Vay nóng Tinvay

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 0070

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 0070: Một bước giết một người! Hỏa lực toàn bộ khai hỏa
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)

Siêu sale Shopee


Mặt khác, ở bên phía đại hán áo xanh còn có tám người đang đứng, chăm chú nhìn chằm chằm Sở Mộ, thần sắc không hề giống nhau.

Có người vẻ mặt lạnh như băng, sát khí sắc bén. Có người vẻ mặt nghiền ngẫm, bộ dạng giống như nhìn thấy con mồi. Lại có người ánh mắt hìn hắn như nhìn người chết. Còn có một người, tròng mắt đảo tới đảo lui, có vẻ hết sức gian trá.

- Các người có chuyện gì?

Sau khi Sở Mộ đảo mắt nhìn qua một vòng, ánh mắt rơi vào trên người đại hán áo xanh. Hắn có thể thấy được, đám người kia lấy đại hán áo xanh này là chủ. Tu vi của đại hán áo xanh này cũng là mạnh nhất, khiến hắn nhìn không thấu. Chắc hẳn đã vượt qua bát đoạn.

Đồng dạng nhìn không thấu còn có bảy người khác. Đó là những người đã cho Sở Mộ cảm giác không giống nhau.

Nhưng Sở Mộ không sợ hãi.

- Bản bang chủ là Đoạn Thanh Lang.

Đại hán áo xanh lạnh lùng nói:

- Sở Mộ, đệ tử nội môn mới tiến vào Thanh Phong Kiếm Phái, hại chết ba gã thành viên trọng yếu của Thanh Lang Bang ta. Ngươi phải cho bản bang chủ một lời giải thích.

Sở Mộ nghe vậy, nhất thời nhớ lại tình cảnh hai mươi mấy ngày trước, lúc mình mới vừa đi ra khỏi trấn Thanh Lan không lâu, có ba kiếm giả muốn giết mình. Người trung niên tướng mạo bình thường trong đó, gương mặt thoạt nhìn không phải gần như là bản sao của Đoạn Thanh Lang này hay sao?

- Người giết người sẽ bị người giết lại. Không có gì để giải thích.

Sở Mộ thản nhiên đáp lại.

- Được. Có can đảm. Bản bang chủ cho ngươi một cơ hội, lập tức nói ra người đứng ở sau lưng ngươi. Bằng không, bản bang chủ sẽ cho ngươi chịu hết ba trăm sáu mươi loại cực hình, hành hạ ngươi cho đến chết.

Đoạn Thanh Lang dùng giọng nói với nét mặt uy hiếp nói.

Sở Mộ vừa nghe, lập tức liền hiểu ra. Hóa ra đối phương cho rằng ba người kia chết, không phải là do mình giết, mà có khác người khác. Người khác này dĩ nhiên chính là người bảo vệ mình.

- Người là do ta giết. Nếu như ngươi có bản lĩnh, cũng có thể động thủ. Ta lại ở ngay đây.

Mặc dù đối phương người đông thế mạnh, đồng thời có tám người tu vi mà bản thân nhìn không thấu, nhưng Sở Mộ cũng không có cảm giác giống như khi đối mặt với trưởng lão kiếm phái. Điều này nói rõ kiếm khí tu vi của tám người bọn họ, đều chỉ ở Kiếm Khí Cảnh.

Hơn nữa, ngoại trừ đại hán áo xanh cho Sở Mộ cảm giác tương đối cao sâu ra, bảy người khác, Sở Mộ mơ hồ có thể đoán được, tu vi của bọn họ đều là trong bát đoạn. Cao hơn mình, như vậy chính là bát đoạn hậu kỳ và đỉnh phong.

Về phần ba mươi kiếm giả đang bao vây xung quanh mình, cũng chỉ là tu vi thất đoạn sơ kỳ và trung kỳ, giống như con kiến hôi.

- Được. Xem ra, ngươi thật sự muốn tìm chết.

Vẻ mặt Đoạn Thanh Lang thâm độc, sát khí càng thêm nồng đậm. Ba mươi tám người phát ra sát khí đằng đằng. Không khí xung quanh hình như cũng muốn ngưng đọng lại, khiến người ta hít thở không thông. Cảnh tượng giương cung bạt kiếm, hết sức căng thẳng.

Sát khí tràn ngập xung quanh, khiến người ta hít thở không thông.

Thần sắc Sở Mộ cũng có vài phần ngưng trọng. Hắn nhìn chằm chằm vào Đoạn Thanh Lang, dư quang của khóe mắt lại quan sát tất cả động tĩnh xung quanh. Theo ngón tay phải thoáng, bất cứ lúc nào cũng sẽ rút kiếm giết người.

Ánh mắt của những người này giống như sói ác, hung ác vô cùng. Bọn họ nhìn Sở Mộ giống như đang nhìn một con mồi.

Đoạn Thanh Lang lộ ra một nụ cười dữ tợn:

- Bắt hắn lại cho ta. Không quan tâm là bị thương hay tàn phế, chỉ cần còn lại một hơi thở là được.

- Bang chủ, để bốn người chúng ta tới là được.

Trong vòng ngoài, bốn kiếm giả trung niên đứng chung một chỗ, hình thể chiều cao không khác biệt nhau cho lắm, thậm chí ngay cả tướng mạo cũng có chút tương tự, lên tiếng tự đề cử mình.

- Đi đi.

Đoạn Thanh Lang cười gằn nói.

Lúc này đám kiếm giả vây xung quanh Sở Mộ chủ động tránh ra. Bốn kiếm giả trung niên này chắc hẳn tu vi là Kiếm Khí Cảnh bát đoạn hậu kỳ hoặc đỉnh phong. Trên mặt bọn họ đều lộ vẻ một vẻ tươi cười nghiền ngẫm. Bọn họ đi thành một đường, bước đi về phía Sở Mộ. Tay phải của mỗi người ấn ở trên chuôi kiếm, bất cứ lúc nào cũng có thể rút kiếm ra.

- Tiểu quỷ, ta khuyên ngươi vẫn nên giơ tay chịu trói, để tránh đến lúc đó, cụt tay gãy chân, cũng không dễ nhìn.

Một người trong đó cười hắc hắc, nói.

- Bớt nói những lời dư thừa đi.

Sở Mộ lạnh lùng nói, ngón tay chuyển động nhanh hơn.

- Rượu mời không uống chỉ thích uống rượu phạt. Lên. Cho hắn biết sự lợi hại của Thanh Lang Tứ Kiếm chúng ta. Để hắn hiểu rõ, sự chênh lệch giữa bát đoạn trung kỳ và bát đoạn hậu kỳ.

Leng keng.

Tiếng kim loại va chạm liên tiếp vang lên. Bốn đạo kiếm quang lóe sáng trong lúc bất chợt đồng thời từ khắp nơi đông tây nam bắc đâm tới. Mỗi kiếm đều nhanh, sắc bén, phong quang lợi hại ép người.

Trên mặt đám người Đoạn Thanh Lang đều lộ ra một nụ cười lạnh. Theo bọn họ, Thanh Lang Tứ Kiếm ra tay, công kích bốn góc độ, có thể dễ dàng bắt được Sở Mộ.

Thoáng chốc, chỉ thấy một tia kiếm quang sáng lên, xé rách phía chân trời, khiến người ta cảm thấy chói mắt, không tự chủ được híp lại một cái. Đồng thời, bên tai vang lên một tiến kim loại va chạm chói tai, dường như từ trên trời xuyên qua thời không lao đến.

Khi kiếm quang yên lặng, lúc mọi người có thể mở hai mắt ra nhìn, lại phát hiện Sở Mộ vẫn duy trì tư thế cũ. Thanh kiếm vẫn ở trong vỏ.

Mà Thanh Lang Tứ Kiếm lại đứng ở bốn phía đông tây nam bắc xung quanh Sở Mộ. Thần sắc mỗi người đờ đẫn, cầm kiếm đâm ra, chỉ về phía Sở Mộ, lại dừng ở giữa không trung.

Tình hình này khiến người ta cảm thấy không hiểu. Không biết kiếm quang vừa rồi sáng tới mức chói mắt kia xuất hiện thế nào.

Sau đó đám người Đoạn Thanh Lang sắc mặt đại biến. Bởi vì bọn họ nhìn thấy, trên cổ họng mỗi người trong nhóm Thanh Lang Tứ Kiếm đều có một vệt máu màu đỏ tươi xuất hiện, lan tràn. Máu tươi chậm rãi chảy xuôi.

Ở trong nháy mắt đó, Sở Mộ lấy tốc độ rút kiếm cực kỳ cao, xuất kiếm, liên tiếp bốn kiếm xẹt qua yết hầu Thanh Lang Tứ Kiếm. Kiếm khí còn truyền vào trong đó, phá nát, giết chết.

- Giết!

Cho dù là kẻ ngu si cũng biết, thực lực của Sở Mộ không thể lấy tu vi ra để xác định được. Đoạn Thanh Lang càng thêm tin tưởng vào lời Mạt Dụng nói, Thanh Lang Tam Tuyệt là chết ở dưới kiếm của Sở Mộ.

Một tiếng quát chói tai vang lên. Đoạn Thanh Lang rút kiếm.

Nói thế nào, hắn cũng không thể để Sở Mộ sống sót. Bất kể là thù hận trước kia hay là thù hận hiện tại, giữa hắn cùng Sở Mộ, cũng chỉ có kết cục ngươi chết ta sống.

Hai người khác vẻ mặt lạnh lùng đầy sát khí, chính là Thanh Lang Song Sát, lập tức rút kiếm, phân ra hai phía trái và phải. Kiếm khí sắc bén ngang dọc, xông về phía Sở Mộ. Hai người bọn họ đều có tu vi cửu đoạn sơ kỳ.

- Người này là thiên tài. Thiên tài chân chính.

Quân sư Mạt Dụng đứng ở một bên, có chút sợ hãi. Hắn đã từng xem qua nhiều trận đấu. Kiếm giả có thể dễ dàng chém giết người có tu vi cao hơn barn thaan mình, đây chính là độc quyền của thiên tài.


*****

Mạt Dụng người này tương đối nhát gan gian trá. Mặc dù có tu vi cửu đoạn trung kỳ, nhưng không có ra tay, trái lại chậm rãi lui về phía sau. Hắn tính toán, nếu có bất kỳ chuyện gì không ổn, sẽ lập tức rời đi. Hắn có bóng ma trong lòng, thấy loại thiên tài có thể vượt cấp đánh chết người như vậy, chung quy vẫn cảm thấy khiếp sợ.

Ba mươi kiếm giả thất đoạn của Thanh Lang Bang đồng thời rút kiếm. Kiếm quang lóe lên, giống như những vì sao sáng chói. Sát khí tràn ngập, quét tới, khiến bụi cuốn lên.

- Thanh Lang tập kích bất ngờ!

Ba mươi kiếm giả thất đoạn xuất kiếm. Chỉ thấy ba mươi con sói xanh lao đến tập kích bất ngờ. Mỗi con hung ác vô cùng nhằm phía Sở Mộ, mở miệng cắn xé, như muốn xé Sở Mộ thành từng mảnh nhỏ.

- Thanh Phong Phất Diện!

- Thanh Phong Liễu Loạn!

Dưới ba thành Ý Cảnh Phong, uy lực của Thanh Phong Phất Diện, Thanh Phong Liễu Loạn tăng lớn, trực tiếp đạt được trình độ sát chiêu kiếm thuật trung giai.

Từng làn gió xanh thổi về phía bốn phương tám hướng, thổi về phía ba mươi con sói xanh hung ác, thổi đám cát bụi trên mặt đất cuộn lên, tầng tầng lớp lớp tràn ngập trong không gian, thổi tới mức khiến ba mươi kiếm giả hai mắt mơ hồ, không tự chủ được nhắm lại.

Từng sát khí sắc bén rét lạnh, sát ý lẫm liệt lao ra. Từng con Thanh Lang ở trong gió bị gió đẩy, bị cuốn chặt. Sát khí ngang dọc tàn sát bừa bãi vô biên. Trên cổ ba mươi kiếm giả thất đoạn đều xuất hiện một vết tích màu đỏ, có máu tươi tràn ra, bị chém giết.

Thanh Lang Song Sát và Đoạn Thanh Lang xông tới, vừa ra tay, chính là sát chiêu trung giai.

- Thanh Lang Tả Sát!

- Thanh Lang Hữu Sát!

- Thanh Lang Khiếu Nguyệt!

- Kinh Vân Sát!

Sở Mộ phản kích, Kinh Vân quét tới đột nhiên nổ tung, va chạm cùng ba chiêu sát chiêu của đối phương, nhưng chỉ trung hoà được Thanh Lang Tả Sát và Thanh Lang Hữu Sát. Thanh Lang Khiếu Nguyệt trực tiếp lao tới, sát khí vô cùng lạnh lẽo, sắc bén đến cực điểm. Giống như giữa đêm khuya có một con sói xanh ngẩng đầu nhìn trăng hú dài, bay vọt lên, lao thẳng tới, sát khí hẳn phải chết bao phủ toàn thân.

- Ngoại Kiếm Khí Trảm!

Sở Mộ phản ứng cực nhanh, ngoại kiếm khí trong phạm vi bốn thước chấn động ngưng tụ, từ hư không chém ra, lao về phía Thanh Lang Khiếu Nguyệt.

Sát chiêu của Thanh Lang Song Sát bị trung hoà, lập tức vung kiếm, chém ra hai đạo kiếm khí phóng về phía Sở Mộ.

Sở Mộ thi triển thân pháp Phong Trung Du, cảm nhận không khí lưu động, giống như tự nhiên né tránh.

- Kiếm khí ngang dọc!

Thanh Lang Song Sát lập tức nhanh chóng vung kiếm lên. Hai kiếm giao nhau. Từng đạo kiếm khí giống như được súng máy bắn ra, xuyên qua hư không, hoàn toàn bao phủ phạm vi mười thước xung quanh Sở Mộ.

Sắc mặt Sở Mộ thoáng thay đổi. Tuy rằng kiếm thuật của hắn cao minh hơn đối phương nhiều. Nhưng phóng kiếm khí ra ngoài, vẫn là va chạm tu vi chân chính. Cùng với trình độ kiếm thuật cao thấp không có liên quan quá lớn.

Sở Mộ toàn lực thi triển Phong Trung Du, hoàn toàn không có chút giữ lại nào. Sở Mộ giống như một làn gió to thổi sang bên cạnh, di chuyển trong nháy mắt né tránh kiếm khí ngang dọc. Kiếm khí đi qua nơi nào, mặt đất bị cắt, lưu lại vô số vết tích mất trật tự, rậm rạp tới mức nhìn thấy mà giật mình.

- Giết!

Trong nháy mắt Đoạn Thanh Lang nắm lấy thời cơ, vội vàng chém ra thập tự kiếm khí, xông về phía Sở Mộ.

Sở Mộ toàn lực thi triển Phong Trung Du, đang đứng để thở, miễn cưỡng né tránh, nhưng vẫn bị một đạo kiếm khí lướt sát qua bên người. Ốngng tay áo bị xé rách. Kiếm khí hộ thể phát huy tác dụng, ngăn cản kiếm khí cắt qua.

- Làm sao có thể không bị thương được?

Hai mắt Đoạn Thanh Lang trợn trừng, cảm thấy rất khó hiểu. Một kiếm của Sở Mộ chém ra kiếm khí, bắn về phía Đoạn Thanh Lang. Tiếp đó hắn xoay người lại, chấn động hai kiếm của Thanh Lang Song Sát. Kiếm quang vừa chuyển, sáng tới chói mắt. Hắn tiện tay rạch một cái, không để lại vết tích.

Hai mắt Thanh Lang Song Sát trợn trừng, tràn ngập vẻ không thể tưởng tượng nổi. Bởi vì bọn họ chỉ cảm thấy cổ họng của mình bị một phong quang cắt qua. Cảm giác lạnh như băng rót vào, khiến toàn bộ cổ họng đều lạnh lẽo một mảnh. Đầu óc bị sự lạnh giá trùng kích, cảm giác choáng váng. Máu tươi trực tiếp trào ra giàn giụa.

Một kiếm giết chết Thanh Lang Song Sát, Sở Mộ điểm nhẹ đầu ngón chân, bay vọt lên thật cao, dường như thuận gió mà lên. Một kiếm ném ra, kiếm khí quét tới giống như gió xuyên qua.

- Thanh Lang tập kích bất ngờ!

- Thanh Lang Khiếu Nguyệt!

Thần sắc Đoạn Thanh Lang đại biến, trong lòng kinh hãi vạn phần. Hắn liên tiếp thi triển ra hai thức sát chiêu. Trước sau có hai con sói xanh lao qua không trung, đánh về phía Sở Mộ.

- Thanh Phong Liễu Loạn!

- Kinh Vân Sát!

- Thanh Phong Tuyệt Sát!

Sở Mộ mạnh hơn. Từng trận gió dường như đến từ hư vô, thổi về phía mặt đất, thổi về phía Đoạn Thanh Lang, khiến hai mắt Đoạn Thanh Lang mơ hồ, mái tóc tung bay, góc áo theo gió vang lên những tiếng phần phật.

Dưới cơn gió thổi tới, hai con sói xnah trước sau phai mờ, giống như vết mực bị nước làm tan ra, cuối cùng biến mất ở trong không trung.

Phong nhận màu xanh nhạt dài hai thước, xé rách con gió, giống như xé rách hư không vậy lao về phía Đoạn Thanh Lang, tốc độ cực nhanh, không thể tưởng tượng nổi.

Hai mắt Đoạn Thanh Lang mở to, trong mắt chỉ thấy một màu xanh nhạt, không ngừng phóng đại, hình như đã vượt qua phạm vi dung nạp của hai mắt, cũng vượt ra khỏi tốc độ phản ứng thần kinh của hắn.

Kiếm khí thành giáp!

Hắn miễn cưỡng điều động kiếm khí tập trung ở trên thân thể ngưng tụ thành hộ giáp.

Đột nhiên, Đoạn Thanh Lang chỉ cảm thấy lồng ngực của mình bị trúng một đòn nghiêm trọng. Lực lượng cực lớn. Đồng thời có tiếng răng rắc truyền vào hai lỗ tai. Cả người ở dưới một đòn nghiêm trọng, không có cách nào khống chế bay ngược ra. Đồng thời, Đoạn Thanh Lang vẫn cảm giác được lồng ngực của mình dường như bị xé ra, truyền ra từng đợt đau đớn. Hắn kêu lên thảm thiết, máu tươi bắn ra.

Dưới ba thành Ý Cảnh Phong, Thanh Phong Tuyệt Sát mặc dù vẫn là sát chiêu trung giai, nhưng uy lực đã lớn hơn gấp ba so với ban đầu. Nó không chỉ phá vỡ kiếm khí hộ giáp của Đoạn Thanh Lang, còn muốn xé rách ngực.

Đoạn Thanh Lang bay ra hơn mười thước, nặng nề rơi xuống đất. Sở Mộ phi thân lên, mượn ngoại kiếm khí, một kiếm vút lên trời cao, chém xuống.

- Không... Không cần...

Đoạn Thanh Lang mới từ trong hôn mê tỉnh táo lại, liền thấy thanh kiếm bay vút lên trời cao rồi lao xuống, nhất thời sợ đến hồn phi phách tán, thê lương quát lên một tiếng.

Trả lời hắn chính là một kiếm khí giống như một vầng trăng tàn chém xuống.

Phụt.

Máu tươi bắn lên thật cao.

- Gia hỏa này thật ra rất thông minh. Đã chạy không còn thấy bóng dáng tăm hơi.

Sau khi giết chết Đoạn Thanh Lang, Sở Mộ nhìn lại. Trừ mình ra, đã không còn người nào còn đứng thẳng nữa. Nhưng Sở Mộ lại nhớ, chắc hẳn còn có một người mới đúng.

Xem ra, hắn đã trốn. : Sói Già


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-2308)