Vay nóng Tima

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 0178

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 0178: Chiến hạng Tiểu Kiếm Tháp
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)

Siêu sale Shopee


Lại một ngày mới đến, Sở Mộ thức tỉnh rửa mặt xong, sau khi hoạt động gân cốt lại ngồi xếp bằng ở trên giường, loại trừ tạp niệm tĩnh tâm ngưng thần, bắt đầu tu luyện kiếm khí quyết Thượng Nguyên.

Tay phải của hắn nắm một khối linh thạch hạ phẩm mới. Khối linh thạch hạ phẩm trước đó đã mất đi công hiệu, biến thành một khối đá rất bình thường. Có lẽ sau nghìn trăm tuổi, nó sẽ một lần nữa biến thành linh thạch. Nhưng đối với Sở Mộ, nói đã không có bất kỳ tác dụng nào nữa.

Một đại chu thiên lại nối tiếp một đại chu thiên vận chuyển. Kiếm khí Thượng Nguyên càng thêm tinh thuần hùng hậu. Trong lúc vận chuyển mơ hồ phát ra những tiếng ầm ầm như sấm rền, dường như muốn phá tan gông cùm xiềng xích nào đó.

Đột nhiên, toàn thân Sở Mộ không tự chủ được chấn động. Trong kinh mạch kiếm khí Thượng Nguyên đột nhiên tăng nhanh trùng kích, dường như có thứ gì bị phá tan. Sở Mộ chỉ cảm thấy kiếm khí Thượng Nguyên cuồn cuộn một hồi, tinh thuần ba phần, hùng hậu ba phần.

- Được rồi. Cuối cùng đạt được nửa bước Hóa Khí. Thực lực chỉnh thể... ít nhất... Nâng cao hai đến ba thành.

Tu luyện kiếm khí quyết hoàn tất, Sở Mộ xuống lầu, tiến hành tu luyện thường ngày, tu luyện Huyễn Ảnh Bộ.

Huyễn ảnh xuất hiện. Một đạo... Hai đạo... Ba đạo... Bốn đạo... Năm đạo... Sáu đạo...

Sáu huyễn ảnh lại thêm bản thân Sở Mộ, có bảy bóng người khó phân biệt thật hay giả ở trong tầng một của Kiếm Lâu chạy qua lại, khiến người ta hoa cả mắt.

Hết lần này tới lần khác tu luyện Huyễn Ảnh Bộ, huyễn ảnh xuất hiện lại biến mất, trùng điệp thay thế, trước sau duy trì ở sáu bóng người.

Sau hơn mười lần biến, bước chân Sở Mộ chợt dừng lại. Từng huyễn ảnh trùng điệp biến mất. Hắn yên lặng đứng thẳng trầm tư một lát. Thân hình lại thoáng động, từng huyễn ảnh lại xuất hiện.

Sau khi huyễn ảnh thứ sáu lóe lên, một huyễn ảnh mới theo đó ngưng tụ ra. Cùng lúc đó, một tiếng chuông lớn vang lên, phát ra sóng âm vô hình khuếch tán bốn phương tám hướng, không gặp bất kỳ trở ngại nào, chui vào trong tai của mỗi một học viên ngoại phủ...

Tiếng chuông lớn vang lên, chỉ có một ý nghĩa. Chiến hạng Tiểu Kiếm Tháp sắp bắt đầu.

Chiến hạng Tiểu Kiếm Tháp của ngoại phủ, ba tháng tiến hành một lần. Mỗi người có thể tự do lựa chọn tham gia hoặc không tham gia. Nhưng trên phủ quy có nói rõ ràng, chiến hạng Tiểu Kiếm Tháp lần đầu tiên tốt nhất phải tham gia, đạt được thứ tự gì hay không, không quan trọng. Quan trọng chính là chỉ có sau khi tham gia chiến hạng Tiểu Kiếm Tháp, mới có tư cách mở ra Thánh Địa Tu Luyện để sử dụng.

Sau khi tiếng chuông vang lên, nhất thời, liền có rất nhiều học viên đều rời khỏi Kiếm Lâu, đi về phía Tiểu Kiếm Tháp.

Sở Mộ cũng mang theo hai thanh Ngụy Kiếm Khí, một thanh cầm trong tay bên trái, một thanh đeo ở sau lưng, cùng hai người Chu Nghị và Trầm Đào đi ra khỏi Kiếm Lâu, thuận đường tiến về phía Tiểu Kiếm Tháp.

Rất nhiều người. Khoảng một nghìn tám trăm học viên mới nhất định sẽ trình diện. Ngoài ra còn có hơn hai ngàn học viên cũ. Cho dù không phải tất cả đều đi, nhưng chí ít cũng sẽ có hơn phân nửa.

Bọn họ vừa đi về phía Tiểu Kiếm Tháp, vừa bàn tán ầm ĩ. Các loại chuyện cần nói đều sẽ nói.

- Sở sư huynh, không biết chiến hạng Tiểu Kiếm Tháp này rốt cuộc là thế nào?

Vẻ mặt Chu Nghị lộ rõ sự hiếu kỳ.

- Ngươi thật ngốc. Sở sư huynh giống như chúng ta, đều là học viên mới, cũng là lần đầu tiên phải đi tham gia chiến hạng Tiểu Kiếm Tháp. Sở sư huynh làm sao mà biết được.

Trầm Đào nói.

Sở Mộ khẽ mỉm cười một cái, không trả lời. Hắn từ chỗ Chư Cát Minh thật ra có hiểu một chút đối với Tiểu Kiếm Tháp. Ví dụ như Tiểu Kiếm Tháp tồn tại và các phương thức hạng chiến.

Dựa theo như lời Chư Cát Minh đã nói. Tiểu Kiếm Tháp này là do rất nhiều cường giả trong vương thất căn cứ kiếm tháp thông thiên phỏng chế thành. Theo lời đồn đại, kiếm tháp thông thiên nằm ở trung tâm chủ Kiếm Vực đại lục Cổ Kiếm, có chín mươi chín tầng, thần kỳ vô cùng. Tiểu Kiếm Tháp chỉ có chưa đầy một phần trăm công năng của kiếm tháp thông thiên.

Cho dù là phỏng chế, cũng vô cùng khó khăn. Đồng thời cần tiêu hao tài nguyên quá lớn. Cho nên chỉ có ngoại phủ mới có Tiểu Kiếm Tháp. Nội phủ và vương phủ lại không có. Bởi vì cho dù lấy năng lực của Kiếm Phủ cũng có không cách nào chống đỡ trước tiêu hao như vậy.

- Sư đệ.

Bên cạnh vang lên một giọng nói có vài phần ngạc nhiên.

- Sư huynh.

Sở Mộ nhìn lại. Hóa ra là La Ngọc Phong.

- Sư đệ, tu vi của sư đệ...

La Ngọc Phong có chút kinh hãi.

- Vừa đột phá xong.

Sở Mộ mỉm cười nói.

- Tốt. Sư đệ cũng cuối cùng đã đột phá đến nửa bước Hóa Khí. Tin tưởng ở trên chiến hạng Tiểu Kiếm Tháp, nhất định có thể đạt được thứ tự tốt hơn.

Phản ứng đầu tiên của La Ngọc Phong là sửng sốt, tiếp theo hắn mìm cười, thật lòng nói.

So sánh với một tháng trước, khí tức trên người La Ngọc Phong cũng tinh thuần hùng hậu hơn một chút. Đủ thấy một tháng qua, hiệu quả tu luyện vẫn vô cùng rõ ràng.

Bên cạnh còn có người khác cũng nghe được lời đối thoại giữa Sở Mộ và La Ngọc Phong. Bọn họ nhất thời cẩn thận nhìn Sở Mộ một chút. Khi phát hiện tu vi của Sở Mộ thật sự đột phá đến nửa bước Hóa Khí, nhất thời mỗi người lại bàn luận.

Không bao lâu, một đám người liền đến chỗ Tiểu Kiếm Tháp.

Cái gọi là Tiểu Kiếm Tháp, thật ra chính là một công trình kiến trúc có hình dạng của một tòa tháp, toàn thân màu đỏ sậm, chiếm diện tích cực lớn, ước chừng mấy trăm thước vuông. Đồng thời có độ cao hai mươi thước, có vẻ trang nghiêm khí phách nồng đậm. Giống như một ngọn núi đứng sừng sững ở trên mặt đất. Nhưng tòa Tiểu Kiếm Tháp này cũng chỉ có một tầng. Tám góc nghiêng bay lên khiến tòa Tiểu Kiếm Tháp có một phong thái như muốn bay nhảy trên trời cao. Đỉnh chóp đầy nhô ra. Chỗ cao nhất giống như một đoạn mũi kiếm nhắm thẳng vào trời xanh, hình như muống đâm thủng trời cao, sắc bén ép người.

Mà Tiểu Kiếm Tháp cũng không có cửa lớn. Ở vị trí cách mặt đất chừng mười thước, có những hình tròn tối đen, đường kính khoảng một thước. Cẩn thận đếm kỹ, tổng cộng có trăm cái, không nhiều không ít.

Lục tục có học viên không ngừng từ phương hướng khác nhau chạy tới. Số học viên trình diện đã vượt quá hai nghìn.

Sở Mộ quan sát Tiểu Kiếm Tháp, cảm thấy khiếp sợ sâu sắc trước khí phách trang nghiệm phát ra từ tòa Tiểu Kiếm Tháp này.

- Một tòa Tiểu Kiếm Tháp này thậm chí chưa phỏng chế được một phần trăm còn như vậy. Vậy kiếm tháp thông thiên chín mươi chín tầng lại phải có hình dạng khổng lồ tới mức nào?

Sở Mộ âm thầm kinh hãi, đồng thời không ngừng hướng tới. Đột nhiên hắn bắt đầu nảy sinh một ý niệm. Bất kể như thế nào, nhất định phải đi tới trung tâm chủ Kiếm Vực. Cho dù không vì cái gì khác, chỉ cần tận mắt nhìn thấy kiếm tháp thông thiên cũng phải đi tới trung tâm chủ Kiếm Vực.

Ý niệm này vừa mới bắt đầu nảy sinh, ngay trong lòng Sở Mộ đã mọc rễ, bắt đầu muốn nẩy mầm.

- Thực lực của ta bây giờ khẳng định còn chưa đủ. Ta phải nâng cao hơn nữa. Một ngày kia, thời điểm ta đủ cường đại, có thể đi tới trung tâm chủ Kiếm Vực. Nơi đó mới là trung tâm của đại lục Cổ Kiếm.

Sở Mộ âm thầm nói, vô cùng kiên định.

*****

- Nhìn kìa. Đó chính là Thiết Kiếm Bảng.

Có người đột nhiên nói, nhất thời thu hút ánh mắt của rất nhiều người. Ngay cả Sở Mộ cũng nhìn sang.

Chỉ thấy ở cách Tiểu Kiếm Tháp chừng mười thước, có một kiếm bia bằng sắt màu đen đứng sừng sững. Kiếm Bia có độ cao mười thước. Phía trên có chi chít đầy những cái tên. Từ lên nhìn xuống, cẩn thận đếm một chút, tổng cộng có một trăm cái tên.

Đứng đầu xếp hạng Thiết Kiếm Bảng tên là Hoàng Phủ Thắng Long. Vừa nhìn dòng họ Hoàng Phủ này liền biết người này là con cháu vương thất. Đứng hạng thứ hai chính là Tần Tích. Thứ ba chính là Âu Dương Thành Nghiệp.

Sở Mộ phát hiện, tên danh hiệu đứng đầu đến hạng thứ mười đều là màu vàng. Từ tên thứ mười một đến tên thứ ba mươi là màu bạc. Tên thứ ba mươi mốt đến tên thứ một trăm lại là màu đỏ. Một trăm cái tên, đặc biệt bắt mắt.

Màu sắc các tên khác nhau, rốt cuộc ẩn chứa huyền cơ gì? Sở Mộ có chút tò mò. Chư Cát Minh cũng không có nói tới điểm này.

Càng lúc càng nhiều người chạy tới. Đã hơn ba nghìn học viên.

Bóng người đông nghìn nghịt. Liếc nhìn lại đều là đầu người lắc lư. Các tiếng bàn tán không ngừng vang lên, có vẻ hết sức ầm ĩ, giống như chợ bán thức ăn, hoặc như là đàn ong bay lượn, phát ra những tiếng chân động ong ong không ngừng vang lên bên tai.

- Mau nhìn, là Lôi sư huynh.

- Ở đâu?

- Ta thấy được rồi. Đúng là Lôi sư huynh. Lôi sư huynh trên chiến hạng Tiểu Kiếm Tháp lần trước đạt được thứ tự tám mươi năm, được lưu danh ở trên Thiết Kiếm Bảng. Không biết lần này có thể đạt được hạng cao hơn hay không?

Sở Mộ nhìn lại, liền thấy một người thanh niên mặc trường bào màu tím chạy như bay đến. Trên người hắn tỏa ra khí tức lạnh thấu xương làm cho người ta kinh hãi.

Lúc này, có một bóng người màu đỏ giống như một mũi tên vậy, phá không bay vụt đến. Âm thanh xé rách trời cao phát ra chói tai kinh người. Trong không khí bắt đầu khởi động truyền ra từng tiếng sấm rền bạo liệt.

Bóng người này bay vụt đến không trung phía trên mọi người, tới gần Tiểu Kiếm Tháp, hạ thẳng xuống đất. Mọi người chỉ cảm thấy mắt chợt hoa lên. Một cái bàn đột nhiên xuất hiện ở trước mặt người mặc áo bào đỏ. Nhiệt độ không khí xung quanh bắt đầu tăng lên.

Người mặc áo bào đỏ tuổi tác khó có thể nhận biết được. Dường như là hai mươi mấy tuổi, lại hình như là ba mươi mấy tuổi. Mặt hắn không đổi sắc, giống như là da mặt bị tê liệt.

Chỉ thấy tay hắn xoa lên trên mặt bàn. Mặt bàn đang trống trải nhất thời xuất hiện thêm một lư hương. Hắn lại lấy ra một cây hương dài chừng một thước, lớn bằng ngón út. Phía trên hương chia ra làm rất nhiều đoạn. Hắn cắm cây hương vào trong lưu hương.

- Đó chính là Bách Tiết Hương. Hóa ra chính là dáng vẻ như vậy.

Sở Mộ chú ý thấy người mặc áo bào đỏ này một tay xoa lên mặt bàn. Trong nháy mắt, ống tay áo thoáng động hiển ra một góc. Đó là một vòng tay không gian, không phải bằng sắt màu đen, mà là màu đồng xanh.

- Màu sắt đen... Màu đồng xanh... Chẳng lẽ vòng tay không gian còn có cái gì khác nhau sao? Lần sau có cơ hội gặp được Gia Cát sư huynh, vẫn phải hỏi thăm một chút.

Sở Mộ thầm nghĩ.

- Trong thời hạn ba tháng sẽ có một lần chiến hạng Tiểu Kiếm Tháp. Học viên mới có thể tham gia miễn phí. Học viên cũ cần nộp một trăm học phần.

Người mặc áo bào đỏ mở miệng, giọng nói vô cùng máy móc, khiến người ta nghe có chút chói tai, rất khó chịu.

Các học viên mới trong lúc nhất thời nhíu mày một cái. Nhưng học viên cũ hiển nhiên đã thành thói quen.

- Mỗi lần, có thể có một trăm người đồng thời tiến vào Tiểu Kiếm Tháp.

Người mặc áo bào đỏ cũng hoàn toàn không để ý tới ý nghĩ của người khác, tiếp tục nói:

- Hiện tại, người nào muốn tham gia chiến hạng Tiểu Kiếm Tháp, lấy ra kiếm lệnh thân phận của các ngươi đặt ở trên Thiết Kiếm Bảng.

Nói xong, lập tức có học viên cũ đi đến bên cạnh Thiết Kiếm Bảng, lấy ra kiếm lệnh thân phận cùng Thiết Kiếm Bảng tiếp xúc. Sau một hơi thở, hắn thu hồi kiếm lệnh thân phận. Ở dưới ánh mắt chăm chú của mọi người, trên Thiết Kiếm Bảng một trăm cái tên biến mất, biến thành trống rỗng. Tiếp đó lộ ra một cái tên hoàn toàn mới.

Học viên cũ này vừa nhìn thấy cái tên kia xuất hiện, liền lộ ra một nụ cười mỉm, đi qua một bên đứng ngay ngắn.

Rất nhanh có người thứ hai, người thứ 3 đem kiếm lệnh thân phận của mình cùng tiếp xúc với Thiết Kiếm Bảng. Trong bao gồm cả đám người La Ngọc Phong và Sở Mộ.

Cuối cùng, ở đây tất cả hơn ba ngàn người để kiếm lệnh thân phận của mình tiếp xúc cùng Thiết Kiếm Bảng, trên Thiết Kiếm Bảng cũng lần lượt xuất hiện tên của bọn họ.

Tiếp đó, chỉ thấy tên trên Thiết Kiếm Bảng nhanh chóng nhảy lên, sau ba hơi thở liền cố định một trăm.

- Chuẩn bị vào tháp.

Người mặc áo bào đỏ máy móc nói.

Một trăm tên, có học viên cũ cũng có học viên mới. Học viên mới chính là người mới, có vẻ có chút khẩn trương, nhìn học viên cũ làm như thế nào bọn họ cũng theo làm như thế.

Một trăm người vây quanh Tiểu Kiếm Tháp, vừa lúc tương đối với những lỗ tròn đường kính một thước, ở độ cao mười thước của Tiểu Kiếm Tháp.

- Vào tháp.

Người mặc áo bào đỏ khẽ quát một tiếng. Toàn thân của một trăm học viên này thoáng cái đã hóa thành những mũi tên bắn ra, từ trong lỗ nhỏ đường kính một thước kia bắn vào trong Tiểu Kiếm Tháp. Cùng lúc đó, người mặc áo bào đỏ vươn một ngón tay ra. Kiếm khí cuộn trào mãnh liệt hóa thành một đám ánh lửa, thiêu đốt Bách Tiết Hương.

- Sư huynh, Bách Tiết Hương này là sao vậy?

Một học viên mới không hiểu, nhỏ giọng hỏi thăm học viên cũ đứng ở bên cạnh.

- Người mới đúng là người mới.

Học viên cũ trước đó cười nhạo một câu, sau mới giải thích:

- Bách Tiết Hương, là dựa vào vết khắc phía trên mặt để phán đoán. Càng kiên trì ở lại bên trong Tiểu Kiếm Tháp thời gian càng dài, như vậy cuối cùng sẽ lấy được thứ tự càng cao. Vì để phán đoán rõ ràng thời gian kiên trì ở bên trong là dài hay ngắn, chia một cây hương làm một trăm đoạn. Giữa mỗi đoạn đó có sự chênh lệch rõ ràng.

Lời giải thích này tuy rằng không đủ cặn kẽ, nhưng mọi người cũng không phải là kẻ ngu ngốc, suy nghĩ một chút liền có thể hiểu rõ.

Chỉ có điều Sở Mộ cũng biết, Bách Tiết Hương chỉ là một căn cứ phán đoán, cũng không phải tất cả. Cuối cùng thứ tự sắp xếp ra là cao hay thấp, vẫn lấy tình hình chiến đấu thực tế bên trong Tiểu Kiếm Tháp để làm tiêu chuẩn.

Bách Tiết Hương chậm rãi thiêu đốt. Không bao lâu, đoạn thứ nhất đã bị thiêu đốt hoàn tất.

- Mỗi năm trước kia học viên mới tham gia chiến hạng Tiểu Kiếm Tháp lần đầu tiên, lúc này, hẳn có người phải ra.

Một học viên cũ nhỏ giọng nói. Vừa nói dứt lời, nhất thời đã nhìn thấy một bóng người từ trong một cái lỗ đường kính một thước bắn ra, rơi xuống đất.

Quả nhiên là một học viên mới. Sắc mặt học viên mới này tái nhợt, kiếm khí toàn thân cuộn trào mãnh liệt, ánh mắt lợi hại bộ dạng như đang đối mặt với cường địch, hình như vẫn chưa kịp phản ứng qua.


Chiến Giới 4D
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-2308)