← Ch.949 | Ch.951 → |
Cho nên, khoảng cách gần như vậy, làm sao công chúa Thần Tộc Thiên Diệp có thể thoát được cảm ứng của Lăng Hi?
- Ừ, ta cũng bởi vì vừa rồi chiến đấu với yêu nghiệt kia mới phát động lục tự chân ngôn, sớm biết như thế có thể câu dẫn Lăng muội muội thân ái tới đây, ta cần gì phải đợi đến lúc này? Hắc hắc...
Dương Thiên Lôi nắm bàn tay nhỏ bé của Lăng Hi giống như nắm toàn bộ thế giới, chăm chú ngắm nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn tuyệt mỹ làm cho người ta ngạt thở kia, nói.
- Mới gặp mặt mà ngươi đã không thành thật rồi.
- Đó là bởi vì ta luôn nhớ đến nàng.
- Ngươi lại câu dẫn bao nhiêu muội muội rồi?
- Khụ khụ... Sau này từ từ nói, ta... Trước dẫn nàng đi gặp một vị muội muội... Đi thôi, yêu nghiệt Thần Tộc đã đi tìm nàng ấy. Nàng mau thu hồi khí tứcmình đi, miễn cho hù chết người...
- Đại sắc lang!
Vô hạn ôn nhu vừa rồi của Lăng Hi đã không cánh mà bay, trực tiếp nhéo mạnh lỗ tai của Dương Thiên Lôi, thân hình nhoáng lên một cái liền biến mất tại chỗ, tốc độ cực nhanh, làm cho Dương Thiên Lôi xấu hổ. Bất quá cũng nghe lời thu hồi khí tức của mình.
- Lăng muội muội, chậm một chút, chậm một chút, không nên dùng lực lượng của chính mình, mượn thiên địa chi lực là được rồi. Không thể lãng phí a...
Dương Thiên Lôi nhắc nhở nói. Rất rõ ràng tuy rằng Lăng Hi cảm ứng được thiên địa linh khí thiếu hụt, thiên địa chi lực lại tiếp cận với không, nhưng nàng lúc này thật sự quá cường đại, phi hành thật sự là hao phí không mất bao nhiêu năng lượng, nàng giống như là phú bà ngồi trên núi vàng, còn chưa ý thức được sự đáng quý của chút vàng này. Hoặc là nói, không quan tâm đến chút ít lực lượng này.
Nhưng Dương Thiên Lôi thì lại khác, hắn đã trải qua sự hao phí khó mà bù đắp nên rất sợ nghèo, cuối cùng biết tiết kiệm, thật vất vả tích góp được một chút năng lượng bổn nguyên nhưng đều lần lượt "ngoài ý muốn" mà tiêu phí không còn...
- A... Ngươi không lo lắng sự an toàn của vị muội muội kia sao?
- Không lo lắng. Ta để lại trên người nàng bảo bối rất mạnh, yêu nghiệt kia chẳng qua là tự chui đầu vào lưới mà thôi, chúng ta chỉ cần đi thu lưới là được.
Dương Thiên Lôi nói:
- Nàng đừng hiện thân, ta tới là được rồi.
Trong lúc nói chuyện, tuy rằng tốc độ của hai người chậm lại, nhưng vẫn như tia chớp bay tới Thần Mã Điểu Xã.
- Thấy được không? Đó là những cường giả trên Địa Cầu.
Dương Thiên Lôi và Lăng Hi thu liễm khí tức, phi hành trên không trung, nhìn xuống những cao thủ đứng ở bờ biển phía dưới, muốn chính kiến hắn và Thiên Diệp chiến đấu.
- Yếu như vậy sao?
Lăng Hi có chút kinh ngạc nói, theo cảm ứng của nàng, người ở phía dưới so với người bình thường cường đại hơn một chút, tu vi cao nhất chẳng qua là cảnh giới tiên thiên đỉnh phong mà thôi, ngay cả cảnh giới thần đạo cũng không có vượt qua, đặc biệt là tu vi tâm thần, lại yếu đến đáng thương.
- Khi mới về tới đây, ta cũng rất yếu... Một chút ít năng lượng cũng không có. Đoạn thời gian này mới tinh tiến được một chút, hiện tại lại vô cùng thê thảm...
Dương Thiên Lôi nói:
- Trước tiên giết hết mấy người chạy hướng kia. Đó là thủ hạ của yêu nghiệt Thần Tộc.
Khi nói chuyện, hai người đã bay qua Thần Mã Điểu Xã, chín đạo thân ảnh đang như tia chớp chạy theo hướng ngược với yêu nghiệt Thần Tộc, chín người này hiển nhiên là chín người chiến đấu với Lý Hàn Mai. Không hề nghi ngờ, bọn hắn cùng Thiên Diệp mỗi người đi một ngả là do Thiên Diệp phân phó dùng để mê hoặc Dương Thiên Lôi. Ít nhất không thể bởi vì có mấy gia hỏa tốc độ chậm mà bại lộ hành tung của nàng ta.
Nghe thấy lời nói của Dương Thiên Lôi, Lăng Hi không có chút do dự nào, ấn đường lóe lên một đạo quang mang, trong phút chốc chia làm chín đạo, trực tiếp vô thanh vô tức làm cho chín người kia hóa thành tro bụi, ngay cả cặn bã cũng không còn.
Yêu nghiệt Thần Tộc, Lăng Hi hận thấu xương, không kém hơn so với Dương Thiên Lôi.
- Yêu nghiệt Thần Tộc này không vội đối phó, chúng ta lén đi theo là được.
Khi Lăng Hi mang theo Dương Thiên Lôi lặng yên không một tiếng động đuổi theo Thiên Diệp đang ôm Lý Hàn Mai bị cấm cố lăng không phi hành, Dương Thiên Lôi truyền âm nói.
Khi Thiên Diệp đuổi tới Thần Mã Điểu Xã, Lý Hàn Mai còn đang cùng chín đại cao thủ đại chiến, Thiên Diệp căn bản không có hao phí bao nhiêu lực lượng, liền dễ dàng giam cầm Lý Hàn Mai, thế nhưng, nàng cũng không dám cắn nuốt linh hồn của Lý Hàn Mai vào lúc này, dù sao việc đó cần chút thời gian, tuy rằng có thể chỉ là một lát, nhưng hiện tại nàng lại muốn tranh thủ thời gian, tuy rằng thân thể của nàng ta rất yếu, nhưng cũng không ảnh hưởng đến tốc độ phi hành, một khi Dương Thiên Lôi trở về, nàng ta sẽ chạy không thoát. Cho nên, Thiên Diệp chỉ có thể giam cầm Lý Hàn Mai trước, chạy trốn ra xa, sau đó mới đoạt xá.
Yêu nghiệt này bất kể như thế nào cũng không thể tương được, Dương Thiên Lôi nhanh như vậy đã đuổi tới phía sau nàng ta, hơn nữa không chỉ một mình Dương Thiên Lôi mà còn có một nhân vật cường đại đến không thể tưởng tượng nổi.
Đồng dạng, nàng ta cũng nghĩ không ra, Dương Thiên Lôi bày mưu nghĩ kế đã sớm dự liệu được hành động này của nàng ta, đã chuẩn bị xong "bữa tiệc thịnh soạn" cho nàng ta.
- Phòng hộ toàn bộ phương vị, bất luận kẻ nào tiếp cận nửa bước, lập tức oanh giết, không tiếc hết thảy giá phải trả.
Làm cho Dương Thiên Lôi hơi hơi kinh ngạc chính là, không ngờ yêu nghiệt Thần Tộc mang theo Lý Hàn Mai bay vào một căn cứ quân sự bí mật ở bờ biện, hơn nữa trong nháy mắt bay vào, trực tiếp phát ra thanh âm thanh lãnh, truyền đạt mệnh lệnh.
- Dạ! Rõ!
Lăng Hi chỉ cảm ứng được đám người tựa hồ đang sử dụng đồ vật thần kỳ gì đó, nàng hoàn toàn không nhận biết được, cũng không hề chuẩn bị chiến đấu, tuy nhiên, những đồ vật này tựa hồ ẩn chứa một cỗ lực lượng miễn cưỡng xem như cường đại.
Lăng Hi biết, "Địa Cầu" thần kỳ này có rất nhiều đồ vật nàng không biết, cho dù Dương Thiên Lôi đã nói qua một số với nàng và chúng nữ, nhưng chung quy chưa từng gặp qua. Cho nên, tạm thời chỉ có thể áp chế tò mò trong lòng, cùng Dương Thiên Lôi lặng yên không một tiếng động đi theo phía sau Thiên Diệp, giống như một luồng gió nhẹ không thể phát hiện, tiến nhập trong phòng hoàn toàn do kim chúc chế thành.
Sau khi thông qua trùng điệp mật thất và cơ quan, làm cho Lăng Hi và Dương Thiên Lôi đều có chút kinh ngạc chính là, Thiên Diệp tiến nhập một không gian nhỏ hẹp tương tự thang máy, khiến cho Lăng Hi bất đắc dĩ phải thúc dục đại ẩn nặc thuật, bao bọc hoàn toàn nàng và Dương Thiên Lôi lại, đứng cùng một chỗ với Thiên Diệp.
Thiên Diệp không hề có cảm giác!
Nàng ta nhẹ nhàng thở ra, chăm chú nhìn Lý Hàn Mai hôn mê ở trong òng.
Đồng dạng, Lăng Hi cũng cẩn thận đánh giá Lý Hàn Mai, vị tỷ muội trên Địa Cầu này...
- Chính là nàng sao?
- Ừ, là nàng.
- Nhục thể của ngươi còn chưa có tôi luyện, ngược lại giúp nàng tôi luyện, xem ra nàng ấy rất tốt?
Lăng Hi vô cùng đố kị truyền âm hỏi Dương Thiên Lôi.
- Ách... Dù sao cũng không tốt bằng Lăng muội muội. Giúp cô ấy tôi luyện cũng là bất đắc dĩ, chính là thủ hạ của yêu nghiệt này phá hủy hoàn toàn thân thể của cô ấy, không còn cách nào khác, ta chỉ có thể giúp cô ấy tôi luyện, bằng không cô ấy không sống được...
Dương Thiên Lôi nói.
- Pháo bảo kia là gì? Tựa hồ rất cường đại... Thanh đao của yêu nghiệt Thần Tộc này cũng rất mạnh...
Lăng Hi nhìn bộ dáng xấu hổ của Dương Thiên Lôi, không tiếp tục dây dưa ở vấn đề này nữa, ngược lại nói sang chuyện khác.
- Cửu Đỉnh! Pháp bảo trấn áp vạn vật thiên hạ, ẩn chứa thần thông pháp tắc chí cao vô thượng của thành viên tiên ban năm đó, đích xác rất mạnh. Thanh yêu đao yếu hơn rất nhiều kia là chí cao thần khí của điểu quốc này, cũng là pháp bảo trấn áp yêu nghiệt Thần Tộc này. Chỉ sợ đây cũng là chuyện tốt duy nhất mà thanh yêu đao tà ác này làm được.
Dương Thiên Lôi truyền âm giải thích nói.
- A! Hiện tại chế phục nàng ta không được sao? Vì sao phải chờ?
Lăng Hi hỏi. Đọc Truyện Online
- Ha ha... Lăng Hi, nàng bây giờ là tức phụ ăn no không biết lão công đói a... Sau này ngàn vạn lần nhớ kỹ, tiết kiệm năng lượng là yêu cầu hàng đầu, cho dù một chút ít năng lượng cũng phải tiết kiệm. Nếu như ta đã bày ra cái lưới này, tự nhiên là muốn nàng ta tự chui đầu vào, không lãng phí chút năng lượng nào. Hơn nữa... Đây không phải theo tới hang ổ của nàng ta sao? Nên vơ vét thì vơ vét, đáng chết thì giết, hiện tại chúng ta phải làm "phàm nhân", chỉ có bằng tâm "hóa phàm", mới có thể khôi phục tu vi, ta là như vậy, không biết nàng có khác biệt hay không...
Dương Thiên Lôi nói.
Trong lúc nói chuyện, "thang máy" cũng bắt đầu hạ nhanh xuống, ước chừng xuống được khoảng vài trăm thước, lại bắt đầu đi chếch sang một bên, tốc độ cực nhanh.
- Đến đáy biển! Còn là đến nơi sâu nhất trong đáy biển.
Lăng Hi truyền âm nói.
- Lăng Hi thân ái, nàng còn đang vận dụng năng lượng đó...
Dương Thiên Lôi có chút hết biết nói.
- Nha... Ta còn chưa thích ứng... Không cần...
Lăng Hi ngượng ngùng nói. Thúc dục thần niệm đích xác cần chút ít năng lượng, không nghĩ, ngay cả chút năng lượng ấy Dương Thiên Lôi cũng quan tâm. Mà Lăng Hi có lòng hiếu kỳ tương đối lớn làm sao nhịn được, nhất là thứ đồ vật kỳ quái này đang vận hành rất nhanh nhờ một loại năng lượng cấp thấp tới mức không thể tưởng tượng nổi tương tự lôi thuộc tính.
Hơn mười phút, khoảng chừng đi được cỡ mấy chục km, cửa "thang máy" mở ra, Dương Thiên Lôi và Lăng Hi theo sau Thiên Diệp xâm nhập "thủy tinh cung" dưới đáy biển.
Lúc này, Dương Thiên Lôi rốt cục hiểu được nguyên nhân vì sao hang ổ của Thần Hoàng tông lại thần bí như thế, đến hiện tại cũng không có người ngoài biến đến. Thủy tinh cung này hiển nhiên đã có lịch sử cực kỳ lâu, cho dù là "công nghệ cao" hiện tại cũng không thể làm được, bởi vì trong đó ẩn giấu trận pháp cực kỳ huyền ảo, trận pháp này cũng không phải yêu nghiệt Thần Tộc trước mắt có thể hoàn thành, đồng thời bốn phương tám hướng đều là thủy tinh cung, thêm vào trang bị "công nghệ cao", cả thủy tinh cung giống như một chiếc tàu ngầm cực lớn, lúc nào cũng có thể thay đổi vị trí dưới đáy biển.
- Tham kiến tông chủ!
- Tham kiến tông chủ!
Khi Thiên Diệp ôm Lý Hàn Mai xuất hiện ở thủy tinh cung, từng tiếng hét lớn vô cùng cung kính truyền đến, một đám đệ tử Thần Hoàng tông mang theo một tia kinh ngạc quỳ rạp xuống đất.
Khí tức của tông chủ, bọn hắn tự nhiên nhận ra, chỉ là bộ dáng của tông chủ, bọn hắn lại chưa từng có gặp qua, càng không nghĩ tới tông chủ lại là mỹ nhân tuyệt sắc bá mị như thế, càng không nghĩ tới tông chủ lại xuất hiện trước mặt bọn họ còn ôm một nữ nhân cũng rất xinh đẹp.
- Lập tức khởi động, đến nơi sâu nhất ở hải vực. Cách nước ta và Hoa Hạ càng xa càng tốt. Bất kỳ kẻ nào cũng không được quấy nhiễu ta.
- Dạ!
- Phù...
Khi Thiên Diệp ôm Lý Hàn Mai trở lại mật thất hạch tâm nhất của thủy tinh cung, thủy tinh cung đã bằng tốc độ kinh người bắt đầu vận chuyển, lát sau liền bắt đầu rất nhanh chạy đi, cho đến lúc này, Thiên Diệp mới thở phào một hơi dài, tựa hồ an tâm hơn rất nhiều.
- Đan Dương thần tôn... Hừ! Bổn công chúa thật muốn nhìn xem ngươi đối phó ta như thế nào! Một tháng thôi, chỉ cần thời gian một tháng... Hươu chết về tay ai vẫn còn chưa xác định đâu!
Thiên Diệp nhìn chằm chằm Lý Hàn Mai, tự nhủ nói.
← Ch. 949 | Ch. 951 → |