Vay nóng Homecredit

Truyện:Ma Thú Lãnh Chúa - Chương 352

Ma Thú Lãnh Chúa
Trọn bộ 833 chương
Chương 352: Ngũ Trảo Kim Long
0.00
(0 votes)


Chương (1-833)

Siêu sale Shopee


Nếu chỉ là tiêu diệt hải đạo và đả thông lộ tuyến, có đội nhân mã của A Tư Na Ma là có thể tiêu diệt đám hải đạo, nếu chỉ thăm dò những hải đảo, tìm kiếm di tích của thượng cổ Vu sư, Dương Lăng chỉ cần một thuyền nhẹ là có thể ra biển, nhưng nếu muốn tại Hảo Vọng Giác kiến trúc thành trì, trấn thủ yết hầu cho Ma Thú Lĩnh, vậy phải cần lượng lớn nhân thủ.

Trải qua một phen chuẩn bị, trước khi ra biển Dương Lăng từ ma pháp trận bên dưới Ô Sa đảo thông tới Ma Thú Lĩnh điều động tới một nhóm tinh nhuệ. Có Song Đầu Thực Nhân Ma Bố Lạp Tư Gia suất lĩnh một trăm tên Thực Nhân Ma, có hai trăm tên Ngưu đầu võ sĩ từ Hắc Thủy Thành, có một trăm tên Mỹ Đỗ Toa tay cầm song đao, còn có hai mươi dũng sĩ Uông Đạt Nhĩ cường hãn...

Lúc này đây, không những phải kiến lập thành trì tại Gia Bá Lợi trấn ở bên ngoài Á Mã Tốn sâm lâm, còn phải nắm chặt thời gian thăm dò Á Mã Tốn sâm lâm thần bí. Nhị trưởng lão người Uông Đạt Nhĩ tương truyền mấy ngàn năm trước đã trở thành thần giai cường giả, nếu có thể ở trong sâm lâm tìm được tung tích của hắn, được hắn ủng hộ, việc này đúng là có chỗ tốt rất lớn.

Được một thần giai cường giả ủng hộ, ảnh hưởng mang đến tuyệt đối khó thể tưởng tượng!

Cả ngàn năm qua, nhị trưởng lão của Uông Đạt Nhĩ không thấy bóng dáng, mặc dù hy vọng tìm được tông tích của hắn không lớn, nhưng Dương Lăng sẽ không dễ dàng bỏ qua cơ hội này.

Ngoại trừ tinh nhuệ của Ma Thú Lĩnh và dũng sĩ Uông Đạt Nhĩ, Thi Vu

Vương còn cầm tín vật của Tác Phỉ Á trong tay, mang đến truy tùy giả của nàng tại Tinh linh bộ lạc. Có hai mươi Nữ liệp thủ tốc độ phi nhanh, có mười tên Thần tiễn thủ có thể ẩn thân, còn có Miêu đầu ưng thị lực kinh người.

Á Mã Tôn sâm lâm miên duyên ngàn dặm, ma thú hoành hành, người thường tiến vào mạo hiểm thường thường cửu tử nhất sanh. Nhưng tinh linh được xưng là chủ nhân của rừng rậm, có truy tùy giả của Nguyệt nữ tế ti Tác Phỉ Á, việc định làm của Dương Lăng càng chắc chắn.

"Nhanh, dương buồm lên, đem cờ của Ma Thú Lĩnh chúng ta dương lên"

" Dương cờ, nhanh"

Tại A Tư Na Ma chỉ huy, ba chiếc thuyền lớn lần lượt dương buồm và cờ xí. Thuận theo gió rất nhanh hướng Hảo Vọng Giác lướt tới, Ngũ Trảo Kim Long Kỳ giương nanh múa vuốt đón gió bay tung phần phật.

Vì muốn thuyền có tốc độ nhanh hơn, Ngả Luân đại sư và Địa Tinh trưởng lão ở mỗi một thuyền đều tu kiến Phong hệ gia tốc ma pháp trận. Đừng nói thuận gió, cho dù là không có gió, thậm chí nghịch gió cũng có thể lướt đi rất nhanh, chỉ là cần hao phí không ít ưu phẩm tinh thạch mà thôi.

Có tám trăm binh lính trên thuyền lớn, nếu lợi dụng Phong hệ ma pháp trận gia tốc, cơ hồ một hải lý sẽ hao phí hơn mười khối ưu phẩm tinh thạch, lúc ngược gió tiêu hao càng thêm kinh người. Đừng nói là thuyền đội tầm thường, cho dù là hạm đội của các đại đế quốc cũng không chịu nổi.

Người khác có thể không chịu nổi sự tiêu hao xa hoa của ưu phẩm tinh thạch, nhưng đối Dương Lăng mà nói, cả ba chiếc thuyền lớn có tiêu hao cũng không thành vấn đề. Ma Thú Lĩnh cái gì khác không có, nhưng tư nguyên quáng thạch và tinh thạch lại cực kỳ phong phú, đừng nói là ưu chất tinh thạch, cho dù là loại đắt tiền như cực phẩm tinh thạch cũng chất như núi.

Cùng Ban Đồ đế quốc và La Cư đế quốc dân cư đông đảo có điểm bất đồng, Ma Thú Lĩnh luôn luôn tinh minh hơn trong cách làm. Tiêu hao một chút tinh thạch đổi lấy một hạm đội cường đại, tuyệt đối là không có vấn đề. Mặc dù mỗi khối ưu chất tinh thạch có thể bán được không ít tiền, nhưng Dương Lăng bây giờ căn bản là không xem số tiền như vậy vào trong mắt.

" Kỳ quái, ma thú trên lá cờ là loại ma thú gì, tại sao nhìn vào là làm cho người ta cảm thấy sợ hãi?" Mấy tiểu hoàng ngư đang quấn quýt Thi Vu Vương đang nhìn lên Ngũ Trảo Kim Long Kỳ đang đón gió, tiểu ma nữ An Ny nhanh chóng dời đi sự chú ý.

" Đúng a, đây là loại quái vật gì vậy? Không giống cự long, cũng không giống mãng xà nhưng thoạt nhìn tựa hồ còn mạnh hơn!"

" Hắc, hắc, đừng nhìn ta, đây là do Binh Công Tràng theo đồ họa của lĩnh chủ đại nhân mà làm ra. Ta cũng không rõ ràng lắm đây là ma thú gì, bất quá nhìn bộ dáng, chắc chắn đây là một siêu giai ma thú cường đại!"

Nhìn Ngũ Trảo Kim Long đang giương nanh múa vuốt trên lá cờ, mọi người bàn bạc nghị luận. Có người nói đây là thượng cổ cự long đã mất tích trong truyền thuyết, có người nói là cự mãng nơi biển sâu, còn có người nói là địa ngục ma long...không kể hết.

" Loại ma thú này tựa hồ như đã gặp qua ở đâu rồi?"

Mọi người nghi hoặc nói, chỉ có Hắc Long Vương hóa thành hình người không nói một tiếng nào, chỉ cau mày cố gắng nhớ lại những năm tháng trước đó đã lâu. Chẳng biết vì sao hắn có cảm giác như mình đã gặp qua ma thú này, nhưng trong khoảng thời gian ngắn lại nghĩ không ra.

" Đây là Ngũ Trảo Kim Long, là một loài rồng chính thức!" Nhớ tới hơn một trăm Hoàng Kim cự long, Dương Lăng khinh thường bĩu môi, nói tiếp:

"Tại gia hương của ta, tộc nhân của ta xưng là Long truyền nhân(hậu nhân của rồng), Ngũ Trảo Kim Long này là Thủ Hộ Thần của chúng ta. Thực lực của họ không chỉ đơn giản là siêu giai ma thú"

A Tư Na Ma trong khi thảo luận quân kỳ với hắn, trong nháy mắt Dương Lăng chợt nghĩ đến trên Vu tháp có hình Ngũ Trảo Kim Long trông rất sống động. Hoàng Kim cự long và Hắc long tại Thái Luân đại lục quả thật rất cường đại, nhưng phải có cánh mới có thể phi hành, lực lượng so sánh quá cách xa với sự uy phong của Ngũ Trảo Kim Long trong truyền thuyết.

Bay chín tầng trời, nuốt mây nhả khói...

Sau khi kiến thức về cự long có cánh của thế giới này, nhìn Ngũ Trảo Kim Long rất sống động trên Vu tháp, Dương Lăng rung động đồng thời lại sanh ra một cảm giác vô cùng thân thiết. Vì vậy dứt khoát dùng hình tượng của Ngũ Trảo Kim Long làm cờ hiệu, làm đồ đằng của Ma Thú Lĩnh.

So với siêu gia ma thú còn lợi hại hơn?

Nghe Dương Lăng nói như vậy, lại nhìn Ngũ Trảo Kim Long uy phong trên lá cờ, mọi người sợ hãi than thở không thôi. Hơn cả siêu giai ma thú vốn là trong truyền thuyết trung vị thần ma thú.

" Sách, sách, là thần giai ma thú, trời ạ!"

Trách không được ngay cả giáo đình cũng không dám trêu chọc Ma Thú Lĩnh của chúng ta, nguyên lai như thế. Nếu dám chọc giận lĩnh chủ đại nhân, chỉ cần triệu một thần giai cự long đến, sợ rằng chỉ trong nháy mắt có thể san bằng thánh sơn của giáo đình rồi.

Chính là chỉ cần triệu vài thần giai cự long đến, tên nào không có mắt dám đến Ma Thú Lĩnh chúng ta giương oai?

Mọi người hưng phấn nghị luận, liên tưởng đến chuyện một trăm hoàng kim cự long đều phải rời đi, dong binh công hội trưởng lão và tinh linh thần điện trưởng lão đã đến, lại một lần nữa đoan chắc sau lưng Dương Lăng có một gia tộc cực kỳ cường đại.

Ma Thú tiến giai so với loài người khó khăn nhiều hơn, nhưng nếu may mắn tiến giai, thực lực so với loài người lại còn mạnh hơn nhiều. Gia tộc Dương Lăng có thần giai ma thú, tin tức này làm cho bọn lính hưng phấn vô cùng, giống như được ăn một viên định tâm hoàn không còn gì sợ hãi. Lúc này đừng nói là đi chinh phạt hải đạo hung ác, mà nếu bảo họ đi công kích thánh sơn của giáo đình cũng không hề do dự.

Truyền nhân của rồng?

Chẳng lẽ đại nhân như trong truyền thuyết...?

Người nói vô tâm, người nghe cố ý, nghe Dương Lăng xưng là truyền nhân của rồng, Hắc Long vương trong lòng chấn động, vỗ một cái vào đầu, cuối cùng đã nhớ ra một chuyện xưa. Khi đó hắn vẫn còn là một tiểu long, đi theo Hắc Long tộc đến Long Thần điện tham gia tế tự trăm năm một lần. Trong lúc lên đường, mơ hồ nghe được Thần Thánh cự long đề cập qua cái gì là truyền nhân của rồng, nói tới gì mà thần ma mộ tràng, cũng mơ hồ thấy được một pho tượng Ngũ Trảo Kim Long. Chẳng lẽ gia tộc sau lưng đại nhân cùng với truyền thuyết trong thần ma mộ tràng có liên quan?

Nhìn Dương Lăng đang cười nói cách đó không xa, Hắc Long vương trong đầu đột nhiên nảy ra một ý niệm, trăm ngàn năm qua, trong long tộc vẫn truyền lưu những truyền thuyết có liên quan đến thần ma mộ tràng. Có người nói, thần ma mộ tràng là phần mộ của cự long, mai táng trăm vạn viễn cổ cự long, có người nói thần ma mộ tràng là nơi địa phương của ác ma, không có một ngọn cỏ...

Xem ra có lẽ nên tìm chút thời gian trở về Hắc Long cốc, hoặc là trực tiếp đến Long thần điện tìm hiểu tình huống liên quan. Sau lúc trầm ngâm, Hắc Long vương đã có chủ ý. Từ khi canh gác Địa Hạ Thành, tính lại cũng đa hơn tám ngàn năm không trở về Hắc Long cốc, nếu phụ thân đại nhân cho phép, hắn hy vọng có thể đưa các huynh đệ cùng đến Ma Thú Lĩnh.

Mặc dù chỉ ở bên người Dương Lăng mấy tháng, nhưng hắn đã cảm giác được chưa từng có sự đặc sắc như vậy, lực lượng cũng tăng mạnh không diễn tả được. Đem một đám huynh đệ lại đây, chắc chắn càng có thêm đặc sắc cuộc sống!

Thuyền đội một đường thuận gió thuận nước, lại được phong hệ ma pháp trận gia tốc, chỉ ngắn ngủi vài ngày thời gian đã chạy tới Hảo Vọng Giác. Nhìn xa xa, mọi người thấy được một mảnh rừng rậm bạt ngàn. So sánh về núi non, với đỉnh núi quanh năm băng tuyết bao phủ Đặc Lạp Tư sâm lâm khác hẳn Á Mã Tốn sâm lâm, có rất nhiều địa phương là một bình nguyên xuyên thẳng, bốn mùa thường là khí nóng bao trùm sâm lâm. Mặc dù có những con sông lớn nhỏ bao bọc nhưng dù cách một đoạn xa mà mọi người đã cảm giác được một luồng khí hậu nóng áp vào mặt.

" Di, đó là cái gì? Sao trên biển có nhiều vậy?"

Đang lúc ba chiếc thuyền lớn đang cưỡi sóng lướt gió chạy tới, hướng tới ngã rẽ của Gia Bá Lợi trấn thì người ở trên đài quan sát trên tàu kêu lên. Theo chỉ dẫn của hắn, mọi người định thần nhìn, phát hiện trên cát có nhiều cự hình hải quy(rùa biển lớn) đang loạn xạ tụ cùng một chỗ, không nhìn kỹ thật sự nhìn không ra.

" Không tốt, là hải đạo"

" Đại nhân, trên Gia Bá Lợi trấn đang có lượng lớn hải đạo cướp bóc"

Thuyền lướt tới gần, vài tên quan sát kêu lên cảnh báo. Đứng ở trên cao, bọn họ đã thấy đám hải đạo đang tàn sát cướp bóc trấn dân. Có kẻ cầm búa lớn trong tay như hung thần ác sát phá cửa mà vào, có kẻ cầm song đao, gặp người là giết, còn có kẻ cầm đuốc lửa, phóng hỏa khắp nơi.

Cũng giống như Duy Sâm trấn, Gia Bá Lợi trấn dân cư cũng cường hãn, đáng tiếc trấn dân lại tụ lại như cát, tự mình chiến đấu, dù kiêu dũng thế nào cũng không phối hợp được ăn ý, không là đối thủ của hải đạo. Bộ phận trấn dân phản kháng chỉ là vô bổ, ngược lại còn kích phát thú tính của hải đạo. Gặp người là giết, kể cả người già trẻ con cũng không tha. Nữ giới càng thảm, quần áo đã bị hải đạo điên cuồng xé nát tại chỗ mà đè xuống.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-833)