← Ch.233 | Ch.235 → |
- Loại thứ ba là rất thích hợp của ngươi bởi vì niệm lực của ngươi rất mạnh, hoàn toàn có thể thử áp súc pháp lực. Nếu như có thể khiến pháp lực trạng thái khí, ngưng tụ thành trạng thái lỏng, thậm chí trạng thành thái cố định... Pháp lực của ngươi sẽ được tăng lên gắp trăm lần, chỉ trong một ngày ngươi có thể đột phá đến Tiên Thiên cấp năm. Chỉ cần niệm lực đạt đến trình độ đó, ngươi sẽ rất dễ dàng, có thể thăng cấp đến Tiên Thiên cấp sáu cảnh giới "khí hải hạ đan", ngưng tụ ra Kim Đan.
Nhan Uyên chậm rãi nhìn Dương Thiên Lôi nói.
- Phải áp súc như thế nào?
Dương Thiên Lôi nhịn không được hỏi.
- Cái này thì đơn giản. Trước tiên, bản tôn sẽ truyền cho ngươi một bộ pháp quyết tu luyện để ngươi thả lỏng tâm thần, tiến nhập vào trạng thái tu luyện.
Nhan Uyên nói.
Dương Thiên Lôi nghe theo lời của hắn ta, khoanh chân ngồi xong, chậm rãi nhắm hai mắt lại, nhất thời loại bỏ tạp niệm, điều chỉnh thể xác và tinh thần tới trạng thái không minh.
Đúng lúc này, Nhan Uyên bỗng nhiên phát ra một thần niệm dồi dào, hóa thành một luồng ánh sáng, trực tiếp rọi thẳng vào mi tâm của hắn.
- Đây là tâm pháp bốn tầng Trảm Không Kiếm Quyết đầu tiên, gồm Ngự Kiếm, Ngưng Kiếm, Bách Kiếm, Hóa kiếm. Trong đó, Ngưng Kiếm quyết tầng thứ hai và hóa kiếm quyết tầng thứ tư cùng ẩn chứa phương pháp luyện khí. Ngươi chỉ cần hiểu được, sẽ biết làm thế nào để áp súc được pháp lực.
Nhan Uyên nhẹ giọng nói.
- Tiểu nha đầu, ngươi đã luyện thành Bách Kiếm quyết. Bản tôn truyền tiếp Hóa Kiếm quyết cho ngươi.
- Đa tạ Nhan Phó chưởng môn.
Trương Tử Hàm cúi đầu nói, nói xong cũng tiến vào trạng thái tu luyện. Nhan Uyên cũng làm tương tự như với Dương Thiên Lôi, đánh một thần niệm vào mi tâm Trương Tử Hàm.
- Được rồi. Chờ các ngươi luyện xong Trảm Không Kiếm Quyết bốn tầng đầu, bản tôn sẽ lại truyền cho các ngươi kiếm quyết ở cấp độ cao hơn.
- Lợi hại, Thần Đạo quả nhiên là lợi hại. Đa tạ Nhan Phó chưởng môn.
Dương Thiên Lôi chậm rãi mở mắt ra, vẻ mặt tràn ngập sự cảm kích nhìn Nhan Uyên nói.
Nhan Uyên truyền thụ bốn tầng kiếm quyết. Dương Thiên Lôi chỉ cần tập trung tinh thần, trong đầu liền nhìn thấy hình ảnh Nhan Uyên đang thi triển Trảm Không Kiếm Quyết, toàn thân dường như hoà nhập với từng động tác, vẻ mặt, tư duy của Nhan Uyên khi thi triển. Hắn cũng có thể nắm bắt một cách rõ ràng. Chỉ có Cường giả Thần Đạo mới có thể truyền giáo Thần Đạo được. Cao thủ Tiên Thiên, cho dù là Đan Thanh Dương đã đạt được cao thủ Tiên Thiên cấp chín, cũng chắc chắn không thể làm được điều đó. Họ chỉ thông qua giảng giải khẩu quyết, tâm pháp cùng với sự lĩnh hội của bản thân mà dung hoà, tự thi triển, nói và thực hiện làm mẫu, để truyền thụ cho đệ tử mà thôi
Nhưng Cường giả Thần Đạo lại có thể trực tiếp truyền thần niệm của chính mình vào.
- Tiểu đệ, còn gọi ta là Nhan Phó chưởng môn sao? Nhan Uyên lại lộ ra một nụ cười mỉm nói.
- Ách, ngài sẽ không cho là thật đấy chứ?
- Nếu bản tôn đã nói là đại ca của ngươi, thì sau này sẽ chính là đại ca của ngươi. Tiểu nha đầu, sau này ngươi cũng gọi bản tôn là đại ca đi. Cứ quyết định như vậy đi. Ha ha ha... Các ngươi tiến nhập Thần Đạo là chuyện sớm hay muộn mà thôi, đại ca ta chỉ là sớm hơn các ngươi mấy năm mà thôi.
Nhan Uyên chợt vô cùng vui mừng, thoáng nhìn thấy vẻ mặt ngạc nhiên của Dương Thiên Lôi và Trương Tử Hàm nói:
- Cố gắng tu luyện cho tốt đi. Có gì cần, cứ việc hỏi đại ca ta.
- Hắc hắc... Đại ca, ngài có thể cấp chút tiên đan pháp bảo hay không? Ta còn có thật nhiều đệ đệ, muội muội, nhiều đến mức cũng rối tinh rối mù lên rồi... Kỳ thực thưởng cho cái gì, ngoại trừ đan dược ra, căn bản ta đều không thấy hứng thú gì, nhưng bọn họ đều rất cần. Cho nên...
Dương Thiên Lôi thật vô sỉ, nhất thời liền hiện nguyên hình bản tính hèn mọn của mình, vẻ mặt nịnh nọt nhìn Nhan Uyên nói.
- Ách... Đại ca, chẳng lẽ người không tin? Nếu không... Vậy ta dứt khoát dẫn bọn họ đến bái kiến ngài vậy. Dù sao đi nữa sau này ngài cũng là đại ca của chúng ta, cũng nên đến bái kiến ngài.
Dương Thiên Lôi thấy vẻ mặt Nhan Uyên tối sầm lại bộ dạng có vẻ như không muốn nói gì, vội vàng nói:
- Tử Hàm. Đi, chúng ta đi dẫn Hương Hương, Nhị tỷ đến bái kiến đại ca.
- Dừng.
Nhan Uyên vội vàng ngăn cản nói:
- Tiểu đệ, đại ca ta chỉ nhận thức hai người là ngươi và tiểu nha đầu, liên quan gì đến người khác chứ?
- Ách, đại ca, ngài nói vậy là sai rồi. Ngài là đại ca của ta, ta và bọn họ là huynh đệ tỷ muội, không phải người chính là đại ca của bọn họ sao?
Dương Thiên Lôi nói.
Trương Tử Hàm cũng không kiên nhẫn trước bộ dạng của Dương Thiên Lôi, quay đầu, nhìn ra bên ngoài, vẻ mặt thản nhiên. Hiển nhiên nàng đã quá quen với sự vô sỉ của Dương Thiên Lôi.
- Ngươi... Ngươi muốn cái gì?
Nhan Uyên nói.
- Ha hả, đại ca thật tốt. Yên tâm, bọn họ chỉ mới đạt tới Tiên Thiên cấp một, thứ gì cũng tốt cả.
- Ngươi nói là Sở Hương Hương sao?
Nghe Dương Thiên Lôi nói xong, Nhan Uyên bỗng nhiên hỏi.
- Di, đại ca biết Hương Hương sao?
- Ta đương nhiên phải biết. Những đệ tử có tài năng xuất chúng trong môn phái thì đại ca ta đều nắm rõ cả. Sở Hương Hương có thân thể ngũ hành, vạn người mới có một, sao lại không biết? Bất quá, bởi vì cơ thể của nàng đặc biệt như vậy, lúc này không thích hợp để dùng ngoại lực can thiệp, chỉ có để nàng tự lĩnh ngộ sự ảo diệu trong ngũ hành đại luân hồi, chân chính đạt được sự cân đối trong ngũ hành, sau đó không gian phát triển của nàng mới càng mở rộng. Từ lâu, đại ca đã cho người đặc biệt chế luyện một bộ nhuyễn giáp ngũ hành và bảo kiếm dành riêng cho nang. Ngươi không cần phải quan tâm.
- Khụ khụ... Ta đã nói mà, Lôi Hoành kia ngốc như vậy, đại ca còn coi trọng, mà Hương Hương tỷ, đại ca lại chưa từng triệu kiến... Thì ra là có chuyện như vậy a. Hắc hắc... Được đại ca coi trọng như vậy là tốt rồi. Đại ca, mấy người tiểu đệ tiểu muội khác của người chỉ cần pháp khí thượng phẩm với thuộc tính tương ứng là được. Ta sẽ nói các thuộc tính của bọn họ cho đại ca.
Dương Thiên Lôi lại vội vàng chuẩn bị nói cho Nhan Uyên biết thuộc tính của đám người Dương Thiên Lệ.
...
- Báo ——
Đúng lúc này, Ngự Kiếm Tiên Cung bỗng nhiên truyền đến tiếng báo cáo của đệ tử:
- Tám Thái thượng đại trưởng lão khẩn cấp cầu kiến.
- Tám Thái thượng đại trưởng lão? Tuyên...
Nhan Uyên khẽ nhíu mày, nhất thời phát sinh một đạo thần niệm.
- Được rồi, các ngươi về trước chuẩn bị cho tốt đi. Đại ca đã biết ý ngươi rồi.
Nhan Uyên nhìn Dương Thiên Lôi và Trương Tử Hàm phất phất tay, nói.
- Được, đa tạ đại ca.
Hai người nói xong, cùng khom mình hành lễ Nhan Uyên, rồi xoay người rời khỏi Kiếm Tiên Tháp.
← Ch. 233 | Ch. 235 → |