← Ch.466 | Ch.468 → |
"Công công."
Lúc này Lý phu nhân chỉ có thể đi cầu trợ công công bà bà của nàng, cũng chính là đương đại gia chủ - Lý Hùng Lý Đại nguyên soái.
"Ý, đại ca, tiếng ngươi ca rất hay, tiếp tục ca a!" Nghe tiếng chạy tới, Lý Bác thấy đại ca mình tiếp thụ gia pháp, không những không khuyên can đồng tình, ngược lại có điểm vui sướng khi người gặp họa.
Bởi vậy có thể nhìn ra quan hệ của hai huynh đệ cũng không hài hòa.
Có thể hài hòa sao? Hai người họ đã sớm vì chuyện quyền thừa kế mà cãi nhau rất nhiều lần, tuy vị trí Lý gia chưởng môn nhân còn chưa truyền cho phụ thân hắn nhưng bọn hắn đã cướp đoạt trước một bước rồi.
Mà sở dĩ Lý Nguyệt có được Thiên Cơ Giáp cũng vì hai huynh đệ bọn hắn, hai người cướp đoạt Thiên Cơ Giáp rất làu, cuối cùng Lý Hùng rõ ràng đưa cho Lý Nguyệt, làm bọn họ ngậm miệng lại.
"Cút, ta đây là ca sao? Đệ đệ, ngươi nhanh đi van cầu phụ thân cho hắn buông tha ta đi, ta biết sai rồi!" Lúc này Lý Ngạn gặp ai cũng phải cầu tình một chút, cho dù là đệ đệ vẫn đối nghịch với hắn.
Vốn Lý Bác không muốn cầu tình nhưng khi hắn thấy thảm trạng của Lý Ngạn, thật sự rất khùng bố. Hắn còn tưởng cha hắn chỉ trùng phạt một chút, bây giờ thoạt nhìn không giống vậy.
Nếu tiếp tục như thế thì rất có thể Lý Ngạn sẽ bị đánh chết, đánh chết cũng là thân huynh đệ, những lời này nói rất đúng, Lý Bác thấy Lý Ngạn như vậy, tâm cũng không nỡ, bắt đầu cầu tình cùng Lý Thiên Quân.
Có điều Lý Thiên Quân vẫn không để ý, tiếp tục sai người chấp hành gia pháp.
Lý Bác có điểm nóng nảy, trong tình thế cấp bách, hắn nhớ đến muội muội Lý Nguyệt của mình, muội muội này của mình luôn luôn rất biết điều, rất được phụ nhân thương yêu, lời của nàng hẳn có một ít tác dụng.
Lúc này Lý Nguyệt cũng đã trở lại.
Vốn Lý Bác đang định đi tìm Lý Nguyệt, bất quá Lý Nguyệt lại tự mình đến bởi thanh âm của Lý Ngạn làm nàng không thể không lại đây, nàng cũng muốn biết rốt cuộc có chuyện gì xảy ra.
"Phụ thân đại nhân, xin dừng tay a, cứ như vậy đại ca sẽ hỏng mất, cho dù hắn có sai gì đi nữa cũng đã dù rồi!" Lý Nguyệt ngõ ràng cầu tình cùng Lý Thiên Quân.
"Đó là ngươi không biết lỗi của hắn lớn cỡ nào, tiếp tục đánh!" Lý Thiên Quân tỏ vẻ coi nhẹ sự cầu tình của Lý Nguyệt.
"A... A..."
"Dừng tay hết cho ta!" Một tiếng hét to làm gia pháp phải dừng lại, trong cái Lý gia này, ngoài Lý Thiên Quân có thể ngăn cản gia pháp này ra cũng chỉ còn một người - gia chủ Lý Hùng.
"Phụ thân đại nhân."
"Gia gia."
Lý Thiên Quân cùng đám người Lý Nguyệt hô, mà này cũng càng thêm khăng định thân phận người đến, chính là Lý Đại nguyên soái!
"Gia gia... Lý Ngạn suy yếu hô, hai mắt nhìn Lý Đại nguyên soái rất đáng thương, giống như đang tố cáo hành vi bạo lực của phụ thân mình.
"Thiên Quân, rốt cuộc đây là chuyện gì, vì sao ngươi phải làm như vậy?" Nhìn tôn nhi đáng thương của mình, Lý Đại nguyên soái có điểm phát hỏa, cho dù làm sai cái gì cũng không đến mức như vậy chứ.
Theo tâm lý này của Lý Đại nguyên soái có thể nhìn ra hắn cũng có chút cưng chiu Lý Ngạn nên mới làm Lý Ngạn kiêu ngạo như thế.
Cũng khó trách Lý Đại nguyên soái sẽ như vậy, nói thế nào đi nữa Lý Ngạn cũng là cháu ruột của đứa con cả mình, vị trí của mình là muốn truyền cho hắn.
"Vì cái gì, cái này phải hỏi hảo tôn nhi của người làm chuyện gì ấy!" Lý Thiên Quân hừ lạnh nói, hiện tại hắn đã thoát ly khỏi cái tuổi bị phụ thân quản giáo, đã là phụ thân của người khác rồi, tất nhiên không phải cái gì cũng nghe theo Lý Đại nguyên soái, cho dù Lý Đại nguyên soái khó chịu thì hắn cũng có quyền lợi quản giáo Lý Ngạn.
"Rốt cuộc hắn làm sai cái gì?" Lý Đại nguyên soái tỉnh táo lại hỏi, hắn cũng rất hiểu biết con mình, nếu không phải đến tình trạng thật sự không thể tha thứ thì cũng sẽ không như vậy.
"Cái gì cũng sai cả, hắn không biết tôn kính người khác, ỷ thế hiếp người, thử xem hắn đã làm chuyện gì đi, thật sự là không nhìn không biết, nhìn một cái dọa ta sợ!" Lý Thiên Quân đưa phần báo cáo trên bàn cho Lý Đại nguyên soái.
Phần báo cáo này chính là hành vi trong khoảng thời gian này của Lý Ngạn, mà nó cũng là một loại chất xúc tác bạo mở tâm vốn đang phần nộ của hắn.
Sau khi trở về, vốn Lý Thiên Quân cũng chỉ muốn cấp Lý Ngạn một chút giáo huấn, sau đó làm cho hắn bế môn tự hối, đống thời cũng phái người thuận tiện tra xét xem đến tột cùng Lý Ngạn đã làm gì mà kinh động đến Triệu Nhã Nhu.
Theo lý thuyết Lý Ngạn trọng mở Phong Hoa Tuyết Nguyệt Lâu cũng không phải một hai ngày, phải bão nổi thì đã sớm bão nổi rồi, sao lại đợi đến tận bây giờ, nhất định là đã xảy ra chuyện gì mới biến thành như vậy.
Mà khi Lý Thiên Quân thu được phần báo cáo này thì càng như lừa cháy đổ thêm dầu, làm hắn phẫn nộ đến cực điểm, bắt đầu tăng gấp bội lại gấp bội gia pháp.
"Không sai, không sai, Lý gia chúng ta lại xuất hiện nhân tài như vậy, cường đoạt dân nữ, ức hiếp nam lành, lũng đoạn thị trường, còn bức con gái nhà lành làm kỹ nữ, lại làm được hợp tình hợp lý như vậy! Ta là biết các ngươi có một ít tác phong ăn chơi trác táng nhưng không ngờ lại nghiêm trọng đến vậy." Khi Lý Đại nguyên soái nhìn thấy phần báo cáo này cũng rất sinh khí
Lý Ngạn biết mình cũng bị buông tha cho, chỉ có thể xin giúp đỡ từ mẫu thân và muội muội ở bên cạnh...
"Cho dù là vậy thì đánh hắn thành như thế cũng đã dù rồi, hắn cũng biết sai lầm rồi, Ngạn nhi mau nhận lỗi với gia gia đi!" Lý phu nhân nhìn thấy ánh mắt cầu tình của đứa con lập tức nói.
"Ta sai rồi, ta biết sai rồi, gia gia, phụ thân, ta biết sai rồi, ta thề không có lần sau, ta nhất định sẽ sửa đổi..."Lý Ngạn lập tức hô, mặc dù có điểm yếu yếu...
Tình huống thê thảm như vậy nếu Lý Ngạn không luyện qua võ công thì tin rằng đã sớm hôn mê, mà lúc này hắn thà mình đã hôn mê còn hơn tiếp tục chịu khố.
"Ngươi đã biết mình sai rồi thì bế môn sám hối ba tháng, Thiên Quản, ta thấy như vậy là được rồi." Lý Đại nguyên soái vẫn có điểm không đành lòng, cảm thấy trùng phạt đã dù rồi.
"Được hay không thì phải xem chính hắn, tự ngươi nói đi, ngươi sai ở đâu?" Lý Thiên Quân tựa hồ còn chưa đánh xong, bất quá cũng cho Lý Ngạn một cơ hội, chỉ cần Lý Ngạn có thể nhận rõ lỗi của mình thì dừng ở đây vậy.
"Ta không nên ức hiếp người khác... Không nên đần độn chất vấn Nữ Hoàng như vậy, không nên vô lễ với các đại thần..." Lý Ngạn bắt đầu tự thuật lỗi của mình, mà lần tự thuật này mất không ít thời gian, làm cho ngay cả Lý phu nhân cũng cảm thấy con mình đúng là sai rồi.
Mà khi mọi người nghe thấy Lý Ngạn nói mình chất vấn Triệu Nhã Nhu thì tâm lạnh ngắt, đối với bất cứ ai ở đây thì Triệu Nhã Nhu là khùng bố tồn tại, bọn họ đều tự thể nghiệm
Chất vấn nàng? Ngươi còn sống cũng đã là rất may mắn rồi!
← Ch. 466 | Ch. 468 → |