Vay nóng Homecredit

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 0414

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 0414: Thiên Chấn Dung Nguyên! Rèn luyện linh hồn
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)

Siêu sale Lazada


- Ta biết rõ ông cháu Âu gia đang trong tay ngươi, chỉ cần ngươi giao hai người này cho Hồng Y Hội, ân oán giữa chúng ta câấm dứt, chúng ta sẽ đền bù thích hợp cho ngươi.

Phó Thiết Sinh chậm rãi nói ra, ngữ khí không kiêu ngạo không siểm nịnh, hai mắt bắn ra hào quang nhìn Sở Mộ.

- Chết.

Sở Mộ trả lời.

- Chết?

Phó Thiết Sinh không kịp phản ứng, hắn vô cùng ngạc nhiên, qua một lúc hắn kịp phản ứng liền nói:

- Vậy xin các hạ giao thi thể cho ta, kể cả mọi thứ trên người bọn họ cũng giao cho ta.

Sở Mộ không có trả lời, hắn biết rõ đối phương muốn cái gì, bọn chúng muốn tờ giấy ghi Thiên Chấn Dung Nguyên Chú Kiếm Đại Pháp, đáng tiếc trang giấy đã nằm trong tay Sở Mộ cho nên không có khả năng lấy ra.

- Người chết là chuyện lớn.

Sở Mộ nói một câu.

Trên trán Phó Thiết Sinh xuất hiện gân xanh, ánh mắt lạnh lẽo nhìn chằm chằm vào Sở Mộ, trong đầu suy nghĩ nhiều biện pháp, đột nhiên hắn nói:

- Vậy kia trong tay ngươi?

- Ngươi không cần trả lời!

Không chờ Sở Mộ nói cái gì, Phó Thiết Sinh lại tiếp tục nói:

- Nếu vật kia trong tay ngươi, , ta hi vọng ngươi có thể giao cho chúng ta, ta sẽ nói với ngươi biết, vật kia không có bao nhiêu tác dụng với ngươi, chúng ta sẽ trả đầy đủ thù lao, một trăm vạn...

-... Linh thạch trung phẩm!

Phó Thiết Sinh dùng sức nói ra bốn chữ cuối cùng.

Một trăm vạn linh thạch trung phẩm!

Tương đương một ngàn vạn linh thạch hạ phẩm, đương nhiên, luận tính thực dụng còn vượt xa ngàn vạn linh thạch hạ phẩm.

Sở Mộ vẫn bình tĩnh không biến sắc nhưng nội tâm kinh ngạc, thủ bút của Hồng Y Hội không nhỏ, mới mở miệng đã là một trăm vạn linh thạch trung phẩm, đúng là có thành ý.

Đáng tiếc với Sở Mộ mà nói, tờ giấy kia là thu hoạch khi hắn đáp ứng Âu lão gia tử, chính hắn còn chưa nghiên cứu ra cái gì thì làm sao giao cho Hồng Y Hội.

- Một trăm vạn linh thạch trung phẩm đã làm ta động tâm, nhưng ta không biết ngươi nói đó là vật gì?

Sở Mộ trả lời, ngữ khí của hắn vô cùng cương quyết.

- Nếu các hạ không giao dịch, vậy tốt nhất các hạ nên cẩn thận, trốn trong khách sạn này là an toàn nhất, nếu không một khi rời khỏi khách sạn, bên ngoài rất loạn, không cẩn thận sẽ mất mạng đấy.

Phó Thiết Sinh quyết đoán đứng dậy lưu một câu uy hiếp sau đó rời đi.

- Đàm phán thất bại.

Phó Thiết Sinh rời khỏi khách sạn quay về Hồng Y Hội, hắn báo cáo kết quả với hội chủ Hồng Y Hội:

- Hắn rất cường đại, ta không có nắm chắc đánh bại hắn, ta nghĩ hắn có thực lực đánh bại kiếm giả Khí Hải Cảnh viên mãn, cho nên một khi hắn rời khỏi thành Hám Yêu, muốn bắt được hắn là chuyện cực kỳ khó khăn.

- Đã như thế, cứ giết hắn trong thành đi.

Hội chủ Hồng Y Hội trầm ngâm mấy hô hấp sau đó nói:

- Phái người nhìn chằm chằm vào khách sạn hắn ở, một khi hắn rời khỏi khách sạn, xin mời Tàn Kiếm Tà Dương ra tay.

- Tàn Kiếm Tà Dương...

Ngữ khí Phó Thiết Sinh run rẩy một chút, đồng tử co rút lại.

Hung Kiếm Đồ Không, Tàn Kiếm Tà Dương, Huyết Kiếm Phần Liệt, Yêu Kiếm Quỷ Vụ!

Đây là bốn người không nên trêu chọc trong thành Hám Yêu, bởi vì bọn họ là người độc hành, không có thế lực không có tổ chức hơn nữa thực lực phi thường cường đại, một khi trêu chọc bọn họ, cho dù nhất thời không chết, về sau nhất định sẽ bị tập kích tới lúc tử vong.

Cho dù thế lực mạnh như Hồng Y Hội cũng không muốn trêu chọc kẻ thù mạnh như thế, một khi giết không chết sẽ bị bọn chúng trả thù, thời thời khắc khắc đề phòng cường địch là chuyện đau đầu nhất.

Bọn họ chưa bao giờ kết giao bằng hữu với ia, có lẽ bọn họ cho rằng người khác không có tư cách.

Nói ngắn lại, bọn họ là một đám không dễ tiếp xúc, đã từng có người khai ra cái giá lớn mời chào bọn họ nhưng lập tức bị cự tuyệt, bốn người này làm việc bằng vào yêu thích của mình, không bị người khác ảnh hưởng.

Bởi vậy Phó Thiết Sinh nghe mời Tàn Dương ra tay liền khiếp sợ không cách nào nói nổi, hắn biết rõ Hồng Y Hội nhất định sẽ có an bài đối phó Sở Mộ, không nghĩ tới lại mời Tàn Kiếm Tà Dương ra tay.

Nghe hội chủ nói, Tàn Kiếm Tà Dương đã đáp ứng ra tay, đây là việc không thể tưởng tượng nổi, chắc hẳn Hồng Y Hội cũng trả giá đồ vật tương ứng, nếu không hắn không có khả năng đáp ứng ra tay.

- Được rồi, có Tàn Kiếm ra tay, người này phải chết không nghi ngờ, đến lúc đó mọi thứ của hắn là của chúng ta.

Phó Thiết Sinh xiết chặc nắm đấm lãnh khốc nói ra, khóe miệng còn cười lạnh.

Muốn giết người trong thành Hám Yêu, không cho phép dùng kiếm khí, thủ đoạn tốt nhất là kiếm thuật, kiếm thuật siêu cao phối hợp với ý cảnh sẽ tạo thành lực sát thương khủng khiếp.

Trong bốn người này, kiếm thuật Tàn Kiếm Tà Dương được công nâận thứ hai, người đứng đầu là Yêu Kiếm Quỷ Vụ, điểm này Hung Kiếm Đồ Không và Huyết Kiếm Phần Liệt cũng thừa nhận, nhưng Yêu Kiếm Quỷ Vụ hành tung quỷ dị, thậm chí không ai biết gương mặt của hắn là gì.

Thậm chí có đồn đãi, kiếm thuật Tàn Kiếm Tà Dương đứng thứ hai thành Hám Yêu, cũng không phải không có người phản bác.

...

Phó Thiết Sinh trước khi đi lưu lại lời uy hiếp Sở Mộ, sau khi đóng cửa phòng, Sở Mộ cầm tờ giấy ra khỏi không gian oản luân.

Trang giấy rất mỏng, dài và rộng bằng bàn tay, lại hơi mờ giống như giấy dầu, phía trên viết cổ văn màu đen chằng chịt.

Cổ văn màu đen rất kỳ lạ, giống như không có quy luật gì, trọng điệp luân chuyển đều có, nhìn sơ qua không thể phân biệt được, thậm chí ngươi càng nhìn kỹ sẽ càng loạn, càng khó thấy rõ ràng, thẳng tới khi đầu choáng mắt hoa không phân nam bắc

Lúc này Sở Mộ có thời gian nghiên cứu, tâm tư hắn trầm tĩnh, hắn tập trung tinh thần nhìn chằm chằm vào tờ giấy.

Trong hô hấp đầu tiên, Sở Mộ cảm giác đầu óc choáng váng, trong hô hấp thứ ba, Sở Mộ cảm thấy đầu váng mắt hoa thân thể sắp ngã xuống, hô hấp thứ năm, Sở Mộ có cảm giác máu huyết trong người cuồn cuộn như sóng thần bùng nổ, Sở Mộ dùng ý chí kiên cường dẻo dai chèo chống.

Hô hấp thứ mười, Sở Mộ cảm thấy trước mắt trở nên mơ hồ trở nên hoảng hốt, cổ văn màu đen trên trang giấy như sống lại, biến thành từng con nòng nọc thoát ly trang giấy bay lên cao, chúng du động trước mắt Sở Mộ giống như đang dạo chơi trong dòng sông.

Mỗi một con nòng nọc nhỏ mang theo uy thế không cách nào hình dung nổi, chúng không ngừng trùng kích tinh thần và ý chí của Sở Mộ, chúng không ngừng biến thành cây búa nện vào đầu hắn.

Kiếm giả khác sợ rằng không chịu nổi, căn bản không thể chịu đựng quá lâu, bởi vì cảm giác bị búa nện vào đầu chẳng khác gì muốn đánh nát ý chí của con người, là cảm giác đau đớn xâm nhập vào linh hồn.

*****

Bởi vì lực lượng linh hồn của Sở Mộ mạnh hơn người thường gấp mười lần, tinh thần và ý chí cũng lần lượt được ma luyện trở nên dẻo dai kiên cường gấp nhiều lần, hắn có thể chèo chống những con nòng nọc trùng kích.

Sau khi chống đỡ, Sở Mộ phát hiện chỗ tốt.

Cổ văn màu đen không ngừng trùng kích như búa bổ, giống như thiết chùy nện vào bàn đe rèn sắt, sau khi bài trừ tạp chất trên khối sắt, khối sắt càng trở nên dẻo dai và cứng rắn, khối sắt sẽ biến thành kiếm phôi tuyệt thế.

Sở Mộ có thể cảm giác được tinh thần và ý chí của mình tăng cường một cách khó hình dung, dường như được cường hóa.

Mặc kệ cuối cùng hắn đạt được cái gì, chỉ cần rèn luyện ý chí và tinh thần lần này chính là đại thu hoạch.

Nguồn gốc tinh thần và ý chí đến từ linh hồn, linh hồn là căn cơ, linh hồn càng cường đại thì tinh thần và ý chí càng mạnh, nhưng đây chỉ là thủ đoạn, còn có những phương pháp khác có thể tăng cường tinh thần và ý chí.

Ví dụ như thống khổ, lần lượt thừa nhận thống khổ không thuộc về mình, thừa nhận vượt qua sẽ giúp tăng trưởng tinh thần và ý chí một ít, lại ví dụ như chiến đấu cường độ cao, chiến đấu thời gian ngắn rất đơn giản, nếu chiến đấu thời gian dài sẽ là khảo nghiệm sức chịu đựng thân thể, còn phải có tinh thần và ý chí cường đại chèo chống, nếu không sẽ sụp đổ.

Nói ngắn lại, có rất nhiều phương pháp tăng cường tinh thần và ý chí nhưng không có loại nào dễ chịu.

Hiện tại Sở Mộ cảm giác tinh thần và ý chí của mình giống như khối sắt đỏ rực đang thừa nhận bàn tay thợ rèn bài trừ tạp chất, mỗi một lần chịu đựng trùng kích cực mạnh sẽ có một ít tạp chất tan biến, từ đó tinh thần và ý chí sẽ cải biến.

Kỳ thật lực lượng linh hồn Sở Mộ đầy đủ cường đại nhưng đại bộ phận chưa được khai phát, hiện tại hắn chỉ bài ra một phần nhỏ mà thôi, lực lượng linh hồn không thể bày ra, tinh thần và ý chí cũng không cách nào bày ra.

Cho nên hiện tại văn tự cổ đại trên tờ giấy trùng kích tinh thần và ý chí Sở Mộ, đây cũng là biện pháp khai phát linh hồn, cho dù cách này phi thường chậm chạp.

Mỗi một lần văn tự cổ đại sau khi trùng kích tinh thần và ý chí Sở Mộ đều nghiền nát, hóa thành từng sợi lực lượng tiến vào trong linh hồn Sở Mộ, lại biến thành một văn tự.

Sở Mộ quên mất thời gian trôi qua, hắn hoàn toàn đắm chìm vào trong đó, dường như chỉ nháy mắt đã trôi qua ngàn năm.

Vào lúc hắn khôi phục tinh thần lại, hắn cảm thấy trang giấy trước mặt khôi phục như cũ, dù hắn cố gắng nhìn văn tự trên trang giấy cỡ nào cũng không còn cảm giác ùuồn nôn, chóng mặt như lúc trước.

Ngay sau đó Sở Mộ cũng cảm giác trong đầu của minh xuất hiện một ít tin tức.

Hắn nhanh chóng thu trang giấy vào không gian oản luân, hắn kiểm tra biến hóa cua bản thân, tinh khí thần sung túc chưa từng có từ trước đến nay.

Quả nhiên tinh thần và ý chí được cường hóa không ít, còn hiệu quả rõ ràng hơn dùng Huyết Sát Thạch cường hóa, về phần tăng lên bao nhiêu, Sở Mộ không cách nào khẳng định, bởi vì tinh thần và ý chí vô hình, khó có thể cân nhắc.

Bất kể nói thế nào, cường hóa tinh thần và ý chí chỉ có chỗ tốt với bản thân, đột nhiên hắn nhìn thấy mình còn một viên Huyết Sát Thạch thượng phẩm trước kia không sử dụng là vì sức thừa nhận không đủ, hiện tại có thể rồi.

Sở Mộ không lập tức lấy Huyết Sát Thạch thượng phẩm ra, hắn lại kiểm tra tin tức xuất hiện trong đầu.

Đọc!

Lượng tin tức cũng không lớn nhưng không dễ lý giải, với ngộ tính yêu nghiệt của Sở Mộ cũng phải mất nửa canh giờ mới đọc được một phần năm nội dung.

Sở Mộ không sợ người khác làm phiền cho nên tiếp tục đọc lần nữa, hắn đọc nhiều lần, hắn têến hành tìm hiểu mỗi chữ mỗi câu, sau khi lý giải toàn bộ mới hiểu rõ đoạn tin tức kia.

Trên đoạn tin tức này có ghi lại Thiên Chấn Dung Nguyên Chú Kiếm Đại Pháp.

Điểm này không ngoài dự kiến của Sở Mộ, thứ chính thức làm Sở Mộ ngạc ngạc và vui vẻ là hắn có thể tu hành Thiên Chấn Dung Nguyên Chú Kiếm Đại Pháp.

Cũng có thể nói không rõ ràng, bởi vì chỉ cần có thể đạt được phương pháp đúc kiếm đại pháp thì ai cũng có thể tu hành, chỉ có điều kiếm giả chủ luyện kiếm, phân tâm phân thần đi tu luyện đúc kiếm đại pháp sẽ hao phí thời gian và tinh lực, kết quả khó thành toàn hai bên.

Dù sao tinh lực một người có hạn, nếu muốn lĩnh ngột một phương diện có thành tựu kinh người nhất định phải đầu nhập càng nhiều thời gian và tinh lực, không thể phân tán.

Đi kiếm giả chi lộ hay là đi đúc kiếm chi lộ, nhất định phải có một lựa chọn.

Âu gia cũng phải chọn lựa như vậy, từ đó mới dẫn đến Âu gia bị tiêu diệt, bởi vì cũng không đủ lực lượng cường đại chấn nhiếp người khác.

Vốn Sở Mộ chỉ xuất phát từ hiếu kỳ muốn bí mật trên trang giấy này, cũng có dự kiến cũng tìm hiểu Thiên Chấn Dung Nguyên Chú Kiếm Đại Pháp nhưng hắn lại có ý nghĩ của mình, cho dù đạt được Thiên Chấn Dung Nguyên Chú Kiếm Đại Pháp cũng không tu hành.

Hiện tại, Sở Mộ cải biến chủ ý.

- Thiên Chấn Dung Nguyên Chú Kiếm Đại Pháp, sở dĩ nó có thể vượt qua đúc kiếm đại pháp khác là bởi vì nó nắm giữu huyền bí lực chấn động và dung nguyên.

Đôi mắt Sở Mộ tỏa sáng:

- Ta nắm giữ lực lượng chấn động, vừa vặn, môn đúc kiếm đại pháp này có thể trở thành phụ trợ giúp ta tu hành Chấn Thạch Kính.

Lại dùng đúc kiếm pháp kết hợp luyện kiếm sẽ tăng thực lực lên cao hơn, đây là phương thức tốt nhất, cũng là phương pháp giúp Sở Mộ vừa ý nhất.

Nhưng vẫn phải có trọng điểm.

Sở Mộ hội dùng luyện kiếm làm chủ, Thiên Chấn Dung Nguyên Chú Kiếm Đại Pháp chỉ có tư cách phụ trợ.

Hắn bị văn tự thượng cổ đánh tinh thần và ý chí nhiều lần cho nên tinh thần được rèn luyện, tinh thần và ý chí càng cường đại hơn trước, hiện tại Sở Mộ lại đạt được một môn đúc kiếm đại pháp có thể giúp mình tu hành Chấn Thạch Kính là nhât cử lưỡng tiện.

Nghĩ tới đây Sở Mộ có cảm giác kích động muốn thét lên.

Sở Mộ mất mười hô hấp mới bình tĩnh lại, hắn cầm khối Huyết Sát Thạch thượng phẩm duy nhất ra rèn luyện tinh thần và ý chí.

Trong phòng trọ, trên trán Sở Mộ chỉ còn lại một ít đá màu đỏ, tiếp theo nó đã nghiền nát hóa thành tro bụi biến mất trong không khí.

Huyết Sát Thạch thượng phẩm biến mất, Sở Mộ cũng tỉnh táo lại.

Lúc Hóa Khí Cảnh, Sở Mộ không thể thừa nhận khí huyết sát trong Huyết Sát Thạch thượng phẩm, cưỡng ép ma luyện ý chí chỉ làm bản thân tổn thương, cho nên Sở Mộ vẫn bảo lưu tới bây giờ.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-2308)