← Ch.959 | Ch.961 → |
- Tu... Tu...
Khi Ngưu lão dùng số đặc thù bấm gọi Dương Thiên Lôi thì Dương Thiên Lôi nhìn thấy dãy số hiện lên, nhíu nhíu mày, nhưng vẫn bấm nghe.
- Ngưu gia gia...
- Thiên Lôi, ta không nói nhiều được, bất kể như thế nào cháu cũng phải nhanh đi cứu giúp. Ta chuyển máy cho cháu nói chuyện với Hắc Long, biết được vị trí, lập tức chạy tới, nhờ cháu đấy!
Ngưu nói xong, trực tiếp bấm mấy phím trên trên điện thoại di động.
- Uy... Dương Thiên Lôi hả... Là tôi... Nhờ anh giúp, máy bay gặp trục trặc, tiểu thư Liễu gia, Liễu Diệc Nhi gặp nguy hiểm đến tính mạng, nàng là nhân vật trọng yếu của Hoa Hạ...
- Thiên Lôi? Thiên Lôi?
Sau khi Liễu Diệc Nhi bấm gọi vài lần không được, lúc này chợt nghe Hắc Long kêu tên của Dương Thiên Lôi, Liễu Diệc Nhi tức thì mở to hai mắt nhìn, lớn tiếng hô vào điện thoại, trực tiếp vươn bàn tay nhỏ bé đoạt lấy điện thoại của Hắc Long.
Hắc Long hơi kinh hãi, nhưng không có ngăn cản Liễu Diệc Nhi.
- Thiên Lôi...
Liễu Diệc Nhi lập tức chảy nước mắt, nhưng trong khoảnh khắc không biết phải nói cái gì.
- Đừng sợ!
Vốn Dương Thiên Lôi đã bị thanh âm lo lắng của Ngưu lão làm cho mờ mịt, tiếp đó lại bị thanh âm của Hắc Long làm cho cảm thấy bất an, nhưng khi nghe thấy máy bay của Liễu Diệc Nhi Liễu gia gặp sự cố, tức thì lông tóc cả người dựng lên, ngay sau đó nghe được thanh âm của Liễu Diệc Nhi, trong phút chốc, Dương Thiên Lôi lập tức gia tăng tốc độ, đồng thời nhìn vị trí hiển thị trên màn hình di dộng, trầm giọng nói với Liễu Diệc Nhi:
- Đừng cúp điện thoại, tôi lập tức tới.
- Lăng muội, mượn pháp lực dùng một chút. Liễu Diệc Nhi đã xảy ra chuyện!
- Ừ!
"Oanh!"
Vào nháy mắt Lăng Hi đưa bàn tay cho Dương Thiên Lôi, một tiếng nổ vang lên, lập tức ngoài thân năm người nổ tung, một vòng sáng rực rỡ tức thì ngưng tụ thành một đạo kết giới vô cùng cường hãn. Cùng lúc đó, thần niệm của Dương Thiên Lôi trực tiếp dọc theo cơ thể, bằng tốc độ nhanh nhất bắt giữ khí tức của Liễu Diệc Nhi và Hắc Long. Mặc dù vị trí hiện rõ trên màn hình, nhưng mà dựa theo nó sẽ trì hoãn thời gian, nhất là khi Dương Thiên Lôi di động tốc độ cao, chỉ sợ căn bản không nhận được tín hiệu. Cho nên, Dương Thiên Lôi không chút do dự phóng ra cảm giác của mình.
Vèo...
Làm cho Lý Hàn Mai Tống Hiểu Phân cùng Trương Nhã Tĩnh vô cùng kinh ngạc chính là, trong nháy mắt này, con mắt của các nàng giống như mù đi, cảnh vật chung quanh không nhìn thấy mảy may, tuy rằng có bảo hộ của Dương Thiên Lôi làm cho cơ thể của các nàng không cảm giác được gì, nhưng các nàng lại biết, tốc độ hiện tại khẳng định lên tới mức không thể tưởng tượng nổi.
Xẹt...
Trong nháy mắt, chỉ là trong nháy mắt, Dương Thiên Lôi dẫn theo mọi người giống như xuyên qua không gian, liền vượt qua mấy ngàn kilomet, khi xuất hiện trở lại, đã đi tới phía trước máy bay đang lung la lung lay, rung giật kịch liệt.
- Phù...
Dương Thiên Lôi thở phào một cái thở phào một cái, sau khi nhìn thấy tín hiệu di động khôi phục, mới nói vào di động:
- An toàn rồi, đừng lo lắng, tôi ở bên ngoài máy bay, cô đừng lên tiếng, tôi sẽ nghĩ biện pháp ổn định máy bay.
Nghe lời nói từ trong điện thoại truyền đến, khuôn mặt nhỏ nhắn còn vương nước mắt của Liễu Diệc Nhi, cũng chỉ là kêu lên hai chữ "Thiên Lôi" rồi "ừ" một tiếng mà thôi, nhưng mà... Chỉ vài giây đồng hồ, Dương Thiên Lôi trong điện thoại, không ngờ đã tới rồi. An toàn rồi!
Mặc dù Liễu Diệc Nhi biết Dương Thiên Lôi có thể bay, hơn nữa tốc độ rất nhanh, hơn xa so với máy bay, tuy nhiên... Tốc độ như vậy, vẫn làm cho Liễu Diệc Nhi kinh hỉ, vui mừng, cảm động, kích động.
Nàng có thể nghe ra được thanh âm khẩn trương của Dương Thiên Lôi.
Hắn khẩn trương vì mình!
Nguyên bản Liễu Diệc Nhi ngồi bên cửa sổ, khuôn mặt nhỏ nhắn dán vào phía trên, chỉ có điều làm sao có thể nhìn thấy thân ảnh của Dương Thiên Lôi?
Vào nháy mắt Dương Thiên Lôi đến, đã sớm che chắn toàn bộ khí tức của năm người bọn hắn, đừng nói Liễu Diệc Nhi với mắt thường không thể nhìn thấy, kể cả hết thảy dụng cụ dò xét của máy bay cũng không cảm ứng được.
Sự việc xảy ra bất ngờ, cứu đám người Liễu Diệc Nhi là nhất định, nhưng Dương Thiên Lôi đương nhiên không thể trực tiếp phá vỡ máy bay để cứu Liễu Diệc Nhi và Hắc Long ra, đó thật sự là quá khoa trương, trừ phi Dương Thiên Lôi không hề có chút lòng thương hại nào, để cho tất cả mọi người trong máy bay rớt chết, bằng không, hắn sẽ trở thành "superman", "người ngoài hành tinh" đủ các loại hình tượng, bị cả thế giới biết đến.
Trong lúc nói chuyện Dương Thiên Lôi đồng thời phát ra một đạo pháp thuật, trực tiếp ổn định phi cơ đang lắc lư, cùng lúc đó, thần niệm ngay tức khắc dung nhập vào trong máy bay. Dương Thiên Lôi trải qua huấn luyện ở căn cứ đặc huấn, đối với nguyên lý, cấu tạo của máy bay tự nhiên vô cùng rõ ràng, đừng nói máy bay hàng không dân dụng bình thường này, kể cả là máy bay chiến đấu xuất hiện trục trặc, xảy ra trước mặt Dương Thiên Lôi, hắn cũng có thể nhanh chóng tìm được nguyên nhân.
- A?
Khi trong đầu Dương Thiên Lôi hiện vô cùng rõ ràng tình huống vận chuyển cùng với cấu tạo, linh kiện tinh vi của cả máy bay, đột nhiên thần sắc của hắn biến đổi, nhìn về phía Lăng Hi.
- Làm sao có thể như vậy?
- Làm sao vậy?
Tuy rằng Lăng Hi cũng cảm ứng được tình trạng của máy bay, nhưng mà nàng đối với đồ chơi này hoàn toàn không hiểu, đương nhiên không biết tại sao Dương Thiên Lôi lại kinh ngạc.
- Không có khả năng... Vì sao lại như thế được?
Dương Thiên Lôi nói.
- Vì sao?
Lý Hàn Mai đồng dạng trải qua đặc huấn nhịn không được hỏi:
- Là trục trặc gì vậy?
- Hệ thống động lực cùng toàn bộ linh kiện dự phòng của hệ thống động lực đã bị vỡ. Làm sao có thể đồng loạt bị hư chứ? Rất kỳ quái...
Dương Thiên Lôi cau mày nói.
Nghe thấy lời nói của Dương Thiên Lôi, Lý Hàn Mai cũng nhíu mày, máy bay hành khách hiện tại cơ bản đều là song hệ thống động lực hoặc là nhiều hệ thống động lực, chỉ cần một hệ thống động lực xảy ra vấn đề đã là rất ít thấy, dù sao đây là bộ vị trung tâm của máy bay, mỗi lần phi hành đều đã kiểm tra, làm sao có thể toàn bộ hai hệ thống động lực đều bị hư? Hơn nữa còn là linh kiện bị vỡ theo như lời nói của Dương Thiên Lôi.
Điều này càng không có khả năng.
- Trước ổn định lại rồi lại nhìn xem.
Dương Thiên Lôi không hiểu nổi, chỉ có thể dùng pháp lực tu phục một hệ thống động lực bên trong. Bất quá, cũng không phải là chữa trị hoàn toàn, mà chỉ là ổn định. Chỉ cần làm cho máy bay có thể phi hành là được rồi. Bằng không, nếu làm quá rõ ràng, đối với nhân viên tổ máy mà nói, thật sự là gặp quỷ.
Khi máy bay đột nhiên bình ổn, hơn nữa khôi phục điều khiển, nhân viên phi hành đoàn không kịp hoan hô, liền lập tức truyền tin xuống mặt đất, lựa chọn điểm đáp gần nhất, khẩn cấp hạ xuống. Đồng thời nhân viên đội bay cũng bắt đầu trấn an các hành khách còn đang hoảng sợ.
Mà lúc này đây, Dương Thiên Lôi một lần nữa dùng thần niệm kiểm tra mọi người trong máy bay, chỉ có điều, cũng không phát hiện ra bất cứ dị thường nào.
- Chẳng lẽ chỉ là trùng hợp? Có khả năng này sao?
Dương Thiên Lôi nói với Lý Hàn Mai.
- Rất khó!
- Làm sao có thể? Đại La Kim Tiên... Làm sao có thể?
Ngay khi Dương Thiên Lôi đang vò đầu bứt tai thì một thanh âm ở dưới đáy biển khơi, trong một khe hẹp dài, sâu thẳm đen kịt, tràn ngập hoảng sợ nói.
Lòng biển đen kịt này cũng không có phát ra khí tức gì, dù cho cảm giác lực của Dương Thiên Lôi giờ phút này đã lan tràn mấy nghìn dặm, cũng căn bản không cảm ứng được gì, giống như bị một đạo kết giới phong ấn thần kỳ, vô thanh vô tức, không thể bị tìm ra.
Nếu như là đám người Lục Áp hoặc là Hồng Quân lão tổ tự nhiên biết đây là nơi nào.
Một "long nhãn" trong tám tám sáu mươi tư phương vị của khởi nguyên long mạch rải rác trên Địa Cầu.
Mà người phát ra thanh âm hoảng sợ kia không phải ai khác, chính là đệ nhất cao thủ yêu nghiệt Thần Tộc bị phong ấn trong khởi nguyên long mạch - Phụ Thần!
Giờ phút này, tuy rằng Phụ Thần Thần Tộc đã sống lại, nhưng muốn đột phá đột phá đạt được tự do chân chính còn cần tích lũy một đoạn thời gian, nó chỉ là thần trí sống lại, tỉnh táo lại mà thôi, năng lượng vốn có, cơ bản bằng không, nếu không phải Lục Áp tự bạo thần cách ngược lại thành toàn cho hắn thì cần thời gian càng lâu, hắn căn bản cũng không có khả năng tạo thành trục trặc cho máy bay này, khiến cho nữ tử ẩn chứa năng lượng cửu âm tuyệt mạch trên máy bay rơi xuống.
Tám tám sáu mươi tư long nhãn, chỉ cần làm cho máy bay rơi xuống biển, đồng thời hút nữ tử mang thân mang cửu âm tuyệt mạch cùng một số nhân loại cường hãn vào trong long nhãn, nó liền có thể thu được một ít lực lượng.
Nhưng mà khiến nó không nghĩ tới chính là, bản thân vừa mới hao phí một chút năng lượng tích cóp được, phá hủy linh kiện trọng yếu nhất của loại đồ vật không biết tên bay trên trời kia, khi mà chuẩn thu hoạch thì bỗng nhiên thần niệm do thám được nữ tử thân mang cửu âm tuyệt mạch kia đang cầm một cái đồ vật gì đó áp lên tai nói chuyện, bên trong còn truyền ra thanh âm, tiếp theo đổi thành một nữ tử khác nói chuyện làm cho nó có chút cảm giác quen thuộc.
Phụ Thần Thần Tộc rất kinh ngạc, cho rằng di động là một loại pháp bảo kỳ lạ nó chưa từng thấy qua, nó vốn cẩn thận, tự nhiên tạm thời thu liễm khí tức của mình, sau phút chốc, nó hoảng sợ cảm ứng được một cỗ thần niệm cường hãn, nguyên bản không thể xuất hiện ở Địa Cầu, rất nhanh mà đến.
Mà hiện tại, khí tức cảnh giới Đại La Kim Tiên kia, nó há không cảm ứng được?
Làm sao có thể không kinh ngạc đây?
Nếu như lúc này nó ở trạng thái đỉnh phong, tự nhiên không e ngại Đại La Kim Tiên, nhưng mà nó còn bị vây trong khởi nguyên long mạch, năng lượng có được ít đến thương cảm, nếu như lúc này bị phát hiện, chỉ sợ thời gian nó ở trong khởi nguyên long mạch này sẽ trở nên càng thêm lâu dài.
Nếu như có thân thể, yêu nghiệt này khẳng định đã đổ mồ hôi lạnh, may mà cẩn thận sợ bóng sợ gió, lúc này đối phương muốn tìm ra nó, hiển nhiên rất không có khả năng.
Phong ấn của khởi nguyên long mạch che chắn hết thảy khí tức, trong thời gian trăm năm kể từ khi nó thức tỉnh, đã lĩnh ngộ được trận pháp do tứ loại huyền khí và khởi nguyên long mạch ngưng tụ thành, miễn cưỡng có thể phóng xuất ra thần niệm cùng pháp lực của mình thông qua long nhãn mà thôi.
- Cảm tạ Thánh A La!
- Cảm tạ thương đế.
- Cảm tạ ông trời.
Quần đảo Hawaii, miền nhiệt đới, khí hậu lại ôn hòa, là một trong những địa điểm được khách du lịch trên thế giới ghé thăm nhiều nhất, may mắn có được phong cảnh mỹ lệ, bãi biển mê người. Tuy rằng thuộc về M quốc, nhưng vị trí cơ hồ năm giữa M quốc và Hoa Hạ, đây là nơi máy bay trục trặc cách gần nhất. Khi máy bay an toàn đáp xuống sân bay Hawaii, trong nháy mắt, hành khách cả khoang cùng nhân viên phi hành đoàn đều nhốn nháo.
Đồng loạt cảm tạ thượng đế, cảm tạ chúa, cảm tạ ông trời, đây tuyệt đối là sống sót sau tai nạn.
Không ai nghĩ đến trải qua nguy hiểm như vậy lại vẫn có thể còn sống sót. Mọi người của phi hành đoàn cũng không thể tưởng được.
Cho tới giờ khắc này, dụng cụ giám sát vẫn liên tục chớp đỏ.
Giải thích duy nhất đó là thượng đế phù hộ.
Chỉ có Liễu Diệc Nhi cùng Hắc Long là biết, người nên cảm tạ là Dương Thiên Lôi. Thủ hạ của Hắc Long cũng mơ hồ đoán được, Lý tỷ cũng loáng thoáng biết một chút.
← Ch. 959 | Ch. 961 → |