Vay nóng Tima

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 0590

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 0590: Không ai có thể địch nổi
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)

Siêu sale Lazada


Tháng thứ ba lại có người khiêu chiến Sở Mộ. Lúc này đây người khiêu chiến có tu vi Nguyên cực cảnh viên mãn. Nhưng lúc tức giận so với người khiêu chiến Nguyên cực cảnh viên mãn đỉnh phong trước đó càng thêm mạnh mẽ, càng hung ác hơn.

Sở Mộ ứng chiến!

Một kiếm, lại là một kiếm, một quang mang màu vàng phá không, chém vỡ kiếm kỹ người khiêu chiến. Đánh cho người khiêu chiến bị thương, khiến người khiêu chiến này khiêu chiến thất bại.

Sở Mộ lại một lần nữa thể hiện ra thực lực đáng sợ cường đại, kế tiếp lại là một tháng thanh tịnh.

thời gian tĩnh tu như vậy vô cùng khó có được. Thực lực của Sở Mộ thực lực dưới loại tĩnh tu này tăng lên từng chút một. Cuối tháng, khí tức trên người hắn đột nhiên nội liễm, tiếp đó lập tức bạo phát ra. Càng thêm mạnh mẽ.

Đột phá... Nguyên cực cảnh đại thành!

Nhưng mà Sở Mộ không có lập tức lấy ra Hoang thạch nhũ ngàn năm để phục dụng, mà là củng cố tu vi kiếm nguyên. Hoang Thạch nhũ ngàn năm, ở trong giới chỉ không gian của hắnm trốn không thoát, tùy thời cũng có thể phục dụng.

Tháng thứ tư đến. Sở Mộ không có nhận được khiêu chiến, yên tĩnh vượt qua một tháng. Bất quá bên ngoài lại vô cùng nóng bỏng, khiêu chiến liên tục diễn ra. Cơ hồ mỗi một ngày đều có một trận hoặc là hai trận, cũng có xuất hiện tổn thương và tử vong. Máu tươi nhuộm một mảnh nước Danh Kiếm hồ thành màu đỏ.

Chỉ là so với Danh Kiếm hồ máu của một người quá ít, rất nhanh đã bị pha loãng trong Danh Kiếm hồ, Danh Kiếm hồ lại khôi phục nguyên trạng như ban đầu.

Tháng thứ năm, cách lúc Danh Kiếm lâu mở ra cũng không còn nhiều thời gian. Đến lúc này, bầu không khí trở nên càng thêm kịch liệt, nóng bỏng. Trong quá trình chiến đấu ở, kiếm giả ra tay cũng càng ngày càng nặng, xác suất tử vong tăng lên một bậc.

Đúng vào lúc này, đột nhiên xuất hiện một kết quả ngoài ý muốn!

Chủ nhân Bách Lý Sương của gian nhà gỗ số bị đánh bại, đánh bại nàng là một kiếm giả Nguyên cực cảnh viên mãn đỉnh phong. Không, không thể nói là bị đánh bại, song phương chỉ là giao chiến mấy chiêu, Bách Lý Sương đột nhiên mở miệng nhận thua.

Chú ý. Không phải Bách Lý Sương bị đánh bại, mà là chủ động nhận thua. Chuyện này khiến cho rất nhiều kiếm giả suy đoán không thôi.

- Bách Lý Sương là tự biết không cách nào đánh bại đối phương, vì đề phòng bị thương hoặc bị giết cho nên mới nhận thua sao?

- Ta thấy không phải vậy, thực lực Bách Lý Sương này rất mạnh. Thông qua tám lần chiến đấu trước đã biết rõ, thực lực người khiêu chiến tuy rằng không kém, nhưng muốn đánh bại Bách Lý Sương, còn chưa đủ.

- Ta cũng nghĩ như vậy, huống chi mấy chiêu vừa song phương ai cũng không rơi xuống hạ phong, Bách Lý Sương không có lý do nhận thua.

- Tại sao phải nhận thua? Một khi nhận thua chẳng khác nào mất đi cơ hội tiến vào Danh Kiếm lâu nha, chẳng lẽ nàng còn muốn chờ đợi lần tiếp theo?

Đối mặt với tiếng nghị luận liên tục của mọi người, Bách Lý Sương không nói một lời. Vẻ mặt cũng chưa từng thay đổi lấy một cái. Vẫn như cũ, lạnh như băng như vậy, không có ai biết trong lòng nàng rốt cuộc đang nghĩ như thế nào.

Kiếm giả thành công trụ tiến vào gian nhà gỗ số hai cũng có chút nghi hoặc, nhưng mà những nghi hoặc, rất nhanh bị sự vui sướng trùng kích, không còn sót lại một chút gì. Hắn yên tâm, thoải mái tiến vào căn nhà gỗ số hai.

Chỉ là, không bao lâu sau chủ nhân căn nhà gỗ số hai, trong lúc chọn kiếm giả khiêu chiến mà bị đánh bại. Căn nhà gỗ số hai lần nữa đổi chủ. Trong lúc nhất thời, căn nhà gỗ số hai trở thành một tiêu điểm, không ngừng có kiếm giả mạnh mẽ đi khiêu chiến, chủ nhân căn nhà gỗ số hai liên tục thay đổi.

Trong một tháng ngắn ngủi, chủ nhâncăn nhà gỗ số hai đã đổi hơn mười người, thay đổi, thay thế cực nhanh. Tạo ra một kỷ lục hoàn toàn mới.

Với tư cách là chủ nhân đầu tiên của căn nhà gỗ số hai trong lần Danh Kiếm hào kiệt này. Bách Lý Sương lại biến mất, không biết tung tích, từ lúc nàng chủ động nhận thua đã biến mất trong mắt mọi người. Không có ai biết nàng đi nơi nào, cũng không có ai đi truy cứu xem nàng đi nơi nào.

Chỉ chớp mắt, lại một tháng đi qua. Lúc này đã là tháng thứ sáu, cửa gian nhà gỗ củaSở Mộ luôn đóng. Bởi vì không có người nào đi khiêu chiến hắn. Mấy lần khiếu chiến mấy tháng trước đã khiến cho người ta biết rõ thực lực của Sở Mộ đáng sợ tới cỡ nào, không có người nào có thể chống đỡ được một chiêu của hắn.

Một ngày lại một ngày trôi qua, chủ nhân của những căn nhà gỗ khác không biết đã thay đổi, thay thế bao nhiêu. Tốt cục, thời điểm cho tới lúc Danh Kiếm lâu mở ra chỉ còn lại vẻn vẹn một ngày.

Hướng mặt trời mọc, ánh mặt trời màu vàng chiếu xuống Danh Kiếm hồ. Mặt nước lăn tăn, ánh sang như nhộn nhạo, cảnh đẹp không thôi. Chỉ là lúc này khí tức tiêu sát lại nồng đậm như trước nay chưa từng có. Tràn ngập trong thiên địa, cơ hồ làm cho người ta hít thở không thông.

Tất cả mọi người biết rõ, đây là ngày cuối cùng của Danh Kiếm hào kiệt hội lần này. Qua ngày hôm nay sẽ là lúc Danh Kiếm lâu mở ra. Khi đó, không có cách nào tiếp tục khiêu chiến, chỉ có thể chờ đợi Danh Kiếm hào kiệt hội lần tiếp theo mà thôi.

Có một chút kiếm giả đã bỏ đi. Bởi vì bọn họ không có lòng tin đánh bại những chủ nhân mấy căn nhà gỗ kia. Trên cơ bản, trải qua khiêu chiến gần nửa năm. Người có thể ở lại trong một trăm căn nhà gỗ kia thực lực đều không tầm thường. Mỗi một kiếm giả đều rất cường hãn, kỳ thật thực lực tuyệt đối đều là tồn tại đỉnh tiêm trong đám kiếm giả nguyên cực cảnh.

Ánh sáng mặt trời dần dần lên cao, chỉ chớp mắt, đã tới giữa trưa. Bầu không khí nóng hừng hực, giống như có một quả cầu lửa trên trên không trung cao cao, phóng ra nóng bỏng vô tận.

Có một đạo thân ảnh bỗng nhiên từ đằng xa ngự không phi hành đi đến. Tốc độ cực nhanh, những nơi người này đi qua, nhiệt độ trong không khí liên tục hạ thấp. Sương trắng liên tục được ngưng tụ ra, phiêu đãng trong không khí. Dọc theo lộ tuyến phi hành của đạo thân ảnh kia mà hình thành một quỹ tích dài dằng dặc, vô cùng rõ ràng.

Nhoáng một cái, thân ảnh kia lập tức xuất hiện trên không trung Danh Kiếm hồ rồi dừng lại. Thân ảnh hiện lên rõ ràng. Đây là một nữ kiếm giả thân mặc trường bào màu trắng, khí tức lạnh lẽo đến cực điểm vờn quanh bốn phía. Tạo ra một khu vực lạnh lẽo như băng, khiến cho người này càng có vẻ bất phàm. Giống như tới từbăng thiên tuyết địa vậy.

- Bách Lý Sương!

- Đúng vậy, là Bách Lý Sương!

- Bách Lý Sương vừa biến mất đã là mấy tháng, ta còn tưởng rằng nàng buông tay.

- Hôm nay cũng là ngày cuối cùng, nàng còn tới nơi này làm cái gì vậy?

*****

- khí tức của Bách Lý Sương so với mấy tháng trước càng cường đại hơn, biến mất nhiều tháng như vậynhất định là đi khổ luyện.

Đúng vậy. Nàng ta đúng là Bách Lý Sương mấy tháng trước nhận thua rồi rời đi. Bế quan khổ tu nhiều tháng nay, thực lực lại có vẻ tăng lên.

Hiện tại, mục đích nàng tới nơi này chỉ có một.

- Sở Mộ, có dám tiếp nhận khiêu chiến của ta hay không?

Bách Lý Sương rút kiếm, Băng Sương Kiếm giống như được đúc từ băng trực chỉ căn nhà gỗ số một. Thanh âm của nàng lạnh như băng. Phảng phất như gió lạnh phương bắc thôi qua, khiến cho mỗi người toàn thân giật mình, đồng thời cũng lục tục biết rõ, hóa ra mục đích xuất hiện của Bách Lý Sương là khiêu chiến chủ nhân căn nhà gỗ số một - Sở Mộ kia.

- Có gì mà không dám...

Thanh âm trong trẻo từ bên trong gian nhà gỗ số một truyền ra. Cửa mở ra, Sở Mộ không nhanh không chậm đi tới. Ngẩng đầu nhìn về phía Bách Lý Sương trên không trung Danh Kiếm hồ, khóe miệng nở nụ một nụ cười.

Mấy tháng trước, Bách Lý Sương trong top một trăm nhận thua rồi rời đi Sở Mộ cũng biết. Lúc ấy hắn cũng đoán không ra được Bách Lý Sương có ý gì. Chỉ là ngẫu nhiên nhớ tới ngay từ đầu Bách Lý Sương luôn đối đầu với hắn. Cho nên hắn mới có chút cảm giác, dường như có liên quan tới hắn.

Nhưng lúc đó Sở Mộ đang ở trong tham ngộ, cũng không có miệt mài theo đuổi vấn đề này.

- Ta nói rồi, vị trí thứ nhất chính là củata. Hiện tại cũng tới lúc, ta tới lấy vị trí thứ nhất này trở về.

Bách Lý Sương nhìn xuyên qua mấy ngàn thước, nhìn chằm chằm vào Sở Mộ, lạnh lùng nói.

Sở Mộ không nói gì, này nữ kiếm giả thật sự là thích ra vẻ mạnh mẽ tới quá phận.

Bất quá, đã có khiêu chiến tới. Sở Mộ cũng sẽ không cự tuyệt, thân thể lăng không bay lên, hóa thành lưu quang xuất ở vị trí đối diện, cách Bách Lý Sương trăm trượng, đứng thẳng trên bầu trời.

- Để ta nhìn xem ngươi nắm giữ Không chi áo nghĩa đạt tới cái gì cấp độ gì rồi.

Chân Không Kiếm Vương nhìn Sở Mộ, âm thầm nói.

Bách Lý Sương lạnh lùng nhìn Sở Mộ, thân thể lóe lên, Phong Chi Áo Nghĩa và Băng Chi Áo Nghĩa thi triển đến mức tận cùng. Phảng phất một cơn gió lạnh lẽo thổi về phía Sở Mộ, khiến cho Sở Mộ cảm thấy rét lạnh.

Băng sương kiếm mang theo cảm giác lạnh lẽo vô song, lại phối hợp với Phong Chi áo nghĩa, từ góc độ bất khả tư nghị đâm vào Sở Mộ. Tay thi triển một môn kiếm thuật, đây là một môn kiếm thuật căn cứ vào Băng Chi Áo Nghĩa và Phong Chi Áo Nghĩa, thuần túy mà cường đại.

Sở Mộ có chút kinh ngạc, không ngờ tới nữ kiếm giả gọi là Bách Lý Sương này, lại có kiếm thuật như vậy, đem Băng Chi Áo Nghĩa và Phong Chi Áo Nghĩa dung nhập vào trong kiếm thuật.

- Đáng tiếc, quá mức dễ hiểu.

Thầm nghĩ một tiếng, Sở Mộ cũng triển khai kiếm thuật, kiếm thuật thuần túy này căn cứ vào Tê Liệt áo nghĩa thuần túy.

Kiếm quang màu vàng xé rách hư không, xé nát mỗi một kiếm mang theo Băng Phong của Bách Lý Sương. Loại phong mang này làm cho mặt sắc Bách Lý Sương lập tức đại biến.

Luận kiếm thuật, nàng không cách nào so sánh với Sở Mộ được. Luận áo nghĩa dung nhập vào bên trong kiếm thuật thuần túy càng không so sánh được, kém quá rõ ràng.

Dưới một kiếm, tất cả công kích của Bách Lý Sương bị xé nát, cực kỳ nguy hiểm. bách Lý Sương lập tức biết rõ nếu tiếp tục như vậy nhất định nàng sẽ thua. Nàng vội vàng thi triển thân pháp nhanh chóng lui về phía sau. Cùng lúc đó, nhiệt độ không khí bốn phía không ngừng hạ thấp, từng khối băng cứng đột nhiên xuất hiện, hóa thành từng thanh phi kiếm, tiếng xé gió vang vọng, chém về phía Sở Mộ.

Sở Mộ chém ra một kiếm, đánh nát toàn bộ. Mà Bách Lý Sương thì lui về phía sau hơn mấy chục thước. Xuất hiện ba đạo thân ảnh, khó phân biệt thật giả, cùng nhau vung kiếm.

Thoáng chốc ba đạo kiếm kỹ Băng Phong trảm được hình thành từ việc dung nhập Băng chi áo nghĩa và Phong chi áo nghĩa phá không mà tới, khí tức lạnh lẽo bức nhân.

Sở Mộ còn chưa xuất kiếm thì ba đạo thân ảnh Bách Lý SƯơng đột nhiên tụ lại, lập tức biến mất không thấy gì nữa. Lại như quỷ dị mị xuất hiện sau lưng Sở Mộ rồi đâm ra một kiếm. Đây là kiếm kỹ tất sát mạnh mẽ sau khi dung hợp Băng Chi áo nghĩa và Tuyết Chi áo nghĩa, gọi là Sương Sát.

Trước sau Sở Mộ đều bị công kích.

Bát Diện Thiên Hoang kiếm chém ra, Trảm Nguyệt phá không, quét ngang, thân thể lập tức uyển chuyển tránh đi. Lại chém ra một kiếm phản kích.

Băng Phong trảm và Trảm Nguyệt triệt tiêu lẫn nhau, uy lực đáng sợ của Sương Sát khiến cho máu tươi trong cơ thể Sở Mộ cứng lại, hai kiếm va chạm với nhau.

Một tiếng đứt gãy vang lên, Băng Sương kiếm của Bách Lý Sương đứt gãy, lực lượng chấn động mãnh mẽ khiến cho tay nàng cảm thấy đau đớn, thân thể bay ngược về phía sau. Nội tạng bị trùng kích dẫn tới phun ra máu tươi, sắc mặt càng thêm tái nhợt. Mà Sở Mộ thì cảm thấy cánh tay cầm kiếm của mình giống như bị phủ lên một tầng băng, rét lạnh thấu xương.

Thiên Hoang kiếm nguyên mạnh mẽ tràn ra, Chấn Sơn kính động, lập tức đánh nát băng sương đang lan tràn trong thân thể, thân thể lại khôi phục như thường.

Sở Mộ lại một lần nữa đánh bại đối thủ.

- Còn chưa thi triển Không chi áo nghĩa...

Chân Không Kiếm Vương có cảm giác dở khóc dở cười, thật vật vả mới gặp được một Kiếm giả trẻ tuổi lĩnh ngộ Không Chi áo nghĩa. Muốn nhìn xem người này nắm giữ Không Chi áo nghĩa tới trình độ như thế nào, trong lòng ôm hi vọng, tràn ngập chờ mong lại không nhìn ra được.

Lĩnh ngộ áo nghĩa là một chuyện, nhưng trình độ nắm giữ áo nghĩa ra sao lại là một chuyện.

Cũng giống như học tập tri thức của một môn nào đó, lĩnh ngộ áo nghĩa chẳng khác nào là nắm giữ tri thức lí luận. Nắm giữ áo nghĩa tương đương với biết được độ hữu ích, thiết thực của môn tri thức này, có lợi cho bản thân.

Đáng tiếc thực lực của Bách Lý Sương kia còn chưa đủ để cho Sở Mộ dùng toàn lực. Chân Không Kiếm Vương cũng không có cách nào nhìn xem trình độ nắm giữ của Sở Mộ đối với Không Chi áo nghĩa tới đâu.

Bách Lý Sương bị thua, lại một lần nữa chứng minh thực lực mạnh mẽ của Sở Mộ, không ai có thể địch.

Tuy rằng bị thua, nhưng mà Bách Lý Sương cũng không bị thương nặng, hoàn toàn có thể tiếp tục khiêu chiến với Kiếm giả khác. Đáng tiếc là những Kiếm giả khác đã khiêu chiến đủ số lần. Đối tượng nàng có khả năng khiêu chiến cũng chỉ có một: Sở Mộ.

Thời gian trôi qua, màn đêm buông xuống, tất cả mọi người đều biết rõ. Ngày mai, khi mặt trời mọc là lúc Danh Kiếm lâu mở ra.

Một đêm này nhất định không yên tĩnh.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-2308)