← Ch.799 | Ch.801 → |
Đại chiến giữa tu luyện giả và yêu nghiệt thần tộc, bạo phát triệt để tại Tam Thập Tam Thiên.
Thủ lĩnh yêu nghiệt rõ như lòng bàn tay, chỉ bất quá, lúc này hắn vào Vô Thiên Thần Tôn cùng với Tiếu Kiến Nhân căn bản không có thời gian quản những chuyện này, dù cho yêu nghiệt bị tu luyện giả chém giết sạch sẽ, hắn đều không thèm quan tâm, luyện hóa vũ trụ chi tâm mới là chuyện quan trọng nhất.
Sưu!
Dương Thiên Lôi và Đoạn Ngọc Nhan lấy tốc độ nhanh không tưởng tiến vào Tam Thập Tam Thiên, dựa theo tính toán của Dương Thiên Lôi, sau khi đi vào Tam Thập Tam Thiên, sẽ lập tức đụng phải pháp tắc cấm chế. Thế nhưng tại trong nháy mắt tiến nhập vào Tam Thập Tam Thiên, Dương Thiên Lôi và Đoạn Ngọc Nhan lại cảm ứng được rõ ràng dị dạng của Tam Thập Tam Thiên.
Toàn bộ phần ngoài của Tam Thập Tam Thiên dĩ nhiên đang kịch liệt chấn động, đồng thời còn có những tiếng nổ xa gần liên tiếp vang lên.
Căn bản không kịp nghĩ nhiều, hai người đã vọt tới phạm vi pháp tắc cấm chế, nhưng càng khiến Dương Thiên Lôi kinh ngạc chính là, lúc này pháp tắc cấm chế dĩ nhiên trở nên vô cùng yếu ớt và mỏng manh, tốc độ của hắn lại nhanh kinh người, phảng phất như không hề bị chút ngăn trở nào, liền trực tiếp xuyên thấu qua tầng bích chướng, nhảy vào bên trong Tam Thập Tam Thiên!
- Đây là chuyện gì?
Trong tinh không, năng lượng thiên địa với pháp tắc thiên đạo vô cùng vô tận dĩ nhiên sinh động tới trình độ kinh người, đồng thời không ngừng hội tụ về một phương hướng, rồi chỉ trong một thời gian ngắn, dĩ nhiên cảm ứng được vô số những chiến trường đang chém giết lẫn nhau!
Khói loạn tràn ngập, chiến hỏa diệt vong!
Tuy rằng Dương Thiên Lôi sớm biết tu luyện giả Tam Thập Ta Thiên sẽ rơi vào cảnh nước sôi nửa bỏng, nhưng cũng không ngờ được sẽ kinh khủng tới trình độ này. Chỉ cần những trận chiến này đã đủ khiến toàn bộ Tam Thập Tam Thiên chấn động, cùng với pháp tắc thiên đạo hội tụ, không khác gì so với lời tiên đoán vũ trụ hủy diệt của Vân Mộng.
Không hề nghi ngờ, thủ lĩnh yêu nghiệt đã tìm được vị trí vũ trụ chi tâm, hiện tại còn đang luyện hóa!
Kinh ngạc trong nháy mắt, quanh thân Dương Thiên Lôi và Đoạn Ngọc Nhan bỗng nhiên lóng lánh quang mang sáng ngọc, Huyền Thiên Chân Kinh vận chuyển quanh thân hai người, giờ khắc này, tốc độ vận chuyển đã đạt tới mức quỷ dị, nhanh hơn trước vô số lần.
Cùng lúc đó, một cỗ lực lượng kinh khủng sinh ra trên người Dương Thiên Lôi và Đoạn Ngọc Nhan, vốn tốc độ hai người đã đạt đến mức cực hạn, tại giờ khắc này dĩ nhiên một lần nữa tăng nhanh, đồng thời phương hương phí hành cũng đã xảy ra thay đổi.
Đồng dạng, năng lượng thần bí bên trong đan điền Dương Thiên Lôi cũng đột nhiên sôi trào, hiện tượng trước nay không hề có!
Oanh...
Dương Thiên Lôi và Đoạn Ngọc Nhan căn bản không kịp nghĩ nhiều đã bị đánh đến trên một tầng năng lượng phong ấn kinh khủng, tối đen vô cùng, đồng thời trực tiếp xuyên thủng qua đó!
- Hử?
Thủ lĩnh yêu nghiệt đang thôi động thần niệm, không ngừng luyện hóa vũ trụ chi tâm hơi chút kinh hãi, hắn phảng phất cảm ứng được pháp lực thần niệm của mình đang bị vật gì đó đâm phải, chỉ là thời gian quá ngắn, ngắn đến mức khiến hắn không thể khẳng định cảm giác vừa rồi có phải chân thực hay không.
- Các ngươi có cảm giác được gì không?
Thủ lĩnh yêu nghiệt truyền hỏi Vô Thiên Thần Tôn và Tiếu Kiến Nhân.
- Cái gì?
Hai người bất quá chỉ đưa ra pháp lực thần niệm cho thủ lĩnh yêu nghiệt sử dụng, tuy rằng bọn họ cũng có thể cảm ứng rõ ràng tình huống vận chuyển pháp lực của mình, nhưng chuyện thủ lĩnh yêu nghiệt còn không chắc, bọn họ há có thể cảm ứng được? Hiển nhiên hai người đều không cảm giác được gì dù là chút xíu.
- Không có gì, tiếp tục!
Thủ lĩnh yêu nghiệt hơi nhíu mày nói. Rất nhanh liền vất bỏ chuyện vặt vãnh này ra sau đầu, chuyên tâm luyện hóa. Dù sao, hắn lúc này đã không còn bất cứ đối thủ nào tại Tam Thập Tam Thiên, đừng nói cảm giác vừa rồi có thể sai, mà nếu là thực, lại là ai có thể ngăn cản hắn luyện hóa vũ trụ chi tâm?
- Đây là nơi nào?
Trương Tử Hàm, Đoạn Ngọc Nhan và chúng nữ đều khiếp sợ nhìn không gian xung quanh, hỏi.
Dương Thiên Lôi ở tại trung tâm, biểu tình trên mặt càng khiếp sợ hơn so với chúng nữ. Từ khi bước vào Tam Thập Tam Thiên đến bây giờ, bất quả chỉ ngắn trong vào tức thời gian, thế nhưng kinh lịch trong vài tức thời gian này đã vượt quá xa tưởng tượng của Dương Thiên Lôi, nhất là tình huống hiện tại!
Tại lúc đi qua tầng năng lượng phong ấn đen tuyền kia, rõ ràng là do yêu nghiệt thần tộc bày ra, Dương Thiên Lôi và Đoạn Ngọc Nhan dường như tiến nhập vào trong đường hầm thời không, trực tiếp đi tới một không gian kỳ dị. Nếu chỉ là không gian kỳ dị đã thôi, thật khiến Dương Thiên Lôi khiếp sợ chính là, trong nháy mắt hắn tiến nhập vào, bình ngọc lưu ly đột nhiên tự động thoát khỏi đầu hắn, mà chúng nữ, ngoại trừ Lăng Hi ở ngoài, toàn bộ đều xuất hiện ra bên người hắn.
Chúng nữ còn chưa biết gì, các nàng còn tưởng rằng Dương Thiên Lôi phóng xuất các nàng ra ngoài, thế nhưng Dương Thiên Lôi lại biết, mình không hề tác động chút nào trong chuyện này.
- A...
Thanh âm chúng nữ chưa dứt, cả đám lại kinh hô lên, ngay cả Dương Thiên Lôi cũng không ngoại lệ.
Một mần kinh người vừa mới xuất hiện!
Pháp bảo trên thân mọi người, dĩ nhiên tự động thoát khỏi, bay ra ngoài không trung.
Mi tâm Dương Thiên Lôi bắt đầu không ngừng tán ra một đám ký hiệu huyền ảo màu vàng, mỗi ký hiệu vừa đi ra liền biến thành một đạo kim quang tản mát ra bốn phương tám hướng trong không gian, Dương Thiên Lôi định thử điều động, nhưng không thể khống chế, những ký hiệu màu màng này không hề nghi ngờ chính là Huyền Thiên Chân Kinh!
Bất quá, kinh ngạc trong thoáng chốc, Dương Thiên Lôi lại hoảng sợ mở to hai mắt nhìn, trong đầu hắn dĩ nhiên hiện ra đoạn hình ảnh vô cùng vô tận, lớn là những tinh vực, nhỏ là những hại bụi, không ngừng lướt qua trong đầu hắn, có xa lạ, có quen thuộc...
Tầng tầng lớp lớp.
Mấy người Trương Tử Hàm, Đoạn Ngọc Nhan, Nguyễn Hi Vũ trong lúc nhất thời lạ tự động bay lượn xung quanh người Dương Thien Lôi, cũng giống như Dương Thiên Lôi, các nàng đều thấy được một tràng cảnh hết sức quỷ dị, chỉ bất quá so với Dương Thiên Lôi còn thiếu rất nhiều.
Mỗi người đều chìm vào trong ngây ngốc!
Cứ như vậy qua nửa cảnh giờ, dị biến xuất hiện trong đầu mọi người rốt cục đình chỉ.
- Vũ trụ chi tâm...
Thanh âm Dương Thiên Lôi tràn ngập kinh hãi, đồng thời vang vọng tại trong lòng chúng nữ. Giờ khắc này, tâm thần chúng nữ như bị động hòa thành một thể với Dương Thiên Lôi. Chúng nữ căn bản không biết vì sao lại có dị biến như vậy, thế nhưng các nàng lại rõ ràng, lúc này khi những biến hóa kinh thiên động địa đó xảy ra, các nàng dĩ nhiên có thể cảm ứng được chính mình có mối liên hệ với một chỗ nào đó trong Tam Thập Tam Thiên.
Loại cảm giác này, nắm tất cả quyền quản lý trong tay một bộ phận nào đó!
Còn quyền hạn trong tay Dương Thiên Lôi lại là toàn bộ Tam Thập Tam Thiên!
- Huyền Thiên Chân Kinh hóa ra lại là pháp tắc thiên đạo của Tam Thập Tam Thiên! Năng lượng thần bí dĩ nhiên lại là năng lượng của vị đại Chân Tiên đã từng mở ra Tam Thập Tam Thiên! Chúng ta... Đã nắm Tam Thập Tam Thiên trong tay rồi sao?
Dương Thiên Lôi không dám tin tưởng nói.
Thanh âm chưa dứt, dị biến dĩ nhiên một lần nữa xuất hiện, toàn bộ không gian bỗng nhiên chuyển biến, lấy Dương Thiên Lôi làm hạch tâm, hình thành một ký hiệu lớn phủ đầy toàn bộ không gian!
Cùng lúc đó, Trương Tử Hàm và chúng nữ bỗng nhiên hóa thành từng đạo lưu quang, tự động phân bố tới ba mươi ba phương hướng của ký hiệu thật lớn, những pháp bảo vừa rồi thoát ra lại bỗng nhiên "Ầm ầm" nổ tung, hóa thành năng lượng tinh thuần nhất, phân biệt dung nhập vào trong mi tâm mỗi người chúng nữ.
Duy nhất chỉ còn bình ngọc lưu ly bỗng nhiên lóng lánh phát ra hoa quang năm màu, tại quanh thân ngưng tụ thành một đạo pháp tắc thủ hộ cường đại, tạm thời không có bị nổ tung. Thế nhưng, từ bình ngọc lưu ly phát ra những tiếng "Ong ong" chói tai, cùng với việc chấn động kịch liệt khiến Dương Thiên Lôi phải sợ đến linh hồn xuất khiếu.
- Lăng Hi, Lăng Hi, nàng làm sao vậy?
Những biến đổi lớn liên tiếp diễn ra trong nháy mắt khiến Dương Thiên Lôi và chúng nữ đâu còn tâm tình cảm ngộ, dị biến vừa mới phát sinh liệu có phải dị biến khiến bọn họ vui mừng vô hạn?
- Không tốt, Thiên Lôi... Khí linh của ta... Đã tiêu thất toàn bộ...
Phong Linh Nhi là người đầu tiên kinh hãi hô lên.
Bên trong bản mạng pháp bảo của Phong Linh Nhi có khí linh viễn cổ cường đại, thế nhưng tại lúc pháp bảo nổ tung lại không trở lại trong mi tâm nàng, rồi trong nháy mắt nàng và khí linh đã mất đi toàn bộ liên hệ.
Đây là chuyện gì?
Bình ngọc lưu ly là pháp bảo của Dương Thiên Lôi, Lăng Hi là khí linh của bình ngọc lưu ly, tuy rằng qua các tao ngộ khác nhau, Lăng Hi đã không còn là một khí linh hoàn chỉnhvẫn chưa thoát khỏi phạm trì khí linh.
Một khi bình ngọc lưu ly cũng tự bạo giống những pháp bảo khác, vậy chẳng phải Lăng Hi sẽ...
- Nhanh, rời khỏi ký hiệu!
Phong Linh Nhi chưa nói dứt lời, sắc mặt Dương Thiên Lôi lập tức trở nên trắng nhợt, trong đầu toàn là những tiếng hô lo lắng vô cùng.
Không ai biết được Lăng Hi quan trọng thế nào trong lòng Dương Thiên Lôi, mặc dù trước giờ Lăng Hi cũng không có bất luận động tác gì nhằm tiến thêm một bước thân mật như Trương Tử Hàm và chúng nữ, còn trong lòng Dương Thiên Lôi cũng chẳng bao giờ đưa chúng nữ tới chỗ ai trọng ai khinh, thế nhưng sâu trong nội tâm Dương Thiên Lôi, Lăng Hi là độc nhất vô nhị, là tồn tại cao nhất.
Không có Lăng Hi, sẽ không có Dương Thiên Lôi hiện tại.
Trong nháy mắt này, trái tim Dương Thiên Lôi chưa bao giờ thấy kinh hãi như vậy, thế nhưng hắn không thể không giữ trấn định, dùng tốc độ nhanh nhất phân tích ra được, chuyện này có liên quan tới ký hiệu vừa mới hình thành trong phiến không gian này.
Thế nhưng, Dương Thiên Lôi lại phát hiện, mặc dù hắn ở trong hạch tâm ký hiệu vẫn không hề di động mảy may, nhưng Trương Tử Hàm và chúng nữ lại bị một cỗ năng lượng huyền ảo ràng buộc, căn bản không thể phản kháng.
Năng lượng kia, và cỗ năng lượng thần bí trong người Dương Thiên Lôi là độc nhất vô nhị.
Ầm ầm...
Từng tiếng nổ mạnh kinh khủng vang lên, bình ngọc lưu ly được phủ bởi ánh sáng ngọc cứ như vậy nổ tung ngay trước mắt Dương Thiên Lôi, dường như đó là hình ảnh người mỹ thê bị đổ vỡ? Dương Thiên Lôi phảng hất thấy được Lăng Hi không tỳ vết ẩn khuất trong màn sáng ngọc đang nhìn hắn đầy tình thâm, dáng người khuynh quốc khuynh thành, phảng phất mang theo quyến luyến nồng đậm và không muốn chia lìa, để rồi trong khoảnh khắc biến mất, tất cả vẻ huyễn lệ, tươi đẹp đều dần nhòa đi.
Một mảnh tĩnh lặng bao trùm. Đọc Truyện Kiếm Hiệp
Trong đầu Dương Thiên Lôi và chúng nữ hoàn toàn trống rỗng.
Sinh ly tử biệt.
Mặc dù trước khi trở lại Tam Thập Tam Thiên đã nghĩ tới rất có thể xuất hiện một màn không ai muốn nghĩ tới, nhưng thật không ngờ đầu tiên lại là Lăng Hi, người quan trọng nhất đối với Dương Thiên Lôi.
Chết lặng, ngây dại, trống rỗng...
Hai hàng nước mắt lăn xuống từ khóe mắt Dương Thiên Lôi dần dần biến thành huyết hồng, nhưng hắn không hề cảm giác thấy, chừng như linh hồn đã lạc mất, thân thể còn lại đang khẽ run dần dần tới kịch liệt...
Mặc cho có vô cùng tận tiên linh khí và quang hoa năm màu đang không ngừng dung nhập vào trong mi tâm hắn.
← Ch. 799 | Ch. 801 → |