Vay nóng Tinvay

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 0184

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 0184: Bạch Vân Độ
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)

Siêu sale Lazada


Nhược điểm bị công kích, sát chiêu của Tạ Đông Hoa bất ổn, kiếm khí va chạm, uy lực giảm đi rất nhiều. Nắm lấy cơ hội, Sở Mộ thi triển ra sát chiêu Đại Phong Kiếm Thuật, dung nhập hai thành Phong Chi Ý Cảnh, một kiếm chém ra.

Gió to gào thét, kình phong rít gào, gợi lên núi rừng. Kiếm ảnh của Tạ Đông Hoa bị thổi trúng giống như sương mù tiêu tan. Kình phong vẫn tiếp tục lao về phía Tạ Đông Hoa.

- Tan ra!

Bỗng nhiên quát lớn, Tạ Đông Hoa dùng tới tất cả Phong Chi Ý Cảnh muốn đánh tan Đại Phong Động Sơn Lâm. Nhưng hắn lại kinh ngạc phát hiện gió to vẫn thổi tới, uy lực hoàn toàn không giảm xuống chút nào.

Kiếm của Sở Mộ theo sát phía sau gió to đột nhiên xuất hiện, để ngang trên cổ Tạ Đông Hoa.

- Ngươi thất bại.

Sở Mộ nói xong, thu kiếm vào vỏ.

- Ta thất bại...

Vẻ mặt Tạ Đông Hoa không thể tin tưởng nổi. Những người đang đứng xung quanh quan sát cũng yên tĩnh không phát ra một tiếng động nào. Bọn họ khó có thể tiếp nhận được sự thật trước mắt.

Biến hóa này cũng quá nhanh đi.

Tạ Đông Hoa bị thua, thứ nhất bởi vì tinh tu chính là kiếm thuật hệ phong, lĩnh ngộ cũng là Phong Chi Ý Cảnh. Ở trên phương diện này, hắn đã không bằng Sở Mộ.

Thứ hai là hắn đoán sai thực lực của Sở Mộ, dẫn đến thực lực toàn thân không phát huy ra mười thành, cuối cùng bị Sở Mộ đánh bại.

Tạ Đông Hoa tin tưởng, nếu như lại tiến hành chiến đấu một lần nữa, hắn tuyệt đối sẽ không bị thua nhanh như vậy.

Nhưng thất bại chính là thất bại. Dựa theo quy định, trong vòng một tháng, hắn không được khiêu chiến Sở Mộ. Một tháng sau, thật ra có thể bỏ ra một ít học phần lại khiêu chiến Sở Mộ. Chờ đến lúc đó đề nghị khiêu chiến đánh bại Sở Mộ, đoạt lại Kiếm Lâu.

Sở Mộ đánh bại Tạ Đông Hoa là ở dưới sự chủ trì của chấp sự Bách Sự Đường, là ở trước mặt hơn ba ngàn học viên cũ và mới. Sở Mộ lại một lần nữa khiến cho ngoại phủ chấn động.

Tin tức hắn khiêu chiến Tiểu Kiếm Tháp vừa nổi sóng còn chưa yên tĩnh lại, một đợt sóng mới, đánh bại Tạ Đông Hoa lại cuộn trào mãnh liệt đến. Có thể nói là sóng trước chưa tan, sóng sau lại tới.

- Đáng ghét!

Hoàng Phủ Phách bóp nát cái chén trong tay.

Hắn vẫn nhớ kỹ nỗi sỉ nhục bị Sở Mộ một kiếm đánh bại, vẫn muốn gỡ lại một ván. Nhưng không nghĩ tới Sở Mộ vừa tiến vào Kiếm Phủ đã cho thấy phong quang đáng sợ. Cho dù là Hoàng Phủ Trường Thiên cũng có không cách nào sánh ngang. Nguyện vọng muốn hòa nhau một ván của hắn đã hoàn toàn thất bại.

- Không nên nản chí ủ rũ. Chúng ta là con cháu vương thất, lấy thiên phú của chúng ta, lại thêm hiện tại đã trở thành nhân viên dự bị của Thiên Vương Điện, tin tưởng có thể nhanh chóng nâng cao thực lực hơn nữa. Một khi tu vi đột phá đến Hóa Khí Cảnh lập tức trở thành thành viên chính thức của Thiên Vương Điện. Đến lúc đó, chúng ta có thể nhận được càng nhiều tài nguyên để tu luyện, nâng cao nhanh hơn, đuổi kịp đồng thời vượt qua Sở Mộ cũng không phải không có khả năng.

Hoàng Phủ Năng tương đối bình tĩnh, phân tích nói.

Hoàng Phủ Trường Thiên và Hoàng Phủ Băng Ngưng cùng với Hoàng Phủ Thủy Điệp đều không nói gì. Thật ra trong lòng bọn họ lại cho rằng muốn vượt qua Sở Mộ, vậy tuyệt đối không phải là chuyện đơn giản. Đó là chuyện đặc biệt khó khăn thậm chí không có khả năng.

Dù sao bọn họ tiến bước, Sở Mộ cũng không có khả năng giẫm chân tại chỗ. Loại người không nhìn ra sâu cạn như hắn thật khiến cho người ta kiêng kỵ. Ai cũng không biết khi bọn họ tiến bước được hai phần, Sở Mộ có thể tiến bước ba phần hay không.

- Ta cũng phải cố gắng tu luyện. Không thể kém hơn sư đệ quá nhiều được.

La Ngọc Phong âm thầm nói.

Dường như bị Sở Mộ kích thích, rất nhiều học viên mới toàn tâm toàn ý tập trung tinh thần trong tu luyện. Nhiều học viên cũ cũng bị kích thích, càng cố gắng tu luyện. Tất cả hình thành một loại bầu không khí tốt đẹp.

...

- Theo lời của Gia Cát sư huynh, tác dụng của Tu Luyện Thánh chỉ dùng để để tăng nhanh lĩnh ngộ ý cảnh. Không lĩnh ngộ ý cảnh ở trong đó cũng có thể lĩnh ngộ ra ý cảnh. Chỉ có điều, Thánh Địa Tu Luyện chỉ có hữu hiệu với dưới bốn thành. Một khi ý cảnh đạt được bốn thành, Thánh Địa Tu Luyện cũng bất lực.

Sở Mộ thầm nghĩ.

- Hiện tại ý cảnh Phong Chi Ý Cảnh của ta đạt được bốn thành ba. Thánh Địa Tu Luyện không tác dụng giúp đỡ. Chỉ có điều Kim Chi Ý Cảnh và Vân Chi Ý Cảnh lại chưa tới ba thành. Có thể mượn công hiệu của Thánh Địa Tu Luyện tăng nhanh lĩnh ngộ.

Vừa thầm nghĩ, Sở Mộ vừa xuống lầu rời khỏi Kiếm Lâu.

Hiện tại Kiếm Lâu riêng số 65 này là của Sở Mộ. Kiếm Lâu độc lập này còn là hai tầng, nhưng diện tích lớn hơn rất nhiều. Tầng thứ hai cũng không có ngăn phòng. Trên phương diện bố trí tuy rằng cũng có vẻ rất gọn gàng, nhưng rõ ràng khiến người ta có cảm giác khác biệt, càng nhẵn nhụi càng có khuynh hướng cảm xúc.

Mặt khác, cũng không biết có phải vì nguyên nhân thứ hạng hay không, linh khí bên trong Kiếm Lâu độc lập càng nồng đậm hơn năm thành so với Kiếm Lâu tập thể. Trong thời gian dài được linh khí rót vào, đối với bản thân nhất định sẽ có giúp đỡ lớn.

Về phần phương diện dùng bữa, cũng có người của Thiên Thiện Viện chuyên môn chịu trách nhiệm. Các loại đãi ngộ, quả thực Kiếm Lâu tập thể không có thể so sánh.

Lối vào Thánh Địa Tu Luyện ở góc đông bắc của ngoại phủ, có trưởng lão ngoại phủ chuyên môn quản lý.

- Ngươi chính là Sở Mộ?

Trưởng lão quản lý lối vào Tu Luyện Thánh Địa quan sát Sở Mộ hồi lâu, hình như muốn xem thử Sở Mộ có chỗ nào khác biệt.

Sở Mộ gật đầu.

- Đứng thứ 65 trên Thiết Kiếm Bảng, vậy trong vòng ba tháng nắm giữ bốn mươi lăm canh giờ sử dụng Thánh Địa Tu Luyện.

Trưởng lão thu hồi ánh mắt, chậm rãi nói:

- Ngươi muốn đi vào Tu Luyện Thánh Địa nào?

- Bạch Vân Độ.

Sở Mộ không chút do dự nói.

Kiếm Phủ Thánh Địa Tu Luyện tổng cộng có mười hai cái. Theo thứ tự là: Tĩnh Thủy Lưu, Hàn Băng Động, Vạn Mộc Sâm, Hồ Dung Nham, Lôi Minh Cốc, Cuồng Phong Nhai, Bạch Vân Độ, Địa Hoang Nguyên, Kim Kiếm Mộ, Thuần Nguyên Các, Cực Quang Lâu, Hắc Ma Uyên.

Tĩnh Thủy Lưu là lĩnh ngộ Thủy Chi Ý Cảnh. Hàn Băng Động là lĩnh ngộ Băng Chi Ý Cảnh. Vạn Mộc Sâm lĩnh ngộ là Mộc Chi Ý Cảnh. Hồ Dung Nham lĩnh ngộ là Hỏa Chi Ý Cảnh. Lôi Minh Cốc lĩnh ngộ là Lôi Chi Ý Cảnh. Cuồng Phong Nhai tất nhiên là Phong Chi Ý Cảnh. Bạch Vân Độ là Vân Chi Ý Cảnh. Địa Hoang Nguyên là Thổ Chi Ý Cảnh. Kim Kiếm Mộ là Kim Chi Ý Cảnh.

Thuần Nguyên Các tương đối đặc biệt. Đó là một nơi thánh địa tu luyện kiếm khí, không có quan hệ cùng ý cảnh. Có người nói bên trong Thuần Nguyên Các linh khí vô cùng tinh thuần tràn đầy. Chủ yếu nhất là không giống với những nơi khác, linh khí này có thể bị hấp thu tiến vào trong cơ thể chuyển hóa thành kiếm khí.

Cực Quang Lâu lĩnh ngộ là Quang Chi Ý Cảnh. Hắc Ma Uyên lĩnh ngộ là Ám Chi Ý Cảnh.

- Bạch Vân Độ...

*****

Trưởng lão gật đầu, lấy ra một thanh kiếm lệnh đưa cho Sở Mộ, sau đó chỉ vào cánh cửa ánh sáng phía sau người nói:

- Cầm kiếm lệnh đi vào, ngươi sẽ được đưa đến trong Bạch Vân Độ.

- Đa tạ trưởng lão.

Sở Mộ nói, cầm kiếm lệnh đi vào cánh cửa ánh sáng, biến mất.

- Có người nói thời điểm Sở Mộ này đánh bại Tạ Đông Hoa đã thể hiện ra Phong Chi Ý Cảnh. Vì sao hắn không tiến vào Cuồng Phong Nhai lại muốn đi vào Bạch Vân Độ?

Trưởng lão nhìn chằm chằm vào cánh cửa ánh sáng âm thầm suy nghĩ tìm tòi:

- Chẳng lẽ, Sở Mộ thật ra đã lĩnh ngộ Phong Chi Ý Cảnh được ba thành đỉnh phong? Hay nói Phong Chi Ý Cảnh của hắn tuy rằng chưa đạt tới ba thành đỉnh phong, nhưng vẫn lĩnh ngộ Vân Chi Ý Cảnh?

- Nếu như là lý do trước, nói rõ Sở Mộ này ngộ tính rất cao, đặc biệt cao. Nếu như là lý do sau, vậy thì càng không được. Lẽ nào trong ngoại phủ quả thật đã xuất hiện người học viên thứ hai lĩnh ngộ hai ý cảnh?

Trưởng lão suy nghĩ một lúc lâu, cuối cùng không nhịn được nói:

- Chuyện này cần báo lên cho Phủ Chủ định đoạt.

...

Vừa đi vào cánh cửa ánh sáng, Sở Mộ chỉ cảm thấy mình bị một lực lượng kỳ lạ bao quanh.

Lực lượng này hình như quét ngang toàn thân Sở Mộ một lần, cuối cùng tập trung vào thanh kiếm lệnh trong tay hắn. Trong kiếm lệnh cũng bắn ra một lực lượng, cùng lực lượng kỳ lạ này trộn lẫn với nhau.

Tiếp theo, Sở Mộ cảm giác trời đất quay cuồng. Thời khắc bản thân hắn còn chưa kịp phản ứng, trước mắt chính là một mảnh trắng xóa.

- Ở đây...

Trên mặt Sở Mộ hiện lên một tia kinh ngạc. Hắn phát hiện mình không ngờ đang đứng ở trên một đám mây trắng. Mà ở trong tầm mắt, tất cả đều là vô số đám mây trắng, chậm rãi bay:

-... Chính là Bạch Vân Độ sao?

Nơi này rất thần kỳ. Không thấy có đất đai, không gặp cây cối. Chỉ có mây trắng nhiều tới mức dường như vô cùng vô tận.

Mây trắng bay không có quy luật nào. Có khả năng bay từ bên trái tới, cũng có thể từ bên phải bay tới. Sau khi va chạm vào nhau, có thể cả hai sẽ cùng trở nên tán loạn, cũng có thể dung hợp với nhau biến thành một đám mây trắng lớn hơn nữa.

Sau khi tán loạn, mây trắng chỉ còn lại từng làn khói mây. Tiếp theo các khói mây lại một lần nữa hội tụ thành một đám mây trắng.

Cảnh tượng này thật tuyệt vời lại khó lường, thoáng cái đã thu hút lực chú ý của Sở Mộ. Hai mắt hắn không chớp lấy một cái, dần dần đắm chìm vào trong đó không thể tự kềm chế.

Mây trắng của Bạch Vân Độ từ đâu đến, Sở Mộ không biết, cũng không muốn biết. Đây không phải là vấn đề hắn cần suy tính.

Có thể, chỉ có sau khi lĩnh ngộ được Vân Chi Ý Cảnh viên mãn đồng thời đột phá, vượt qua trình tự ý cảnh, mới có tư cách đi nhìn trộm những huyền bí trong đó.

Mà bây giờ, tâm thần Sở Mộ dần dần bị hấp dẫn, quên mất những cái khác, loại bỏ tất cả tạp niệm. Hắn hết sức chăm chú ở trong Bạch Vân Độ, cảm nhận mây trắng bay đi, cảm nhận mây trắng va chạm, cảm nhận mây trắng tan ra, cảm nhận mây trắng dung hợp, cảm nhận mây trắng hội tụ.

Hoàn toàn là theo bản năng, kiếm trong tay, Sở Mộ thuần túy theo bản năng thi triển kiếm thuật.

Bá bá bá.

Sở Mộ xuất kiếm. Những khói mây ở quanh thân hết lần này tới lần khác sinh ra hội tụ. Không ngờ là kiếm thuật nhập môn: Phi Vân Kiếm Thuật.

Nhưng nếu có người khác bên cạnh quan sát sẽ phát hiện, Phi Vân Kiếm Thuật của Sở Mộ chỉ tốt ở bề ngoài, mơ hồ có cái bóng Phi Vân Kiếm Thuật ở bên trong, nhưng lại càng cao thâm khó dò, hạ bút thành văn.

Phi Vân Kiếm Thuật là kiếm thuật đầu tiên Sở Mộ tiếp xúc khi đi tới thế giới này, đã sớm bị hắn hoàn toàn hiểu rõ. Hiện tại quan sát mây trắng có cảm giác, khi thi triển ra, hai thành Vân Chi Ý Cảnh dung nhập vào trong đó, cùng múa với biển mây, lại có một phong vị khác.

Một lần tu luyện kiếm thuật, từ Phi Vân Kiếm Thuật đến Nhu Vân Kiếm Thuật rồi đến Tùy Vân Kiếm Thuật Quyển Vân Kiếm Thuật, sau đó là Vân Hải Kiếm Thuật không trọn vẹn và Toái Vâm Kiếm Thuật cũng thi triển ra.

Cuối cùng, một chiêu Toái Vân Kiếm Bạo, kiếm khí hệ vân vô cùng sắc bén xuyên thủng hư không, bắn nhanh bốn phương tám hướng. Ở chỗ này, kiếm thuật hệ vân và uy lực kiếm kỹ nhận được biên độ tăng trưởng cực lớn.

Sau khi thi triển ra Toái Vân Kiếm Bạo, Sở Mộ duy trì tư thế xuất kiếm vẫn không nhúc nhích. Ánh mắt từ sắc bén trở nên ôn hòa. Màu trắng nhộn nhạo, hóa thành hết khói mây này tới khói mây khác, ở trong tầm mắt hắn chậm rãi chảy xuôi qua.

- Mây sinh mây tụ, mây tan mây diệt... Đây cũng là quy luật và ảo diệu của mây xuất hiện...

Các loại ý nghĩ xuất hiện, lưu chuyển ở trong đầu. Các loại lĩnh ngộ theo đó xuất hiện. Sở Mộ chỉ cảm thấy mình bình thường tìm hiểu Vân Chi Ý Cảnh khó có thể tiến bộ, nay bắt đầu buông lỏng, đồng thời một chút sâu sắc.

Liên tục duy trì một lát, Sở Mộ tiện tay vung kiếm ra, thuần túy là một loại bản năng. Hắn không thi triển kiếm thuật cũng không thi triển kiếm kỹ. Chỉ đơn thuần vung lên giống như tiểu hài tử cầm cành cây vung vẩy.

Nhưng chỉ thấy trong lúc Sở Mộ huy động, từng làn khói mây ở dưới mũi kiếm từ giản đơn biến thành phức tạp ra, chậm rãi bay ra xung quanh, nhanh chóng tụ lại.

Kỳ lạ chính là những khói mây này cũng không hình thành đám mây trắng, mà giống như từng sợi tơ, quấn ở xung quanh Sở Mộ, giống như tơ tằm bao bọc lấy toàn thân Sở Mộ.

Kiếm chợt dừng lại. Khói mây cũng theo đó dừng lại. Tất cả đều tản ra.

- Vân Chi Ý Cảnh... Vân Chi Ý Cảnh...

Sở Mộ âm thầm nhắc lại. Hắn thu kiếm đứng thẳng, trong mắt có một tia hoảng hốt. Mây trắng dưới chân chậm rãi bay phía trước, va chạm vào mây trắng củ hắn.

Nhưng quỷ dị chính là đám mây trắng này lại không có tán loạn, cũng không có dung hợp khác với đám mây trắng khác, mà giống như một đám mây trắng bị gia cố qua, đấu đá lung tung nghiền ép tất cả.

Bất tri bất giác, Vân Chi Ý Cảnh của Sở Mộ từ hai thành một, tăng lên tới hai thành hai.

Sở Mộ vẫn đắm chìm trong sự lĩnh ngộ. Khi thì đứng thẳng bất động, khi thì xuất kiếm vung vẩy, khi thì bay vọt lên trời cao rồi quay về...

Theo Kiếm Phủ quy định, phàm là học viên tham dự chiến hạng Tiểu Kiếm Tháp, đều có tư cách tiến vào Thánh Địa Tu Luyện lĩnh ngộ ý cảnh.

Chỉ có điều, học viên ngoài danh sách một trăm người đứng đầu, mỗi ba tháng chỉ có bốn một canh giờ. Rất ngắn ngủi. Bình thường bọn họ khó có thể đạt được tiến bộ rõ ràng.

Chỉ có tiến vào danh sách một trăm người đứng đầu, học viên trong thứ hạng trên Thiết Kiếm Bảng, mới có thể có nhiều thời gian hơn.

Nói ví dụ như, người thứ hạng 100, nắm giữ thời gian mười canh giờ sử dụng Thánh Địa Tu Luyện. Người đứng thứ 99, nắm giữ mười một canh giờ. Cứ theo đó mà tiếp tục, Sở Mộ đứng vị trí thứ 65, nắm giữ 45 canh giờ.

Chỉ có điều, dựa theo hiểu biết của Sở Mộ hiện tại, thứ hạng 31 và thứ hạng 30 có sự khác biệt rõ ràng.


Stickman AFK: Liên Minh Bóng Đêm

Chương (1-2308)