Vay nóng Tinvay

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 0624

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 0624: Thiên Phong kiếm cung
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)

Siêu sale Shopee


Dương Liệt cười nói:

- Chưa chắc đâu, không chừng trong bọn họ có vài người có thể nổi bật thì sao?

Tư Đồ Tú cười khẩy nói:

- Nổi bật? Cuối cùng chỉ là vật hy sinh.

***

Nửa tháng đã qua, Sở Mộ luôn tĩnh tọa không nhúc nhích chậm rãi mở mắt ra, không có sắc bén khiếp người, không có ánh sáng bắn ra bốn phía mà trong suốt thấy đáy như dòng suối có thể phản chiếu tất cả, dường như có các loại huyền bí diễn biến trong đó.

Không thấy Sở Mộ làm động tác gì nhưng Bát Diện Thiên Hoang kiếm đột nhiên ra khỏi vỏ, kiếm đâm ra từ bên cạnh.

Cái đâm này tựa như cực quang nhưng không tiếng động, nhanh đến tột độ. Chớp mắt kiếm nguyên dâng lên, kiếm ý bùng nổ, lực lượng áo nghĩa rót vào. Ba lực lượng hỗn hợp lại dồn lực vào mũi kiếm, bộc phát.

Không gian đầu mũi kiếm có một điểm mù nhỏ, nó chỉ tồn tại một giây liền tan biến.

Không ai biết đường kiếm vừa rồi của Sở Mộ có uy lực cường đại cỡ nào, điểm mù kia là cái gì.

Nếu Tư Đồ Tú, Dương Liệt thấy một kiếm của Sở Mộ thì sẽ hết sức giật mình, đó là cảnh giới bọn họ không cách nào với tới.

Thu kiếm, lại đâm một nhát, đường kiếm này tăng thêm Chấn Sơn Kình, điểm mù không gian ở mũi kiếm vỡ nát.

Sở Mộ chậm rãi thu kiếm vào vỏ, cau mày trầm tư:

- Chấn Sơn Kình không thể hoàn mỹ dung nhập vào.

Theo thói quen trước kia của Sở Mộ thì dung nhập Chấn Sơn Kình, lực lượng áo nghĩa dung nhập vào thì Chấn Sơn Kình cũng có thể hòa vào, nhưng lần này bị thất bại.

Sở Mộ biết rõ loại thất bại này không phải vì không quen tay mà vì lĩnh vực khác nhau không thể giao hòa.

Như sinh mệnh và cái chết không thể cùng lúc xuất hiện trong một người, Chấn Sơn Kình và lực lượng khác không thể cùng tồn tại.

Tại sao vậy?

Sở Mộ không hiểu, không nghĩ ra, không thấu được. Trong đầu Sở Mộ ngày càng nhiều thắc mắc hơn, các suy nghĩ điên cuồng tuôn vào trong não, hắn dần thấy nặng nề, đầu óc như bị nhét mấy cục đá nặng trịch, choáng váng sắp nứt ra.

Sở Mộ vội ngừng suy nghĩ, hít sâu thở ra, tạm xua đuổi thắc mắc trong óc, nếu cứ tiếp tục thế này thì não sẽ không chịu nổi, rất có thể dẫn đến thế giới tinh thần tan vỡ làm tổn hại linh hồn.

Cảm giác tò mò dâng trào mãnh liệt trong lòng Sở Mộ.

Với Kiếm Giả thì bế quan là cơm bữa.

Kiếm Giả tu vi có thành tựu bế quan ít thì hơn mười ngày, lâu thì một năm, mười mấy năm là chuyện thường.

Thái Cổ Thần Thuyền với tốc độ vượt ánh sáng gấp mấy lần bay trong trùng động thời không, đám Kiếm Giả ở trong thuyền không có cảm giác gì, bình ổn như sống trên đất bằng.

Chớp mắt một tháng sắp qua đi.

Đáng nhắc tới là trong một tháng này Kiếm Thánh trung niên trên Thái Cổ Thần Thuyền từng khiêu chiến Cực Quang Kiếm Thánh, không ai được xem, không ai biết kết quả chiến đấu vì Kiếm Thánh trung niên không nói, Cực Quang Kiếm Thánh cũng không nói.

Nhưng nhìn sắc mặt Kiếm Thánh khó chịu là có thể tưởng tượng cuộc chiến với Cực Quang Kiếm Thánh Bạch Thanh Thủy dù gã không thua cũng không thắng, có lẽ đánh ngang tay.

***

Một tháng đã đến.

Trong Thái Cổ Thần Thuyền, đám Kiếm Tôn tĩnh tu đều mở mắt ra bắn tia sáng sắc bén xuyên qua hư không.

Khoảng một lát sau, một thanh âm lạnh nhạt chất chứa tức giận vang lên, truyền vào mỗi căn phòng, vào lỗ tai mỗi Kiếm Giả.

- Các Kiếm Giả Cổ Kiếm đại lục, đã đến thế giới Thái Cổ, các người có thể rời khỏi Thái Cổ Thần Thuyền.

Là giọng của Kiếm Thánh trung niên, đến bây giờ đám Kiếm Tôn Cổ Kiếm đại lục không biết xưng hô đối phương như thế nào.

Nhưng không quan trọng, người không biết tôn kính người khác thì sẽ không được ai kính trọng lại.

- Đã đến thế giới Thái Cổ!

- Cuối cùng tới nơi!

Các Kiếm Tôn Cổ Kiếm đại lục trái tim run rẩy, mắt chất chứa kích động, hít thở dồn dập.

Thế giới có vô số cường giả, thế giới tràn ngập mơ màng vô hạn, thế giới có vô số kỳ ngộ.

Bất giác Thái Cổ Thần Thuyền ngừng bay, không thấy người ở bên trong được, dưới đất bên ngoài đã tụ tập nhiều người đang ngước lên nhìn Thái Cổ Thần Thuyền trên trời.

- Thái Cổ Thần Thuyền về rồi!

- Chiếc Thái Cổ Thần Thuyền này đi khối đại lục nào?

- Không biết, mặc kệ là khối đại lục nào tóm lại là đám quê mùa!

Các tiếng bàn tán xôn xao, trong giọng nói chất chứa coi rẻ, khinh thường.

Chốc lát sau lại có một chiếc Thái Cổ Thần Thuyền xuất hiện trong hư không, lát sau có chín chiếc Thái Cổ Thần Thuyền hiện ra trên bầu trời xếp hàng ngang.

Ngày càng nhiều người vây xem, đều là người trẻ tuổi, khoảng hai mươi, hai mươi mấy, ba mươi mấy tuổi. Trong mắt đa số người toàn là coi rẻ, chỉ số ít chất chứa tò mò, đơn giản là tò mò Kiếm Giả của thế giới khác có hình dạng gì?

Tiếng ù ù vang lên, đáy chín chiếc Thái Cổ Thần Thuyền mở ra, cột sáng vàng trút xuống. Vô số cặp mắt nhìn chăm chú, từng bóng người xuất hiện trong cột sáng vàng từ từ đáp xuống.

Giây lát sau dưới mỗi chiếc Thái Cổ Thần Thuyền đứng một đống người, hai Kiếm Thánh, một vạn Kiếm Tôn.

Cột sáng vàng rút về, đáy khép lại, Thái Cổ Thần Thuyền bay đi xa, chốc lát sau nó hạ xuống mất tăm.

Đám Kiếm Tôn há hốc mồm cực kỳ kinh ngạc nói:

- Nơi này là thế giới Thái Cổ sao?

Sương Hàn Kiếm Thánh, Cực Quang Kiếm Thánh cũng tràn đầy ngạc nhiên, mắt chất chứa kích động.

Sở Mộ ngơ ngẩn nhìn, giật mình vì bốn phía nhìn thấy.

Thế giới Thái Cổ!

Đây là thế giới Thái Cổ!

Đưa mắt nhìn một mảnh mênh mông, thiên địa vô cùng vô tận, ánh mắt đầu tiên cảm giác bầu trời thế giới Thái Cổ cao hơn Cổ Kiếm đại lục, không biết cao hơn bao nhiêu lần, có lẽ gấp mười lần, trăm lần hoặc ngàn năm.

Đứng trên mặt đất cảm giác mình thật nhỏ bé, không khí cổ xưa tang thương tràn ngập trong thiên địa, không chỗ không ở. Đám Kiếm Giả lần đầu tiên tới thế giới Thái Cổ cảm thấy khó thích ứng, vì bọn họ cảm nhận sự bài xích, lực lượng trong thiên địa bài xích bọn họ.

Nhiều Kiếm Tôn biến sắc mặt.

Giọng Cực Quang Kiếm Thánh Bạch Thanh Thủy vang trong tai mỗi Kiếm Tôn:

- Đừng căng thẳng, đây là thế giới Thái Cổ bài xích các người, vì các người không phải sinh trưởng trong thế giới Thái Cổ. Nhưng đây chỉ là hiện tượng tạm thời, lâu thì tám, chín ngày, ít thì năm ba ngày các người sẽ thích ứng. Vì Cổ Kiếm đại lục từng là một phần của thế giới Thái Cổ, dù có thay đổi theo năm tháng thì căn nguyên vẫn giống nhau.

Nghe Bạch Thanh Thủy giải thích mọi người hiểu ra, lòng không còn căng thẳng nữa. Ngẫm lại thấy có lý, bọn họ không phải người sinh ra và lớn lên trong thế giới Thái Cổ, lần đầu tiên đến thế giới Thái Cổ bị bài xích là chuyện rất bình thường.

Giống như một người sinh ra và lớn lên ở đất nóng bức lần đầu tiên tới đất lạnh lẽo sẽ khó thích ứng, cần chút thời gian.

*****

Một Kiếm Tôn run giọng hỏi:

- Chỗ này là đâu?

Bọn họ đều biết đây là thế giới Thái Cổ, nhưng thế giới Thái Cổ là thế giới khổng lồ hơn Cổ Kiếm đại lục gấp vô số lần. Trước mắt có rất nhiều tòa tháp cao, có ngọn núi, có rất nhiều vật kiến trúc và đám đông, từng ánh mắt nhìn quét qua.

Xem những vật kiến trúc này ít nhất cao trăm thước, có thậm chí đến ngàn thước, nguy nga hùng vĩ, khí thế hùng hồn như núi sông trập trùn liên miên không dứt.

Một thanh âm vang lên:

- Các vị Kiếm Giả của tiểu thế giới, hoan nghênh các người đến thế giới Thái Cổ, nơi này là Thiên Phong kiếm cung!

Một bóng người xuất hiện trên bầu trời từ từ đáp xuống, chắp hai tay sau lưng, khuôn mặt già nua treo nụ cười, không có chút gì là coi rẻ khinh thường. Có lẽ người này thật sự không kỳ thị những Kiếm Giả đến từ chín khối đại lục như Cổ Kiếm đại lục, Thiên Kiếm đại lục vân vân, hoặc người này tâm cơ thâm sâu, không lộ ra vui giận.

- Thiên Phong kiếm cung!

Sở Mộ nhìn lão nhân, thầm nghĩ:

- Tư Đồ Tú, Dương Liệt là đệ tử của Thiên Phong kiếm cung.

Lão nhân vẫn chắp tay sau lưng, mỉm cười nói:

- Hiện giờ các người có hai lựa chọn, một là rời khỏi đây một mình phiêu bạt. Trong thế giới Thái Cổ có vô số kỳ ngộ, nếu may mắn các người sẽ được một số kỳ ngộ để bản thân càng mạnh hơn. Song song đó ẩn chứa vô số hung hiểm, nguy hiểm hơn tiểu thế giới các người ở gấp vạn lần.

Ngữ điệu không cao không thấp không chậm không nhanh, lại khiến mỗi người nghe rõ mồn một:

- Thứ hai là các người ở lại đây, trở thành đệ tử của Thiên Phong kiếm cung, giống như Kiếm Giả thế giới Thái Cổ được cơ hội tiến tu mười năm trong Thiên Phong kiếm cung.

Đây là một sự lựa chọn, tuy lão nhân không nói kỹ càng nhưng mọi người không ngốc, hiểu được ngay.

Ở trong Thiên Phong kiếm cung làm đệ tử thì sẽ được một số tài nguyên, được bồi dưỡng nhưng cũng phải trả giá, trên đời không có bữa cơm miễn phí.

Nếu chọn cái đầu tiên, tự đi phiêu bạt thì không ổn.

Vì bọn họ không biết gì về thế giới Thái Cổ, lỗ mãng rời đi là cách làm ngu ngốc.

Trong khoảnh khắc mọi người đã có quyết định.

Lão nhân lạnh nhạt nói:

- Không cần các vị nói ra lựa chọn, bây giờ người muốn một mình phiêu bạt cứ rời đi là được.

Có Kiếm Tôn đứng yên tại chỗ không nhúc nhích, chân như mọc rễ, kiên quyết với sự lựa chọn của mình. Có Kiếm Tôn nhìn hai bên, thấy không ai nhúc nhích thì mình cũng đứng yên.

Lão nhân gật đầu, đang định nói chuyện thì đột nhiên từ trong chín trận doanh có mấy chục Kiếm Giả đi ra, ai nấy dứt khoát rời đi, mặc cho ai gọi lại cũng không quan tâm.

- Đừng kêu, đó là lựa chọn của chính họ!

Lão nhân lên tiếng át qua những tiếng kêu:

- Ai có chí nấy, không chừng bọn họ sẽ được kỳ ngộ một bước lên trời!

Trong trận doanh đại lục của đám người vừa rời đi, các Kiếm Thánh dẫn đội biểu tình cực kỳ khó xem.

May mà một vạn Kiếm Tôn Cổ Kiếm đại lục không ai nhúc nhích, Cực Quang Kiếm Thánh và Sương Hàn Kiếm Thánh thấy an ủi, ít ra bọn họ không phải nhóm người lỗ mãng.

Trong mắt mọi người thì mấy chục Kiếm Giả rời đi là hành động cực kỳ lỗ mãng. Trong thế giới Thái Cổ chưa biết, với thực lực của bọn họ hơn phân nửa là tự tìm đường chết.

- Nếu các vị chọn ở lại thì sau này là đệ tử của Thiên Phong kiếm cung.

Lão nhân tiếp tục bảo:

- Nhưng Thiên Phong kiếm cung không phải ai cũng vào được, muốn trở thành đệ tử thật sự của Thiên Phong kiếm cung còn phải trải qua sát hạch, chỉ khi nào thông qua kiểm tra mới trở thành đệ tử chính thức của kiếm cung. Người không qua thử thách tạm thời trở thành tạp dịch của kiếm cung, mỗi năm có một lần cơ hội xin sát hạch, đậu thì trở thành đệ tử chính thức, không đậu tiếp tục làm tạp dịch. Đây là quy định của kiếm cung, Kiếm Giả thế giới Thái Cổ cũng phải tuân theo.

Nghe lão nhân nói hình như không nhằm vào Kiếm Giả chín khối đại lục, các Kiếm Tôn sắc mặt dễ chịu hơn chút, dù sao danh hiệu tạp dịch không dễ nghe.

- Lần này Thiên Phong kiếm cung chúng ta sắp thêm một đám tạp dịch rồi.

- Chín khối đại lục có tổng cộng chín vạn người, trừ mấy chục người rời đi ra còn gần chín vạn người, ước chừng không bao nhiêu người trở thành đệ tử chính thức của kiếm cung chúng ta.

- Theo ta thấy xác suất không đến một phần mười.

Đám đệ tử Thiên Phong kiếm cung xì xầm bàn tán, giọng nói không thèm che giấu chui vào tai đám Kiếm Tôn.

- Vì các vị mới đến thế giới Thái Cổ, chưa hoàn toàn thích ứng với nơi này nên không thể phát huy thực lực thật sự. Cho các vị mười ngày thích ứng, mười ngày sau bắt đầu sát hạch, hy vọng các người có thể vượt qua để trở thành đệ tử chính thức của Thiên Phong kiếm cung chúng ta.

Lão nhân lạnh nhạt nói:

- Lát nữa sẽ có người sắp xếp chỗ ở cho các vị, khi thời gian đến cũng có người thông báo các vị bắt đầu sát hạch. Nội dung sát hạch thì chờ khi nào thời gian đến các vị tự nhiên sẽ biết.

Mấy câu cuối lão nhân nói với giọng điệu nghiêm khắc:

- Ngoài ra ta xin trịnh trọng nói cho các vị một điều, Thiên Phong kiếm cung có quy định của mình, trong thời gian này không ai được gây sự, nếu không sẽ trục xuất khỏi kiếm cung!

Thiên Kiếm đại lục, Thần Kiếm đại lục, Ma Kiếm đại lục, Huyết Kiếm đại lục, Ngạo Kiếm đại lục, Cổ Kiếm đại lục, Vạn Kiếm đại lục, Vô Kiếm đại lục, Yêu Kiếm đại lục, các Kiếm Tôn của chín khối đại lục được sắp xếp thống nhất ở trong một tòa lầu lớn. Bọn họ được bảo rằng trong vòng mười ngày không được rời khỏi tòa lầu này, chờ mười ngày sau bắt đầu sát hạch thì mới được phép rời đi.

Cách làm này hơi giống giam lỏng, làm nhiều người khó chịu nhưng không ai chống đối, vì thực lực cách biệt quá xa.

Bọn họ không thể rời khỏi lòa nhà lớn cũ kỹ, người khác cũng không được tự tiện vào, thế thì sẽ tránh khỏi xung đột không cần thiết, cũng xem như có chút tác dụng bảo vệ.

Tòa lầu lớn cao vài trăm thước, có rất nhiều phòng. Nhưng Kiếm Giả của chín khối đại lục gần chín vạn người, không thể mỗi người ở một phòng được, đành tạm thời mười người chen vào một phòng. May mà đám Kiếm Tôn không cần nghỉ ngơi, có chỗ ngồi xếp bằng là đủ rồi.

Nhưng làm một trong Kiếm Tôn tinh nhuệ nhất trên đại lục của mình, bọn họ đến đâu đều được đối xử như khách quý, ở biệt viện to lớn, rượu ngon thức ăn ngon hưởng dụng thỏa thích. Đâu như bây giờ lưu lạc tới mức bị người biến tướng 'giam lỏng' trong tòa nhà lầu cũ nát, còn phải chen chúc trong căn phòng nhỏ với chín người khác.

Đãi ngộ khác biệt như trời với đất.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-2308)