Vay nóng Homecredit

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 0584

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 0584: Rút kiếm giết chóc
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)

Siêu sale Shopee


Trừ kiếm nguyên và kiếm ý ra, dường như không còn năng lượng chấn động nào khác. Nhìn vào là một kiếm rất là bình thản, khoảng cách tới Trác Bất Minh cũng có bảy tám trượng.

Nhưng mà thân thêr Trác Bất Minh run lên, lưng phảng phất như bị một kiếm đâm vào, máu tươi bắn ra, sắc mặt lập tức trở nên trắng bệch, phun ra một ngụm máu tươi.

Khó hiểu, vô cùng khó hiểu.

Trác Bất Minh lại vội vàng điều động kiếm nguyên và kiếm ý đối kháng, trục xuất. Lại thi triển bí pháp, thiêu đốt máu tươi, hóa thành một đạo quang mang màu đỏ, trong nháy mắt biến mất không thấy gì nữa.

- Một kiếm kia... Hẳn là ẩn chứa Không Chi áo nghĩa.

Hai mắt Tô Hạo Sa tràn ngập tinh mang lập lòe, tay buông ra khỏi chuôi kiếm, hai mắt nhìn qua Sở Mộ. hắn chỉ cảm thấy trên người Sở Mộ như được phủ thêm một tầng thần bí, nhìn không thấu.

- Chuyện gì xảy ra? Trác Bất Minh sao lại thi triển bí pháp Huyết độn để chạy trốn?

- Một kiếm vừa rồi là kiếm kỹ gì?

Mà Sở Mộ thì lưu lại cho mọi người vô số nghi vấn, thi triển Phi Huyền Huyễn Không bộ, nhanh chóng rời đi.

Mặt đất bao la, mờ mịt mà hoang vu. Một đạo thân ảnh cách mặt đất ba trượng, nhanh chóng phi ra ngoài Man Hoang cổ vực.

Hắn là Sở Mộ.

Một thành Không Chi áo nghĩa đã đủ để Sở Mộ ngự không phi hành bên trong Man Hoang cổ vực. Loại ngự không phi hành này cũng không phải là giống như Huyết độn của Vô Huyết Kiếm Tôn Trác Bất Minh, cần thiêu đốt máu tươi toàn thân, đổi lấy bộc phát trong lúc nhất thời. Sau đó tác dụng phụ rất lớn, chỉ sợ phải tu dưỡng nhiều nắm mới có thể tiêu trừ.

Sở Mộ không muốn quá gây chú ý trong mắt người ngoài, chỉ bảo trì vị trí cách mặt đất ba trượng, tốc độ vẫn như vậy, không có giảm chút nào.

Tàng Không, kiếm kỹ mới, là thứ Sở Mộ căn cứ vào Không Chi áo nghĩa sáng tạo ra. Tạo ra kiếm kỹ này, dung nhập kiếm nguyên và kiếm ý, cùng với Xuyên Sơn kính, khiến cho một kiếm này không chỉ có uy lực mạnh mẽ, hơn nữa còn khó lòng phòng bị, là kiếm kỹ tuyệt hảo để ám sát, tập kích.

Tàng Không kiếm ký còn chưa có đạt tới trình độ hoàn mỹ, còn có không gian tiếp tục hoàn thiện và tăng lên. Nhưng mà uy lực không tầm thường, lại để cho Sở Mộ có đủ năng lực chống lại kiếm thú cao cấp.

Lúc này tiếng ầm ầm vang lên, phảng phất như vạn mã lao nhanh. Không, khí thế kia so với vạn mã lao nhanh còn nhanh hơn gấp chục lần.

Mặt đất chấn động, vô số bụi đất bốc lên, tràn ngập trên mặt đất.

Bên cạnh Sở Mộ xuất hiện một mảnh khói bụi màu vàng nâu, giống như là sóng lớn cuồn cuộn tập kích, lan tràn ra trong thiên địa.

Sở Mộ nhìn qua, chỉ thấy dưới đám khói bụi như sóng lớn cuồn cuộn kia có từng đạo thân ảnh chạy như điên tới, nhìn số lượng ít nhất có gần trăm.

- Đó là...

Tốc độ của Sở Mộ hạ thấp, hai mắt nhíu lại, chỉ thấy một đầu Man Hoang Tấn Long đang chạy như điên tới. Ở trên lưng Man Hoang tấn long thì có từng đạo thân ảnh đang ngồi.

Man Hoang Tấn long kiếm vệ.

Trong lòng Sở Mộ hiện lên cái tên này.

Hắn mơ hồ biết rõ, trong Man Hoang thánh thành, trong một ít thế lực cường đại có huấn luyện không ít Man Hoang cự thú. Bình thường dùng Man Hoang Tấn Long làm chủ, sau khi thuần dưỡng, phối hợp với Kiếm giả, tạo thành một chi Man Hoang Tấn long kiếm vệ cực kỳ đáng sợ.

Bởi vì trong tất cả các loại Man Hoang cự thú, Man Hoang Tấn Long có hình thể nhỏ nhất, tỉ lệ so với nhân loại không có khoa trương như vậy. Thích hợp làm tọa kỵ. Trên thực tế Man Hoang Tấn Long lại là Man Hoang cự thú quần cư. Dưới tình huống có bầy đàn, uy lực phát huy ra càng thêm kinh khủng.

Suy nghĩ một chút, nếu như thuần dưỡng Man Hoang Bạo Long mà nói, không thích hợp làm tọa kỵ quần thể, dù sao Man Hoang Bạo Long cao hơn chục thước, nhân loại ngồi phía trên cơ hồ không cần phải tính. Giữa cả hai rất khó hình thành phối hợp hữu hiệu.

Man Hoang Trảo Long cũng có thể thuần dưỡng thành Man Hoang Trảo Long kiếm vệ. Bất quá so với Man Hoang Tấn Long nó càng thêm thưa thớt, cho nên rất khó.

Trong trường hợp đó, một khi thuần dưỡng Man Hoang Trảo Long tạo thành một chi kiếm vệ, thực lực so với Man Hoang Tấn Long kiếm vệ càng thêm kinh khủng.

Trong lúc vô thức, Sở Mộ cảm thấy chi Man Hoang Tấn Long kiếm vệ này hướng về hắn mà tới.

Hắn không có trốn, mà là quay người, chính diện đón Man Hoang Tấn Long kiếm vệ, đợi bọn hắn tới nơi.

Theo Man Hoang Tấn Long kiếm vệ tới gần, Sở Mộ nhìn rõ ràng hơn. Nhân số của đám Man Hoang Tấn Long kiếm vệ này tổng cộng có một trăm người, một trăm đầu Man Hoang Tấn long. Cầm đầu là một đầu Man Hoang Tấn long cao nhất, cao chừng năm thước, nói rõ nó là Man Hoang cự thú Liệt Địa cấp đỉnh phong. Những đầu Man Hoang Tấn Long còn lại từ bốn tới năm thước. Nói rõ chúng nó đều là Liệt Địa cấp cao giai.

Lấy đầu Man Hoang Tấn Long Liệt Địa cấp đỉnh phong kia cầm đầu, phảng phất như một mũi kiếm sắc bén, lợi hại vô cùng.

Khí thế kinh người, sắc bén mà cuồng bạo. Trong lúc mơ hồ lại khiến cho Sở Mộ cảm thấy một đội Man Hoang Tấn Long kiếm vệ này có khí tức phảng phất như hợp lại thành một thể, vượt xa Liệt Địa cấp đỉnh phong.

Nếu như là một trăm đầu Man Hoang Tấn Long cùng nhau công kích trong Man Hoang cổ vực, tuyệt đối không thể nào đạt được loại khí thế này. Bởi vì đại đa số Man Hoang cự thú không có trí tuệ cao, đa số dựa theo bản năng làm việc.

Mà Man Hoang Tấn Long sau khi trải qua thuần dưỡng, lại có Kiếm giả dẫn đạo, trải qua quá trình làm quen, phù hợp, cuối cùng hình thành ăn ý cân đối. Hành quân, bày trận, thoáng cái phát huy ra toàn bộ thực lực. Hơn nữa còn dựa trên cơ sở thực lực vốn có tăng phúc lên.

Có thể nói hiện tại chi Man Hoang Tấn Long kiếm vệ này đủ để so sánh với hơn một ngàn đầu Man Long Tấn Long Liệt Địa cấp.

- Giết.

Man Hoang Tấn Long kiếm vệ cầm đầu thực lực mạnh nhất, có được thực lực Kiếm thú trung cấp, là đội trưởng của chi đội ngũ Man Hoang Tấn Long kiếm vệ này. Hắn hét lớn một tiếng, sát khí ngập trời.

- Giết.

Chín mươi chín Man Hoang Tấn Long kiếm vệ cùng nhau hét lớn, tiếng thét rung trời động địa, hóa thành thực chất, phảng phất như dùng âm thanh giết người, hóa thành từng thanh lợi kiếm vô hình, bắn về phía Sở Mộ.

Tay trái Sở Mộ cầm kiếm, lẳng lặng đứng đó, tùy ý để cho sát khí trùng kích, thân thể không chút sứt mẻ, chỉ có tóc đen và trường bào bay lên, sát khí phảng phất như thực chất, chỉ là một cơn gió thổi tới.

Mặt đất ầm ầm chấn động, tiếng nổ mạnh cuồn cuộn, khói bụi cuồn cuộn phảng phất như thủy triều mãnh liệt bành trướng.

*****

Tiếng kêu vang lên, khí thế của Man Hoang Tấn Long kiếm vệ vốn hỗn loạn đột nhiên hoàn toàn dung hợp vào làm một thể, phảng phất như một trăm Man Hoang Tấn Long kiếm vệ trở thành một người. Dưới loại khí thế này, cho dù là người mạnh như Tô Hạo Sa cũng không có cách nào chính diện chống lại, chỉ có thể tránh đi phong mang.

Sở Mộ đánh ra một đạo kiếm quang phá không bắn về phía trước.

Chỉ thấy trong mắt đội trưởng Man Hoang Tấn Long kiếm vệ hiện lên vẻ khinh thường, không thèm phòng bị, tùy ý để cho đạo kiếm quang kia chém lên trên người hắn. Một tiếng răng rắc vang lên, đạo kiếm quang kia bị nghiền nát, hóa thành vô số quang điểm tiêu tán.

Mà đội trưởng Man Hoang Tấn Long kiếm vệ thì lông tóc không tổn hao gì, phảng phất như một kiếm vừa rồi gãi ngứa cho hắn vậy.

Hai mắt Sở Mộ co rút lại, Trảm Nguyệt nghiền nát, trong nháy mắt đó hắn nhìn thấy phía trước đội trưởng của chi Man Hoang Tấn Long kiếm vệ này xuất hiện một tầng phòng hộ vô hình, hơi suy nghĩ một chút, Sở Mộ đã hiểu rõ. Tầng phòng hộ kia hẳn là kiếm cương hộ thể được tập hợp từ đội ngũ Man Hoang Tấn Long kiếm vệ này.

Không hổ là lợi khí chiến trang tuyệt hảo, một đội Man Hoang cự thú kiếm vệ như vậy đủ để quét ngang thiên quân vạn mã.

Man Hoang Tấn Long kiếm vệ chỉ còn cách Sở Mộ chưa đầy trăm thước, trong thời gian ngắn súc thế công kích, uy lực vạn phần khủng bố. Chỉ thấy tay phải của đội trưởng Man Hoang Tấn Long kiếm vệ kia nâng lên, tay nắm một thanh kiếm khí kỳ lạ, giống như là một thanh kiếm khí bành trướng lên gấp bội vậy.

Hít sâu một hơi, tay phải Sở Mộ chậm rãi nâng lên, Bát Diện Thiên Hoang kiếm được xuất ra. Mũi kiếm chỉ thẳng về phía ngực đội trưởng chi Man Hoang Tấn Long kiếm vệ. Miệng thở ra, tay phải khẽ động, kiếm đâm về phía trước.

Nhanh tới mức không nhìn thấy kiếm quang, vô thanh vô tức, giống như là làm hành động vô dụng, ít nhất rơi vào trong mắt đội trưởng Tấn Long kiếm vệ thì đúng là như thế.

Nhưng tiếp theo hắn lập tức biến sắc. Bởi vì hắn cảm giác được bảo giáp vương phẩm trên người mình bị phong mang khủng bố xuyên thủng. Phảng phất như một thanh kiếm vô hình lập tức đâm vào trong trái tim, kiếm nguyên và kiếm ý bộc phát, xoắn nát trái tim.

Một kiếm... Tàng Không.

Đội trưởng Man Hoang Tấn Long kiếm vệ nhanh chóng làm ra phản ứng, lập tức điều động kiếm nguyên và kiếm ý, muốn xua tán lực lượng đang muốn xoắn nát trái tim mình.

Đặc điểm quan trọng nhất của Tàng Không là vô thanh vô tức, khó lòng phòng bị. Trên phương diện uy lực khó có thể so sánh với Song Cực, bởi vậy vừa mới đâm vào trong cơ thể đội trưởng Man Hoang Tấn Long kiếm vệ kia lập tức bị kiếm nguyên và kiếm ý trong cơ thể đối phương ngăn chặn. Chỉ tạo thành tổn thương không lớn đối với trái tim.

Trái tim là một trong những bộ vị vô cùng quan trọng của nhân loại, một khi bị thương chắc chắn sẽ hình thành ảnh hưởng bất lợi. Đội trưởng Man Hoang Tấn long kiếm vệ phun ra một ngụm máu tươi, khí tức trở nên hỗn loạn. Cảm giác như là một thể của một trăm Man Hoang Tấn long kiếm vệ lập tức bị phá hỏng, trở nên mất trật tự. Ngay cả bộ pháp công kích của Man Hoang Tấn Long cũng bị ảnh hưởng, trở nên không nhất trí.

Thân thể nhảy lên, Sở Mộ xuất hiện trên đỉnh đầu một Man Hoang Tấn Long keiems vệ, mũi chân nhẹ nhàng điểm vào giữa đỉnh đầu, kiếm nguyên và kiếm ý xuyên qua mũi chân đánh xuống, lập tức đánh vỡ đầu.

Đồng thời lại chém ra một kiếm, một đạo kiếm quang màu vàng nhạt chém ra. Tiếp đó Sở Mộ lại đâm ra một kiếm, một đạo kiếm quang màu tím xuyên thủng hư không.

Mấy kiếm vệ bị Trảm Nguyệt chặt đứt, đội trưởng Man Hoang Tấn Long kiếm vệ cũng bị xuyên thủng đầu, tử vong tại chỗ.

Man Hoang Tấn Long kiếm vệ vốn có thể phát huy ra uy lực đáng sợ, lại bị một kiếm xuất kỳ bất ý của Sở Mộ phá hỏng trận hình. Trong lúc nhất thời không kịp điều chỉnh tư thế, xuất hiện tổn thất không nhỏ. Trong nháy mắt đã có mười mấy người chết dưới kiếm kỹ của Sở Mộ.

Lơ lửng giữa không trung, Sở Mộ liên tục vung kiếm, từng đạo kiếm quang màu vàng nhạt phá không rơi xuống.

Ầm ầm ầm.

Phía dưới lập tức một mảnh hỗn loạn.

- Đi mau.

Tiên cơ đã mất, hơn mười Man Hoang Tấn Long kiếm vệ còn lại trong lúc nhất thời khó có thể phản kích, vội vàng quát lên, liên tục huy động Man Hoang Tấn Long, ý đồ chạy thoát khỏi nơi này.

- Đã đến thì đừng có đi.

Quát một tiếng, Sở Mộ ngự không phi hành đuổi theo, tốc độ cực nhanh, bay vút qua, một kiếm chém xuống.

Mỗi một kiếm nhất định chém giết một Kiếm giả.

Xuất kiếm, giết chóc.

Có Kiếm giả phản kích, cũng không làm gì được Sở Mộ, vẫn như trước, không thoát khỏi kết cục bị một kiếm của Sở Mộ giết chết.

Một trăm Kiếm giả này lợi hại nhất là đội trưởng, có được thực lực kiếm thú trung cấp. Chín mươi chín người còn lại, chỉ có thực lực kiếm thú sơ cấp. Dưới tình huống một một này, sao có thể là đối thủ của Sở Mộ được chứ?

Giết, giết, giết.

Không bao lâu sau thi thể rơi đầy đất, có Kiếm giả nhân loại, có Man Hoang tấn long.

- Đây là quà các ngươi tặng trước khi ta rời đi sao?

Sở Mộ đáp xuống đất, lầm bầm, châm chọc nói một câu. Rất quen thuộc tháo một trăm oản luân không gian của đám Kiếm giả này, đồng thời tay đặt lên trên đỉnh đầu của mỗi một thi thể, vận chuyển Đoạt Thiên đại pháp, cướp đoạt thiên phú tu luyện. Về sau cũng thu thi thể của một trăm đầu Man Hoang Tấn Long Liệt Địa cấp này vào trong oản luân không gian cực phẩm. Những thứ khác để vào trong giới chỉ không gian.

Sở Mộ không biết chi Man Hoang Tấn Long kiếm vệ này thuộc về thế lực nào, nhưng mà hắn có thể khẳng định, đây tuyệt đối là tinh nhuệ trong tinh nhuệ. Bồi dưỡng rất không dễ, tổn thất như vậy, đủ để cho thế lực kia đau lòng trong thời gian dài.

Ngẫm lại mà xem, một trăm kiếm thú, đã là một cỗ lực lượng rất là cường đại, hơn nữa một trăm đầu Man Hoang Tấn Long Liệt Địa cấp, lại là man hoang cự thú trải qua thuần dưỡng. Tin rằng coi như thế lực nhất lưu như Man Kiếm hội, Man Hoang lâu cũng khó có thể thừa nhận tổn thất tới trình độ như vậy.

Sau khi Sở Mộ rời đi chừng nửa canh giờ, một đạo thân ảnh nhanh chóng chạy tới, lại là lão giả cao gầy, người của Cự Thú tiền trang.

Hắn kinh ngạc nhìn thi thể và máu tươi đầy đất, hai mắt cơ hồ nổ tung.

- Xong rồi.... Tất cả chấm dứt rồi...

Thì thào lẩm bẩm, vẻ mặt vô cùng sa sút, hai mắt tràn ngập tuyệt vọng, chỉ có tiếng nức nở nghẹn ngào vang lên.

- Không, ta không thể quay trở lại. Chạy, phải chạy khỏi đây, chạy xa khỏi đây. Vĩnh viên không được tiến vào trong Man Hoang cổ vực.


Chiến Giới 4D
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-2308)