Vay nóng Homecredit

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 0545

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 0545: Lĩnh vực kiếm thuật
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)

Siêu sale Lazada


Vì nhiều lý do cộng thêm trực giác khiến Sở Mộ lựa chọn: Bỏ truyền thừa của Thiên Long Kiếm Thánh, chọn Thiên Hoang kiếm thể.

Chẳng lẽ không có truyền thừa của Thiên Long Kiếm Thánh thì không thể lên tuyệt đỉnh sao?

Tất nhiên là không, trước kia Sở Mộ không được truyền thừa gì, hắn dựa vào năng lực của bản thân từng bước một đi đến bây giờ, đã giẫm nhiều Kiếm Giả được truyền thừa kiếm đạo tiểu thừa, đại thừa ở dướichân.

Sở Mộ vững tin dù hắn không được truyền thừa của Thiên Long Kiếm Thánh cũng có thể lên tuyệt đỉnh, thành tựu Kiếm Thánh, xông thẳng đến Kiếm Thần trong truyền thuyết.

Dường như Thiên Long Kiếm Thánh không quá bất ngờ, tiếc nuối lắc đầu thở dài:

- Xem ra bản thánh không có duyên với ngươi.

Tiếng thở dài tràn đầy phức tạp, làm Sở Mộ suýt muốn đổi ý.

- Đã nhiều năm từ khi bản thánh chết để lại thể thần hồn này vẫn chưa đấu kiếm với ai.

Thiên Long Kiếm Thánh đổi đề tài, khẽ thở dài:

- Tiểu bối, kiếm thuật của ngươi cực kỳ giỏi làm bản thánh ngứa tay. Rút kiếm đi, chiến với bản thánh một trận.

Sở Mộ ngạc nhiên.

Chiến với Thiên Long Kiếm Thánh?

Quyết đấu kiếm thuật với Kiếm Thánh!

Đây là điều mà Sở Mộ chưa từng tưởng tượng, nhưng Thiên Long Kiếm Thánh đã có hứng thú đó thì hắn cũng đồng ý ngay.

Kiếm Thánh!

Kiếm đạo thánh giả!

Có thể trở thành Kiếm Thánh thì tất nhiên ngâm mình trong kiếm thuật mấy trăm năm, ngàn năm hay thậm chí lâu hơn nữa, rốt cuộc đến cảnh giới gì? Sở Mộ rất mong chờ.

Một thanh kiếm màu vàng xuất hiện trong tay Thiên Long Kiếm Thánh, rộng hơn kiếm bình thường một chút, mặt trên điêu khắc chân long màu vàng sống động như thật, như tùy thời sống lại.

Sở Mộ rút Bát Diện Thiên Hoang kiếm ra, thu vỏ kiếm vào không gian giới chỉ, biểu tình trầm trọng.

Một chút khí thế sắc bén vòng quanh người như làn gió mát lại như sấm sét, cực kỳ sắc bén cắt nát.

Thiên Long Kiếm Thánh quát:

- Tiếp kiếm!

Thanh âm phá vỡ bình lặng, kiếm đâm hướng Sở Mộ.

Ánh sáng vàng nội liễm, quỹ tích nhát kiếm này thấy rõ ràng nhưng Sở Mộ có cảm giác không né được, như thể mặc cho hắn trốn cỡ nào cũng không tránh thoát kiếm này được.

Từ nhát kiếm này Sở Mộ nhìn thấy vô số khả năng biến đổi, bên trong tràn ngập huyền diệu.

Chuyên gia vừa ra tay liền biết ngay!

Một kiếm nhìn như đơn giản của Thiên Long Kiếm Thánh thật ra trải qua nhiều phen mài giũa, tôi luyện ngàn vạn năm, tinh giản đến cực độ lại có ảo diệu vô cùng. Sở Mộ có thể chắc chắn khi nói rằng kiếm của Thiên Long Kiếm Thánh là nhát kiếm mạnh nhất trừ của hắn ra trong số các dường kiếm hắn từng biết.

Kiếm này làm Sở Mộ cảm giác áp lực.

Đã không thể né tránh thì không cần né, rút kiếm phản kích.

Đại đạo chí giản, kiếm của Sở Mộ cũng đơn giản, trong mắt Thiên Long Kiếm Thánh là đâm ra song song với kiếm của y đâm hướng y.

Không nương tay, Kiếm Giả đấu kiếm chỉ cầu vui sướng đầm đìa, dù gặp sinh tử.

Thiên Long Kiếm Thánh phán đoán rõ ràng đường kiếm của Sở Mộ nhanh hơn y một phần ngàn giây, sẽ đâm trúng y.

Thiên Long Kiếm Thánh lắc cổ tay thay đổi kiếm chiêu giữa chừng chém vào cổ tay Sở Mộ, hắn cũng đổi kiếm chiêu trong tích tắc.

Trong khoảnh khắc hai bên liên tục thay đổi trăm kiếm chiêu, mỗi kiếm không nương tay.

Kỳ lạ là sau trăm kiếm chiêu mà kiếm của Sở Mộ và Thiên Long Kiếm Thánh chưa một lần chạm vào nhau.

Tay chân mình đều dùng hết, nhìn như đơn giản nhưng mỗi động tác trải qua rèn giũa nhiều lần đến trình độ tinh giản nhất, trực tiếp nhất, hữu hiệu nhất. Vứt bỏ tất cả hoa lệ chỉ truy cầu căn nguyên bản chất nhất: Giết!

Đánh nhau không mang theo khói lửa nhưng nguy hiểm hơn rất nhiều, chiêu nào cũng lấy mạng.

Đột nhiên Thiên Long Kiếm Thánh huơ kiếm đánh lừa rồi lui ra kéo khoảng cách với Sở Mộ, mắt lấp lánh sáng như muốn xuyên thấu hắn.

Trong giọng nói của Thiên Long Kiếm Thánh chất chứa ngạc nhiên, tán thán, và không thể tin khi nhìn thấy sự thật:

- Kiếm thuật của ngươi... !

Vì Thiên Long Kiếm Thánh nhìn ra tuổi của Sở Mộ không lớn, chưa đến ba mươi.

Chưa đến ba mươi tuổi mà có kiếm thuật như thế, thiên phú kiếm thuật thật là kinh thiên động địa khiếp quỷ thần.

- Nếu là ngày xưa, có lẽ ta không đánh lại ngươi về mặt kiếm thuật.

Lần đầu tiên Thiên Long Kiếm Thánh không tự xưng 'bản thánh' mà là 'ta', biểu thị trong lòng công nhận Sở Mộ.

- Nhưng mấy năm nay lúc rảnh ta hay nghiên cứu kiếm thuật, đã đột phá cực hạn đến độ cao hoàn toàn mới. Tiếp theo ta sẽ lấy ra thực lực thật sự.

Sở Mộ nghe xong không hề sợ hãi ngược lại lộ vẻ mong chờ.

Thiên Long Kiếm Thánh biểu hiện kiếm thuật khiến Sở Mộ cảm giác áp lực lớn, gần như bất lực, vậy mà còn chưa phải trình độ kiếm thuật thật sự của y.

Biểu tình Thiên Long Kiếm Thánh nghiêm túc nói:

- Ta gọi đẳng cấp này là... lĩnh vực!

Sở Mộ ngây người, thì thào lặp lại:

- Lĩnh vực... lĩnh vực kiếm thuật...

Sở Mộ cảm giác máu đang sôi trào.

Kiếm thuật của Sở Mộ đã đến cực hạn, mười thước cấm khu nếu đột phá tiếp sẽ là lĩnh vực kiếm thuật trong truyền thuyết.

Nhưng lĩnh vực và cấm khu kiếm thuật là hai đẳng cấp, lĩnh vực kiếm thuật ở trên cấm khu. Tuy cấm khu kiếm thuật sau khi đột phá thì là lĩnh vực kiếm thuật, nhưng cửa ải này từ xưa đến nay làm tức chết bao nhiêu Kiếm Giả.

Giới kiếm thuật sư trên Trái Đất chuyên về kiếm thuật trải qua mấy ngàn năm nhưng cường giả đột phá đến lĩnh vực kiếm thuật chỉ đếm trên đầu ngón tay, không hơn mười người.

Tuổi như Sở Mộ mà tu luyện kiếm thuật đến đẳng cấp cấm khu mười thước đã là số một từ xưa đến nay.

Nhưng Sở Mộ không thỏa mãn, hắn còn muốn tiếp tục đột phá, đạt đến đẳng cấp lĩnh vực kiếm thuật, tiến hướng cảnh giới cao hơn nữa. Nhưng Sở Mộ không có chút manh mối về việc làm sao đột phá đến lĩnh vực kiếm thuật.

Hiện giờ Thiên Long Kiếm Thánh nói kiếm thuật của y đã đến đẳng cấp lĩnh vực, nếu đánh nhau với y, cảm nhận ảo diệu, uy lực trong đó không chừng sẽ cho Sở Mộ tìm đến cơ hội đột phá.

Đây là kỳ ngộ, dù không thể được đến truyền thừa của Thiên Long Kiếm Thánh nhưng chỉ kỳ ngộ này đã hoàn toàn đáng giá.

Thiên Long Kiếm Thánh lại quát:

- Tiếp kiếm!

Thiên Long Kiếm Thánh chém kiếm, đường kiếm tràn ngập lực lượng đáng sợ, rồng vàng trên thân kiếm như vật sống phát ra tiếng gầm khiếp hồn người, phá núi gãy non, khai thiên tích địa.

Nếu chỉ là lực lượng đủ mạnh, tốc độ siêu nhanh thì Sở Mộ không thèm để vào mắt, điều làm con ngươi hắn co rút là nhát kiếm Thiên Long Kiếm Thánh chém tới, xung quanh thân kiếm diễn sinh lực lượng kỳ lạ. Lực lượng này khó tả nhưng bắt đầu ảnh hưởng không gian bốn phía, làm không gian có sự thay đổi.

*****

Sở Mộ phát hiện không thể né tránh kiếm của Thiên Long Kiếm Thánh, vì không gian như bị phong tỏa, làm hắn giật mình hơn nữa là không thể phản kích.

Đấu kiếm là khi đối diện đối thủ tấn công hoặc né tránh hoặc đón đỡ hoặc phản kích. Lúc này không thể né, không thể phản kích, bây giờ chỉ còn đường đỡ, nhưng kiếm này cho Sở Mộ cảm giác muốn đỡ cũng không ngăn được.

Dù vậy vẫn phải chắn.

Sở Mộ vung kiếm, lần đầu tiên phát động Chấn Sơn Kình, Bát Diện Thiên Hoang kiếm chấn động với tần suất siêu cao chém vào kiếm của Thiên Long Kiếm Thánh.

Hai kiếm va chạm, Sở Mộ cảm giác kiếm của mình bị lực lượng kỳ lạ lôi kéo bất giác trượt sang bên cạnh. Thân kiếm Chấn Sơn Kình bị lực lượng kỳ lạ làm tan rã.

Rút kiếm về, lại chém ra, một lần nữa thi triển Chấn Sơn Kình.

Thiên Long Kiếm Thánh lắc cổ tay, tốc độ chém kiếm càng nhanh hơn, lực lượng mạnh hơn nữa.

Va chạm liên tiếp mấy lần, Chấn Sơn Kình liên tục bị đánh tan, không cách nào phát huy uy lực vốn có. Kiếm của Sở Mộ không cách nào chính xác chặn lại kiếm của Thiên Long Kiếm Thánh, cảm giác như bôi dầu trơn trợt, lực lượng kỳ lạ khiến hắn chật vật đón đỡ.

Sở Mộ thầm nghĩ:

- Lĩnh vực kiếm thuật, lực lượng kỳ lạ xung quanh thân kiếm là lực lượng mà lĩnh vực kiếm thuật hình thành sao?

Lĩnh vực kiếm thuật của Thiên Long Kiếm Thánh không đủ hoàn thiện, Sở Mộ dùng mấy đường kiếm tan rã lực lượng lĩnh vực kiếm thuật buộc y thay đổi kiếm chiêu, một đường kiếm mang theo lực lượng lĩnh vực kiếm thuật từ mặt bên chém vào Sở Mộ.

Vẫn không thể né tránh, không thể phản kích, chỉ có thể lại ngăn cản.

Nhiều lần thi triển Chấn Sơn Kình, nhiều lần bị đánh tan, Sở Mộ đón đỡ rất khó khăn. Sở Mộ biết rõ tuy Chấn Sơn Kình nhiều lần bị đánh tan nhưng có phát huy một chút tác dụng, nếu không có Chấn Sơn Kình thì hắn đỡ một, hai đường kiếm của Thiên Long Kiếm Thánh rồi sẽ thất bại.

Mỗi kiếm của Thiên Long Kiếm Thánh có thể nói là trở lại nguyên trạng, đại đạo chí giản, kiếm trong tay y chém chặt đâm tước có trật tự, nhìn như không gì khác lạ nhưng ẩn chứa đạo lý vô cùng.

- Cái gọi là lĩnh vực kiếm thuật là một loại hiểu biết kiếm thuật đến độ cao vượt mức, nắm giữ kiếm đến độ cao không ai với tới được, khống chế hoàn cảnh xung quanh gần như hoàn mỹ. Tất cả kết hợp lại khiến kiếm thuật có thể gây ra ảnh hưởng với hoàn cảnh xung quanh. Ảnh hưởng này có lợi với mình, hại cho người khác, thậm chí là tác dụng mặt trái, đây là lĩnh vực kiếm thuật!

Nhiều lần đánh nhau va chạm, dù Sở Mộ ngăn cản cực kỳ khó khăn, tùy thời sẽ thất bại nhưng lực lượng linh hồn cường đại quan sát chi tiết, ngộ tính như yêu nghiệt lần mò tham ngộ ảo diệu trong đó, các loại lĩnh ngộ dâng lên trong đầu Sở Mộ.

Trong kiếm thuật ngộ tính của Sở Mộ nói thứ hai thì không ai dám xưng thứ nhất.

Đẳng cấp kiếm thuật của Sở Mộ đã đến cực hạn cấm khu kiếm thuật, chỉ vì tích lũy không đủ, thiếu cơ hội nên không thể tham ngộ ảo diệu lĩnh vực kiếm thuật.

Sở Mộ vốn tưởng với năng lực của mình muốn đột phá đẳng cấp này đến lĩnh vực kiếm thuật cần ít nhất ba năm mới được.

So đấu kiếm thuật với Thiên Long Kiếm Thánh khiến Sở Mộ tự mình cảm nhận lĩnh vực kiếm thuật, tiết kiệm ba năm thời gian.

Sở Mộ đã hiểu cấu thành kiếm thuật, suy nghĩ trở nên rộng mở, các loại hiểu ra quanh quẩn trong óc.

Phân tích, tham ngộ, hiểu thấu.

Lại một lần va chạm, mắt Sở Mộ sáng rực, có một luồng sáng xẹt qua linh hồn hắn.

Không đợi Thiên Long Kiếm Thánh ra kiếm, lần này kiếm của Sở Mộ đâm ra trước:

- Đỡ một kiếm của ta!

Thiên Long Kiếm Thánh biến sắc mặt, vì y cảm nhận được kiếm Sở Mộ đâm ra bình thường không có gì lạ nhưng phong tỏa không gian bốn phía, khiến y có cảm giác không thể né tránh, không thể phản kích. Xung quanh đường kiếm có lực lượng kỳ lạ quấn quanh như sợi tơ trải rộng không gian bốn phía, sinh ra chút ảnh hưởng.

Cổ họng Thiên Long Kiếm Thánh lăn lộn, biểu tình kinh hoàng:

- Lĩnh vực kiếm thuật!

Thiên Long Kiếm Thánh không bao giờ ngờ Sở Mộ so kiếm với hắn rồi đột phá.

Thiên Long Kiếm Thánh chém ra một kiếm, hai kiếm va chạm, lực lượng lĩnh vực kiếm thuật triệt tiêu nhau. Hai người cùng thụt lùi, từ xa nhìn nhau.

Thiên Long Kiếm Thánh nhìn Sở Mộ, tinh thần bỗng hoảng hốt, cảm giác mọi thứ không chân thật.

Lòng Thiên Long Kiếm Thánh nổi lên suy nghĩ:

- Nếu hắn sinh cùng thời với ta e rằng ánh sáng của hắn sẽ che lấp ta, che lấp tất cả Kiếm Giả, khiến mọi Kiếm Giả sống dưới bóng ma của hắn.

Thiên Long Kiếm Thánh cảm thấy vui mừng, và một chút tiếc nuối.

Sâu trong Thiên Long kiếm điện, trên Đăng Long đài, Thiên Long Kiếm Thánh trợn to mắt nhìn Sở Mộ như muốn xem hắn làm bằng cái gì mà khác xa Kiếm Giả quá.

Thiên Long Kiếm Thánh thầm thở dài:

- Đáng tiếc yêu nghiệt như vậy lại vô duyên với truyền thừa của ta.

Thiên Long Kiếm Thánh mở miệng hỏi:

- Tiểu bối, ngươi tên là gì?

Dù đối diện thể thần hồn Kiếm Thánh cổ xưa nhưng Sở Mộ không biểu hiện kích động gì mấy:

- Sở Mộ.

Nhưng vì nhờ lĩnh vực kiếm thuật của Thiên Long Kiếm Thánh giúp hắn tham ngộ ra ảo diệu, khiến cấm khu kiếm thuật của Sở Mộ đột phá cực hạn, một chân bước vào trong lĩnh vực kiếm thuật nên hắn rất tôn kính Thiên Long Kiếm Thánh.

- Sở Mộ, ta nhớ kỹ tên của ngươi.

Thiên Long Kiếm Thánh nghiêm túc nói:

- Thiên phú của ngươi cao, ta hiếm thấy trong đời, nhưng dường như ngươi không có truyền thừa kiếm đạo?

Sở Mộ đáp thẳng:

- Không có.

Thiên Long Kiếm Thánh trầm ngâm một chút, sau đó mắt bắn ra tia sáng hỏi:

- Không có truyền thừa kiếm đạo, là ngươi không thể hay... ngươi không muốn truyền thừa kiếm đạo?

Không đợi Sở Mộ trả lời Thiên Long Kiếm Thánh đã nói thêm:

- Chẳng lẽ ngươi muốn tự sáng tạo kiếm đạo?

Sở Mộ không quanh co lòng vòng, bằng phẳng thừa nhận:

- Đúng vậy!

Ánh mắt Thiên Long Kiếm Thánh sâu thẳm, ngữ điệu vô cùng cảm khái, rất có cảm xúc với kiếm đạo tự sáng tạo:

- Tự sáng tạo kiếm đạo sao... Con đường này không dễ đi, vô cùng khó khăn. Năm xưa Kiếm Giả thiên tài cùng thời với ta có mấy người chọn đường tự sáng tạo kiếm đạo, vất vả cực khổ cuối cùng chỉ có ta thành công bước ra một bước tự sáng tạo Chân Long kiếm đạo. Nhưng đó vì ta có một chút huyết mạch chân long, nếu không có huyết mạch chân long thì ta cũng giống bọn họ đã gục ngã trên con đường tự sáng tạo kiếm đạo.

Sở Mộ nghe vậy tim rớt cái bịch, lời nói của Thiên Long Kiếm Thánh khiến hắn càng sâu sắc hiểu đường đến kiếm đạo tự sáng tạo khó khăn gian khổ biết bao.

Nhưng điều đó không thể dao động tâm chí của Sở Mộ mà càng khiến hắn kiên định hơn, dù cuối cùng hắn cũng gục ngã trên con đường này thì vẫn không hối hận.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-2308)