← Ch.147 | Ch.149 → |
Hay là Thập Tam gia nói chơi? Hình như không phải, Thập Tam gia chưa bao giờ nói giỡn, hắn mà nói giỡn thì trên cơ bản là động sát tâm.
Không phải đâu, hắn muốn giết chúng ta?
Trong nhất thời một ý niệm xuất hiện trong đầu những người này, theo bản năng đều giữ một khoảng cách với Diệp Lãng và Thập Tam, đương nhiên, chủ yếu vẫn là Lãnh Huyết Thập Tam!
Bất quá cũng vì vậy mà làm bọn họ có vài phần kính nể Diệp Lãng, không còn dùng ánh mắt nhìn thí nghiệm phẩm nữa mà còn có một ít thứ khác...
"Không hiểu sao ngươi lại thích xem phòng thí nghiệm của ta nữa, ngươi có hiểu gì ở trong đó không?" Lãnh Huyết Thập Tam có chút hoài nghi, bất quá rất nhanh liền nói tiếp: "Quên đi, ngươi muốn xem thì cứ xem, ta còn có rất nhiều sách ở trong đó, ngươi cũng có thể xem, nhưng không được phá hỏng đấy!"
"Còn có sách à, vậy thì tốt! Về phần ta hiểu hay không, ta nói cho ngươi biết một bí mật, người bình thường ta không nói cho đâu, kỳ thật ta là một luyện kim thiên tài!" Diệp Lãng nhỏ giọng nói, một bộ thần bí không cho người biết, bất quá tất cả những người gần đó đều có thể nghe được, hơn nữa rất rõ ràng...
Có điều không ai đi tin lời của Diệp Lãng, cảm thấy hắn đang thổi phồng mà thôi!
"Tốt lắm tốt lắm, luyện kim thiên tài à, ngươi cứ thành thành thật thật đi nghiên cứu luyện kim thuật đi, ta còn việc khác! Người tới, dẫn hắn vào phòng thí nghiệm của ta, trông hắn cho ta, đừng để hắn phá đồ của ta." Lãnh Huyết Thập Tam phất phất tay, tựa hồ có điểm không kiên nhẫn bảo người dẫn Diệp Lãng đến phòng thí nghiệm của hắn, còn chính bản thân hắn thì phải gặp những người khác, nói chuyện về nhiệm vụ lần này đã.
Đương nhiên, hắn có thể để Diệp Lãng, để hạ nhân đi vào phòng thí nghiệm thì rõ ràng đây không phải là phòng thí nghiệm quan trọng gì, là một cái phòng thí nghiệm thực thứ yếu.
Tất cả mọi người trong Lãnh Huyết Tổ đều biết, Lãnh Huyết Thập Tam có 3 phòng thí nghiệm, một là có thể cho phép những người tạp vụ vân vân vào, ở trong còn có một ít sách vở, tài liệu không quan trọng lắm, cũng là phòng Diệp Lãng đang đi vào.
Hai là của riêng hắn và trợ thủ cùng một vài luyện kim cao thủ có thể đi vào, những thứ ở trong đó hiển nhiên thuộc loại trọng yếu rồi.
Phòng thứ 3 thuộc loại tuyệt mật, chỉ có một mình hắn được phép đi vào, đương nhiên thứ ở trong đó cũng là tuyệt mật. Không ai biết ở trong đó có cái gì, cũng không ai biết hắn ở trong đó làm gì.
Bây giờ Diệp Lãng chỉ có thể đi vào cái thứ nhất, ừ, ít ra dưới sự cho phép của Lãnh Huyết Thập Tam là như vậy, còn việc rốt cuộc Diệp Lãng có cần sự cho phép hay không thì phải xem hắn có thích không đã.
Cứ như vậy, Diệp Lãng đi theo một thành viên của Lãnh Huyết Tổ, đi vào một viện tử bề ngoài thực bình thường, sau khi đi vào cũng thấy bài trí ở trong thực bình thường, tương đối mà nói, rất bình thường.
Người bình thường nhìn thấy, tuyệt đối sẽ không cảm thấy có vấn đề gì, mà Diệp Lãng lại cảm thấy có vấn đề. Nói nhảm, không phải nói ở đây là phòng thí nghiệm sao, vậy tối thiểu cũng phải có bộ dáng của một cái phòng thí nghiệm chứ.
"Xin hỏi, có phải ngươi đi nhầm đường rồi không?" Diệp Lãng rất có lễ phép hỏi.
"Không phải, chính là nơi này." Tổ viên kia đáp, mà hắn không nói tiếp, chỉ lộ ra một nụ cười thần bí, tựa hồ muốn xem trò hay của Diệp Lãng vậy.
Muốn xem trò gì? Đương nhiên là muốn nhìn vẻ mê hoặc, tìm không thấy phòng thí nghiệm ở đâu của Diệp Lãng chứ còn gì nữa.
Nhưng mà hắn lại thất vọng rồi!
"Nếu đúng vậy có nghĩa là còn che dấu? Kỳ quái, trong nhà các ngươi còn phải đi che dấu? Chẳng lẽ sợ người ta xông vào? Cho dù có người xông vào thì có che dấu lại cũng có ích lợi gì đâu?" Diệp Lãng có điểm khó hiểu hỏi, mà đồng thời cũng tìm ra được cửa vào phòng thí nghiệm. Hắn vuốt vách tường, nhắm mắt lại, tựa như cảm thụ cái gì đấy.
Điều này làm cho tổ viên kia có điểm giật mình, chẳng lẽ tiểu tử này thật sự là luyện kim thiên tài, nếu không sao có thể tìm được cánh cửa bí ẩn như vậy, thứ này là đích thân Thập Tam gia làm, nếu hắn không nói thì không ai có thể tìm ra.
"Không sai, trận pháp phòng ngự rất tốt, cách âm an toàn, là một phòng ngự trận pháp thích hợp cho phòng thí nghiệm nhất." Diệp Lãng cảm giác được phòng thí nghiệm bí ẩn kia dùng trận pháp gì, lấy năng lực của hắn có thể cảm giác rất rõ ràng kết cấu của loại luyện kim trận này, cũng suy tính ra được hiệu quả của nó.
Chẳng qua, người khác lại cảm thấy điều này quả thật quá thần kỳ, cảm thấy Diệp Lãng đang thổi phồng mà thôi, ít nhất, tổ viên này cho là như vậy.
Hóa ra là mèo mù vớ cá rán, vận khí tốt mà thôi, nếu không sao lại đặt tay trên tường chứ không phải là trên cửa hay cơ quan?
Phòng ngự trận? Đương nhiên là phòng ngự trận, một cái phòng thí nghiệm không dùng phòng ngự trận pháp chẳng lẽ lại đi dùng công kích trận pháp sao?
Trong phòng ở của mình Diệp Lãng cũng làm ra một ít luyện kim trận, gia cố phòng ở chắc chắn như thành lũy vậy, có điều luyện kim trận của hắn lại rất bí ẩn, không ai có thể nhìn ra được, chỉ vẻn vẹn xem như một phòng ở thực bình thường mà thôi.
Mãi đến sau này có người dỡ phòng mới phát hiện ra căn phòng này dỡ kiểu gì cũng không được.
"Đi từ đây vào." Tổ viên có chút cao ngạo, tựa hồ khinh thường Diệp Lãng, mở cửa khẩu ra, dẫn Diệp Lãng đi vào.
Diệp Lãng cũng không chú ý đến biểu tình của tổ viên, từ trước đến nay hắn vẫn không đi chú ý, cứ như vậy mà theo tổ viên kia vào trong, nhìn bố cục và bài trí ở trong. Diệp Lãng nhìn thấy cái phòng thí nghiệm cơ hồ là cần cái gì cũng có, có thể so với hoàng gia phòng thí nghiệm, đương nhiên, so với phòng thí nghiệm của riêng hắn thì kém hơn rất nhiều, phỏng chừng khắp đại lục này cũng không thể tìm ra một cái phòng thí nghiệm tốt hơn của Diệp Lãng. Bởi ai mà có một nguồn tài chính khổng lồ duy trì như Diệp Lãng, hơn nữa hoàn toàn không sợ lãng phí, liều mạng quăng tiền.
Nói đến chuyện này, phòng thí nghiệm tất nhiên ở ngay chỗ ở của DIệp Lãng, cũng là nơi rất nhiều người muốn đoạt được, bức thiết nhất là Triệu Nhã Nhu và đám hoàng gia luyện kim thuật sĩ kia, bọn họ luôn luôn tìm cách tìm ra phòng thí nghiệm của Diệp Lãng.
Bọn họ tin rằng phòng thí nghiệm của Diệp Lãng nhất định có tồn tại, tuy chưa ai gặp qua nó. Nhưng từ lịch sử bại gia của Diệp Lãng có thể thấy nhất định hắn đã kiến tạo ra một cái phòng thí nghiệm.
Cho dù không có cái này mà Diệp Lãng lại chưa từng nghiên cứu trước mặt người khác lại có thể lấy ra rất nhiều thứ luyện kim vật phẩm cổ quái như vậy là có thể biết, nhất định hắn có một phòng thí nghiệm bí ẩn.
Bọn họ đang tìm, nhưng lại tìm không ra, tìm toàn bộ viện tử cũng không mò ra được dấu vết gì.
Lúc này, tại Hoàng Thành của Tường Không Đế Quốc, trong Diệp gia viện tử có một đám người đang tìm tìm kiếm kiếm, đây là chuyện mà ngày nào bọn họ cũng tiến hành.
Trong đó có một cố gái là đầu lĩnh của đám người này, chỉ thấy nàng cau mày: "Diệp Lãng, rốt cuộc ngươi dấu phòng thí nghiệm ở đâu? Ở chỗ khác? Không có khả năng, tuy ngươi thường xuyên ra ngoài nhưng thời gian ở nhà phải nhiều hơn thời gian ra ngoài rất nhiều, mà thời gian ngươi ở ngoài đều có bản ghi chép cả, chỉ có ở nhà là không có thôi.
"Nhất định là ở trong này! Các ngươi tìm nhanh lên!"
← Ch. 147 | Ch. 149 → |