Vay nóng Tinvay

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 0180

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 0180: Mấy đoạn?
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)

Siêu sale Shopee


Nói cách khác, tốc độ ngươi giết chết kẻ địch càng nhanh, tốc độ kẻ địch xuất hiện cũng sẽ càng nhanh. Mỗi lần xuất hiện thực lực chỉnh thể của kẻ địch đều có thể cường đại hơn so với kẻ địch trước đó một chút. Có lẽ là thể hiện ở trên phương diện tu vi kiếm khí, có lẽ là thể hiện ở trên phương diện uy lực kiếm thuật. Có lẽ là thể hiện ở trên trình độ nắm giữ kiếm thuật.

Trong không gian nhỏ của chín mươi chín người khác, có không gian đã trống không. Bởi vì bọn họ bị kẻ địch "giết chết", truyền tống đi ra bên ngoài. Có người còn đang chiến đấu. Quá trình chiến đấu đặc biệt kịch liệt. Hai bên ngươi tới ta đi, cuối cùng thật vất vả mới giết chết kẻ địch, nhoáng cái, lại có kẻ địch mới xuất hiện.

Lý Anh Duệ mấy kiếm giết chết một cường địch, lập tức lại có cường địch xuất hiện. Hơn nữa, sau khi xuất hiện liền một kiếm đánh tới. Người thứ hai xuất hiện khiến hắn cảm thấy áp lực tăng gấp bội.

Tuy rằng thực lực của hắn rất mạnh, tốc độ giết chết kẻ nhân cũng rất nhanh, người khác không thể thắng được, nhưng so với Sở Mộ vẫn chênh lệch rất nhiều.

Ba cường địch mỗi một tên đều có tu vi nửa bước Hóa Khí thâm hậu. Vừa ra tay là sát chiêu không ngừng, uy lực rất mạnh. Tất cả sát chiêu đều không kém Kim Phong Kiếm Thuật, bao vây tấn công Sở Mộ, tràn ngập nguy cơ.

Huyễn Ảnh Bộ thi triển ra. Bảy huyễn ảnh biến đổi thay thế. Sở Mộ nhất thời từ dưới sát chiêu của ba người thoát thân, trong nháy mắt xẹt qua ba người, ở bên người của bọn họ lưu lại một huyễn ảnh vung kiếm ra.

Dường như có tiếng tan biến rất nhỏ vang lên. Ba cường địch trong nháy mắt tan đi. Chỉ có ba tia máu tươi phun ra, rơi xuống mặt đất, giống như vẩy mực.

Mặt đất vốn có màu trắng sữa, đã sớm bị vô số tia máu đỏ tươi nhuộm dần, biến thành một mảnh luyện ngục màu máu, đập vào mắt vô cùng kinh người. Thậm chí ngay cả bức tường màu trắng sữa cũng có vô số màu máu đỏ tươi bắn lên. Cảnh tượng có phần yêu dị.

Cường địch liên tục không ngừng xuất hiện, đã đạt được bốn người. Mỗi một người đều có tu vi nửa bước Hóa Khí hùng hậu, ép thẳng nửa bước Hóa Khí đỉnh phong. Đồng thời Sở Mộ còn ngạc nhiên phát hiện, bốn cường địch này thời điểm thi triển ra sát chiêu kiếm thuật không ngờ có chứa một thành ý cảnh chấn động.

Phụt phụt.

Những tiếng động vang lên. Tất cả bảy huyễn ảnh của Sở Mộ bị đánh tan. Thậm chí bản thân hắn còn chịu ảnh hưởng. Kiếm khí hộ thể cũng bị đánh tan, thiếu chút nữa bị đánh trúng. Nguy hiểm lại càng thêm nguy hiểm.

Thần sắc bình tĩnh, bộ pháp Huyễn Ảnh cùng thân pháp Phong Trung Du thay thế, Sở Mộ mang theo huyễn ảnh, thân phiêu đãng gống như quỷ mỵ, giống như bãi liễu đùa trong gió. Thanh kiếm giống như phượng bay trên cửu thiên.

Máu tươi phun lên trời cao, phun xuống mặt đất nhuộm dần thành một màu, giống như cảnh tượng địa ngục đầy máu.

Sở Mộ thoáng thở ra một hơi. Hắn chỉ cảm thấy áp lực cũng tới càng lớn hơn. Đồng thời trong lòng có chút hưng phấn cùng kích động. Loại cảnh tượng không ngừng giết chết khiến hắn nhiệt huyết sôi trào. Từng tầng lực lượng ở trong thân thể truyền lại sự cuộn trào mãnh liệt. Mùi máu tươi nồng đậm gay mũi càng làm cho hắn không nhịn được hét dài một tiếng.

Kiếm quang đáng sợ. Kim Phong Liệt Không, kiếm khí cuộn trào mãnh liệt ngưng tụ. Một kiếm chém giết ra, ba cường địch gần như đồng thời xuất hiện còn chưa hoàn toàn ngưng tụ thành hình đã xuất kiếm công kích đến, trong nháy mắt bị Sở Mộ chém ngang.

Giết giết giết!

Sở Mộ thoáng cái phát huy ra trình độ kiếm thuật của bản thân. Chấn động, giảm bớt lực, cùng vận dụng các loại kiếm pháp hoàn toàn không giữ lại chút nào. Toàn thân kiếm thuật phát huy ra vô cùng nhuần nhuyễn.

Chưa bao giờ có lúc nào có thể làm cho Sở Mộ sinh ra cảm giác tận hứng như vậy. Văn Nhân Vân không thể, Ngụy Hoành không thể, Tiêu Thiên Phong cũng không thể...

Một bước giết một người, một kiếm một mạng mất!

...

Từng bóng người bị bắn ra khỏi Tiểu Kiếm Tháp. Bách Tiết Hương không ngừng thiêu đốt.

- Ba mươi đoạn. Còn có tám người không bị bắn ra.

- Ta nhớ trong tám người kia, hình như có một người là học viên mới.

- Không sai. Là học viên mới. Chỉ có điều hắn ở trong ba cửa ải hiểm yếu lần này, hắn đều đứng hàng trước ba. Ta đoán hắn chí ít có thể kiên trì đến ba mươi ba đoạn hương.

Chỉ một lát sau, lúc đoạn hương thứ 32, lại có một người bị bắn ra.

Thời điểm đoạn hương thứ 33, lại có một người bị bắn ra. Cũng không phải là Sở Mộ.

- Lợi hại. Lẽ nào học viên mới này còn có thể kiên trì đến đoạn hương thứ 34, thậm chí là đoạn hương thứ 35 được sao?

Thời điểm đoạn hương thứ 34, đồng thời có hai người bị bắn ra.

Đoạn hương thứ 35, lại có một người bị bắn ra.

Đoạn hương 36 cháy hết. Đoạn hương 37, lại có một người bị bắn ra. Nhưng vẫn chưa phải là Sở Mộ.

Nhất thời, mỗi người đều kinh hãi.

Đám người Luyện Thanh Vân Hoàng Phủ Trường Thiên, mỗi người đều ngạc nhiên vạn phần.

Tuy rằng trước đó Sở Mộ một kiếm đánh bại Hoàng Phủ Phách, nhưng bọn họ cũng nhìn ra được, Sở Mộ thi triển ra một kiếm kia uy lực tuy rằng cường đại nhưng mức độ tiêu hao nhất định cực lớn, khó có thể phát ra được kiếm thứ hai.

Bọn họ đều có lòng tin cùng Sở Mộ phân cao thấp, thậm chí cuối cùng đánh bại Sở Mộ. Nhất là trải qua một tháng tu luyện ở ngoại phủ, bọn họ tự giác thực lực có tiến triển rõ ràng.

Nhưng bất kể là Luyện Thanh Vân hay Hoàng Phủ Trường Thiên, cũng chỉ là kiên trì đến đoạn hương thứ 35 mà thôi. Hiện tại đã đốt đến đoạn hương 38, Sở Mộ lại vẫn chưa có bị bắn ra. Bọn họ làm sao có thể không cảm thấy khiếp sợ cho được.

Đây không phải là gián tiếp nói rõ, thật ra thực lực của Sở Mộ còn muốn ở trên bọn họ sao?

Lắc đầu, Luyện Thanh Vân và Hoàng Phủ Trường Thiên đều cảm thấy không thể như vậy được. Lấy thiên phú tất cả các loại bồi dưỡng của bọn họ, làm sao có thể sẽ không bằng một người xuất then từ kiếm phái hạ phẩm được?

Đoạn hương 38 bắt đầu cháy. Sở Mộ và Lý Anh Duệ vẫn không có bị bắn ra. Đám người Luyện Thanh Vân Hoàng Phủ Trường Thiên không có cách nào trấn tĩnh được.

- Thật sự không hổ danh là người có thực lực không lường được trong đợt lần này.

- Sở sư huynh quả thật là lợi hại.

Trầm Đào và Chu Nghị nói. La Ngọc Phong vẻ mặt tươi cười, cảm giác rất thoải mái.

Đoạn hương thứ 38 nhanh chóng cháy hết đến cuối đoạn, sắp cháy đến đoạn hương thứ 39. Một bóng người bỗng nhiên từ trong Tiểu Kiếm Tháp bắn ra ngoài.

- Cuối cùng đã đi ra.

Đám người Luyện Thanh Vân vẫn chăm chú nhìn vào Tiểu Kiếm Tháp, lúc này, thở ra một hơi. Nhưng kiên trì đến hết đoạn hương thứ 38 vẫn khiến cho trong lòng bọn họ không có cách nào bình tĩnh nổi.

- Không phải là học viên mới kia.

- Là Lý sư huynh.

Từng tiếng kêu kinh ngạc vang lên. Đám người Luyện Thanh Vân và Hoàng Phủ Trường Thiên nhìn lại. Không ngờ không phải là Sở Mộ, mà là một người khác. Nhất thời khóe mắt bọn họ không ngừng co quắp.

*****

Lý Anh Duệ vừa xuất hiện, liếc mắt một cái liền nhìn về phía Bách Tiết Hương. Hắn phát hiện mới chỉ là đoạn hương thứ 38, sắp cháy tới đoạn hương thứ 39. Phản ứng đầu tiên của hắn là sửng sốt, tiếp theo phát hiện chấp sự mặc áo bào đỏ kia còn chưa có dập tắt Bách Tiết Hương. Điều này biểu thị còn có người ở trong Tiểu Kiếm Tháp chưa đi ra.

Rốt cuộc là ai?

Lý Anh Duệ liếc mắt nhanh chóng đảo qua xung quanh. Ánh mắt hắn thoáng thay đổi, có chút không dám tin tưởng. Hắn bỗng nhiên quay đầu lại, nhìn về phía Tiểu Kiếm Tháp.

Trong Tiểu Kiếm Tháp, gian phòng màu trắng sữa đã sớm bị vô tận máu tươi phun lên, biến thành màu đỏ tươi. Máu sền sệt chảy xuôi trên mặt đất hội tụ lại giống như thành dòng suối.

Trong không khí hoàn toàn tràn ngập mùi mùi máu tươi gay mũi. Người bình thường nếu ở nơi này hít thở mấy giây sẽ không nhịn nổi mà bỏ mình.

Nhưng chỉ thấy bảy huyễn ảnh xuyên qua biến đổi. Trên người Sở Mộ có vài vết thương. Đó là do bị sát chiêu kiếm thuật của cường địch đánh trúng hình thành. Quần áo của hắn đều bị máu nhuộm đỏ. Nhưng thần sắc của hắn bình tĩnh. Sau đó hai mắt lại đặc biệt sáng ngời, giống như kiếm quang ẩn chứa mười thành phong mang mạnh mẽ. Lúc ẩn lúc hiện, trong mắt còn có thể thấy được một tia... ánh sáng điên cuồng... lóe lên.

Sở Mộ đã sớm quên đi tất cả những cái khác. Hắn hoàn toàn đắm chìm vào trong cuộc giết chóc. Kiếm của hắn không biết đã lấy đi bao nhiêu đường tính mạng. Chính hắn cũng quên mất rốt cuộc mình đã bị đánh trúng bao nhiêu lần.

Mười cường địch bao vây xung quanh Sở Mộ, thân hình lắc lư giống như gió mạnh, tốc độ nhanh như tia chớp, thật sự không thể tưởng tượng nổi. Từng kiếm từng kiếm giống như lực lượng vô song của thương mãng, giao long, lại giống như sấm chớp cuồng phong mưa xối xả gấp gáp đánh xuống. Cả gian phòng bị sát chiêu cao giai ẩn chứa hai thành ý cảnh đáng sợ này bao phủ, không chỗ né tránh.

Điều động được chỉ còn lại số kiếm khí không nhiều. Sở Mộ một kiếm chém ra, mây trắng hội tụ xoay tròn.

Toái Vân Kiếm Bạo!

Những tiếng xì xì vang lên. Sấm chớp gió mưa xối xả bất ngờ đều bị xuyên thủng. Mười cường địch điên cuồng phun ra máu tươi mà chết. Nhưng Sở Mộ cũng bị dư âm kiếm khí quét trúng, toàn thân có rất nhiều vết thương, máu tươi bắn ra.

Ngay lập tức lại có năm cường địch xuất hiện, xông về phía Sở Mộ. Sở Mộ chỉ miễn cưỡng giết chết được hai cường địch, sau đó nhất thời bị trúng phải sát chiêu của ba cường địch khác, bỏ mình.

Hắn hóa thành một đạo bạch quang, vèo một tiếng biến mất.

Một bóng người bắn ra ngoài Tiểu Kiếm Tháp. Mọi người liền nhìn lại. Bách Tiết Hương vừa vặn cháy đến đoạn 39. Chỉ cần kiên trì thêm thời gian ba hơi thở nữa, liền có thể thiêu đốt đến đoạn hương thứ bốn mươi.

Sở Mộ rơi xuống đất, sắc mặt tái nhợt, hai mắt có vẻ mệt mỏi không che giấu được, vẫn ẩn chứa mấy phần kịch liệt cùng điên cuồng. Khi âm thanh xung quanh truyền vào trong tai, Sở Mộ tỉnh táo lại. Lúc này hắn mới phát hiện ra, mình đã rời khỏi cái nơi tràn ngập cường địch giết chóc kia. Điều quỷ dị chính là toàn thân tràn đầy, kiếm khí trên người không hề có vết thương nào.

Quay đầu lại nhìn Tiểu Kiếm Tháp một chút. Hắn cảm thấy tất cả những điều xảy ra vừa rồi giống như hắn đang nằm mơ.

Trong mắt Sở Mộ hiện lên một tia bừng tỉnh:

- Thực sự là nơi không thể tưởng tượng nổi.

Thu kiếm vào vỏ, hắn bước về phía trong đám đông, không để ý tới ánh mắt của mọi người.

- Thật là lợi hại. Một học viên mới lần đầu tiên khiêu chiến Tiểu Kiếm Tháp, lại có thể kiên trì đến đoạn hương ba mươi chín. Thật sự quá kỳ diệu.

- Đúng vậy, quá kinh người. Thời điểm ta lần đầu tiên khiêu chiến Tiểu Kiếm Tháp, còn kiên trì không được tới tam đoạn hương. So với hắn, quả thực xấu hổ vạn phần.

- Không chỉ nói ngươi. Thời điểm ta lần đầu tiên khiêu chiến Tiểu Kiếm Tháp, mới kiên trì không được hai đoạn hương.

- Ba mươi chín đoạn hương đấy. Dựa theo kinh nghiệm trước đây có thể thấy, thứ hạng chí ít sẽ tiến vào trước một trăm hai mươi. Nói không chừng ngay cả trước một trăm mười cũng có thể.

- Đáng tiếc. Nếu như kiên trì thêm một hồi nữa, cháy đến đoạn hương 40, nói không chừng còn có thể tiến vào trước một trăm.

- Trước một trăm sao? Ngươi nằm mơ đi. Một học viên mới làm sao có thể đạt được. Theo ta thấy, hắn có thể kiên trì thời gian ba mươi chín đoạn hương, nhất định là dùng thủ đoạn, chỉ né tránh không tấn công, cho nên mới có thể kiên trì thời gian dài như vậy. Thứ hạng cuối cùng khẳng định ngay cả trước hai trăm cũng không đạt được đâu.

- Nói cũng có đạo lý. Nếu như thân pháp không tệ, ở dưới tình huống không công kích chỉ né tránh, thật sự có thể kiên trì thời gian dài hơn.

- Đúng vậy. Trước kia không phải cũng đã từng xuất hiện qua tình huống tương tự sao? Rất có đạo lý.

Sở Mộ vẫn không hề phản bác. Sự thực rốt cuộc thế nào, chỉ có chính bản thân hắn là rõ ràng nhất. Quả thực, thân pháp của hắn không sai, nhiều lần né tránh. Nhưng trong lúc né tránh đồng thời lại nhiều lần xuất kiếm giết chết đối phương. Tốc độ đánh giết cực nhanh.

Thanh niên áo bào tím Lôi sư huynh nhìn Sở Mộ nhiều mấy lần, hình như muốn nhìn ra thử Sở Mộ có điểm nào khác thường, lại có thể ở lần đầu tiên khiêu chiến trong Tiểu Kiếm Tháp kiên trì đến hết 39 đoạn hương.

- Không biết xếp hạng sau cùng, ta có thể thu được thứ hạng bao nhiêu? Có được tiến vào trước một trăm hay không?

Sở Mộ âm thầm nói.

Trên Thiết Kiếm Bảng lại xuất hiện tên một trăm người. Lại có một trăm học viên mới và cũ tiến vào trong Tiểu Kiếm Tháp tiến hành khiêu chiến.

Không có bất kỳ một học viên nào rời đi. Mặc dù tiếp theo chỉ cần chờ đợi, nhưng mỗi người đều muốn biết kết quả cuối cùng. Bất kể là kết quả của mình hay là kết quả của người khác.

Một nhóm học viên cuối cùng tiến vào trong Tiểu Kiếm Tháp.

Sau khi mấy đoạn hương cháy, bắt đầu có người bị bắn ra ngoài.

Khi Bách Tiết Hương cháy đến đoạn hương 36, người học viên cũ cuối cùng cũng bị bắn ra ngoài.

Sở Mộ phát hiện, trong tất cả học viên tham gia khiêu chiến Tiểu Kiếm Tháp, chỉ có Lôi sư huynh kia từng có tên trên Thiết Kiếm Bảng. Những người khác đều ở ngoài danh sách một trăm.

- Kết thúc.

- Xếp hạng sau cùng sắp ra rồi.

Các học viên cũ mỗi người đều lẩm bẩm. Hai con mắt hình như bị hút lấy, nhìn chằm chằm vào Thiết Kiếm Bảng, không chớp lấy một cái.

Ở dưới bầu không khí này ảnh hưởng, các học viên mới đều cảm thấy tim mình bị nâng cao, nín thở, không chớp mắt nhìn chằm chằm vào Thiết Kiếm Bảng, chờ đợi xếp hạng sau cùng xuất hiện.

Chỗ trống trên Thiết Kiếm Bảng, trong lúc bất chợt xuất hiện số liệu giống dòng nước lũ, lóe lên vô số cái tên. Tốc độ cực nhanh làm cho không người nào có thể thấy rõ.

Nhưng mỗi người vẫn mở to hai mắt nhìn chằm chằm vào đó, hy vọng có thể nhìn ra được cái gì.

Sở Mộ phát hiện, tuy rằng hắn cũng thấy không rõ lắm, nhưng vẫn có thể thấy ở phía sau mỗi một cái tên sau còn ra hiện chữ số.

- Đó chính là vi tích phân.

Sở Mộ thầm nghĩ.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-2308)