Vay nóng Homecredit

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 0576

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 0576: Sở Mộ, đi lên nhận cái chết
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)

Siêu sale Lazada


Thế giới Kiếm giả không thể tránh được chuyện sẽ xảy ra các loại chiến đấu, bởi vậy trong Man Hoang thánh thành cũng tạo ra một đấu kiếm đài chuyên dụng để cho các Kiếm giả chiến đấu với nhau.

Diện tích đấu kiếm đài trong Man Hoang thánh thành rất lớn, tựa như một cái sân thi đấu khổng lồ vậy. Cầu thang bốn phía có thể dung nạp hơn mười vạn người mà không cảm thấy chật chội.

Lúc này trên cầu thang có vô số người ngồi, tiếng nghị luận liên tục vang lên. Toàn bộ nội dung đều là về trận chiến giữa Sở Mộ và Dương Liên Phong, còn có đặt cược.

HƠn mười vạn Kiếm giả ở đây toàn bộ đều đặt cược. Ít thì mấy ngàn khối linh thạch thượng phẩm, nhiều thì hơn mười vạn khối linh thạch cực phẩm. Không có trường hợp nào ngoại lệ, tổng số linh thạch đặt cược tính ra cũng phải hơn một ức linh thạch cực phẩm.

bất quá những cường giả chính thức không có xuất hiện, bởi vì trong mắt bọn họ, bất luận là Dương Liên Phong hay là Sở Mộ cũng chỉ là người trẻ tuổi. Tiểu gia hỏa mà thôi, giống như là người lớn và trẻ con vậy.

Đám trẻ con giày vò thế nào đi chăng nữa, chỉ cần không liên quan tới người lớn, trên cơ bản họ sẽ không để ý. Huống chi đấu kiếm, trong thế giới Kiếm giả này là chuyện bình thường...

Về phần ngũ tú, Phong Thất trở về, tự nhiên cũng xuất hiện. Mà Cửu Man của Man Kiếm hội và Diệp Vô Song Man Hoang lâu cùng với Tô Tiểu Tiểu Thiên Kiếm hội cũng tới. Bên cạnh Tô Tiểu Tiểu còn có một người khuôn mặt có vài phần tương tự với nàng, tuổi tác lớn hơn. Nhìn qua giống như ba mươi mấy tuổi, khí vũ hiên ngang, chính là Tô Hạo Sa.

Lúc này trong đám người truyền tới một hồi xao động, chỉ thấy ở cửa đấu kiếm đài có một đám người đi vào, đội ngũ chỉnh tề, y phục thống nhất trên người bọn hắn cho thấy bọn hắn là người của Ngọc Kiếm bang.

Đi tuốt ở đằng trước là một trong hai nhân vật chính của lần này: Dương Liên Phong.

Những thành viên Ngọc Kiếm bang sau lưng Dương Liên Phong đều là kiếm vệ của Ngọc Kiếm bang, nhìn như hộ vệ của Dương Liên Phong, kỳ thực là tăng thêm uy thế cho Dương Liên Phong. Khiến cho Dương Liên Phong khi xuất hiện vô cùng bất phàm.

Mà bản thân Dương Liên Phong cũng chắp hai tay sau lưng, ưỡn ngực, bộ dáng hùng dũng, oai vệ, long hành hổ bộ. Phảng phất như lúc này hắn là nhân vật chính, vạn chúng chú mục. Ánh mắt của tất cả mọi người đều tập trung lên trên người hắn, như là nghênh đón vương giả tới vậy.

- Dương Liên Phong tới....

- Khí tức trên người thật sắc bén.

- Phô trương rất lớn, xem ra Ngọc Kiếm bang muốn Dương Liên Phong dùng trận chiến này chính thức quật khởi.

- Sở Mộ rất đáng thương, không ngờ lại trở thành đá kê chân cho Dương Liên Phong đạp vào vòng tròn cao thủ của Man Hoang thánh thành.

- Hừ, thực sự là đáng ghét.

Tô Tiểu Tiểu nhướng mày, khinh thường nói.

- Mặc dù thích làm ra vẻ, bất quá lại có chút bổn sự. Nếu như tiểu tiểu ngươi chống lại hắn, không nhất định là đối thủ của hắn.

Tô Hạo Sa mỉm cười nói.

Tô Tiểu Tiểu hừ một tiếng, có chút không phục, nhưng mà lại không có phản bác, bởi vì người nói chuyện là Tô Hạo Sa.

Tô Hạo Sa chính là Kiếm giả lưu lại công kích tử quang chín mươi ba vạch trên kiếm bia khảo thí ở ngoài Kiếm Thú phủ. Trong mấy năm qua không ai có thể có được thành tích như hắn, đồng thời hắn cũng là Kiếm giả cao cấp.

Có thể có được câu bình luận như vậy từ hắn, đủ để thấy được thực lực của Dương Liên Phong kia quả thực không tầm thường.

Dương Liên Phong phô trương mười phần, khí thế kinh người, từng bước một đi tới đấu kiếm đài. Đứng ở trên đấu kiếm đài, hai mắt trong lúc nhắm mở bắn ra quang mang sắc bén, lạnh lẽo, lưu lại từng dấu vết trong không khí.

Lúc này Dương Liên Phong là tiêu điểm, đối mặt với ánh mắt của hơn mười vạn Kiếm giả, trong lòng của hắn không thể ức chế được sinh ra một cảm giác hào hùng, dã tâm trong lòng kịch liệt bành trướng, nhịn không được thét dài một tiếng. Thanh âm vang vọng tới tận chân trời, phảng phất như là lợi kiếm xé rách chân trời vậy.

Hai tay Dương Liên Phong mở ra, phảng phất như muốn nhét trọn không gian vào trong. Giờ phút này quả thực hắn rất là bất phàm.

Cùng lúc đó Sở Mộ cũng xuất hiện ở lối vào, chỉ có một mình hắn, từng bước một đi tới đấu kiếm đài.

Luận phương thức xuất hiện, Sở Mộ bị Dương Liên Phong bỏ xa mấy con phố. Luận khí thế, Sở Mộ cũng bị Dương Liên Phong bỏ xa.

- Quả thực là...

- Yếu, quá yếu...

- Nếu là ta, nhất định ta sẽ không tới, vụng trộm rời khỏi Man Hoang thánh thành, từ nay về sau không bước vào Man Hoang cổ vực nửa bước nữa.

Mặc dù nói Man Hoang cổ vực là một nơi lịch lãm rèn luyện rất tốt, nhưng mà trung ương Chủ Kiếm vực lớn như vậy, Kiếm giả cũng không nhất định phải tới Man Hoang cổ vực lăn lộn.

Dương Liên Phong cũng nhìn thấy Sở Mộ, lúc này khí tức mạnh mẽ của hắn giống như tìm thấy nơi đột phá. Hóa thành một thanh kiếm vô hình, bay về phía Sở Mộ, phảng phất như muốn xuyên thủng Sở Mộ, khiến cho thân thể Sở Mộ có trăm ngàn lỗ thủng vậy.

Sưu Sưu....

Thanh âm không khí bị cắt không ngừng vang lên, khí thế của Dương Liên Phong sắc bén tới cực điểm.

- Khí thế thật mạnh.

- Đổi lại là ta, đối mặt với loại khí thế này chân sẽ lập tức mềm tại chỗ.

Đối mặt với Dương Liên Phong đột nhiên kích phát khí thế, tuy rằng là nhằm vào Sở Mộ, nhưng mà những Kiếm giả chung quanh vẫn có cảm giác, biến sắc.

- Nửa năm khổ luyện, Dương Liên Phong quả thực so với trước đó còn mạnh hơn.

Trong khi Sở Mộ là người đối mặt với khí hế trùng kích của Dương Liên Phong, thân thể không lay động một chút nào, vẫn như trước, chân bước lên phía trước. Từng bước một, dùng tốc độ vững vàng đi lên đấu kiếm đài, không bị ảnh hưởng một chút nào.

Hai mắt Tô Hạo Sa sáng ngời, lộ ra vẻ hứng thú.

Vẻ mặt Dương Liên Phong thì trở nên khó coi, trực tiếp thu liễm khí thế, vươn tay ra, chỉ một ngón tay về phía Sở Mộ. Thanh âm như sấm sét cuồn cuộn từ trong miệng hắn truyền ra

- Sở Mộ, đi lên nhận lấy cái chết.

- Sở Mộ, đi lên nhận lấy cái chết...

- Sở Mộ, đi lên nhận lấy cái chết...

- Sở Mộ đi lên nhận lấy cái chết....

Tiếng hét to của Dương Liên Phong cuồn cuộn truyền ra khắp bốn phía Đấu kiếm đài to lớn, lọt vào tai mỗi một Kiếm giả chung quanh. Trong nháy mắt đó sát cơ và khí thế kết hợp, giống như muốn làm cho thiên địa rung chuyển vậy.

- Lớn tiếng dọa người, Dương Liên Phong này quả thực có chút thủ đọan.

Tô Hạo Sa không thể không gật đầu.

*****

Còn chưa bắt đầu chiến, ngay trên phương diện khí thế đã áp bách đối thủ, mang tới áp lực vô hình cho đối thủ. Khiến cho còn chưa chiến trạng thái của đối thủ đã mất đi cân đối. Làm cho sau khi khai chiến, một thân thực lực không có cách nào phát huy được mười thành.

Đây là một loại chiến thuật.

Không thể không nói, loại người như Dương Liên Phong mặc dù thích làm náo động, cũng thích làm ra vẻ, nhưng mà thực lực lại có thực. Hơn nữa tâm trí cũng trên người bình thường, hắn có vốn liếng để cuồng ngạo.

Sở Mộ vừa sải bước đi lên trên đấu kiếm đài, đứng đối diện với Dương Liên Phong.

- Ta còn tưởng rằng đêm qua ngươi đã chạy ra khỏi Man Hoang cổ vực, không ngờ lá gan của ngươi không nhỏ, cũng dám tới.

Thân thể Dương Liên Phong bất động, chắp hai tay sau lưng đứng ở giữa đấu kiếm đài, phảng phất như hắn là trung tâm của mọi người. Lúc này hắn cười lạnh, nói với Sở Mộ:

- Như vậy cũng tốt, ta sẽ để cho ngươi chết toàn thây.

Nói xong, khí thế cường đại mà sắc bén tràn ra, khiến cho Sở Mộ biết rõ lập trường của hắn. Một bước cũng không nhường, chiếm cứ trung tâm, chiếm thế thượng phong trên phương diện khí thế, lực áp Sở Mộ.

Đối với chuyện này Sở Mộ vẫn ứng phó như mây trôi nước chảy.

- Là hắn.

Đột nhiên có người lớn tiếng kinh hô, chỉ vào Sở Mộ.

- Cái gì mà là hắn với không phải là hắn?

- Các ngươi có biết không? Trước đó có người đặt cược ở Cự Thú tiền trang, mua Sở Mộ một chiêu đánh bại Dương Liên Phong, ta còn suy đoán thân phận người nọ. Thật không ngờ người nọ lại là Sở Mộ này. ,

- Cái gì? Tự đặt cược cho mình? Một chiêu đánh bại Dương Liên Phong?

- Điên, đúng là điên.

Lập tức bốn phía như nổ tung, tiếng nghị luận càng thêm náo nhiệt.

- Quá tự đại, quá tự đại...

Không ít Kiếm giả lắc đầu.

- Nghe nói hắn còn tự đặt cược cho mình một trăm vạn khối linh thạch cực phẩm, đây không phải là đưa tiền cho Cự Thú tiền trang hay sao?

- Đúng vậy, cho dù có nhiều linh thạch đi chăng nữa cũng không thể nào ngu như vậy chứ?

- Hóa ra lại đi đặt cược bản thân mình, không biết là tự tin hay là tự đại đây.

Cửu Man, Diệp Vô Song, Phong Thất liên tục trầm ngâm nói.

- Ca, Sở Mộ này thực sự là tự đại.

Tô Tiểu Tiểu nói.

- Tự đặt cược cho mình một trăm vạn khối linh thạch cực phẩm, một chiêu đánh bại Dương Liên Phong.

Tô Hạo Sa than nhẹ một tiếng, ánh mắt nhìn về phía Sở Mộ càng thêm hiếu kỳ.

- Ồ? Hóa ra đầu đất đặt cược một chiêu đánh bại ta là ngươi sao?

Dương Liên Phong lập tức dùng ánh mắt nhìn kẻ si ngốc nhìn qua Sở Mộ, trong ánh mắt mang theo chút thương cảm.

- Ngươi nói nhảm quá nhiều.

Sở Mộ lạnh nhạt nói.

Tất cả mọi người nghị luận hắn đều không đặt vào trong lòng, không thèm quan tâm. Sự thực sẽ chứng minh ai mới thực sự là kẻ ngu ngốc, đầu đất.

- Sở Mộ, ngươi có dám lập khế ước sinh tử với ta hay không? Chiến một trận sinh tử?

Vẻ mặt Dương Liên Phong trở nên khó coi, quát.

- Có gì không dám chứ?

Sở Mộ thản nhiên đáp.

- Rất tốt, ngươi ký tên xuống.

DƯơng Liên Phong hất tay lên, một cuộn giấy xuất hiện, ném về phía Sở Mộ. Sở Mộ vươn tay chộp, sau đó liếc nhìn bên trên. Nội dung bên trong rất đơn giản, có nói Sở Mộ và Dương Liên Phong chiến sinh tử, không phân thắng bại, chỉ phân sinh tử. Một khi bị đối phương giết chết cũng không thể dùng bất luận một phương thức gì trả thù đối phương. Dưới cùng là chỗ ký tên.

Dương Liên Phong đã ký tên mình xong, hiển nhiên tên này đã sớm có chuẩn bị.

Sở Mộ cũng ký tên mình xuống.

Trừ tên của hai người bọn hắn ra còn cần một công chứng viên.

Công chứng viên không phải ai cũng đảm đương được. Bởi vì một khi có người bội ước, cần Công chứng viên ra mặt giải quyết. Cho nên công chứng viên này phải là người có lực ảnh hưởng cường đại.

- Không bằng mời Tô Hạo Sa đại ca làm công chứng viên, được không?

Dương Liên Phong nhìn qua, ánh mắt rơi vào người Tô Hạo Sa, cao giọng nói.

- Ta làm công chứng viên?

Tô Hạo Sa nhìn Dương Liên Phong, lại nhìn Sở Mộ, dường như đang suy nghĩ. Sau ba tức, Tô Hạo Sa đứng dậy, vừa sải bước ra, cả người phảng phất như diều hâu bay lên đấu kiếm đài:

- Được, vậy ta làm công chứng viên lần này.

Nói xong hắn ký tên mình vào chỗ công chứng viên.

Về sau ba tấm giấy sinh tử chia ra, dương Liên Phong giữ một tấm, Sở Mộ giữ một tấm, công chứng viên như Tô Hạo Sa cũng giữ một tấm.

- Lời nói dư thừa ta sẽ không nói, trận chiến này một khi bắt đầu. Bất luận cuối cùng ai sống ai chết, đều phải tuân theo nội dung trên khế ước sinh tử này, nếu không Tô Hạo Sa ta sẽ truy cứu tới cùng.

Tô Hạo Sa lạnh nhạt nói, không phải là lời uy hiếp, nhưng mà so với lời uy hiếp còn có tác dụng hơn.

Tô Hạo Sa năm nay ba mươi tám tuổi, dùng tới thời gian không tới mười năm từ kiếm thú sơ cấp tăng lên tới kiếm thú cao cấp. Hơn nữa còn là cường giả chính thức trong kiếm thú cao cấp. bên trong Man Hoang thánh thành này, Tô Hạo Sa loáng thoáng có xu thế đứng đầu kiếm thú, cũng được xưng là đệ nhất nhân Kiếm Tôn Man Hoang thánh thành, tôn hiệu là Hạo Hãn Kiếm Tôn.

Mặt khác, Tô Hạo Sa còn có một tầng thân phận khác. Là một thành viên trong Thánh kiếm vệ của Man Hoang thánh thành. Hơn nữa lại là tồn tại cấp bậc Phó thống lĩnh trong Thánh kiếm vệ. Tục truyền, Tô hạo Sa còn có một vị sư tôn thần bí Kiếm Vương cấp, là người của Bách Thánh minh.

Đủ loại tin tức tạo nên thần thạo của Tô Hạo Sa trong Man Hoang thánh thành, căn bản không có ai dám đắc tội với Tô Hạo Sa. Mà ngay cả Man kiếm hội và Man Hoang lâu, loại thế lực nhất lưu như vậy cũng không dám khiêu chiến Tô Hạo Sa.

Bất luận là thực lực bản thân của Tô Hạo Sa hay là bối cảnh, chỗ dựa sau lưng hắn cũng không phải là thứ mà người khác có thể chống lại được.

- Hiện tại ta tuyên bố, cuộc chiến sinh tử giữ Dương Liên Phong và Sở Mộ chính thức bắt đầu.

Tô Hạo Sa cao giọng tuyên bố, thân thể bay ngược ra khỏi Đấu kiếm đài, đem chiến trường nhường lại cho Sở Mộ và Dương Liên Phong.

Thanh âm vang lên, Dương Liên Phong rút kiếm, trực chỉ Sở Mộ. Khí tức tiêu sát lập tức từ trên thân kiếm lan tràn ra, một đường cô đọng, chỉ thẳng về Sở Mộ.

Kiếm giả bốn phía lập tức im lặng, ánh mắt tất cả mọi người đều nhìn về phía Dương Liên Phong, xem hắn định ra chiêu như thế nào.

- Một kiếm.

- Một kiếm miểu sát Sở Mộ.

Những Kiếm giả đặt cược Dương Liên Phong đánh bại Sở Mộ liên tục thầm hô trong lòng.

- Sở Mộ, ngươi cần phải cố gắng hết mình. Cho dù chết tối thiểu cũng phải sống qua ba chiêu của Dương Liên Phong nha.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-2308)