← Ch.649 | Ch.651 → |
Hô
Vừa thoát qua khỏi doanh trại ác ma, mọi người nhanh chóng tiến về phía trước. Càng gần tới khu vực Nguyệt lượng hà, đám Thâm uyên ác ma tuần tra càng dày đặc. Để tránh bại lộ hành tung cả đoàn, Dương Lăng thu hồi cả Song túc phi long cùng Giác phong thú, Hấp huyết biên bức vào không gian vu tháp. Chỉ dựa vào bức màn che do thụ nhãn dị năng phát ra, bao phủ rộng lớn, dẫn đoàn người nhanh chóng vượt qua rừng rậm. Thần thức quét qua một phạm vi rất lớn, dễ dàng đánh động chú ý của cao giai Thâm uyên ác ma, nhưng dị năng của thụ nhãn thì không giống vậy, có thể tự do dò xét bất kì động tĩnh nào trong rừng mà không ai hay biết, bất kể là gió thổi hay cỏ lay.
Dọc theo đường đi, ngoại trừ đám Thâm uyên ác ma đông như kiến cỏ, đoàn người thỉnh thoảng còn gặp các vị diện cường giả khác. Nhân dịp bóng đêm đen tối lặng lẽ tiến tới, tụ tập cùng một chỗ, lập trận thế xung sát ra ngoài, dựa vào ưu thế thực lực mạnh mẽ, nhanh chóng đánh bật đám Thâm uyên ác ma cản đường rồi cũng nhanh chóng rút lui bằng phép độn. Những người này thực lực phi thường, đám Thâm uyên ác ma nào tiến lên cản đường chỉ trong nháy mắt đã bị chém làm đôi.
Mặc dù thực lực bây giờ đã rất cường hãn nhưng trừ phi gặp tình cảnh bất đắc dĩ, nếu không Dương Lăng cũng không khinh địch xông bừa vào, để tránh xung đột không cần thiết. Nếu gặp đại đội Thâm uyên ác ma sẽ tìm phương án ẩn núp, chờ cho bọn chúng đi qua sẽ tiếp tục hành động, chỉ khi gặp Thâm uyên ác ma đi đơn lẻ hay một tiểu đội năm tên mới ra tay tiêu diệt, lấy thần cách và luyện hóa linh hồn bọn chúng.
Năm ngày sau, Dương Lăng dẫn cả đoàn người không hề gặp chút trở ngại nào tiến tới vùng phụ cận của Nguyệt lượng hà. Số lượng thần cách của Thâm uyên ác ma trong không gian giới chỉ đã đạt hơn hai trăm viên. Rất nhiều vực sâu ác ma đi đơn lẻ còn chưa kịp phản ứng thì đã mất mạng trong tay bọn họ rồi.
" Dừng lại, phía trước không thể đi được! " Hôm nay, vừa vượt qua một cánh rừng rậm ráp, Dương Lăng đột nhiên ra hiệu cho mọi người dừng lại.
Cánh rừng rậm nguyên sinh này kéo dài ngàn dặm, căn cứ theo bản đồ tại A Tư Đốn Duy Lạp trang viên thì cánh rừng này hẳn là phải kéo dài đến sát Nguyệt lượng hà mới đúng. Dương Lăng vốn cũng tưởng cứ thong thả như vậy mà đi, không ngờ đám Thâm uyên ác ma này đã nghĩ ra một tuyệt chiêu. Để phòng ngừa người khác dùng rừng rậm làm bình phong lẻn qua, tại vùng phụ cận Nguyệt lượng hà, bọn chúng chặt sạch hết cây, tạo ra một dải cách ly, đem đại quân ra chặn lại.
Đừng nói là một người, cho dù chỉ là một con muỗi cũng khó lòng mà qua lọt cửa này.
" Đại nhân, làm thế nào bây giờ? "
Nhìn vùng cách ly trơ trụi xa xa, lại nhìn đông đảo quân đội Thâm uyên ác ma hành quân qua lại, Huyết thiên sứ Áo Phỉ Lợi Á trong lòng phiền não không thôi, chỉ cần nàng và 5 người bọn Thi Vu Vương, đồng thời đối phó với 2 tiểu đội ác ma cũng không thành vấn đề. Nhưng nếu bị mấy trăm tên, thậm chí là mấy ngàn tên ác ma vây quanh trùng trùng điệp điệp, hậu quả thảm khốc thế nào e có thể tưởng tượng ra được.
" Xông lên, mạnh mẽ xông lên, đập nát đầu bọn chúng, móc hết thần cách ra! " Cự viên vương bản tính hiếu chiến nghiến răng, dùng sức vung đại bổng kim sa trong tay nghe tiếng vù vù.
Mọi người bàn luận sôi nổi, đối mặt với vòng vây đông đảo của Thâm uyên ác ma, trong thời gian ngắn căn bản không tìm ra biện pháp an toàn trốn qua, ngay cả đại thống lĩnh như Thi vu vương cũng bó tay cau mày. Ngay lúc đám người Thi vu vương đang vắt óc tìm đối sách thì đột nhiên từ phía sau truyền đến một loạt tiếng sột soạt, tựa như là có ma thú hay là người nào đó đang tiến tới gần. Dương Lăng ra hiệu một tiếng nhảy ngay lên tầng cao nhất của thân cây đại thụ. Đám Thi vu vương nhanh chóng hiểu được ý tứ của hắn, phi thân theo sát gót. Đồng loạt leo lên tầng cao nhất của cây đại thụ, chú ý quan sát động tĩnh.
" Mễ Lặc huynh đệ, căn cứ biểu hiện phía trước, rừng rậm khu vực phụ cận đã bị đám Thâm uyên ác ma chặt trụi thành một bãi đất hoang. Ngoài ra còn có số lượng lớn ác ma thủ ở đó, làm sao bây giờ?"
" Ngoại trừ đột kích, còn có biện pháp nào khác? "
" Tư Tháp Đức Mại Nhĩ, Huynh đệ chúng ta lưu lại vị diện lâu như vậy, chẳng lẽ một chút tự tin đối mặt với một đám đê giai Thâm uyên ác ma cũng không có hay sao?"
Rất nhanh, đoàn người đã xuất hiện trong tầm mắt. Có nam có nữ, có người cầm ma pháp trượng, có người cầm búa lớn, lại có kẻ lưng đeo trường cung. Tổng cộng là hai mươi lăm người, xem vẻ ngoài như là một đội cường giả kết nhóm đi chung. Căn cứ năng lượng trong cơ thể bọn họ phán đoán, mỗi người này cơ hồ đều có thực lực cỡ thượng vị thần đỉnh cấp. So với nhóm người lúc trước của Lý Tra Đức Sâm thì lợi hại hơn nhiều, thực lực cường đại.
" Đi, Mễ Lặc mở đường, ta đoạn hậu, nhanh chóng xông ra! " Sau khi thấp giọng thương lượng mấy câu, một gã có vẻ như là đội trưởng vung tay lên, trầm giọng hạ lệnh. Dưới sự dẫn dắt của một gã thiết tháp cự hán, đoàn người nhanh chóng tăng tốc nhắm khoảng rừng trống xông lên. Lập tức thu hút sự chú ý của Thâm uyên ác ma.
" Nhanh, La Đức Lý Cách Tư, theo ta! " Dương Lăng phi thân xuống đất, dựa vào cây bụi cùng các mô đất yểm hộ, nhanh chóng bám sát đám người lúc trước. Có đám cường giả thực lực mạnh mẽ này xung phong mở đường phía trước, thật sự không còn cầu gì hơn.
" Giết hết đứa nào cản đường! "
Thiết tháp cự hán tên là Mễ Lặc quát to một tiếng, một búa chém xẻ đôi người một tên Thâm uyên ác ma đang lao tới trước, nhanh chóng xông lên. Tên cung thủ phía sau tách tách mấy tiếng, 9 mũi tên cùng phát, xuyên thủng mi tâm mấy tên ác ma đứng gần. Tên cầm pháp trượng lắc tay, một đoàn lục quang phát ra, cấp cho mọi người gia tốc thuật, tốc độ xung sát tăng lên rất nhanh.
Mặc dù chỉ có hai mươi mấy người nhưng đám lưu lãng này tựa như một đàn mãnh hổ công kích, quét sạch hết thảy Thâm uyên ác ma cản đường, nháy mắt đã xông tới trung tâm của dải đất cách ly. Bất luận là thiết tháp cự hán mở đường hay đội trưởng đoạn hậu đều biểu hiện chiến đấu lực hết sức đáng sợ. Thực lực của thượng vị thần đối với vực sâu ác ma đều là một kích tất sát, so với mọi người dự đoán còn mạnh hơn nhiều.
" Hắc hắc hắc, từ từ hãy đi, lưu lại thưởng thức chút đã, Tử vong văn ba!"
Mắt thấy đông đảo đám lưu lãng giả sắp vượt khỏi vòng vây, Thi vu vương âm hiểm cười to, phát ra một đợt sóng Tử vong, công kích toàn bộ từ Thâm uyên ác ma đến lưu lãng giả. Nhất thời cả đám lưu lãng giả ứng phó không kịp, cả người trúng chiêu chấn động. Tốc độ xung kích do đó cũng chịu ảnh hưởng, bị đại đội ác ma đông như kiến vây chặt lấy. Lập tức lâm vào cảnh khổ chiến, chiến đấu đánh động đến đám Thâm uyên ác ma khu vực phụ cận.
" Đại nhân, bây giờ chúng ta có thể trực tiếp đi qua phía bên kia! " Nhìn cảnh tượng ác ma bị hút tới trận chiến bên này, bỏ lỏng ra một đoạn phòng tuyến trống không, Thi vu vương cười nịnh.
" La Đức Lý Cách Tư, sau khi trở thành Đại thống lĩnh quân đoàn ma thú, người càng ngày càng trở nên hèn hạ." Dương Lăng cười cười, hô một tiếng, dẫn mọi người nhằm thẳng khu vực phòng tuyến yếu nhất của đám ác ma xông tới, một đao chém tên ác ma gần nhất chưa kịp phản ứng thành hai nửa.
" Hắc hắc hắc, cứ đi theo đại nhân, muốn không bỉ ổi e cũng không được! " Thi vu vương dẫn đám Áo Phỉ Lợi Á bám sát Dương Lăng, hô hô cười lớn " Không có người ti bỉ, cuộc sống không có kích thích, giống như mặt nước phẳng lặng. Muốn sống sót, càng phải bỉ ổi hơn người khác mới có thể sống! "
Giết chết mấy tên ác ma không biết sống chết chặn đường, nhóm Dương Lăng thuận lợi thông qua con đường không có trọng binh trấn giữ. Dễ dàng thoát khỏi ác ma truy binh. Cùng lúc đó, đám lưu lãng giả lâm vào tình thế chật vật, bị một lũ ác ma tầng tầng lớp lớp kéo quân vây chặt.
Hô
Phi hành một giờ sau đó, mọi người thuận lợi đạt tới mục đích. Phương xa là một tòa núi cao sừng sững, đỉnh núi phủ tuyết trắng, mây mù bao phủ, chẳng biết cao bao nhiêu. Trên đỉnh núi là một dòng thác trắng xóa đổ xuống, bắt nguồn cho dòng sông nổi tiếng nhất của thần ma mộ tràng, Nguyệt Lượng Hà. Nước sông trong vắt, lạnh như băng, từ xa đã cảm nhận một luồng hàn khí bức người. Làn hơi nước màu trắng lạnh như băng, bao phủ phương viên vài dặm quanh sông. Nguyệt lượng hà mãnh liệt dội từ đỉnh núi xuống, dưới chân núi nước đọng hình thành một hồ rộng lớn hơn ba ngàn dặm. Mặt hồ quanh năm tràn ngập hơi nước, có một hòn đảo lớn ở trung tâm. Mặc dù hơi nước mịt mù, vẫn có thể nhìn thấy mơ hồ một tòa cung điện nguy nga to lớn. Căn cứ vào lời giải thích của bọn Lý Tra Đức Sâm cùng với bản đồ đã xem ở A Tư Đốn Duy Lạp trang viên, trên đảo có khả năng thấy được Ác ma đại điện, cũng chính là mục đích cuối cùng của cuộc hành trình lần này. Hắc giác đại ác ma sắp thức tỉnh, chính là nằm ở chỗ sâu thẳm trong cung điện này.
Bên ngoài Nguyệt lượng hà, đám Thâm uyên ác ma tuần tra đông như kiến cỏ, nhưng ngay sát Nguyệt lượng hà lại chẳng thấy bóng dáng một tên ác ma nào. Hơi nước thoát lên mờ mịt, lạnh lẽo như băng, hơn nữa còn ẩn chứa khả năng ăn mòn linh hồn, so với các vị diện cường giả, Thâm uyên ác ma tu luyện hỏa hệ pháp tắc còn chịu thương tổn lớn hơn nữa. Ngoại trừ một số cao giai ác ma có ma pháp phi phong, ác ma bình thường căn bản không thể tới gần Nguyệt lượng hà, chỉ có thể tuần tra vòng ngoài qua lại.
Hơi nước tràn ngập, giống như phủ một tấm mạng che huyền bí lên Nguyệt lượng hà, dòng sông này rốt cục cũng đã xuất hiện trước mặt mọi người. Theo truyền thuyết, ác ma điện có 1 tòa ma pháp trận cực lớn từ thời thượng cổ trấn giữ. Càng gần đảo trung tâm, hơi nước ẩn chứa linh hồn công kích càng cường đại, cho dù là thực lực cường đại như thần chức cường giả cũng khó lòng trực tiếp vượt qua. Chỉ có thể ở ngoài chờ thời cơ mạo hiểm lướt qua mặt nước mà vào.
Dương Lăng dẫn dắt mọi người tới nơi, bên dòng sông lạnh như băng đã tụ tập khá nhiều lưu lãng giả. Có thể vượt vòng vây mà tới được đây, tối thiểu thực lực phải ở cấp thượng vị thần. Có người đang ngồi, sắc mặt tái nhợt, cật lực ngăn cản hơi nước mang theo linh hồn công kích, nhìn hơi nước ngày càng mịt mù mà trong lòng bất lực. Có kẻ thực lực cường đại, đứng sát bên mặt nước lạnh như băng, ý đồ chọn lựa thời điểm thích hợp chụp lấy Nguyệt lượng thạch giá trị liên thành. Có kẻ tự phụ thực lực, mạo hiểm phi thân lướt trên mặt nước, đi thẳng ra hòn đảo giữa hồ.
← Ch. 649 | Ch. 651 → |