← Ch.0175 | Ch.0177 → |
Khép lại quyển sách bí pháp kiếm khí hộ thể tầng thứ ba, Sở Mộ khẽ cau mày.
- Nói như vậy, việc hiện tại quan trọng nhất của ta chính là mau chóng nâng cao tu vi kiếm khí, mau chóng đột phá đến Hóa Khí Cảnh?
- Nhưng trước khi đột phá tới Hóa Khí Cảnh, còn có một cửa nửa bước Hóa Khí. Chỉ có thể lại khổ luyện một thời gian. Trong vòng một tháng ta nhất định có thể tiến vào nửa bước Hóa Khí.
Nếu tạm thời không có cách nào tu luyện bí pháp kiếm khí hộ thể tầng thứ ba, Sở Mộ không thể làm gì khác hơn là thu vào bên trong vòng tay không gian. Hắn cầm lấy Huyễn Ảnh Bộ, lại bắt đầu tìm hiểu.
...
Tầng thứ nhất của Kiếm Lâu, một bóng người nhanh chóng di chuyển trên mặt đất. Bước chân nhìn như mất trật tự, lại diễn sinh ra vài huyễn ảnh, chồng chất thay thế làm cho không người nào có thể nhận ra đâu là thật, đâu là hay giả.
Thật thật giả giả lẫn ở trong đó.
Thu thế lại. Mấy huyễn ảnh đều trùng điệp biến mất, lộ ra thân hình Sở Mộ.
- Không hổ danh là bộ pháp cao giai cần một nghìn học phần mới có thể đổi được. So với bộ pháp cao giai bình thường, rõ ràng đã tinh diệu hơn nhiều.
Trải qua mười ngày tu luyện, tu vi kiếm khí của Sở Mộ càng thêm tinh thuần hùng hậu. Kiếm thuật chờ loại lại không có gì tiến triển. Nhưng Huyễn Ảnh Bộ lại tu luyện tới tiểu thành.
Nghiêm ngặt mà nói, Huyễn Ảnh Bộ là một môn lấy bộ pháp chủ yếu kết hợp một chút tinh nghĩa đặc biệt của thân pháp, lấy ảo là chính, có lực mê hoặc cực mạnh.
Huyễn Ảnh Bộ nhập môn, có thể lấy bộ pháp kéo thân thể thi triển ra một huyễn ảnh. Dấu hiệu tiểu thành chính là kéo ra bốn huyễn ảnh. Đại thành chính là kéo ra bảy huyễn ảnh. Mười huyễn ảnh là viên mãn.
Hiện tại Sở Mộ thi triển ra Huyễn Ảnh Bộ có thể kéo ra bốn huyễn ảnh, vững chắc ở trình tự tiểu thành.
- Sở sư huynh, bên ngoài có người tìm sư huynh.
Trầm Đào từ bên ngoài đi tới, làm kiếm lễ nói.
Sở Mộ gật đầu đi ra phía ngoài. Hắn nhìn thấy người đang ở bên ngoài phong cấm của Kiếm Lâu, nhất thời ngẩn người ra. Tiếp theo, trên mặt hắn lộ ra một ý cười.
- Sở huynh đệ, không, hiện tại phải gọi là Sở sư đệ. Ta đã từng nói, chúng ta sẽ gặp lại nhau.
Người bên ngoài phong cấm mỉm cười, nói.
- Gia Cát sư huynh.
Sở Mộ làm kiếm lễ, lấy ra kiếm lệnh thân phận đặt ở trên phong cấm, mở ra một cánh cửa cung kính mời người bên ngoài tiến vào.
- Lúc đầu nhìn thấy Sở sư đệ, ta đã cảm thấy Sở sư đệ không tầm thường. Quả nhiên, ba cửa ải hiểm yếu thu được trước ba, đánh bại con cháu vương thất.
Người tới cười nói.
Hắn chính là Chư Cát Minh, kiếm giả Hóa Khí Cảnh trước đó lúc Sở Mộ vừa rời khỏi Thanh Phong Kiếm Phái đi tới Kiếm Viện Ly Châu, đã gặp được ở trên núi Bạch Phong....
Giống như lần đầu gặp gỡ, toàn thân Chư Cát Minh vẫn mặc trường bào màu bạc.
Theo Sở Mộ đi vào tầng hai của Kiếm Lâu, ngồi xuống trên ghế ở phòng khách chính giữa.
- Gia Cát sư huynh là đệ tử nội phủ sao?
Sở Mộ nói.
- Đúng. Ta là đệ tử nội phủ.
Chư Cát Minh cười nói:
- Sở dĩ ta biết ngươi đến, bởi vì Gia Cát Xung là đại ca của ta.
Sở Mộ bừng tỉnh hiểu ra. Thảo nào lúc đó, sau khi Gia Cát Xung nghe được tên của mình, ánh mắt của mình hình như có chút đặc biệt. Bây giờ mới biết, chắc là trước đó Chư Cát Minh đã nói với Gia Cát Xung.
- Lần này ta tới không có chuyện gì đặc biệt. Chủ yếu là ghé thăm ngươi một chút, thuận tiện hàn huyên với ngươi, giúp ngươi hiểu sâu sắc thêm về Kiếm Phủ.
Chư Cát Minh nói. Sở Mộ gật đầu. Cơ hội như vậy thật sự khó có được.
- Phủ quy cơ bản của Kiếm Phủ, ta nghĩ ngươi đã xem qua, ta không lặp lại nữa. Nhưng có một vài điều, chắc chắn sẽ không ghi chép ở trên phủ quy.
Chư Cát Minh nói:
- Đại Khôn Kiếm Phủ là nơi tập trung phần lớn thiên tài trong cả vương triều Đại Khôn, là nơi vương thất tiêu hao số lượng lớn tài nguyên mở ra. Mục đích chính là bồi dưỡng được kiếm đạo cường giả, khiến đại vương triều trở nên lớn mạnh.
- Những ảo diệu bên trong, lấy tu vi và địa vị của ta bây giờ, cũng khó mà hiểu rõ ràng. Cho nên cũng không thể nói cho ngươi biết đó là cái gì.
Chư Cát Minh tiếp tục nói:
- Hiện tại, điều ngươi cần phải biết là những tổ chức học viên bên trong Kiếm Phủ.
- Tổ chức học viên?
Sở Mộ thoáng sửng sốt.
- Nơi nào có người, khó tránh khỏi sẽ có tranh đấu.
Chư Cát Minh cười nói, trong mắt có hiện lên ánh sáng cơ trí:
- Đại Khôn Kiếm Phủ, số học viên vượt lên quá mười vạn. Tất nhiên cũng sẽ gặp phải tình huống lập bang kết phái. Mà đây cũng là điều mà cao tầng của Kiếm Phủ cho phép, là một loại phương thức cạnh tranh vô hình được khẳng định.
Sở Mộ gật đầu. Hắn có thể lý giải được.
- Một điện hai các ba minh. Sáu cái này chính là tổ chức học viên cường đại nhất bên trong Kiếm Phủ hiện nay. Chúng đã có lịch sử lâu đời, nội tình thâm hậu. Bên trong có vô số cao thủ. Ngoài ra, còn có một ít tổ chức nhị lưu, tam lưu khác. Ví dụ như Ngạo Kiếm Bang, Hàn Băng Lâu.
Chư Cát Minh nói, sắc mặt rất nghiêm túc:
- Trong đó một điện là Thiên Vương Điện. Hai các là Chưởng Kiếm Các và Thiên Âm Các. Ba minh là Lôi Hỏa Minh và Thứ Ảnh Minh cùng với Kim Phong Minh. Ta chính là một thành viên của Kim Phong Minh.
Sở Mộ ghi nhớ tất cả những lời Chư Cát Minh nói. Những điều này đều không có ghi ở trên phủ quy.
- Thiên Vương Điện có thành viên rõ ràng. Lấy con cháu vương thất là chính. Ngoài ra còn có một vài đệ tử các kiếm phái tương đối xuất sắc được bọn họ chiêu mộ. Chưởng Kiếm Các, Thiên Âm Các cùng với ba minh đều là đệ tử kiếm phái.
Chư Cát Minh nói, thần sắc có chút quái lạ, thở dài một hơi:
- Con cháu vương thất luôn luôn coi thường đệ tử kiếm phái. Hôm nay, trong Kiếm Phủ, con cháu vương thất cùng đệ tử kiếm phái ở hai phe đối lập. Con cháu vương thất và đệ tử kiếm phái lại tồn tại cạnh tranh đối lập. Thậm chí còn ngay cả học viên cũ và học viên mới ở ngoại phủ cũng tồn tại sự đối lập.
Nói đến đây, trên mặt Chư Cát Minh hiện lên một sự mỉa mai.
Sở Mộ gật đầu. Những cái khác hắn không rõ ràng lắm. Nhưng trong ngoại phủ học viên mới và học viên cũ đối lập, ngày hôm nay hắn đã được lĩnh giáo.
- Một điện hai các ba minh sáng lập đã lâu. Trong đó người nắm quyền cứ thay đổi thế hệ lại thay bằng một người khác. Nhưng mỗi lần thay người nắm quyền đều có thiên phú và thực lực kinh người, kẻ tầm thường không thể so sánh được Hiện tại điện chủ Thiên Vương Điện là Hoàng Phủ Hoàng Thiên, được xưng là Tiểu Thiên Vương. Các chủ Chưởng Kiếm Các là Trần Bất Nhị, có danh hiệu là Độc Tôn Kiếm. Các chủ Thiên Âm Các là Thượng Quan Cầm Âm, được khen tặng là Cầm Kiếm Song Tuyệt. Ba người bọn họ còn là ba đại Kiếm Chi Tử của Kiếm Phủ.
Chư Cát Minh nói, trong mắt bắn ra ánh sáng vô cùng cuồng nhiệt và hướng tới.
- Kiếm Chi Tử?
Chân mày Sở Mộ nhíu lại, có phần không thể hiểu được.
*****
- Kiếm Phủ phân ra thành ngoại phủ, nội phủ và vương phủ. Học viên tất nhiên cũng chia ra làm học viên ngoại phủ, học viên nội phủ và học viên vương phủ. Kiếm Khí Cảnh là học viên ngoại phủ. Hóa Khí Cảnh là học viên nội phủ. Khí Hải Cảnh là học viên vương phủ. Cửu Chuyển Cảnh lại được xưng là học viên hạt giống. Tới Nguyên Cực Cảnh, mới có thể trở thành Kiếm Chi Tử.
Chư Cát Minh giải thích:
- Học viên của ngoại phủ, nội phủ và vương phủ, chỉ có tu vi hạn chế. Nhưng học viên hạt giống và Kiếm Chi Tử ngoại trừ tu vi hạn chế ra, còn có hạn chế về tuổi tác. Chỉ có điều cụ thể thế nào, ta ngược lại cũng không quá hiểu rõ.
- Cửu Chuyển Cảnh... Nguyên Cực Cảnh...
Trong lòng Sở Mộ sóng to gió lớn cuộn trào mãnh liệt.
- Học viên ngoại phủ vốn có hơn hai ngàn người. Hiện tại lại thêm học viên mới các ngươi, có gần bốn ngàn. Nhưng ngoại phủ chẳng qua chỉ là cất bước mà thôi. Nội phủ và vương phủ mới thật sự là sân khấu. Đệ tử nội phủ có hơn bảy vạn. Đệ tử vương phủ cũng có hơn hai vạn người. Mỗi một người đều nắm giữ thực lực cường đại mà kiếm giả không thể so sánh được. Muốn ở trong rất nhiều thiên tài kiếm giả, trổ hết tài năng, cũng không phải là chuyện dễ dàng.
- Quả thực... Rất kinh người...
Sở Mộ hít một hơi, nhẹ giọng nói.
- Chỉ có điều, ta tin tưởng Sở sư đệ nhất định có thể ở trong rất nhiều kiếm giả trổ hết tài năng xông lên Kiếm Bảng, trở thành một trong những người khiến người ta phải chú ý.
Chư Cát Minh cười nói:
- Ta không phải đang khen tặng ngươi. Cũng không phải đang nói đùa. Mà đây là một loại trực giác. Bởi vì ta tu luyện kiếm thuật, trực giác của ta đến bây giờ chẳng bao giờ sai lầm.
- Ừ.
Gật đầu, Sở Mộ việc nhân đức không nhường ai.
Ở trên phủ quy của Kiếm Phủ có miêu tả liên quan. Ngoại phủ có Thiết Kiếm Bảng, nội phủ có Đồng Kiếm Bảng, vương phủ có Ngân Kiếm Bảng. Mỗi Kiếm Bảng có số lượng trăm người. Chỉ có lưu danh ở trên bảng, mới có thể xem như là trổ hết tài năng ở đông đảo các thiên tài kiếm giả, khó khăn nặng nề.
Tiếp theo, Chư Cát Minh lại nói với Sở Mộ không ít chuyện bên trong Kiếm Phủ, nhất là nội phủ. Sở Mộ có lý giải sâu sắc hơn đối với Kiếm Phủ, cũng càng thêm xác định thêm rõ ràng về những gì mình định tiến hành.
- Sư đệ, ta cho ngươi kiến nghị, không nên dính dáng vào cuộc đối đầu giữa học viên mới và học viên cũ làm gì. Điều này thuần túy là đang lãng phí thời gian.
Cuối cùng, Chư Cát Minh nói.
- Được, ta đã biết.
Sở Mộ gật đầu.
- Được. Hôm nay trò chuyện đến đây thôi. Chúc sư đệ ở ngoại phủ trổ hết tài năng, quang vinh leo lên Thiết Kiếm Bảng.
Chư Cát Minh đứng dậy cười nói, muốn rời đi.
Sở Mộ tiễn Chư Cát Minh đến bên ngoài phong cấm của Kiếm Lâu.
- Đúng rồi. Có một việc ta thiếu chút nữa quên.
Đi được hai bước, Chư Cát Minh bỗng nhiên dừng lại, xoay người nhìn về phía Sở Mộ, trịnh trọng nói:
- Sư đệ, không quan tâm ngươi lĩnh ngộ được ý cảnh gì, cần phải nâng ý cảnh tăng tới ba thành rồi hãy đi đột phá Hóa Khí Cảnh. Bởi vì trong nháy mát khi vừa đột phá được Hóa Khí, sẽ tiến vào một loại cảnh giới Không Linh. Ở dưới loại trạng thái này, có ba phần khả năng ý cảnh ba thành lĩnh ngộ sâu sắc, đột phá đến bốn thành. Nếu như chuẩn bị đầy đủ, sẽ có 5 phần khả năng lĩnh ngộ ba thành ý cảnh lên tới bốn thành.
Trong lòng Sở Mộ chấn động. Cái tin tức này trong những lời Chư Cát Minh đã nói, đối với hắn xem như có giá trị nhất!
Chư Cát Minh đến, giảng giải một phen, khiến Sở Mộ đối với Kiếm Phủ có nhận thức càng khắc sâu hơn.
Đệ tử ngoại phủ khoảng bốn nghìn người. Dệ tử nội phủ lại cao tới hơn bảy vạn. đệ tử vương phủ có hơn hai vạn người. Số lượng như vậy khiến Sở Mộ vạn phần khiếp sợ..
Tất cả đệ tử nội phủ đều kiếm giả Hóa Khí Cảnh. Tất cả đệ tử vương phủ đều là kiếm giả Khí Hải Cảnh, hơn nữa còn không phải là kiếm giả bình thường. Ngoài ra còn có học viên hạt giống Cửu Chuyển Cảnh. Chư Cát Minh cũng không có nói cụ thể là bao nhiêu người. Chỉ có điều nghĩ đến, chắc hẳn cũng sẽ không quá ít mới đúng.
- Toàn bộ kiếm giả Hóa Khí Cảnh bên trong Thanh Phong Kiếm Phái cũng không hơn mười hai mươi mấy người. Cho dù là Thanh Lan Kiếm Phái mạnh mẽ hơn Thanh Phong Kiếm Phái, nhưng kiếm giả Hóa Khí Cảnh cũng sẽ không xuất hiện quá nhiều. Tất cả kiếm giả Hóa Khí Cảnh trong toàn bộ ba kiếm phái núi Thanh Lan, số lượng còn chưa tới một trăm. So với Đại Khôn Kiếm Phủ, quả thực chính là đom đóm so với trăng sáng.
Sở Mộ âm thầm nói.
Hắn cảm thấy, cho dù là kiếm phái trung phẩm thậm chí kiếm phái thượng phẩm cường đại hơn nữa, số lượng kiếm giả Hóa Khí Cảnh trong đó tuyệt đối cũng không có cách nào so sánh được với Kiếm Phủ. Hơn bảy vạn người, đó là số lượng khổng lồ tới mức nào?
Trở về phòng của mình, trong đầu nhớ lại tất cả những gì Chư Cát Minh nói về Kiếm Phủ, tiêu hóa từng cái, trong lòng đang chấn động cũng dần dần bình phục lại. Hắn lại có một cảm giác hưng phấn phát ra từ sâu trong lòng, phát ra từ trong xương tủy, phát ra từ linh hồn.
- Kiếm Phủ như vậy, cường giả mọc lên như nấm, mới thật sự là chỗ thích hợp cho ta.
Sở Mộ âm thầm nói. Trong mắt hắn lộ ra tinh quang phóng vào hư không. Khóe miệng lộ ra một ý cười. Nắm đấm hắn nắm chặt. Hắn chỉ cảm thấy ở sâu trong thân thể mình đang cuộn trào mãnh liệt một lực lượng cọ rửa toàn thân, khiến hắn hận không thể lập tức rút kiếm ra, tìm những cao thủ khác đấu kiếm so chiêu.
Một lúc lâu, trong lòng Sở Mộ kích động mới dần dần bình phục lại đi. Tinh quang trong cặp mắt cũng dần dần nội liễm, lại ẩn chứa ở sâu trong đồng tử.
- Đại lục Cổ Kiếm không giống với địa cầu. Ở trên địa cầu, kiếm thuật sư cả đời rèn luyện kiếm thuật cơ sở. Tới kiếm thuật Tông Sư mới nắm giữ ngoại kiếm khí, đồng thời bắt đầu sáng tạo ra kiếm chiêu của mình. Kể từ đó, cần không ngừng khiêu chiến xung quanh, cùng kiếm thuật sư cao minh so chiêu, do đó nâng cao bản thân.
Sở Mộ âm thầm suy nghĩ tìm tòi:
- Nhưng kiếm giả ở đại lục Cổ Kiếm. Kiếm thuật không phải chỉ duy nhất một loại cơ sở. Ngoài ra, còn có các loại kiếm thuật uy lực cường đại. Còn có nội kiếm khí. Còn có các loại ý cảnh cùng với kiếm thế. Cho nên, cho dù là không khiêu chiến với xung quanh, cũng có con đường khác để đạt tới mục đích cường đại bản thân.
Nếu như trước kia dựa theo tính tình của Sở Mộ, đã sớm đi xung quanh tìm kiếm kiếm giả cao minh để so tài. Nhưng hoàn cảnh khác nhau, kiếm giả so với kiếm thuật sư, cũng có vẻ càng rộng lớn tinh thâm hơn, không cần câu nệ ở một cách. Còn nữa, thế giới kiếm giả, cường giả rất nhiều. Hiện tại, Sở Mộ chỉ xem như là kiếm giả trong tầng dưới cùng, là tầng cơ sở mà thôi. Hắn vẫn cần phải tiếp tục nâng cao bản thân trở nên cường đại hơn, mới có tư cách cùng kiếm đạo cường giả khác tranh phong.
← Ch. 0175 | Ch. 0177 → |