← Ch.0354 | Ch.0356 → |
Mà người thúc đẩy hắn tấn cấp trở thành Luyện dược tông sư chính là Sở Mộ, không có mười lăm khối Thiên Hoang căn cực phẩm của Sở Mộ, Hồng đại sư cũng không biết mình còn cần bao lâu mới có thể đột phá cổ chai trở thành Luyện dược tông sư. Có lẽ là một năm, có lẽ là năm năm, thậm chí càng lâu hơn.
Từ ý nào đó, Sở Mộ có ân với hắn.
- Hiện tại ta có năm thành nắm chắc dùng linh dược Vương phẩm luyện chế đan dược.
Hồng đại sư nói thêm, lại khiến cho trong lòng Sở Mộ khẽ động. Hắn nhớ tới trong Oản luân không gian thượng phẩm mình còn có mấy khối Thiên Hoang căn cấp bậc linh dược Vương phẩm, có nên lấy ra cho Hồng đại sư này luyện chế Thiên Hoang đan hay không?
Ý nghĩ này chợt lóe lên trong đầu, hắn lại cảm thấy năm thành tỷ lệ quá thấp. Thiên Hoang căn Vương phẩm không phải là Thiên Hoang căn cực phẩm.
- Các hạ, đan thành phẩm tổng cộng có một trăm ba mươi khỏa Thiên hoang đan hạ phẩm, Thiên Hoang đan trung phẩm có bốn mươi tám khỏa, Thiên Hoang đan thượng phẩm có mười hai khỏa. Thiên Đan các chúng ta khấu trừ một thành phí tổng, còn một trăm mười bảy khỏa Thiên Hoang đan hạ phẩm và bốn mươi khỏa Thiên Hoang đan trung phẩm, cùng với mười một khỏa Thiên Hoang đan thượng phẩm. Toàn bộ đều ở bên trong.
Tô chấp sự vừa nói vừa phất tay, trước mặt Sở Mộ xuất hiện một cái hồ lô.
Sở Mộ hơi nghĩ qua đã biết rõ Thiên Hoang các cho hắn mặt mũi.
Thiên Hoang đan hạ phẩm khấu trừ đi một thành là mười ba khỏa, nhưng Thiên Hoang đan trung phẩm khấu trừ mất năm khỏa, bốn bỏ nên năm là chuyện rất bình thường. Mà Thiên Hoang đan thượng phẩm đám người này vốn có thể khấu trừ hai khỏa, tính toán số tròn. Thế nhưng lại chỉ khấu trừ một khỏa, quả thực rất nể tình.
- Đa tạ.
Sở Mộ vung tay lên, thu toàn bộ hồ lô vào trong oản luân không gian thượng phẩm. Thiên Đan các có danh dự rất tốt, sẽ không tự mình ném bỏ chiêu bài:
- Không biết quý các còn bao nhiêu Thiên Hoang đan? Ta muốn mua số lượng lớn.
- Tồn kho của bản các chỉ có một trăm tám mươi khỏa Thiên Hoang đan hạ phẩm, Thiên Hoang đan trung phẩm bảy mươi lăm khỏa, Thiên Hoang đan thượng phẩm không nhiều lắm, chỉ có chín khỏa.
Tô chấp sự nói tiếp:
- Nếu như các hạ muốn mua toàn bộ, ta sẽ chiết khấu cho các hạ hai thành mốt. Tổng cộng là ba mươi tám vạn bốn ngàn ba trăm khối linh thạch hạ phẩm, tính tròn đi vậy. Ba mươi tám vạn khối linh thạch hạ phẩm.
- Đan dược ta lấy toàn bộ.
Sở Mộ cười nói, lấy ra bốn linh thạch tạp bạch ngân, tổng số bốn mươi vạn khối linh thạch hạ phẩm.
Ngươi cho ta mặt mũi ta cũng cho ngươi mặt mũi.
Tô chấp sự cũng xoắn xuýt hai vạn khối linh thạch hạ phẩm kia cho nên rất sảng khoái nhận lấy bốn tấm linh thạch tạm bạch ngân hạ phẩm của Sở Mộ.
Cuối cùng dưới sự chủ trương của Hồng Đại sư, hắn đưa tăng cho Sở Mộ một tấm Thiên Đan kiếm lệnh màu vàng xanh nhạt, đó là tiêu chí khách quý của Thiên Đan các, chỉ có rất ít người có thể đạt được.
Sở Mộ có thể nhận được là bởi vì hắn vừa vặn giúp Hồng Đại sư đột phá bình cảnh trở thành Luyện dược tông sư.
Thiên Hoang đan hạ phẩm cố hai trăm chín mươi bảy khỏa, Thiên Hoang đan trung phẩm có một trăm mười tám khỏa, Thiên Hoang đan thượng phẩm hai mươi khỏa. Đây là toàn bộ Thiên Hoang đan Sở Mộ thu được từ chỗ Thiên Đan các. Ngoài ra còn có một khối Thiên Đan kiếm lệnh màu xanh vàng biểu tượng cho tiêu chí khách quý của Thiên Đan các.
Thoát khỏi Hồng Đại sư giữ lại, Sở Mộ cáo từ, rời khỏi Thiên Hoang lâu, dùng tốc độ nhanh nhất đi về phía cửa Biên Hoang thành, lại không có lập tức rời khỏi thành.
Hành động của Sở Mộ rất nhanh chóng, người giám thị cũng nhanh nhẹn. Sở Mộ vừa mới rời khỏi Địa Hoang lâu cửa trước thì bọn hắn đã đem tin tức báo cáo ở cửa sau.
Kết quả Sở Mộ lại không có ra khỏi thành, ngược lại còn bồi hồi mấy vòng ở cửa thành Biên Hoang thành, sau đó lại đi tới một con đường nhỏ gần đó. Đi vào một cửa hàng nhỏ dạo một vòng rồi lại đi ra.
Sở Mộ biết có thám tử luôn giám thị mình, một khi ra khỏi thành, chỉ sợ Thường Tự Tại kia sẽ lập tức đuổi theo. Cho nên hiện tại hắn đang cố gắng làm nhiễu loạn ánh mắt của đám thám tử kia.
Trong thành không thể vận dụng thân pháp, nếu không sẽ khiến cho Thiết Huyết kiếm vệ chú ý, có cũng không phải là cách làm tốt. Sở Mộ chỉ có thể cố gắng đi tới nơi nhiều người mà thôi.
Càng nhiều người lại càng náo nhiệt, càng náo nhiệt lại càng không dễ giám thị.
Sở Mộ vô cùng có nhẫn nại, tính nhẫn nại của một Kiếm giả phải có đủ, nếu không khó có thể có thành tựu gì.
Đổi tới đổi lui, Sở Mộ dùng hai ba canh giờ đi dạo trong Biên Hoang thành, hơn nữa còn nhiều lần đi về phía cửa thành Biên Hoang thành, sau đó lại dừng lại. Tiếp đó cũng không có ra khỏi thành, lại chuyển hướng về phía một cửa hàng khác trong thành.
Mỗi một lần khi Sở Mộ đi tới cửa thành Biên Hoang thành, đám người thám tử lập tức đem tin tức báo cáo lại. Mỗi một lần Thường Tự Tại đều mang theo kích động đuổi tới, kết quả còn chưa đuổi tới lại nhận được tin tức Sở Mộ không có rời khỏi thành.
Sau nhiều lần Thường Tự Tại nổi giận, nhắn nhủ xuống dưới. Chỉ khi nào chứng kiến Sở Mộ chính thức đi ra khỏi Biên Hoang thành thì mới báo cáo lên.
Đám thám tử vô cùng rõ ràng ý đồ của Sở Mộ, tất nhiên cảm thấy được bọn hắn giám thị, làm như vậy là muốn quấy nhiễu phán đoán và tai mắt của bọn hắn. Cho nên cả đám không thể không chú tâm, sợ xuất hiện sai lầm.
Nhưng mà chỉ cần là con người cuối cùng cũng có lúc sơ sẩy, Sở Mộ lại một lần nữa đi vào cửa Biên Hoang thành, lúc này đám người thám tử lại cho rằng Sở Mộ quấy nhiễu bọn họ. Thế nhưng lúc này Sở Mộ lại đột nhiên phóng ra ngoài cửa Biên Hoang thành.
Đám người thám tử giật mình, trong tích tắc này Sở Mộ lao ra khỏi cửa thành rồi nhanh chóng rời đi. Đám thám tử lúc này mới tỉnh ngộ lại, vội vàng đi báo cáo.
Thường Tự Tại luôn chờ cơ hội này, vừa nhận được tin tức của đám thám tử, hắn lập tức từ một tòa trà lâu cách cửa thành không xa chạy tới. Dùng tốc độ nhanh nhất chạy tới cửa Biên Hoang thành.
Giờ phút này Thường Tự Tại hận không thể mọc thêm hai cánh sau lưng, dùng tốc độ như thiểm điện lao ra khỏi Biên Hoang thành. bất đắc dĩ, tuy rằng hắn nắm giữ một môn bí pháp phi hành, nhưng mà ở trong Biên Hoang thành không thể phi hành cũng không thể thi triển thân pháp, nếu không sẽ bị Thiết Huyết kiếm vệ nhìn vào.
Khi Thường Tự Tại không thể chờ đợi được lao ra khỏi Biên Hoang thành, ánh mắt dáo dác nhìn quanh, không có thân ảnh Sở Mộ. Lúc này vẻ mặt hắn trở nên vô cùng âm trầm.
*****
- Coi như ngươi chạy trốn tới chân trời góc bể ta cũng sẽ tìm ra ngươi.
Thường Tự Tại lầm bầm nói, thanh âm giận dữ vô cùng, ẩn chứa sát cơ kinh người. Kiếm giả Hóa Khí cảnh dám can đảm hai lần cự tuyệt hắn trước mặt mọi người, hắn đã sớm xếp vào danh sách tất sát.
Kiếm khí quanh thân mạnh mẽ vô cùng, giống như thủy triều bành trướng, sau đó tuôn về phía sau lưng, ngưng tụ thành một đôi cánh bằng kiếm khí màu lam nhạt. Cánh vỗ, Thường Tự Tại phóng lên trên không trung, thân thể khẽ đảo, hóa thành mũi tên phóng về phía xa.
Hắn cũng không tin Kiếm giả Hóa Khí cảnh viên mãn này có thể đào thoát được trước mắt mình.
Nháy mắt Thường Tự Tại đã lao ra được hơn trăm thước, nhưng mà còn chưa thấy được thân ảnh của Sở Mộ.
Sở Mộ trong nháy mắt vọt ra khỏi Biên Hoang thành đã vận dụng bí pháp Hoành Thiên luyện không, lấy tốc độ cực nhanh, không để ý tới kiếm khí tiêu hao của bản thân, nhanh chóng phóng đi. Mặc dù thực lực chỉnh thể tăng lên rất nhiều, nhưng mà tu vi của Thường Tự Tại này là Kiếm Khí cảnh tiểu thành, Sở Mộ vẫn không nguyện ý đi chiến với đối phương một trận.
Chỉ là Thường Tự Tại cuối cùng vẫn là Kiếm giả Khí Hải cảnh, hơn nữa lại là người Thường gia, có tài nguyên tu luyện phong phú cung ứng, khiến cho hắn so với Kiếm giả Khí Hải cảnh tiểu thành còn cường đại hơn.
Khong bao lâu sau Thường Tự Tại nhìn thấy Sở Mộ đang phi hành trên không trung, hắn lập tức vui vẻ. Đôi cánh bằng kiếm khí sau lưng đột nhiên tăng tốc, một tiếng xé gió vang lên, tốc độ tăng lên năm thành.
Cảm thấy sát khí mạnh mẽ từ sau lưng truyền tới, Sở Mộ biết rõ, một chút chuyện quấy nhiễu trước đó mình làm cũng chỉ có thể tranh thủ một chút thời gian cho mình. Cuối cùng vẫn bị đối phương đuổi theo tới. Tốc độ của hắn lần nữa tăng lên, kiếm khí tiêu hao cũng càng ngày càng nhanh. May mắn mà hắn mang theo Thực linh châu, không ngừng thu nạp linh khí bốn phía, một tay nắm linh thạch Trung phẩm không ngừng hấp thu linh khí tinh thuần bổ sung kiếm khí tiêu hao.
Vốn hắn định lợi dụng bí pháp Hoành Thiên luyện không nhanh chóng rời khỏi Biên Hoang thành, lại khiến cho Thường Tự Tại không có cách nào đuổi kịp. Đây là kết quả lý tưởng nhất, nhưng sự thực rất tàn khốc, tốc độ của Thường Tự Tại so với suy nghĩ của hắn còn nhanh hơn.
- Vậy để cho ta thử uy lực tầng thứ hai của bí pháp Hoành Thiên luyện không đi.
Thầm nghĩ một tiếng, Sở Mộ điều động Thiên Nguyên kiếm khí trong cơ thể, dùng lộ tuyến đặc thù nào đó nhanh chóng vận hành. Trong nháy mắt đôi cánh kiếm khí sau lưng Sở Mộ xảy ra biến hóa nào đó, phảng phất trở nên càng thêm trong suốt, càng mỏng, sắc bén giống như mũi kiếm vậy.
Nháy mắt, đôi cánh kiếm khí thay đổi, phát ra chấn động nhanh hơn, trong nháy mắt vỗ hơn trăm lần, khiến cho không khí quanh thân đều bị nghiền nát, phát ra tiếng vang ông ông chói tai.
Một tiếng sưu sắc bén vang lên, tốc độ của Sở Mộ trong nháy mắt tăng lên gấp bội, giống như một đạo thiểm điện xé rách không trung, hơi lóe lên cái lập tức biến mất trước mắt Thường Tự Tại. Sau đó tiếng không khí nổ tung mới vang lên, giống như sấm rền, đì đùng không dứt.
Trong lúc mơ hồ Thường Tự Tại còn nhìn thấy không khí phía trước như thực chất, đang nổ tung.
Hai mắt hắn trợn ngược, miệng cũng há hốc, vẻ mặt kinh ngạc. Thậm chí thân thể còn dừng lại trên không trung nhìn không khí biến ảo trước mắt, nhìn mục tiêu trước mắt mình hóa thành chấm đen, ngày càng nhỏ.
- Đó là bí pháp gì?
- Hừ, mặc kệ ngươi thi triển bí pháp gì đều khó có khả năng bền bỉ.
Thường Tự Tại đang nhanh chóng khôi phục, miệng hừ lạnh một tiếng. Hắn hiểu rất rõ, càng là bí pháp cường đại, cao thâm thì tiêu hao lại càng lớn. Bằng vào tu vi Hóa Khí cảnh viên mãn, còn chưa tới đỉnh phong của đối phương căn bản không kiên trì nổi bao lâu, luận lực bền bỉ so với hắn, còn kém quá xa.
Nghĩ tới đây kiếm khí của Thường Tự Tại lần nữa khởi động, không ngờ cũng không để ý tới tiêu hao, tốc độ trong nháy mắt tăng thêm rất nhiều, bay thẳng về phía trước, nhanh chóng đuổi theo.
Vô số không khí chảy xuôi về phía sau, mỗi một đạo không khí đều có thể so với phong mang của kiếm khí hạ phẩm, vô cùng khủng bố, liên tục từ chính diện bắn về phía Sở Mộ. Cắt qua kiếm khí hộ thể của Sở Mộ.
Mặc dù kiếm khí hộ thể của Sở Mộ rất cường đại, nhưng mà đối mặt với vô số không khí có thể so với phong mang của kiếm khí hạ phẩm như vậy cũng không có cách nào chống đỡ. Kiếm khí hộ thể trực tiếp bị phá. Tiếp đó, vô hình kiếm khí hộ thể cũng bị phá vỡ, kích phát ra nội giáp hạ phẩm, khó khăn lắm mới chống đỡ được.
Sở Mộ lúc này mới chính thức hiểu được cái gì gọi là nhanh như thiểm điện, trước kia hắn cho rằng mình đã rất nhanh, nhưng mà bây giờ nghĩ lại, quả thực chậm tới đáng thương.
Đáng tiếc chỉ có thể tiếp tục mười tức thời gian, nếu không hắn không thể tiếp tục kiên trì được nữa. Khong chỉ có kiếm khí bị tiêu hao không còn, nội giáp hạ phẩm cũng sẽ bị phá vỡ. Kế đó là thân thể hắn bị trọng thương.
Mười tức ba ngàn thước.
bí pháp Hoành Thiên luyện không tầng thứ hai: Nhất phi trùng thiên.
Hoành Thiên luyện không là một môn bí pháp cao thâm, luyện thành tầng thứ nhất là trụ cột. Sau lưng mọc lên hai cánh kiếm khí, tầng đầu tiên so với bí pháp phi hành khác không có gì khác biệt. Tốc độ cũng không có khác biệt quá lớn.
Tầng thứ hai của bí pháp mới chính là trọng điểm, vận dụng kiếm khí vận chuyển theo quỹ tích đắc thụ thay đổi hình thái của hai cánh. Thúc đẩy tốc độ trong tích tắc tăng lên. Tuy rằng thời gian kéo dài rất ngắn, nhưng mà dùng để chạy trốn giữ mạng lại có chỗ độc đáo.
Nhất phi trùng thiên.
Về phần bí pháp tầng thứ ba thì càng thêm huyền diệu. Nhưng mà trước mắt Sở Mộ cũng mới chỉ luyện thành tầng thứ hai, độ khó muốn luyện thành tầng thứ ba rất cao. Đoán chừng còn cần thời gian rất dài.
Biên Hoang thành cách khu vực khai thác mỏ tương đối xa. Một tháng trước Sở Mộ từ khu vực khai thác mỏ biên hoang đi tới Biên Hoang thành, dùng thân pháp chạy tới cũng tốn bốn thời thần. Trước mắt, tốc độ khi thi triển bí pháp Hoành Thiên luyện không nhanh hơn, nhưng ít nhất cũng cần hơn hai thời thần.
Hiển nhiên, tu vi kiếm khí của hắn không đủ để hắn liên tục thi triển bí pháp Hoành Thiên luyện không phi hành hai thời thần. Huoosnog chi vận dụng một lần nhất phi trùng thiên, thoáng cái tiêu hao một phần ba Thiên nguyên kiếm khí của hắn.
Lấy Khí Hoàn đan phục dụng, hơn nữa Thực linh châu và linh thạch trung phẩm phụ trợ. Tốc độ khôi phục như vậy vẫn không cản nổi tốc độ tiêu hao.
← Ch. 0354 | Ch. 0356 → |