Vay nóng Tima

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 0603

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 0603: Cổ kiếm đạo
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)

Siêu sale Shopee


Tô Hạo Sa nói:

- Nhưng mà vẫn không thể coi thường.

- Nếu như không có gì ngoài ý muốn, hẳn là có tám thành chắc chắn.

Sở Mộ nói.

Hia người lại trò chuyện một hồi, Tô Hạo Sa đứng dậy cáo từ, để lại một mình Sở Mộ đang suy nghĩ.

Kiếm Tôn thập đại cường giả, mang tới cho Sở Mộ áp lực lớn lao, đồng thời cũng kích phát chiến ý.

Thực lực Kiếm Tôn phân chia thành năm tần, Sở Mộ tính toán một chút, cảm nhận thực lực mình hẳn ở trong khoảng từ Kiếm Tôn cao cấp tới Kiếm Tôn đỉnh tiêm. Trong một vạn Kiếm Tôn này coi như là cấp độ trung đẳng, không có xuất sắc một chút nào.

Tuy rằng tự biết thực lực mình không tầm thường, nhưng mà cuối cùng thời gian tu luyện của hắn quá ngắn, chống lại những Kiếm Tôn cực hạn, động một cái đã trở thành Kiếm Tôn được mười mấy năm, mấy chục năm rất khó.

Sở Mộ cảm thấy mình rất khó có thể đạt được thứ tự gì tốt. May mà hắn vốn cũng không phải vì tranh đoạt Thiên Hạ vô song mà tới. Mà là muốn giao thủ với Kiếm Tôn cường đại, cầu mong trong chiến đấu có thể nhận biết được ưu khuyết điểm, chuyển hóa thành thứ của mình, tăng tiến bản thân.

Cũng giống như hắn, những Kiếm Tôn có suy nghĩ như vậy rất nhiều. Chỉ là chuyện này vượt quá dự kiến của hắn, cũng vượt quá dự kiến của những người khác.

Thời gian một tháng trôi qua, Thiên Hạ Vô Song Kiếm Tôn hội cũng chính thức bắt đầu, một vạn Kiếm Tôn cùng với Sở Mộ mới biết được, Thiên Hạ Vô Song Kiếm Tôn hội phân thành ba giai đoạn. Mỗi một giai đoạn hoàn toàn không có luân không. Kể từ đó cũng đồng nghĩa với việc mỗi một Kiếm Tôn đều có cơ hội đạt được loại vinh quang này.

Điểm này ngay cả một thành viên của Bách Thánh minh như Tô Hạo Sa cũng không biết.

Lúc này trước mắt một vạn Kiếm Tôn, trong đó có Sở Mộ là một cánh cửa đồng. Cánh cửa khép kín, bên trên có vô số đường vân. Để lộ ra khí tức thái cổ, từ cổ chí kim.

Trên cánh cửa đồng này có một khối bảng hiệu, bên trên có ba chữ cổ xưa: Cổ Kiếm đạo.

- Cửa thứ nhất của Cổ Kiếm đạo là kiếm thuật vô song.

Kiếm Thánh chủ trì Thiên Hạ Vô Song Kiếm Tôn hội chắp hai tay ra sau lưng, đảo qua một vạn Kiếm Tôn rồi lạnh nhạt nói.

- Tiến nhập Cổ Kiếm đạo, ai có thể đạt được vinh quang của kiếm thuật vô song thì phải xem tạo nghệ kiếm thuật của các ngươi.

Vị Kiếm Thánh này còn nói thêm.

Trong lòng Sở Mộ khẽ động.

Nếu luận thực lực chỉnh thể, trong một vạn Kiếm Tôn hắn không có bất kỳ ưu thế nào. Nhưng mà nếu như chỉ luận kiếm thuật mà nói, hắn còn chưa từng sợ ai.

Mặc dù không có Kiếm Tôn nào nói chuyện, nhưng mà mỗi một người đều cảm thấy, dùng tạo nghệ kiếm thuật của bản thân mình, có hi vọng đạt được vinh quang kiếm thuật vô song.

- Mở ra.

Kiếm Thánh này dùng một ngón tay, cánh cửa đồng phát ra một đạo thanh âm trầm trọng mà cổ xưa. Cánh cửa từ từ mở ra, lộ ra bóng đêm vô tận.

- Các ngươi có thể đi vào rồi.

Kiếm Thánh thu tay lại, lạnh nhạt nói. Hắn không giới thiệu bất kỳ một tin tức nào về Cổ Kiếm đạo, tất cả chỉ có thể tự mình đi lục lọi mà thôi.

Có thể tu luyện tới mức này, tâm chí những Kiếm Tôn này rất là kiên định, không chút do dự bước chân ra. Lục tục đi vào trong Cổ kiếm đạo giống như lỗ đen kia, giống như bị cắn nuốt, biến mất không thấy gì nữa.

Sở Mộ cũng đi vào trong Cổ Kiếm đạo, trước mắt tối sầm lại. Ngay sau đó có quang mang yếu ớt xuất hiện, một mảnh mông lung. Thị kiếm của Sở Mộ giống như mất đi tác dụng vậy, không có cách nào nhìn rõ mọi thứ bốn phía. Thật giống như là thời điểm trước sáng sớm, chỉ mơ hồ nhìn ra đây là một lối đi, chỉ là không biết đi thông tới nơi nào mà thôi.

Một cỗ lực lượng kỳ dị xuất hiện, cuốn tới. Sở Mộ phát hiện ra kiếm nguyên và kiếm ý, áo nghĩa của mình đều bị giam cầm. Tạm thời không có cách nào vận dụng. Mà ngay cả lực lượng của Thiên Hoang kiếm thể cũng bị giam cầm. Chỉ có cường độ thân thể của Kiếm giả Nguyên cực cảnh bình thường.

- Kiếm thuật vô song, xem ra vượt Cổ Kiếm đạo hoàn toàn là dùng kiếm thuật.

Thầm nghĩ một tiếng, đồng tử Sở Mộ đột nhiên co rút lại.

Không biết từ lúc nào đã có một đạo thân ảnh từ phía trước lờ mờ đi tới. Đứng cách Sở Mộ vài trượng, không nói một lời, không nhúc nhích. Khí tức ngưng tụ, có một tia lăng lệ vờn quanh thân, ngăn cản đường tiến lên của Sở Mộ.

Xem ra muốn tiếp tục đi lên phải đánh bại người này.

Không nhìn rõ khuôn mặt, chỉ là khiến cho Sở Mộ có cảm giác quen thuộc, giống như hắn từng gặp người này rồi.

Một tiếng ầm ầm vang lên, một đạo hàn quang lờ mờ hiện lên. Người nọ rút kiếm, kiếm quang lạnh lẽo lan tràn, vô cùng chói mắt.

Kiếm rời khỏi vỏ, khí tức lạnh lẽo mà sắc bén tràn ngập ra, hóa thành một hồi gió mát, thổi về phía Sở Mộ. Sở Mộ chỉ cảm thấy mọi thứ trước mắt biến đổi, kiếm quang chướng mắt giống như một đạo cực quang xé rách không trung, lập tức tới gần. Mục tiêu là cổ họng Sở Mộ, dường như cố gắng đạt tới một kiếm tất sát.

Một kiếm này nắm vững tiêu chuẩn của kiếm thuật, nhanh, chuẩn, ổn, hung ác. Có cấp độ của kiếm thuật đại sư.

Sở Mộ đứng sừng sững bất động, mãi tới lúc kiếm quang gần tới cổ họng hắn mới sải bước bước ra. Trong lúc mơ hồ dường như nghe thấy một tiếng ầm ầm vang vọng, hai đạo thân ảnh giao thoa.

Kiếm của Sở Mộ vẫn ở trong vỏ như trước, bước chân hắn không ngừng tiến lên, tiếp tục đi về phía trước. Mà thân ảnh kia xông về phía trước, sau khi bước thêm ba bước mới dừng lại, đầu người này rơi xuống.

Một kiếm bị mất mạng.

Một vạn Kiếm Tôn cùng nhau tiến vào Cổ Kiếm đạo, dường như cũng bị tách ra, mỗi một Kiếm Tôn đi một con đường, gặp đối thủ có tạo nghệ kiếm thuật giống nhau.

Tạo nghệ của kiếm thuật cấp đại sư, đối với một vạn Kiếm Tôn này mà nói không có gì là khó khăn. Có thể dễ dàng chém giết đối thủ, tiếp tục đi tới.

Đối thủ thứ hai so với thứ nhất có kiếm thuật cao thâm hơn một chút, dùng ánh mắt của Sở Mộ, dù chỉ là khác biệt rất nhỏ cũng có thể phân biệt ra được.

Vẫn là thân thể giao thoa qua, một kiếm miểu sát.

Đối thủ thứ ba.

Đối thủ thứ tư.

Đối thủ thứ năm.

...

Cổ Kiếm đạo không biết tận cùng, Sở Mộ dùng một kiếm đánh bại đối thủ, không ngừng tiến lên. Đối thủ thứ mười đứng trước mắt Sở Mộ.

Trực giác nói cho Sở Mộ biết, đối thủ lần này kiếm thuật sẽ có tăng lên rõ ràng. Nhưng mà bước chân Sở Mộ chưa từng dừng lại, vẫn bảo trì tốc độ đều đều đi lên. Đối thủ cũng bước chân ra, không có rút kiếm, chỉ là có một tia khí tức lạnh lẽo từ trên thân người này tràn ra, càng lúc càng mạnh mẽ.

*****

Song phương tới gần, lúc chỉ cách nhau chừng ba trượng, đối phương rút kiếm. Một kiếm kéo ra, nhìn như nhẹ nhàng, không có lực, lại khiến cho Sở Mộ có cảm giác không có chỗ né tránh.

Kiếm thuật tông sư.

Nếu là trước đó có lẽ phải giao thủ một phen mới có thể phân ra thắng bại, nhưng lúc này Sở Mộ chỉ rút kiếm, thu kiếm, thân thể giao thoa. Đầu đối phương bị chặt đứt, một kiếm miểu sát.

Đến tầng thứ này, những Kiếm Tôn khác đã không có cách nào dùng một kiếm miểu sát đối thủ như trước. Có người phải trải qua mấy kiếm, thậm chí là hơn mười kiếm mới có thể đánh gục đối thủ.

Bất kể nói như thế nào, tạo nghệ kiếm thuật của một vạn Kiếm Tôn này ít nhất cũng đạt tới cấp độ tông sư, chỉ là cao có, thấp có.

Tạo nghệ kiếm thuật của đối thủ thứ mười một lại tăng lên một ít, nhưng mà vẫn không ngăn cản được một kiếm của Sở Mộ. Thậm chí cho tới bây giờ, Sở Mộ còn chưa lấy ra thực lực kiếm thuật chính thức.

Miểu sát, miểu sát, miểu sát. Toàn bộ đều là miểu sát.

Ở một mặt khác của Cổ Kiếm đạo, trừ vị Kiếm Thánh ra mặt từ đầu ra còn có một đạo thân ảnh khác.

- Không biết lần này ai có thể nhận được vinh quang từ Kiếm thuật vô song đây?

Vị Kiếm Thánh mới xuất hiện kia tùy ý mở miệng.

- Chờ đợi kết quả là biết.

Kiếm Thánh chủ trì Cổ Kiếm đạo nhàn nhạt nói.

- Lại nói, những tiểu tử này khi vừa mới biết rõ Thiên Hạ Vô Song Kiếm Tôn hội phân thành ba vòng, nhất định sẽ vô cùng kinh ngạc nha.

Kiếm Thánh này dường như có tính cách như lão ngoan đồng, mặt mỉm cười, nói.

- Mục đích tổ chức Thiên Hạ Vô Song Kiếm Tôn hội ngươi cũng biết rõ. Không có khả năng chỉ nhìn thực lực chỉnh thể cao thấp ra sao. Trong bọn hắn nhất định có một ít người thực lực đã đạt tới Kiếm Tôn cực hạn. Nhưng mà tiềm lực trên cơ bản đã hao hết. Coi như đạt được một ít cơ duyên đột phá. Ngày sau cũng rất khó có thể tấn chức lên tầng cao hơn. Bởi vậy, thự lực nhất thời không được mấy. Chỉ có những người có thiên phú, có tiềm lực mới là trọng điểm.

Kiếm Thánh phụ trách Cổ kiếm đạo nói.

- Nói đi cũng phải nói lại, không biết sau khi một vạn người này đi vào trong, sẽ thế nào?

Kiếm Thánh giống như lão ngoan đồng này có chút ngưng trọng, nói.

- Không biết.

Kiếm Thánh phụ trách Cổ Kiếm đạo trầm mặc một lát, chỉ nhẹ nhàng đáp lại một câu.

Nhưng mà lúc này, ở trên bãi đất trống chung quanh có từng đạo thân ảnh thoáng hiện. Chính là những Kiếm Tôn tiến vào Cổ Kiếm đạo.

Trong nháy mắt có mấy trăm Kiếm Tôn xuất hiện, đang dùng ánh mắt mờ mịt nhìn chung quanh.

- Không phải ta bị người ta giết sao?

- Đây là nơi nào?

Những Kiếm Tôn này hiển nhiên còn chưa kịp thích ứng, mãi tới khi bọn hắn nhìn thấy hai Kiếm Thánh kia mới kịp phản ứng.

Tử vong trong Cổ Kiếm đạo không phải là tử vong chân chính, mà là thất bại. Không có cách nào tiếp tục vượt Cổ Kiếm đạo, cũng đồng nghĩa với việc bọn hắn không có một chút liên quan nào tới vinh quang của kiếm thuật vô song.

Mặc dù cảm thấy không cam lòng, nhưng mà cũng không có biện pháp. Ai bảo tạo nghệ kiếm thuật của bọn hắn chỉ có trình độ như vậy. Với tư cách là Kiếm giả, kiếm thuật tuy rằng quan trọng, nhưng mà thường thường sẽ không được bọn hắn đặt lên hàng đầu. Bởi vì bất luận là Kiếm giả hay là yêu thú, trong lúc chiến đấu, nếu như muốn chém giết đối phương, thường thường phải thi triển kiếm kỹ.

Mà tạo nghệ kiếm thuật cao thấp ra sao, không có chút liên quan gì tới kiếm kỹ. Bọn hắn không có khả năng đem một lượng lớn thời gian tu luyện kiếm thuật.

Nhưng có một ít Kiếm giả trên kiêm thuật càng có thiên phú. Tốn thời gian bằng nhau nhưng tạo nghệ kiếm thuật của bọn hắn lại rất cao siêu, cho nên đến bây giờ đại bộ phận Kiếm giả vẫn còn vượt Cổ Kiếm đạo.

Chỉ là đối thủ phía sau ngày càng mạnh, tạo nghệ kiếm thuật ngày càng cao. Không ngừng có Kiếm Tôn bị chém giết bên trong, thân thể xuất hiện ở trên đất trống.

Trong thời gian mười tức ngắn ngủi, lại có thêm năm ngàn Kiếm Tôn bị thua.

Đối thủ thứ mười sáu.

Tạo nghệ kiếm thuật của đối thủ này vô cùng mạnh mẽ, mấy ngàn Kiếm Tôn thua ở trong tầng này. Nhưng mà dưới thân kiếm của Sở Mộ, đối thủ nào cũng bị một kiếm của hắn miểu sát.

Đối thủ thứ mười bảy.

Bãi đất trống bên ngoài Cổ Kiếm đạo có hơn chín ngàn Kiếm Tôn xuất hiện, bọn hắn đều bị thua, còn có hơn ba trăm Kiếm Tôn vẫn vượt Cổ Kiếm đạo.

Đối thủ thứ mười tám.

Lại có không ít Kiếm Tôn bị thua, bởi vì kiếm thuật của đối thủ rất mạnh.

Trước mắt, Kiếm Tôn vượt Cổ Kiếm đạo chỉ có mười.

Tất cả mọi thứ trong Cổ Kiếm đạo, trừ Kiếm Thánh phụ trách Cổ Kiếm đạo ra, không có cách nào xem xét. Bởi vậy cũng không có ai biết được đối thủ mà mười Kiếm Tôn kia gặp phải là ai, kiếm thuật sẽ cao thâm như thế nào.

Đối thủ thứ mười chín.

Đối thủ này vừa mới xuất hiện đã khiến cho Sở Mộ có cảm giác cổ quái. Đối thủ trực tiếp đi tới, từng bước một bước ra, tay chậm rãi rút kiếm. Cũng không thấy súc thế phát lực, trực tiếp đâm ra một kiếm.

Kiếm chưa tới, một đám hàn mang lạnh lẽo đã tập trung vào Sở Mộ, muốn đâm thủng thân thể Sở Mộ. Một kiếm này đem hai chữ lăng lệ phát huy vô cùng tinh tế.

Sở Mộ lập tức đoán được tạo nghệ kiếm thuật của đối thủ này đã đạt tới kiếm thuật tông sư đỉnh phong, tới cực hạn. Trong tầng thứ này không có khả năng tăng cường, trừ phi đột phá tới lĩnh vực kiếm thuật.

Một kiếm mang theo hàn mang bắn ra bốn phía, kiếm quang giống như lưu tinh phá không, giống như sâm sét đánh tới. Trong lúc mơ hồ Sở Mộ cảm nhận được trong phương viên mười trượng, lấy tay cầm kiếm của đối phương dường như có một cỗ lực lượng rất là quen thuộc.

Sở Mộ rất quen thuộc, đây không phải là lực lượng lĩnh vực, mà đây là lực lượng của cấm khu kiếm thuật.

- Tuy rằng rất mạnh, nhưng mà vẫn không đủ.

Sở Mộ thầm nghĩ một tiếng, vừa sải bước ra, rút kiếm, kiếm qunag phảng phất như thiên mã hành không, không có dấu tích nào có thể nhìn ra.

Lưu tinh bị nghiền nát, khí thế như sấm sét kia cũng biến mất. Thân thể đối phương dừng lại, lay động một chút rồi ngã quỵ xuống dưới.

Một kiếm miểu sát.

Tại nơi khác trong Cổ Kiếm đạo, có một Kiếm Tôn xuất kiếm, nhìn như đại khai đại hợp, trong đó lại có tinh tế, tỉ mỉ. bên trong một kiếm này ẩn chứa ngàn vạn biến hóa, khó có thể đoán trước được điểm rơi.

Kiếm Tôn này giao chiến với đối thủ, sau ba kiếm nắm lấy cơ hội, chém giết đối thủ rồi lại tiếp tục đi tới.

Tám Kiếm Tôn khác thì trải qua một phen khổ chiến, có một người may mắn chém giết đối thủ, nhưng cánh tay trái của bản thân y thì bị chặt đứt, bị trọng thương. Trên cơ bản có thể kết luận hắn không có cách nào chống lại đối thủ sau đó.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-2308)