Vay nóng Tinvay

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 0210

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 0210: Kiếm thuật của Sở Mộ
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)

Siêu sale Shopee


Kiếm thuật đại sư cũng có phân chia cao thấp, nhập môn, tiểu thành, đại thành, viên mãn là phương thức phân chia bình thường nhất.

Những đối thủ trước kia Sở Mộ gặp phải, nhiều lắm chỉ là kiếm thuật đại sư cấp nhập môn, Tiêu Thiên Phong lúc ấy miễn cưỡng xem như thế. Tư Đồ Khấu này giảng giải kiếm thuật một phen, khó khăn lắm mới đạt tới cấp độ kiếm thuật đại sư tiểu thành, làm cho Sở Mộ có chút kinh ngạc.

- Nhìn tạo nghệ kiếm thuật của ngươi này, có lẽ miễn cưỡng được xếp vào cấp độ kiếm thuật đại sư tiểu thành.

Tư Đồ Khấu giảng giải một hồi, ánh mắt nhìn vào mặt Sở Mộ, vui vẻ nói:

- Xem này, Luận kiếm tiểu hội của chúng ta lại có thêm một thành viên mới, kính mong vị sư đệ này tự giới thiệu về mình đi.

- Ta gọi là Sở Mộ, vừa mới vào nội phủ.

Sở Mộ nói.

- Sở Mộ, cái tên này dường như ta đã nghe qua ở đâu rồi.

Có người thầm nói, vẻ mặt suy tư.

- Không phải là học viên mới đánh bại Mạnh Siêu đó chứ?

- Ồ? Đúng, đúng vậy, có lẽ chính là hắn.

- Vừa mới vào nội phủ đã có thể đánh bại học viên cũ, không tệ, xem ra tạo nghệ kiếm thuật của ngươi có lẽ không thấp.

Đột nhiên có một người đứng lên, mang theo vài phần quái dị cười nói:

- Vừa vặn, lúc này ta ra ngoài, tạo nghệ kiếm thuật cũng tăng lên một ít, tự cảm thấy cũng không tệ lắm. Vị sư đệ này, không bằng chúng ta đi lên khoa tay múa chân một chút.

- Trang Thông, nếu ngươi ngứa tay ta không ngại luyện với ngươi.

Lương Hải Sơn đứng lên, vẻ mặt cười lạnh nói.

Bầu không khí lập tức có chút giương cung bạt kiếm.

- Ngươi...

Trang Thông liếc mắt nhìn Lương Hải Sơn, mỉm cười nói:

- Ta còn chưa tìm ngươi, ngươi lại tự mình nhảy ra. Lần trước ngươi đánh bại ta, bất quá chỉ là do vận khí mà thôi, lần này bất kể là tu vi hay là kiếm thuật của ta đều tăng lên không ít. Ngươi vốn không phải là đối thủ của ta, giờ nhảy ra cũng chỉ là tự rước lấy nhục mà thôi.

Lần trước bọn họ xảy ra xung đột, cũng là bởi vì Lương Hải Sơn mang theo một học viên mới tham dự luận kiếm tiểu hội, mà Trang Thông này lại cho mình là đúng, thích nhất là dùng danh nghĩa chỉ điểm luận bàn trêu đùa học viên mới.

Người là Lương Hải Sơn mang tới, bị Trang Thông trêu đùa như vậy, dĩ nhiên là làm mất mặt Lương Hải Sơn, Lương Hải Sơn không thể không ra mặt.

Hai người xảy ra xung đột, sau khi giao thủ kiếm thuật trên đấu kiếm đài, kết quả là vận khí có lẽ là thực lực, Lương Hải Sơn hơn một chút, dùng một kiếm đánh bại Trang Thông.

Trang thông này tự cho mình là đúng, cho nên hắn coi chuyện này rất là nghiêm trọng, nhân tâm lại nhỏ, ghi hận Lương Hải Sơn, lần này ra ngoài chấp hành nhiệm vụ có chút kỳ ngộ, thực lực rõ ràng lại tăng lên. Cho nên lần này hắn trở lại kiếm phủ, chuyện thứ nhất là muốn tìm Lương Hải Sơn tính sổ.

Đúng lúc Tư Đầu Khấu lại tổ chức một lần Luận kiếm tiểu hội, cho nên hắn suy nghĩ sẽ hung hăng nhục nhãn Lương Hải Sơn trên Luận kiếm tiểu hội một lần.

Vừa vặn Lương Hải Sơn lại mang học viên mới, dường như còn có chút địa vị, trêu đùa một người như vậy mới càng có thêm cảm giác.

- Bại tướng dưới tay mà cũng dám lớn lối như vậy.

Lương Hải Sơn lạnh lùng cười nói, khí tức chấn động, đứng ở phía đối diện với Trang Thông, nói:

- Ngươi có dám chiến với ta một trận hay không?

Những người khác không có mở miệng nói chuyện, đối với mâu thuẫn của hai người này bọn họ đều rất rõ ràng, mà Trang Thông là người nào bọn họ cũng hiểu rõ, không nên đắc tội với người như Trang Thông.

- Nếu như muốn chiến thì nên dùng kiếm thuật cơ bản phân thắng bại, tránh cho tổn thương hòa khí.

Tư Đồ Khấu lại lên tiếng.

Thân phận và thực lực của hắn viễn siêu đám người ở đây, lúc nói chuyện lại vô cùng có phân lượng. Trang Thông cũng không dám có ý kiến gì.

- Được, vậy theo như lời Tư Đồ sư huynh nói, dùng kiếm thuật cơ bản phân thắng bại, nếu như ta thua, ta sẽ lập tức cút khỏi nơi này. Ngươi thua thì quỳ xuống khấu đầu ba cái với ta.

Trang Thông cười lạnh liên tục, nói, hắn đưa ra điều kiện khiến cho mọi người biến sắc. Một khi làm như vậy sẽ mất hết tất cả tôn nghiêm.

- Được rồi, mọi người ở đây có thể làm chứng.

Đâm lao phải theo lao, Lương Hải Sơn cũng vô cùng khí phách nói.

Diện tích tầng một kiếm lâu Địa cấp rất lớn, giao thủ kiếm thuật cơ bản cũng sẽ không tạo thành kiếm khí tung hoành, ảnh hưởng không lớn, hoàn toàn có thể tiến hành trong kiếm lâu.

Lương Hải Sơn và Trang Thông rút kiếm, đứng ở vị trí cách nhau chừng mười mét.

- Lần này ta muốn ngươi biết ngươi vốn không phải là đối thủ của ta.

Trang Thông khẽ quát một tiếng, đâm ra một kiếm, có tiếng kêu to kinh người vang vọng, chấn động màng nhĩ.

Người trong nghề vừa ra tay đã biết thật giả.

Một kiếm Trang Thông đâm ra nhìn như đơn giản, nhưng mà khí thế lại phi phàm bức người, hiện ra tạo nghệ kiếm thuật hơn người của hắn.

Sở Mộ không có tỏ vẻ gì, Tư Đồ Khấu có chút giật mình, thầm nghĩ Trang Thông này tuy rằng là người nhỏ nhen, không được tốt lăm, s nhưng mà kiếm thuật quả thực lại tăng tiến rất nhiều.

Vẻ mặt Lương Hải Sơn hơi đổi, vội vàng đón một kiếm, lực lượng mạnh mẽ ngăn cản một kiếm do Trang Thông đâm ra, thuận thế chém ra.

Kiếm thuật cơ bản của kiếm thuật trụ cột trên Cổ Kiếm đại lục có mười hai thức, nhưng mà lúc chính thức dùng kiếm thuật trụ cột để chiến đấu lại không ai ngốc nghếnh mà đi tuân thủ ra chiêu theo mười hai thức kia.

Khi giao thủ phải tùy cơ ứng biến, tìm kiếm khe hở của đối phương mà xuất kiếm đánh bại đối phương.

Nói thì dễ, làm thì khó, muốn làm được điều này cần phải khổ luyện kiếm thuật. Có căn cơ thâm hậu, mới có thể khiến cho mọi người chính thức tùy tâm sở dục biến hóa, có hiệu quả thiết thực.

Dường như đã sớm đoán trước được phản ứng của Lương Hải Sơn, Trang Thông không nhanh không chậm tránh đi một kiếm này, phản kích với tốc độ nhanh nhẹn, sắc bén kinh người.

Lương Hải Sơn vội vàng chém ra một kiếm, song kiếm va chạm tạo ra tia lửa bắn ra bốn phía, tiếng kim loại va chạm chói tai vang vọng.

Cùng là một môn kiếm thuật trụ cột, người tu luyện khác biệt cũng tu luyện ra phong cách khác biệt.

Giống như Lương Hải Sơn thân thể to lớn, trời sinh lực lượng thân thê so với bình thường cường đại hơn một chút, kiếm thuật trụ cột càng thiên về lực lượng, đại khai đại hợp, tấn công phòng thủ.

Mà loại người như Trang Thông tính cách xảo trá, trụ cột kiếm thuật của hắn có phong cách giống như tính cách của hắn vậy.

Kiếm quang lập lóe va chạm, cùng một môn kiếm thuật như phong cách bất đồng giao phong với nhau, trong lúc nhất thời khó mà phân cao thấp.

Dù cho không có vận dụng kiếm khí, vốn Kiếm giả Hóa Khí cảnh trải qua linh khí rèn luyện thân thể, kiếm thuật trụ cột cũng có thể thể hiện ra uy lực đáng sợ. Thậm chí một ít Kiếm giả Hóa Khí cảnh lợi hại có thể dựa vào lực lượng thân thể vận dụng kiếm thuật trụ cột có thể thi triển ra thực lực bán bộ Hóa khí.

Vô số tia lửa bắn tung tóe ra trong không khí, giống như pháo hoa sáng chói, Lương Hải Sơn và Trang Thông thi triển hết thực lực, kiếm trong tay liên tục huy vũ, kiếm quang lập lòe.

*****

Tốc độ Trang Thông xuất kiếm nhanh hơn, linh hoạt hơn, thường thường đều theo góc độ quỷ dị đột nhiên đâm tới, mà Lương Hải Sơn lại dùng lực lượng đại khai đại hợp áp bách tới. Mỗi một lần nhìn như miễn cưỡng nhưng lại có thể ngăn cả một kiếm của Trang Thông, đồng thời còn phản kích lại.

Nhìn qua hai người thực lực ngang nhau, không phân trên dưới.

Nhưng mà Tư Đồ Khấu và Sở Mộ đều nhìn ra được, kỳ thực Lương Hải Sơn đang ở thế hạ phong.

Trụ cột kiếm thuật của Trang Thông có tạo nghệ quả thực hơn Lương Hải Sơn một ít, dần dần nắm giữ tiết tấu.

Hai Kiếm giả chiến đấu, ai có thể nắm giữ tiết tấu thì người đó nắm chắc thắng loại, đây là đạo lý.

- Lương Hải Sơn sắp bị thua.

Tư Đồ Khấu thấp giọng nói, Sở Mộ thì thầm nghĩ trong lòng.

Quả nhiên Trang Thông lại đâm ra một kiếm, Lương Hải Sơn lại đón một kiếm. Trang Thông nhanh chóng thu hồi một kiếm giả kia, thừa dịp Lương Hải Sơn mới phản kích một kiếm, lực cũ đã hết lực mới chưa sinh ra, cho nên hắn lóe lên, xuất hiện bên cạnh Lương Hải Sơn, một kiếm đâm ra, mũi kiếm nhẹ nhàng dừng lại trên cổ Lương Hải Sơn.

- Ta nói rồi, lần trước bất quá là vận khí ngươi tốt, ngươi căn bản không phải là đối thủ của ta.

Trang Thông cười lạnh, khéo mắt có vẻ đắc ý không thèm che dấu, hắn dùng kiếm chỉ vào Lương Hải Sơn, nói:

- Quỳ xuống dập đầu đi.

Lương Hải Sơn nắm chặt tay tới mức trắng bệch, hàm răng cắn chặt môi, hai mắt vì phẫn nộ mà hiện lên tơ máu.

Quỳ xuống dập đầu như vậy hắn sẽ mất mặt, không quỳ xuống dập đầu thanh danh cũng sẽ thối tha vô cùng, tiến thoái lưỡng nan.

Tư Đồ Khấu khẽ cau mày, dường như đang tự hỏi điều gì đó.

Sở Mộ đứng lên, thoáng cái hấp dẫn ánh mắt mọi người.

- Sao nào? Ngươi muốn ra tay? Muốn giao thủ một chút với ta sao?

Trang Thông châm chọc nói, vẻ mặt có chút giễu cợt:

- Như vậy đi, ta cho các ngươi một cơ hội, ngươi giao thủ với ta, nếu như có thể chiến thắng ta, Lương Hải Sơn có thể không cần quỳ nữa. Ta còn chủ động từ nơi này lăn ra ngoài, nếu như ngươi thua, vậy ngươi và Lương Hải Sơn cùng nhau dập đầu quỳ xuống.

- Được.

Sở Mộ nói, không nhanh không chậm bình tĩnh khiến cho người ta giật mình.

- Sở Mộ, ngươi...

Lương Hải Sơn ngơ ngẩn.

Sở Mộ gật đầu đi tới bên cạnh Lương Hải Sơn, đối mặt với Trang Thông.

Đối chiến kiếm thuật trụ cột, từ trươc tới nay hắn chưa từng sợ hãi.

- Rất tốt, có dũng khí.

Trang Thông cười lạnh nói:

- Nhưng mà ta cũng không bởi vì ngươi là học viên mới mà lưu tình.

- Ngươi nói nhảm quá nhiều.

Sở Mộ nói.

Trang Thông biến sắc, một kiếm đâm tới, tốc độ xảo trá.

Sở Mộ lại uyển chuyển tránh khỏi kiếm này.

Trang Thông liên tục xuất kiếm, mỗi một kiếm đều giống như độc xà cắn không nhả, góc độ quỷ dị, không khí bị xé nát truyền ra tiếng vang, giống như là tiếng kêu của độc xà bình thường vậy.

Sở Mộ không có rút kiếm, chỉ di chuyển bước chân, thường thường có thể khiến cho một kiếm của Trang Thông thất bại.

Mọi người đều cảm thấy khiếp sợ.

Tư Đồ Khấu cau mày, cảnh giao thủ tước mắt làm cho hắn nhìn có chút không hiểu.

Nhưng mà cho tới bây giờ cũng chỉ có thể nói rõ tốc độ phản ứng của Sở Mộ cực nhanh, còn không có cách nào nói rõ tạo nghệ kiếm thuật trụ cột của hắn như thế nào.

Từng kiếm thất bai, Trang Thông đột nhiên thu kiếm, vẻ mặt có chút khó coi.

- Trừ tránh né ra chẳng lẽ ngươi không xuất kiếm? Hay là ngươi không dám xuất kiếm, sợ mất mặt xấu hổ?

Trang Thông lên tiếng châm chọc, khiêu khích.

- Vị sư đệ này, các ngươi phân cao thấp kiếm thuật, dùng kiếm thật cơ bản luận bàn, không phải là luận bàn bộ pháp, thân pháp.

Tư Đồ Khấu cũng lên tiếng.

- Ta chỉ cho ngươi cơ hội xuất kiếm mà thôi, ngươi đã không muốn, vậy ta sẽ dùng một kiếm đánh bại ngươi.

Sở Mộ nói.

- Một kiếm đánh bại ta? Không sợ gió lớn quá rụt lưỡi sao?

Trang Thông cười ha hả, những người khác thì vẻ mặt quái dị, trợn mắt há hốc mồm, thậm chí vẻ mặt còn trào phúng. Học viên mới này quả thực là không biết tự lượng sức mình, dám vọng tưởng dùng một kiếm đánh bại Trang Thông.

Tư Đồ Khấu có chút lắc đầu, vốn hắn cảm thấy Sở Mộ này có chút ngông nghênh, nhưng mà hiện tại hắn cảm thấy không chỉ có không biết tự lượng sức mà còn tự cho mình là đúng, ấn tượng đối với Sở Mộ tuột dốc không phanh.

Coi như tạo nghệ kiếm thuật của hắn hơn Trang Thông không ít cũng không dám nói có thể dùng một kiếm đánh bại Trang Thông a.

- Rất nhanh ngươi sẽ biết rõ.

Phản ứng của những người khác, Sở Mộ không thèm để ý.

- Để ta nhìn xem ngươi làm thế nào mà dùng một kiếm đánh bại được ta.

Sắc mặt Trang Thông trở nên âm trầm, trong mắt dường như có quang mang quỷ dị hiện lên, đột nhiên bước ra một bước, xuất kiếm.

Kiếm quang lạnh lẽo giống như xuyên thủng hư không, có thanh âm kinh người vang vọng, khiến cho màng nghĩ mọi ngươi đau đớn.

Kiếm quang này chói mắt khiến cho người ta không dám nhìn thẳng, Lương Hải Sơn biến sắc, lúc này hắn mới biết được trước đó Trang Thông cũng không có dùng toàn lực.

Thị giác của Sở Mộ không bị ảnh hưởng một chút nào, kiếm quang vừa tới trước người hắn hắn đã nhanh như thiểm điện rút kiếm. Mọi người chỉ nghe thấy tiếng kim loại va chạm vang vọng. Cảnh tượng tước mắt như một bức họa cuộn tròn.

Kiếm đâm tới của Trang Thông không biết từ khi nào lại thất bại, đâm về bên cạnh Sở Mộ, mà mũi kiếm của Sở Mộ lại nhẹ nhàng dừng lại trước cổ họng Trang Thông, chỉ cần hơi dùng sức một chút sẽ lập tức đâm vào trong cổ họng, lấy đi mạng nhỏ của Trang Thông.

- Ngươi thua rồi, cút đi ra ngoài.

Sắc mặt Trang Thông tái nhượt, trắng bệch, đồng tử co rút lại, mồ hôi lạnh từ trên trán nhanh chóng chảy ra, ánh mắt hắn liên tiếp nhìn về phía mọi người, hy vọng có người có thể ra mặt nói một hai lời hữu ích cho hắn.

Nhưng mà toàn bộ mọi người còn đang đắm chìm trong sự rung động khi Sở Mộ dùng một kiếm đánh bại Trang Thông, căn bản không có chú ý tới ánh mắt của Trang Thông, coi như là chú ý có lẽ cũng sẽ mặc kệ.

- Cút ra ngoài.

Lương Hải Sơn rất là hả giận, cảm giác giống như trong trời hè nóng nực được uống một chén nước mai mát lạnh vậy.

Mọi người đều tỉnh lại từ trong rung động.

- Tư Đồ sư huynh...

Trang Thông vội vàng la lên.

Tư Đồ Khấu nhíu mày, nếu như Trang Thông không lên tiếng hắn cũng không phải lên tiếng, nhưng mà tình hình bây giờ lại khiến cho hắn có chút khó xử.

- Vị sư đệ này, lần này có thể nể mặt ta bỏ qua hay không?

Tư Đồ Khấu ngẫm lại, cuối cùng lại nhìn về phía Sở Mộ nói:

- coi như ta thiếu ngươi một nhân tình.

- Ta chỉ là người ra mặt thay mà thôi.

Sở Mộ thu kiếm vào vỏ.

- được, Tư Đồ sư huynh đã ra mặt, ta không thể không nể tình, nhưng mà từ nay về sau, Trang Thông ngươi bất kể gặp ta hay là gặp Sở Mộ, đều phải nhường đường.

Lương Hải Sơn quyết đoán nói ra.

- Ta sẽ nhớ kỹ chuyện này.

Trang Thông cơ hồ nghiến răng nghiến lợi, chật vật rời khỏi.

Kế tiếp, bầu hào khí trở nên nóng bỏng, Sở Mộ trở thành tiêu điểm.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-2308)