không còn giám sát Trâu Lượng quá chặt. Cả không gian tuyết vực đều nằm trong cảm ứng của nàng, muốn chạy là hoàn toàn không thể. Hơn nữa bên ngoài khắp nơi đều là yêu thú, chỉ có tòa tháp của tuyết chi nữ vương này là nơi an toàn nhất, tám chín phần mười là nàng đã coi Trâu Lượng là tài sản tư hữu rồi.
Bây giờ Tuyết nữ và Trâu Lượng đã rất quen thuộc, đôi khi Trâu Lượng tỉnh dậy lại phát hiện Tuyết nữ ngủ ở bên người hắn, khó trách hắn bị lạnh đến mức phải tỉnh ngủ.
Bất kể là cô bé hay là tiểu nữ yêu gì đó, Trâu Lượng đều tương đối biết cách đối phó. Trí nhớ hai kiếp luôn có thể làm cho hắn tìm được sở thích và điểm yếu của đối phương một cách chính xác. Hắn có thể cảm thấy sự thay đổi của Tuyết nữ nhưng rất hiển nhiên là Tuyết nữ vẫn có sự cảnh giác rất cao. Nếu cho Trâu Lượng thời gian một vài năm thì hắn cảm thấy mình tuyệt đối có thể cảm hóa đối phương, dừng cương trước bờ vực, quay đầu lại là bờ, nhưng vấn đề là Trâu Lượng không có nhiều thời gian như vậy.
Mỗi ngày Trâu Lượng đều tính toán thời gian, cứ như vậy cho dù không chết cũng sẽ phát điên, nhưng chỉ cần hắn có ý định rời đi thì Tuyết nữ sẽ lập tức nổi bão. Điều này làm Trâu Lượng không có biện pháp nào, tính khí của loại tinh linh trời sinh này rất cáu kỉnh, lý lẽ là không có tác dụng.
Từ sau khi sử dụng lần trước thì thánh lệnh đã mất vẻ lộng lẫy. Một hôm Trâu Lượng đi dạo trong cung điện, cố gắng tìm xem có cơ quan gì đó không, hắn đang suy nghĩ người tạo ra nơi này kiểu gì cũng phải tạo ra một lối thoát.
Nhưng nhìn đi nhìn lại cũng chỉ có những tượng băng đó, điểm đáng chú ý nhất là kị sĩ thánh chiến cấp kim cương, ánh mắt bình tĩnh tựa hồ đang nói gì đó.
Nếu như có thể mang gã này ra ngoài sợ rằng có thể lập tức làm cả đế quốc khiếp sợ, thậm chí cả đại lục. Cái gì mà Sô Câu, cái gì mà Augustus có lẽ đều sợ mất mật.
Áo giáp trên người kị sĩ thánh chiến đúng là nghệ thuật, nghệ thuật của sức mạnh cực hạn, có thể hấp dẫn ánh mắt của bất cứ người nào, thật sự là quá hoàn mỹ. Thân là một tế ti linh hồn nên Trâu Lượng rất muốn sờ thử xem, nhưng bên ngoài có hàn băng ngăn cách, căn bản không thể chạm đến được, hàn băng ở đây tỏa ra khí lạnh rất mạnh.
Bỗng nhiên một ý nghĩ thoáng hiện lên trong đầu.
Hình ảnh lưu lại trong đồng tử kị sĩ thánh chiến này là Tuyết yêu nữ vương, hắn nhìn kỹ, khi đó Tuyết yêu nữ vương đã bị phong ấn, vậy ai đóng băng hắn lại???
Một đòn lúc gần chết của Tuyết yêu nữ vương?
Không thể, nhìn vẻ mặt của kị sĩ thánh chiến, hết sức bình tĩnh, tựa hồ đã chuẩn bị tốt... Trái tim Trâu Lượng đập thình thịch, nhìn theo ánh mắt của kị sĩ thánh chiến, trên vách tường là một bức phù điêu, là loại hình phù điêu của Giáo đình, mang đủ loại ký hiệu, nhưng nhìn kỹ, mặc dù hơi hỗn loạn...
Bà ngoại nó, chính giữa bức phù điêu mấp mô là một khe hở đúng bằng kích thước thánh lệnh.
Không hề nghĩ ngợi, không muốn sống quãng đời còn lại ở đây nên Trâu Lượng lập tức đặt thánh lệnh vào đó, sau đó hung hăng ấn mạnh mấy cái.
Bà nội Bear, thật là duyên phận. Kích cỡ vừa khít.
Thánh lệnh vốn ảm đạm bỗng nhiên phát sáng mãnh liệt, ánh sáng bắt đầu lan rộng, trong nháy mắt lan đến toàn bộ tháp trắng, tháp trắng cũng bắt đầu tỏa ra ánh sáng, từng đạo ký hiệu kỳ diệu bay lên đầy trời. Tuyết nữ đang bay bên ngoài cũng dừng lại thân hình trong nháy mắt rồi bay tới phương hướng tháp trắng.
Không trung u ám, cuồng phong gào thét, đây cũng chính là tâm tình của Tuyết nữ bây giờ.
Trí nhớ truyền thừa nói với nàng, nguy hiểm đã đến!
Rầm rầm...
Trâu Lượng há miệng, lớp băng bên ngoài kị sĩ thánh chiến cấp kim cương đang hòa tan, thú linh lực khổng lồ đang tỏa ra không thể ngăn cản.
Đây... Chẳng lẽ hắn còn sống???
Tách...
Khối băng vỡ tan, cùng lúc đó chuyện tương tự cũng đang xảy ra tại các tầng bên dưới, những chiến sĩ bị đóng băng đó đang lần lượt tan băng.
Thánh lệnh trên tường văng ra, Trâu Lượng vội vàng bắt lấy, trong nháy mắt chạm vào thánh lệnh thân thể Trâu Lượng cứng đờ như bị điện giật, muốn chạy cũng không chạy được, đồng thời từng hình vẽ điên cuồng tràn vào trong đầu hắn.
← Ch. 247 | Ch. 249 → |