← Ch.445 | Ch.447 → |
Từ xưa đến nay, vì có Hải Tư Lam làm chỗ dựa, Vi Miểu đi đến đâu cũng được người ta truy phủng. Dần dần hắn quên mất ba điều mà sư phụ đã dặn! Thậm chí đả kích nhận được ở Tinh Lam Công Quốc cũng không khiến hắn thực sự tỉnh ngộ.
Nhưng đúng lúc này, đứng bên cạnh Lăng Phong hắn lại đột nhiên thức tỉnh. Trái tim dần dần trở nên yên lặng, thái độ quan sát ngoại vật cũng không còn cao ngạo nữa. Một cách vô thức, niệm thức hắn phát sinh biến hóa kì diệu, cuồn cuộn dũng xuất như trường giang đại hà trùng thứ thức hải.
Lăng Phong kinh ngạc liếc nhìn hắn: có vẻ như Vi Miểu đã có dấu hiệu đột phá cao cấp thuật luyện sư. Nếu như tích lũy thêm thậm chí có thể tiến nhập chí cấp, đuổi kịp sư phụ hắn.
Có thể đột phá trong hoàn cảnh này thiên phú đúng là bất phàm. Trong những thuật luyện sư mà hắn từng gặp trừ Mộc Vũ Sương ra Vi Miểu cũng có thể coi là mạnh nhất! Hoàng Phủ Vân, Bản Hách không thể nào bằng được.
Trên thực tế, nếu như không phải Vi Miểu có thiên phú siêu phàm, Hải Tư Lam sao lại thu nhận hắn làm đồ đệ? Với thiên phú của đồ đệ, Hải Tư Lam vô cùng hài lòng nhưng tâm linh cao ngạo của hắn lại khiến ông đau đầu vô cùng. Hải Tư Lam biết nếu như không trầm định tâm tư thì không thể đạt được thành tựu lớn. Điều này đã được ông kiểm nghiệm bằng chính bản thân mình nên ông cũng lo lắng không biết nên điểm hóa cho đệ tử bảo bối như thế nào.
Nếu như thấy Vi Miểu vì Lăng Phong mà biến hóa có lẽ ông sẽ cảm động vô cùng đồng thời càng thêm cảm kích Lăng Phong.
Viu! Viu!
Hằng Trùng đột nhiên rống lên một tiếng, đao linh bay thẳng lên không trung, không ngừng toàn chuyển. Từng khối phong nhãn kích đụng bất định, một chút vụn băng tinh ẩn hiện trong đó.
Dần dần, phong nhãn dính vào bề mặt đao linh, như những con mắt thẳng tắp, quỷ dị vô cùng.
Lăng Phong trong lòng nhất động: tinh kĩ sồ hình?
Hắn không ngờ Hằng Trùng vừa dị biến hoàn thành đã có thể cảm ngộ tinh kĩ sâu được đến vậy, nhất cử tiến hóa ra sồ hình tinh kĩ! Người thường từ thánh vực đến linh cấp là một con đường rất dài, không thể hoàn thành trong một sớm một chiều được.
Nhưng Hằng Trùng thì không như vậy, hắn đã bị nhốt ở thánh vực cảnh dưới một thời gian dài, bản thân tích lũy rất nhiều cảm ngộ. Nếu như một ngày dị biến thành công sẽ chẳng khác gì mở van xả nước, hồng thủy cứ thế cuồn cuộn chảy ra.
- Chúc mừng Hằng đại ca.
Lăng Phong mỉm cười chuẩn bị cất kim tiếu tử vào tay áo, chắp hai tay chúc mừng nói.
Hằng Trùng kinh ngạc nhìn chăm chú vào bản thân mình rồi lại ngẩn ra nhìn Lăng Phong, một lúc lâu sau mới đứng dậy khom người nói với Lăng Phong:
- Đa tạ Lăng huynh đệ!
Không cần quá nhiều lời cảm kích nhưng từ những giọt lệ hoa ẩn hiện nơi khóe mắt hắn, Lăng Phong có thể nhìn ra sự kích động trong lòng!
Cảm giác đau khổ muốn từng bước đẩy tu vi lên đỉnh phong nhưng lại không thể tiến bộ nếu như không từng trải qua thì sẽ không bao giờ lĩnh ngộ được. Nhất là một người từng ngạo khiếu phong vân như Hằng Trùng, cuối cùng cũng chỉ có thể gánh cái thịnh danh trên lưng bôn ba khắp nơi khổ cầu đột phá. Lúc biết tinh chương mà Hải Tư Lam luyện chế ra cũng không thể giúp gì được mình, trong lòng hắn buồn như đã chết!
Nếu như không phải Hải Tư Lam đề nghị đến Vô Tẫn Hoang Nguyên thì hắn đã lựa chọn cố phế độ nhật rồi. Có thể nói, dẫn linh tinh chương của Lăng Phong đã kéo hắn từ cõi chết trở về.
Lăng Phong đưa cho hắn mấy miếng kim tiếu tử và tinh huyết nguyên khí hạch, nói:
- Hằng đại ca, lúc nãy huynh dị biến, tiêu hao quá nhiều năng lượng, những thứ này có thể giúp huynh bổ sung.
- Được, có một huynh đệ thổ hào như vậy ta cũng không khách khí nữa.
Một khi thành công rồi, tảng đá trong lòng Hằng Trùng cũng được gỡ bỏ, cung cách nói chuyện cũng trở nên thoải mái tự nhiên hơn. Hắn mỉm cười nhận lấy, không hề khách khí:
- Luyện hóa những thứ này xong có lẽ ta sẽ có thể đứng vững trên cảnh giới này đây.
Lăng Phong gật đầu nói:
- Hằng đại ca nếu như không chê đệ quá đường đột, tiểu đệ có một chút tâm đắc đột phá linh cấp, có thể tương hỗ ấn chứng.
- Ha ha ha ha, Lăng huynh đệ, giữa chúng ta còn cần phải khách khí như vậy sao? Ấn chứng gì? Đệ có trực tiếp chỉ điểm cho ta.
Thấy Hằng Trùng không để tâm, Lăng Phong mỉm cười, chỉnh lý lại một lượt suy nghĩ, nói:
- Từ thánh vực đột phá đến linh cấp, điềm đầu tiên là linh vực, linh vực và thánh vực thì vực không giống nhau.
Lăng Phong nói lại những thường thức mà Ôn Đình nói với mình, kết hợp với những ảo ý mà mình đúc kết ra mấy hôm nay nói lại với Hằng Trùng, không hề có ý giấu diếm.
Hằng Trùng biết những những điều này đều là tu luyện tâm mà Lăng Phong dùng để đột phá ngụy linh cấp. Kinh nghiệm tổng kết từ việc tấn thân linh giả vô cùng khó kiếm nên hắn cố gắng vận dụng hết mười hai phần tinh thần cẩn thận ghi nhớ từng câu từng chữ vào đầu!
Cuối cùng, Lăng Phong mỉm cười nói:
- Đại khái là như vậy, còn làm thế nào để tiến thêm một bước đột phá từ linh giả trước mắt ta cũng không biết nhiều nên không thể phỏng đoán.
- Ha ha, ta cũng đâu là kẻ có lòng tham vô đáy?
Hằng Trùng bật cười nói. Hắn biết mình bây giờ mới chỉ mở ra cánh cửa tu luyện, quãng đường phải đi còn rất dài, tuyệt đối không thể tham lam muốn một bước lên trời. Hắn nói tiếp:
- Nói cho ta biết trong linh cấp còn phân chia ra rất nhiều cảnh giới đã là giúp ta nhiều lắm rồi!
Con đường tu luyện gian khổ thế nào những người chưa từng dằn vặt vì nó không thể biết được!
Một người nếu như không biết có gì đang chờ đợi mình phía trước sẽ khó tránh khỏi rơi vào tình trạng hoảng loạn. Trong hoàn cảnh đó, chỉ cần có người chỉ điểm sẽ là một sự giúp đỡ rất lớn. Có một tông phái tốt chỉ đạo đối với việc tu luyện có tác dụng xúc tiến rất lớn, nên những gì Hằng Trùng nói không phải khách khí. Lăng Phong nói với hắn trong linh cấp còn phân chia ra rất nhiều bậc đối với hắn mà nói rất có tác dụng chỉ thị.
Khẽ gật gật đầu, Lăng Phong lấy từ tiết văn ra một thanh linh khí có hình một chiếc gậy mộc, nói:
- Mấy ngày trước đệ lấy được nó khi kích sát một tên Long Tộc cường giả. Nó là một phong hệ vị chủ linh khí, rất phù hợp với Hằng đại ca.
Sau khi Hằng Trùng dị biến, đao linh biến tác phong hệ, sử dụng thanh Thanh Phong Xử này có thể tăng cường sức mạnh. Lăng Phong là hỏa hệ căn bản không thể sử dụng.
- Linh khí!?
Hằng Trùng giật mình nói. Trước đây khi còn ở trong cảnh nội Áo La đế quốc thông qua rất nhiều con đường hắn cũng biết một số tin tức về linh cấp nên vô tình cũng biết về vị chủ linh khí nhưng không nghĩ một ngày mình lại có cơ hội tiếp xúc.
- Cái này.
Hằng Trùng thực sự bị làm cho giật mình. Vị chủ linh khí là gì? Sao có thể trong nháy mắt tạo ra được một linh giả thực lực cường giả? Một thứ quý giá như vậy dù có thẳng thắn thế nào cũng không dám tùy tiện nhận lấy.
Lăng Phong có vẻ như đoán ra tâm ý của hắn, cười nói:
- Hằng đại ca nhận lấy đi. Ở Vô Tẫn Hoang Nguyên này, sẽ có lúc chúng ta cần phải tự bảo vệ mình. Nếu có thể phát huy được thanh Thanh Phong Xử này là tốt nhất.
- Vậy thì được!
Hằng Trùng giơ hai tay, run run nhận lấy thanh Thanh Phong Xử, mắt không giẩu nổi vẻ kích động.
- Nhưng linh khí chỉ là một thứ ngoại vật. Hằng đại ca vẫn phải nắm vững tinh kĩ và linh vực của mình như vậy mới chính đạo!
Lăng Phong không quên nhắc nhở.
← Ch. 445 | Ch. 447 → |