← Ch.0400 | Ch.0402 → |
Tên kiếm giả Khí Hải Cảnh đại thành lại nói:
- Lần này chúng ta cùng nhận nhiệm vụ, ta không thể quyết định thay các ngươi, cho nên chúng ta quyết định thiểu số phục tùng đa số.
Lúc này các kiếm giả khác im lặng, đầu óc bọn họ đang suy nghĩ, phân tích tổng kết mới quyết định.
Vào lúc này gió càng lúc càng cuồng bạo, các tảng đá to như đầu người không ngừng lăn lộn, không ít cây cối bị nhổ tận gốc bay lên cao, bộ dạng bão tố sắp hàng lâm.
Mười ba kiếm giả Khí Hải Cảnh không thể không lui về phía sau, bởi vì phong bạo càng lúc càng mạnh, bọn họ cảm giác thân thể sắp bị hút lên cao.
Chỉ có Sở Mộ không động, hắn đã sớm quyết định tất cả, hoàn toàn đắm chìm trong thế giới tinh thần của bản thân.
Linh khí và yêu khí bốn phía không ngừng hỗn hợp trong cơ thể Sở Mộ, khi vận chuyển Thiên Nguyên Cửu Chuyển chuyển hóa thành kiếm khí Thiên Nguyên tinh khiết, yêu khí trong kinh mạch va chạm rất mạnh, cũng may kinh mạch Sở Mộ kiên cường dẻo dai, loại va chạm này không thể làm gì hắn.
Trái lại dưới va chạm thế này, kiếm khí của Sở Mộ càng tinh khiết hơn trước.
Sở Mộ đã tiến vào trạng thái không linh, trạng thái này phi thường khó cầu, chỉ có thời điểm đột phá đại cảnh giới mới xuất hiện.
Giống như đột phá nửa bước Hóa Khí lên Hóa Khí Cảnh, kiếm giả có xác suất nhất định tiến vào trạng thái không linh tăng ý cảnh lên tiểu thành, như vậy lúc đột phá Khí Hải Cảnh, kiếm giả có xác xuất tăng ý cảnh tiểu thành lên đại thành.
Trạng thái không linh duy trì dài ngắn cùng một nhịp thở với cường độ linh hồn kiếm giả, linh hồn càng cường đại, trạng thái không linh càng lâu.
Sở Mộ nắm lấy cơ hội tìm hiểu kiếm thế.
Kiếm thế của hắn đã đạt tới đại thành đỉnh phong, ẩn ẩn có vài phần mượt mà, đã có dấu hiệu đột phá viên mãn, hiện tại mượn nhờ trạng thái không linh tiến hành đột phá, Sở Mộ muốn kiếm thế đột phá lên viên mãn.
Kiếm thế viên mãn, Sở Mộ có cảm giác vận chuyển kiếm thế thoải mái và nhẹ nhõm hơn lúc trước.
Âm thanh từ vòng khí xoáy vang vọng thiên địa, vòng khí xoáy bao phủ phạm vi một ngàn mét trên đỉnh đầu Sở Mộ.
Vòng xoáy linh khí màu xám tráng giống như đại ma bàn chuyển động như muốn tiêu diệt tất cả, ai nhìn thấy cũng có cảm giác như thiên uy hàng lâm nhân gian.
Bởi vì linh khí và yêu khí nồng đậm tới mức tận cùng, không ngừng sinh ra ma sát và sinh ra dòng điện, vô số dòng điện tụ tập tạo thành lôi điện, vòng khí xoáy phóng ra lôi điện đáng sợ.
Vòng xoáy linh khí cực lớn, mọi người có cảm giác nó như ngọn núi bao phủ không trung, thân thể Sở Mộ biến mất không thấy, chỉ có mấy chục đạo khí lưu màu xám giống như giao long vờn quanh.
Một ít cây cối và nham thạch bị cuốn lên cao, mấy chục vòng xoáy màu xám trắng khác bị vòng xoáy trên cao nghiền nát sau đó biến mất không thấy đâu nữa
- Vòng xoáy linh khí một ngàn mét... Đáng sợ, thiên phú người này quá mạnh, hắn phải chết.
Một kiếm giả Khí Hải Cảnh đại thành khác lên tiếng, hắn lạnh lùng nhìn chằm chằm vào vòng khí xoáy đáng sợ trên cao, trong mắt mang theo kiêng kị:
- Ta đã quyết định lưu lại, sau khi hắn đột phá xong ta sẽ dùng mọi thủ đoạn chém giết hắn.
Tuy nói là nói như thế nhưng nếu như những người khác không ở lại, chỉ bằng một mình hắn không có nắm chắc giết Sở Mộ, tự nhiên sẽ rời đi theo người khác.
- Sư huynh nói đúng, thiên phú người này quá đáng sợ. Một khi phát triển sẽ là đại họa, chúng ta nên diệt trừ hắn.
Một kiếm giả Khí Hải Cảnh tiểu thành lên tiếng.
- Ta quyết định lưu lại.
- Ta cũng quyết định lưu lại.
- Ta nghĩ ta sẽ rời đi, ta không có nắm chắc.
Đột nhiên có một kiếm giả Khí Hải Cảnh tiểu thành có quyết định khác nhau.
Cuối cùng mười ba đệ tử hạch tâm Ma La Kiếm Tông đã có quyết định. Mười quyết định lưu lại muốn nhân cơ hội này diệt sát Sở Mộ, ba cho rằng không có nắm chắc không ở lại.
Nhưng lúc trước bọn họ đã nói, thiểu số phục tùng đa số, đã có mười quyết định lưu lại, ba người quyết định rời đi cũng lưu lại, bọn họ liên thủ chém giết Sở Mộ, cho dù ban thưởng ít cũng không tiếc.
Cuồng phong đang điên cuồng yếu bớt, màu sắc vòng xoáy màu xám nhạt trên cao cũng giảm dần, đây là dấu hiệu Sở Mộ đột phá chấm dứt.
Mười ba đệ tử hạch tâm Ma La Kiếm Tông ngừng thở, nội tâm có chút kích động, sát cơ dạt dào.
Kiếm giả như Sở Mộ chính là thiên tài, người khác đều có cảm giác này.
Cái gọi là thiên tài cũng không nhất định nói thiên phú tu luyện rất cao, mà là ở một phương diện nào đó có tạo nghệ hơn xa người thường, như vậy thể gọi là thiên tài.
Người như Sở Mộ lúc đột phá đã tạo ra vòng khí xoáy ngàn mét, hắn đã có thể đảm đương hai chữ thiên tài. Huống chi dùng tu vi kiếm khí Hóa Khí viên mãn đỉnh phong của hắn có thể tru sát chín Khí Hải Cảnh nhập môn, hơn nữa còn có được kiếm thế đại thành đỉnh phong, không phải thiên tài thì đó là cái gì.
Huống chi căn cứ tư liệu biểu hiện, Sở Mộ chưa đến hai mươi tuổi.
Chỉ cần người này không chết, một khi phát triển sẽ có khả năng đạt tới Kiếm Hào, tương lai thành tựu Nguyên Cực Cảnh là đương nhiên.
Nếu như người nọ là đệ tử Ma La Kiếm Tông, bọn họ không chỉ không động thủ, trái lại còn hộ pháp thay hắn, đáng tiếc, người này không phải đệ tử Ma La Kiếm Tông, đã không phải đệ tử Ma La Kiếm Tông, lại còn là nhiệm vụ để đệ tử Ma La Kiếm Tông đuổi giết, trong nội sẽ có hận ý với Ma La Kiếm Tông.
Bị người như vậy ghi hận không phải chuyện tốt, bởi vậy chỉ có thể bóp chết khi hắn còn chưa trưởng thành, vĩnh viễn tuyệt hậu hoạn mới là chính đạo.
Mười ba người đằng đằng sát khí, tay cầm chặt trường kiếm, hai mắt sáng quắc mang theo hàn quang lạnh buốt, chờ đợi đột phá chấm dứt sẽ xông lên giết Sở Mộ.
Vòng khí xoáy linh khí trên cao nhạt dần, tốc độ xoay tròn càng ngày càng chậm, có chút bất ổn giống như ngọn gió thổi qua sẽ biến mất.
Tất cả tình hình đều biểu hiện đột phá sắp chấm dứt, hắn cũng mất đi "Ngưng khí như lưu, bảo hộ bản thân", cũng là lúc hắn bạo lộ ra trước mặt bọn họ giống như con cừu trong mắt ác lang.
Chỉ có điều ai là cừu, ai là ác lang còn khó nói.
- Tới gần trơớc, nghe hiệu lệnh của ta!
Một kiếm giả Khí Hải Cảnh đại thành thấp giọng nói ra, , mười ba kiếm giả Khí Hải Cảnh tiến lên phía trước, bước đi của mỗi người rất nhẹ, sợ bị Sở Mộ nghe thấy.
Bọn họ ngừng thở, ánh mắt không chớp nhìn chằm chằm vào thân ảnh như ẩn như hiện trước mặt.
- Động thủ!
Tiếng quát vang lên giống như thiên lôi, có thể nghe ra sát cơ và kích động trong lời nói, mọi người hưng phấn không kìm nén được.
*****
Mười ba đạo kiếm khí màu sắc khác nhau chém thẳng vào người Sở Mộ, sát cơ nồng đậm kinh người.
Mười ba kiếm khí cùng chém thẳng về phía trước, bản thân bọn họ kết hợp kiếm khí và ý cảnh với nhau, từ đó màu sắc kiếm khí cũng khác nhau, ngay sau đó linh khí chung quanh rung động giống như có bàn tay vô hình đánh tới, cưỡng ép tụ tập kiếm khí vào một chỗ, từ đó mỗi đạo kiếm khí xuất hiện hào quang trong suốt.
Mười ba đạo kiếm khí có thể trảm phá tất cả, cách xa nhau mấy chục thước nhưng uy lực vô cùng cường đại.
Âm thanh bén nhọn chói tai, mười ba kiếm khí màu sắc khác nhau bay tới, mặt đất bị cắt thành mười ba khe rãnh sâu dài hơn mười mét, nham thạch yếu ớt như đậu hủ.
Khí lưu màu xám trắng sắp biến mất cũng phát huy tác dụng cuối cùng, nó ngăn cản mười ba đạo kiếm khí một lúc sau đó tán loạn biến thành sương mù trong núi.
Mấy chục đạo khí lưu bị chém vỡ nát hóa thành vô số sương trắng màu xám bao phủ chung quanh, mười ba đạo kiếm quang chui vào trong sương mù và biến mất không thấy đâu nữa.
Mười ba kiếm giả Khí Hải Cảnh nhìn chằm chằm vào sương mù, theo đạo lý kiếm giả vừa đột phá Khí Hải Cảnh đối mặt nhiều công kích như thế không chết cũng trọng thương.
Ngay sau đó có tiếng nổ vang lên, sóng xung kích hóa thành khí lưu hình tròn. nó lại bộc phát ra khí lưu màu xám trắng và gió mạnh thổi qua chung quanh, cát bay đá chạy, mười ba kiếm giả Khí Hải Cảnh lập tức dùng tay che mắt.
Xuyên thấu qua khe hở ngón tay, bọn họ nhìn thấy thân ảnh thẳng tắp đứng giữa không trung chẳng khác gì thanh kiếm chọc trời đâm rách hư vô, mũi nhọn phong hoa tuyệt đại không ai sánh bằng.
- Hắn không chết!
Một tiếng thét chói tai vang lên trong núi rừng.
- Không tiếc bất cứ giá nào, giết hắn!
Lúc này tiếng kêu gào mang theo sợ hãi vang lên, ngay sau đó, mười ba kiếm giả Khí Hải Cảnh lại ra tay lần nữa, mười ba chiêu cổ kiếm thuật bộc phát không giữ lại.
Cuồng phong gào thét, thiên lôi cuồn cuộn, núi đá văng tung tóe, phạm vi mấy trăm mét bị mười ba chiêu kiếm càn quét, những nơi đi qua mặt đất vỡ vụn, nham thạch nghiền nát hóa thành đất cằn.
Vì chém giết Sở Mộ, mười ba đệ tử Ma La Kiếm Tông hoàn toàn dốc sức liều mạng, cũng không nương tay, bọn họ liên thủ bộc phát chiến lực mạnh nhất của mình.
Sát cơ rất mạnh làm đông máu huyết của mọi người, Sở Mộ là mục tiêu nên đứng mũi chịu sào, thừa nhận nguy cơ lớn nhất.
Thân thể Sở Mộ hơi mơ hồ, hắn vẫn đứng im bất động nghênh đón mười ba kiếm giả Khí Hải Cảnh tấn công, chân thân Sở Mộ đã lao thẳng tới trước mặt mười ba kiếm giả Khí Hải Cảnh.
Sắc mặt lạnh nhạt, trong mắt mang theo chiến ý dạt dào, đồng tử phản chiếu mười ba chiêu kiếm, quỹ tích xuất kiếm của bọn họ đều nằm trong mắt Sở Mộ, kiếm chiêu ảo diệu cũng có dấu vết lần theo.
Tốc Không Kiếm ra khỏi vỏ nhanh như thiểm điện, trong tích tắc Tốc Không Kiếm hóa thành mười ba điểm hàn tinh bay thẳng về phía trước.
Một kiếm này sử dụng kiếm khí Thiên Nguyên tăng thêm ý cảnh tê liệt và 1% kiếm thế viên mãn ngưng tụ mà thành, men theo quỹ tích của mười ba chiêu kiếm tránh né va chạm với kiếm chiêu, hắn đâm thẳng vào cổ họng mười ba kiếm giả Khí Hải Cảnh.
Mười ba kiếm giả Khí Hải Cảnh hoảng sợ kinh hãi, da đầu run lên, vội vàng biến hóa kiếm chiêu ứng phó.
Ba âm thanh xuy xuy xùy vang lên, lúc này hai tên kiếm giả Khí Hải Cảnh đại thành và tám kiếm giả Khí Hải Cảnh tiểu thành sởn cả gai ốc, âm thanh kia chính là tiếng kiếm đâm vào da thịt con người.
Mười ba điểm hàn tinh biến mất, thân thể Sở Mộ như gió mang theo phiêu dật biến ảo như mây trắng trên cao, bọn họ không thể nắm lấy.
Tốc Không Kiếm xuất quỷ nhập thần, mười kiếm giả Khí Hải Cảnh nhìn thấy mười đạo hàn tinh xuất hiện, hàn tinh nổ tung biến thành mấy trăm mấy ngàn, trong mắt bọn họ nhìn thấy tinh hà trước mắt mình.
Tinh hà trước mặt mười kiếm giả Khí Hải Cảnh biến mất.
Thân ảnh Sở Mộ đã quyên qua người các kiếm giả Khí Hải Cảnh, Tốc Không Kiếm chỉ xéo mặt đất, trên mũi kiếm còn có máu tươi chảy xuống.
Mười kiếm giả Khí Hải Cảnh đưa lưng về phía Sở Mộ, bọn họ vẫn bảo trì tư thế xuất kiếm giống như biến thành mười pho tượng không nhúc nhích.
Sau hô hấp, thân thể mười kiếm giả Khí Hải Cảnh ngã về phía trước, tiếng va chạm với mặt đất vô cùng kinh tâm động phách.
Mười ba cổ thi thể nằm trên mặt đất, huyết dịch đỏ thẫm nhuộm đỏ mặt đất, mùi máu tươi nồng đậm bay theo gió.
Sở Mộ không thèm nhìn mười ba thi thể dưới đất, duỗi tay phải và đánh hai chưởng, năm ngón tay hơi cong giống như đang nắm thứ gì đó, tiếng gió thật nhỏ vang lên trong không khí, từng tia linh khí giống như sương mù hội tụ lại với nhau giống như những con linh xà sống động.
Trong giây lát một vòng xoáy linh khí xuất hiện trong lòng bàn tay, không ngừng xoay tròn và có màu xám trắng, vòng xoáy linh khí này là phiên bản thu nhỏ của vòng xoáy ngàn mét trước đó.
Chưởng Trung Khí Hải!
Đây mới thực là tiêu chí của kiếm giả Khí Hải Cảnh.
Nói Biên Hoang Ngũ Hung Độc Nhãn Long lúc trước là kiếm giả nhập môn Khí Hải Cảnh, nói thực tế hắn chỉ mới đột phá Khí Hải Cảnh, cũng chưa nắm giữ năng lực của kiếm giả Khí Hải Cảnh—— hiệu lệnh thiên địa linh khí!
Cho nên Độc Nhãn Long vẫn không thể tính toán là kiếm giả Khí Hải Cảnh chân chính, chỉ có trải qua bế quan một thời gian ngắn và có năng lực điều khiển thiên địa linh khí, thể hiệu ra tiêu chí Chưởng Trung Khí Hải mới được tính là kiếm giả Khí Hải Cảnh chính thức, đáng tiếc hắn quá xúc động, cuối cùng táng thân dưới kiếm Sở Mộ.
Chưởng Trung Khí Hải không có uy lực gì, nó chỉ là một tiêu chí của kiếm giả Khí Hải Cảnh mà thôi, đồng thời cũng có thể thể hiện ra trình độ chưởng khống thiên địa linh khí của kiếm giả Khí Hải Cảnh.
Sở Mộ nhìn chằm chằm vào vòng xoáy linh khí trong lòng bàn tay, hắn hết sức nghiêm túc, sử dụng nguyên thần hợp nhất quan sát vòng xoáy lưu chuyển, đồng tử phản chiếu từng sợi linh khí và yêu khí hỗn hợp trong vòng xoáy linh khí, cũng nhìn thấy bay loạn ra các hướng và hội tụ vào một chỗ giống như trăm sông đổ vào một biển. Từ đó vòng xoáy linh khí nho nhỏ không ngừng mở rộng, màu sắc cũng đậm hơn trước.
- Ta chỉ cần linh khí.
Sở Mộ nói thầm một câu, vòng xoáy linh khí màu xám trắng sinh ra từng tia linh khí màu xám trắng, đó chính là yêu khí táo bạo.
Kiếm giả Khí Hải Cảnh hiệu lệnh thiên địa linh khí cho mình dùng, nhưng không cách nào hiệu lệnh yêu khí cho mình dùng. Yêu khí cuồng bạo và tràn ngập tính phá hư, cho dù yêu khí hỗn hợp với linh khí trong không khí nhưng phân biệt rất rõ ràng.
← Ch. 0400 | Ch. 0402 → |