Vay nóng Homecredit

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 0562

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 0562: Ước chiến
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)

Siêu sale Lazada


Một khi bị thương, Man Hoang Giáp Long lập tức cuồng bạo, mặt đất bị giẫm đạt tới mức lún sâu, cuồng bạo vô cùng. Sở Mộ không thể không tạm thời tránh lui.

- Một kiếm này là kết hợp sơ bộ giữa Chấn Thạch kính và Xuyên Sơn kính. Luận uy lực, so với Trảm Thiết còn mạnh hơn vài phần. Nhưng mà hiệu quả hoàn toàn khác biệt, đối với Hộ giáp có lực phá hoại rõ ràng, vậy kêu là Phá giáp đi.

Một mặt tránh đi Man Hoang Giáp Long đang cuồng bạo, nổi giận, một mặt Sở Mộ âm thầm nói. Đã sáng tạo ra kiếm kỹ mới, vậy cũng nên đặt tên cho nó.

Máu tươi không ngừng từ lưng Man Hoang Giáp Long tràn ra. Sở Mộ nắm bắt cơ hội, thi triển Phá Giáp cường công một lần nữa. Lại lần nữa phá vỡ một chỗ thiết giáp, lại thi triển Song Cực, lập tức bắn vào trong cơ thể Man Hoang Giáp Long.

Dưới nhiều lần công kích của Sở Mộ, Man Hoang Giáp Long rốt cuộc cũng ngã xuống, tử vong.

- Không hổ là Man Hoang Giáp Long Liệt Địa cấp.

Sau khi Sở Mộ lấy ra nội đan bên trong cơ thể Man Hoang Giáp Long, nhìn nội đan màu vàng nâu to bằng cái bát lớn trong tay, Sở Mộ thầm than một tiếng.

Trên viên nội đan bằng cái bát to này tỏa ra Man Hoang thú lực chấn động, so với nội đan của Man Hoang cự thú Toái Cương cấp còn càng thêm tinh thuần, cường hãn.

- Nếu dùng nội đan như vậy tu luyện, chỉ cần mười khỏa là có thể khiến cho ta đột phá từ Nguyên cực cảnh tiểu thành tiến vào đại thành.

Sở Mộ cẩn thận cảm nhận một chút, âm thầm nói.

Bàn tay lật một cái, khỏa nội đan của Man Hoang Giáp Long Liệt Địa cấp lập tức bị hắn thu vào trong giới chỉ không gian.

- Có khỏa nội đan này coi như ta đã thông qua khảo hạch. Bốn ngày kế tiếp nhìn xem có thể săn giết thêm một ít Man Hoang cự thú hay không. Nếu như có thể tiếp tục săn giết Man Hoang cự thú Liệt Địa cấp là tốt nhất.

Sở Mộ nói xong lập tức rời đi, tìm kiếm một nơi khôi phục thể lực và Thiên Hoang kiếm nguyên.

Chiến một trận với đầu Man Hoang Giáp Long Liệt Địa cấp này, Sở Mộ trừ không có sử dụng bí pháp Táng Thiên bí kiếm ra cũng coi như dùng hết toàn lực. Hơn nữa kiếm kỹ Phá Giáp mới này là sự kết hợp giữa Chấn Thạch kính và Xuyên Sơn kính, ngưng tụ trong một kiếm, gánh nặng đối với thân thể và tinh thần càng thêm lớn lao.

Về phần nội đan Man Hoang Giáp Long kia coi như là vật khảo hạch nộp lên trên, tương đương cho Kiếm Thú phủ.

...

Thời gian như nước chảy, nhoáng cái hơn bốn ngày còn lại đã trôi qua.

Trong một chỗ của khu vực khảo hạch, vốn nơi này trống rỗng. Nhưng mà lúc này đột nheien trong hư không xuất hiện một đạo quang mang, trong nháy mắt kéo giãn trở thành một cổng ánh sáng, cổng truyền tống đã mở ra.

Cùng lúc đó trên không khu vực khảo hạch bỗng nhiên vang lên tiếng kêu to, giống như Thiên Lôi cuồn cuộn:

- Cổng truyền tống đã xuất hiện, trong vòng một giờ trở về.

Thanh âm chấm dứt, đám Kiếm giả bên trong mặc kệ đang làm chuyện gì đều phải bỏ qua. Liên tục thi triển thân pháp chạy về phía cổng truyền tống.

Bằng không một khi cổng truyền tống đóng cửa, phải ngây ngốc bên trong này nửa năm.

Dừng lại ở đây thêm một lúc rất có thể sẽ gặp phải một đầu Man Hoang cự thú Liệt Địa cấp, nguy hiểm rất lớn, không cẩn thận là có thể bỏ mạng ở nơi này, ai cũng không muốn chuyện như vậy xảy ra.

Cũng may đám Kiếm giả còn sống đều lặng lẽ tính toán thời gian cổng truyền tống mở ra, thậm chí có người đã sớm tới nơi có cổng truyền tống.

Sở Mộ dùng nửa canh giờ chạy tới nơi. Vừa hay nhìn thấy một đạo thân ảnh nhảy vào trong cổng truyền tống, hắn cũng nhanh chóng nhảy vào trong cổng truyền tống.

Ngay khi Sở Mộ sắp tiến vào cổng truyền tống, trong lòng chấn động. Một loại cảm giác nguy cơ trí mạng giống như thủy triều tập kích toàn thân hắn. Hắn vội vàng thi triển bộ pháp né tránh sang bên cạnh. Nếu không trước khi tiến vào trong cổng truyền tống tất sẽ bị đánh trúng. Không chết cũng bị thương.

Đạo kiếm quang mạnh mẽ phá không xẹt qua, làm cho Sở Mộ kinh hãi, hít sâu một ngụm khí lạnh.

- Coi như ngươi may mắn.

Một tiếng hừ lạnh truyền vào trong tai, tiếp đó là một đạo thân ảnh nhảy vào trong cổng truyền tống. Trong nháy mắt kia, Sở Mộ nhìn thấy trong đôi mắt của người này tràn ngập hàn ý lạnh lẽo.

Dương Liên Phong.

Sở Mộ nhìn chằm chằm vào trong cổng truyền tống, khẽ cau mày rồi chợt giãn ra. Hắn không rõ ràng lắm vì sao Dương Liên Phong lại liên tục nhìn chằm chằm vào hắn. Đã như vậy Sở Mộ hắn cũng sẽ không ngồi chờ chết.

Tìm được cơ hội thích hợp, hắn sẽ báo đáp Dương Liên Phong này thật tốt.

Thân ảnh lóe lên, Sở Mộ tiến vào trong cổng truyền tống. Chỉ trong nháy mắt đã trở lại Kiếm Thú phủ.

- Một hai ba... Tổng cộng có hai mươi ba người trở lại.

Lão giả mặc áo bào màu trắng gọi là Đổng Trưởng lão xuất hiện. Ánh mắt liếc qua những người trở về, nhàn nhạt nói:

- Hiện tại các ngươi đem nội đan Man Hoang cự thú Liệt Địa cấp các ngươi săn giết được ra đây. Một khi thông qua nghiệm chứng, sẽ thông qua khảo hạch Kiếm thú lần này.

- Một trăm mười ba người tiến vào chỉ có hai mươi ba người còn sống đi ra?

Sở Mộ âm thầm kinh ngạc:

- Có lẽ chín mươi người còn lại đều chết trong khảo hạch.

Coi như có mấy người không chết, hơn phân nửa cũng không thể nào vượt qua kỳ hạn nửa năm một lần kia.

Như vậy cũng nhìn ra tỉ lệ tử vong trong khảo hạch Kiếm thú rất cao.

- Bảy khỏa nội đan.

Đổng Trưởng lão nhìn về phía những Kiếm giả không có lấy ra được nội đan, nói:

- Các ngươi thì sao? Đều không thành công liệp sát Man Hoang cự thú Liệt Địa cấp sao?

Hơn mười Kiếm giả không có lấy ra được nội đan liên tục cúi đầu, có chút xấu hổ. Bọn hắn quả thực không lấy được nội đan của Man Hoang cự thú Liệt Địa cấp. Bởi vì bọn hắn không có cách nào một mình săn giết Man Hoang cự thú Liệt Địa cấp.

- Đã như vây các ngươi có thể đi.

Đổng trưởng lão lạnh nhạt nói.

Mười sáu Kiếm giả này lục tục rời khỏi phòng, chỉ còn lại Đổng trưởng lão và bảy Kiếm giả lấy ra nội đan.

Trừ Thánh Thành ngũ tú ra còn có Sở Mộ và một nam Kiếm giả trung niên, tướng mạo bình thường, nhìn qua giống như thật thà chất phác. tuổi tác ước chừng hơn bốn mươi tuổi.

- Các ngươi có thể tới phòng bên cạnh nghỉ ngơi chờ đợi.

Đổng trưởng lão nói xong rồi mang bảy khỏa nội đan rời đi.

- Rốt cuộc cũng thông qua khảo hạch.

Đổng trưởng lão vừa đi, nam Kiếm giả trung niên chừng bốn mươi tuổi kia nắm chặt hai tay, vẻ mặt tràn ngập kích động nói.

Tuy rằng kết quả còn chưa tính ra, nhưng mà lần này hắn thực sự dựa vào thực lực của mình săn giết một đầu Man Hoang cự thú Liệt Địa cấp. Nếu như không có gì ngoài ý muốn hắn tuyệt đối sẽ thông qua khảo hạch, trở thành kiếm thú.

*****

Trong phòng nghỉ, bảy người Sở Mộ đều tự mình ngồi xuốgn. Dương Liên Phong lạnh lùng quét mắt nhìn Sở Mộ, những người khác thì dò xét lẫn nhau một phen. Ngũ tú tương đối quen thuộc đối phương, nhưng mà lại cạnh tranh với nhau, bởi vậy khi ánh mắt nhìn nhau không quá hữu hảo.

- Vị huynh đệ này, ta gọi là Phương Chuyên, ngươi tên là gì?

Nam Kiếm giả trung niên chừng hơn bốn mươi tuổi ngồi bên cạnh Sở Mộ, thấp giọng hỏi. Sau lưng hắn không có chỗ dựa lớn nào, thế đơn lực bạc. Không kéo được quan hệ với Thánh Thành ngũ tú, nhìn tới nhìn lui, cho nên chỉ có thể chọn người lạ mặt như Sở Mộ.

- Ta gọi là Sở Mộ.

Sở Mộ mỉm cười nói.

- Sở huynh đệ xem ra tuổi còn rất trẻ nha, còn chưa tới ba mươi tuổi.

Phương Chuyên giống như quen biết Sở Mộ từ trước, chậm rãi nói:

- Có lẽ là lần đầu tiên tham dự khảo hạch Kiếm thú đúng không? Một lần đã thông qua, quả thực rất lợi hại.

Sở Mộ khẽ cười một tiếng, không có đáp lại.

- Khảo hạch kiếm thú này ta đã tham gia nhiều lần. Đây là lần thứ sáu. Rốt cuộc cũng có thể thông qua.

Phương Chuyên nói với Sở Mộ, lại có chút lầm bầm, ngữ khí vô cùng cảm khái, khiến cho Sở Mộ liên tục ngạc nhiên.

Sáu lần.

Hắn không khỏi cảm thấy kinh ngạc vì nghị lực của Phương Chuyên. Mỗi một lần khảo hạch Kiếm thú đều là liều mạng, không cẩn thận sẽ bỏ mạng trong đó. Coi như là Thánh Thành ngũ tú cũng có thể chết ở bên trong.

Phương Chuyên này không ngờ lại tham dự những sáu lần, mỗi một lần đều sống sót. Lần này còn thông qua khảo hạch, không thể không nói, chấp niệm đối với danh xưng kiếm thú của đối phương rất mạnh, hơn xa người bình thường.

Cũng may lần này hắn vượt qua. Bằng không sẽ tham dự lần thứ bảy, thứ tám, mãi cho tới khi chết hoặc là qua mới thôi.

Lúc này lão giả mặc áo bào trắng tiến vào trong phòng nghỉ, trên mặt vô cùng vui vẻ, khiến cho người ta nhajant hấy hắn thực sự vui mừng trong lòng.

- Chúc mừng các ngươi đều thông qua khảo hạch, trở thành một kiếm thú.

Đổng trưởng lão vui vẻ không thôi, gật đầu nói với bảy người.

Vốn hắn dự tính sẽ có sáu người qua, nhưng mà không ngờ lại có bảy người. So với lần trước đó hơn những năm người, khiến cho hắn cảm thấy vô cùng có mặt mũi, mặt mày hồng hào.

- Đây là lệnh bài kiếm thú của các ngươi, bên trong có tin tức tương quan về các ngươi. Có thể dùng tinh thần ý niệm xem xét qua.

Đổng trưởng lão vung tay lên, bảy khối kiếm lệnh màu xanh da trời phân biệt bay tới trước mặt bảy người:

- Đây là kiếm lệnh của kiếm thú sơ cấp. Các ngươi có thể hoàn thành nhiệm vụ của Kiếm thú phủ đạt được điểm tích lũy. Sau khi tích lũy tới trình độ nhất định, nếu như các ngươi cảm thấy mình có đủ thực lực thì có thể xin khảo hạch kiếm thú trung cấp.

- Kiếm thú sơ cấp.... Kiếm thú trung cấp, như vậy lên trên nhất định còn có kiếm thú cao cấp.

Sở Mộ nghe vậy thầm nghĩ, Triệu Khai Minh cuối cùng cũng chỉ là một tiểu nhân vật, chuyện hắn hiểu về Kiếm thú cũng không có nhiều.

- Bất quá kiếm thú Trung cấp phải có thực lực săn giết Man Hoang cự thú Phá Sơn cấp, Kiếm thú cao cấp thì cần có thực lực chống lại Man Hoang cự thú Hám Tinh cấp.

Trên mặt Đổng trưởng lão hiện lên nụ cười như có như không.

- Phá Sơn cấp...

- Hám Tinh cấp..

Bảy người cảm thấy kinh ngạc.

- Trong vòng ba năm ta nhất định sẽ trở thành Kiếm thú cao cấp.

Dương Liên Phong nắm chặt hai tay, cất cao giọng nói. Những người khác không có nói chuyện nhưng mà đều có suy nghĩ giống vậy.

- Có chí tiến thủ như vậy là tốt, nhưng mà không nên theo đuổi quá cao xa.

Đổng trưởng lão nhìn Dương Liên Phong, lạnh nhạt nói.

Hắn sống mấy trăm năm, thiên tài gì mà chưa từng gặp qua chứ? Thường thườn gcó rất nhiều Kiếm giả thiên tài giai đoạn trước tu luyện tiến triển thần tốc, nhưng mà tới sau này, giống như tiềm lực bị dùng hết vậy, cơ hồ khó có thể tiến thêm.

Về phần trong ba năm muốn từ kiếm thú sơ cấp thăng tiến trở thành kiếm thú cao cấp mà nói, ít nhất trong Man Hoang thánh thành này còn chưa có xuất hiện qua tiền lệ như vậy.

- Đa tạ trưởng lão dạy bảo.

Vẻ mặt Dương Liên Phong khẽ động, trên mặt hiên lên vẻ khiêm tốn, nhưng mà trong lòng lại không có một chút suy nghĩ khiêm tốn nào.

Đổng trưởng lão già mà thành tinh, sao không nhìn ra một chút suy nghĩ trong lòng Dương Liên Phong chứ? Vốn bằng vào thân phận của hắn nhắc nhở một câu như vậy đã được rồi.

- Được rồi, mấy tiểu gia hỏa các ngươi từ nay về sau có thể hưởng thụ tài nguyên cao cấp trong Thánh thành. Cố gắng tăng lên thực lực đi.

Đổng trưởng lão nói xong rồi vung ống tay áo lên, quay người đi ra khỏi phòng nghỉ.

Sở Mộ đem tinh thần ý niệm truyền vào trong kiếm lệnh kiếm thú sơ cấp. Lập tức nhìn thấy tin tức của mình, tên, tuổi tác, còn có điểm tích lũy săn bắn...

- Sở Mộ, ngươi có dám chiến một trận với ta hay không?

Dương Liên Phong đột nhiên xuất hiện trước mắt Sở Mộ, khí tức sắc bén, lăng lệ như kiếm tập trung vào Sở Mộ, đồng thời lạnh lùng quát.

Mọi người đang rời đi lập tức dừng bước, quay đầu nhìn về phía Dương Liên Phong và Sở Mộ, trên mặt hiện lên nụ cười chờ mong.

- Thời gian, địa điểm.

Sở Mộ vô cùng trực tiếp trả lời khiến cho mọi người kinh ngạc.

- Rất tốt, có chút gan.

Dương Liên Phong không ngờ tới Sở Mộ lại dứt khoát đồng ý với hắn như vậy. Hắn giật mình, sau đó lạnh lùng cười cười:

- Gần đây ta còn có một số việc muốn làm, chỉ sợ mất mấy tháng.

- Vậy thì nửa năm sau đi.

Sở Mộ quyết đoán nói.

- Nửa năm sau? Rất tốt, thừa dịp còn nửa năm, sống cho tốt vào, ăn uống được gì thì ăn, hưởng thụ thời gian nửa năm cuối cùng trên cõi đời này đi.

Dương Liên Phong cười ha hả:

- Nếu như nửa năm sau ngươi không dám hiệnt hân, chỉ cần ngươi vẫn ở trong Man Hoang thánh thành, cho dù đào ba thước đất ta cũng sẽ tìm ra ngươi. Đến lúc đó ngươi sẽ biết thế nào là hối hận.

- Người như Dương Liên Phong tuy rằng ưa thích làm náo động, nhưng mà thực lực vẫn có vài phần. bất quá Kiếm giả gọi là Sở Mộ này khiến cho ta nhìn không thấu, nói không chừng nửa năm sau chính là một hồi long tranh hổ đấu.

Phong Thất nói.

- Tóm lại nửa năm sau có chuyện hay để xem rồi.

Tô Tiểu Tiểu cười nói.

Trên mặt Cửu Man mang theo nụ cười ôn hòa, Diệp Vô Song thì lạnh nhạt như việc này không liên quan tới mình cho nên hắn không quan tâm. Lúc này hắn là người đầu tiên quay người rời đi.

Bất quá tin tức tân kiếm thú Sở Mộ và Dương Liên Phong nửa năm sau sẽ tiến hành chiến đấu sinh tử bị người cố ý truyền ra ngoài. Trong khoảng thời gian ngắn cơ hồ tất cả thánh thành đều biết được tin tức này.


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-2308)