← Ch.0666 | Ch.0668 → |
Mỗi lần công kích là nhất chuyển, mỗi một chuyển như bánh xe to nghiền áp làm Sở Mộ chật vật ứng đối.
Sở Mộ đã biết Tư Không Chiến đáng sợ cỡ nào, có thể kiên trì trong Cửu Chuyển kiếm trận, cuối cùng đánh nát kiếm trận mà hình như gã không bị thương.
Phải tự mình trải nghiệm mới biết Cửu Chuyển kiếm trận đáng sợ.
Sở Mộ thầm nghĩ:
- Áp lực quá lớn, ta không thể kiên trì bao lâu, phải nhanh chóng phá trận!
Sở Mộ đã chuẩn bị tinh thần sẽ bị thương.
Trong phút chốc toàn bộ thực lực bùng nổ, Sở Mộ sử dụng Bát Diện Thiên Hoang kiếm một kiếm chém đứt kiếm khí của cửu chuyển kiếm khôi lỗi tấn công. Ngay sau đó Sở Mộ lại sử dụng Nhập cảnh thâm tầng giết một kiếm khôi lỗi.
Cửu Chuyển kiếm trận mang đến áp lực quá lớn cho Sở Mộ, uy lực Nhập cảnh bước đầu không đủ sức đối kháng tại đây. May mắn Sở Mộ đã tu luyện Nhập cảnh thâm tầng đến mức tận cùng, có thể liên tục bạo phát bảy lần.
Cùng lúc đó một thanh kiếm khí cắt qua lưng Sở Mộ, hắn cố né nhưng cảm giác đau nhói lạnh lẽo, hắn biết mình đã trúng kiếm, may mắn vết thương không sâu.
Bộc phát bảy lần liên tiếp, kiếm Nhập cảnh thâm tầng phá hủy bảy kiếm khôi lỗi, Sở Mộ có cảm giác ngộp thở. Sở Mộ cố nén cảm giác đó xuống, miễn cưỡng né tránh, trên cánh tay lại lại thêm một vết thương.
Chỉ một giây cho Sở Mộ cơ hội thở dốc, lại chơi diều với hai kiếm khôi lỗi còn lại để tranh thủ thời gian lấy lại sức.
Ác chiến, đây là cuộc chiến cực kỳ khó khăn.
Sở Mộ rất muốn dừng lại nhưng chiến thắng ngay trước mắt, chỉ cần đánh gục hai kiếm khôi lỗi còn lại là hắn vượt qua Cửu Chuyển kiếm trận.
Cửu Chuyển kiếm trận chỉ còn dư hai kiếm khôi lỗi, uy lực giảm đi, áp lực giảm thấp nhưng thực lực của Sở Mộ cũng tụt xuống.
Đám Kiếm Giả vây xem biểu tình căng thẳng cổ vũ cho Sở Mộ.
Năm phút sau, Sở Mộ cảm giác sức lực lấy lại một chút, hắn lại bạo phát, nháy mắt phá hủy một kiếm khôi lỗi. Còn lại một kiếm khôi lỗi không được tăng phúc, bị Sở Mộ phản kích đánh nát.
- Xông qua!
- Sở Mộ xông qua Cửu Chuyển kiếm trận rồi!
Đám Kiếm Giả vây xem hưng phấn, kích động còn hơn Sở Mộ.
Sở Mộ không vội rời khỏi Cửu Chuyển kiếm trận, hắn yên lặng đứng để lấy lại sức. Một hồi lâu sau Sở Mộ có chút sức đi đứng bình thường, hắn mới đi ra kiếm trận.
Dù trường bào rách mướp, người Sở Mộ có ba chỗ vết thương nhưng ánh mắt đám Kiếm Giả tràn ngập kính sợ nhìn hắn.
Cửu Chuyển kiếm trận, Sở Mộ là người thứ hai xông qua Cửu Chuyển kiếm trận mà bọn họ được thấy, tóm lại khiến bọn họ rung động.
Có thể tưởng tượng tin Sở Mộ xông Cửu Chuyển kiếm trận mà truyền ra ngoài sẽ gây oanh động dữ dội thế nào.
Khiến người mong chờ hơn là cuộc chiến giữa Sở Mộ và Tư Không Chiến chỉ còn lại nửa tháng, khi đó cuộc chiến của hai người sẽ hấp dẫn cỡ nào đây?
Sở Mộ thì không hề hưng phấn, hắn chỉ thấy mệt, cảm giác này ít khi đến với hắn, lần này Cửu Chuyển kiếm trận đem lại cho hắn.
Sở Mộ chỉ có một suy nghĩ là nghỉ ngơi, nghỉ cho thật tốt, tuyệt nhất là ngủ một giấc no nê, không nghĩ gì, không làm gì hết, buông xuống tất cả để ngủ một giấc thật ngon.
Khuôn mặt lạnh lùng của Tư Không Chiến nở nụ cười như tìm được thứ gì thú vị:
- Sở Mộ xông qua cửa thứ tám khôi lỗi kiếm trận sao.
Phí Khang nói:
- Đúng vậy, nhưng khi hắn xông qua Cửu Chuyển kiếm trận đã bị thương ba chỗ, rõ ràng không bằng đại nhân.
- Đừng xem thường hắn, lớn lên trong hoàn cảnh ác liệt hơn chúng ta, vừa đến đây thực lực đã tăng vọt, trong khoảng thời gian ngắn đi đến bước này thì đúng là có năng lực.
Tư Không Chiến trở lại vẻ hờ hững, chậm rãi nói:
- Sau nửa tháng các ngươi hãy dốc hết sức nghênh chiến hắn đi.
Phí Khang nói:
- Vâng thưa đại nhân, chúng ta nhất định sẽ đánh bại Sở Mộ!
***
Quý Thiên Tường nghe tin xong lộ vẻ mặt đăm chiêu:
- Tiểu tử này trưởng thành nhanh vượt sức tưởng tượng của ta, đã xông qua cửa thứ tám khôi lỗi kiếm trận.
Giây sau Quý Thiên Tường cười đầy mong chờ nói:
- Không biết trước khi hắn trở thành đệ tử tinh anh có thể vượt qua cửa cuối cùng của Tư Không Chiến không?
***
Mọi người mong chờ, bàn tán đủ thứ nhưng Sở Mộ không biết, hắn mang theo hơn sáu ngàn Thiên Phong tệ kiếm từ việc xông khôi lỗi kiếm trận chạy ngay về Kiếm Lâu, đóng cửa phòng ngủ, gục ngã trên giường, chìm vào ngủ sâu.
Mệt quá, mệt chết.
Một mặt là liên tục mấy tháng không ngủ không nghỉ tu luyện tham ngộ, tuy Sở Mộ không thấy mệt mỏi nhưng như sợi dây căng ra. Rồi xông cửa thứ tám khôi lỗi kiếm trận Cửu Chuyển kiếm trận, áp lực quá lớn làm sức mạnh toàn thân Sở Mộ hao hết, còn bị thương. Các loại mệt mỏi tích góp lại đều bộc phát ra như lũ vỡ đê.
Sở Mộ như trở về thời kỳ thai nhi, không suy nghĩ gì hết, cảm giác như chìm trong suối nước nóng. Sở Mộ ngủ cả ngày rồi tự nhiên tỉnh dậy.
Sở Mộ nhúc nhích tay chân, người kêu răng rắc thư giãn, thoải mái tinh thần, cảm giác như sống lại, khiến hắn say mê.
Dường như đã lâu rồi Sở Mộ không trải qua cảm giác thoải mái thế này.
Thì ra khi mệt muốn chết, buông bỏ tất cả ngủ một giấc ngon lành thì tuyệt vời đến vậy.
Sở Mộ động ý niệm lan tràn toàn thân, hắn cảm nhận kỹ mỗi chỗ trên người tràn ngập sức sống như nắng hạn gặp mưa rào, măng mọc sau mưa, mùa xuân đầy sức sống. Mọi mệt mỏi tích lũy trong người đều bị quét sạch.
Sở Mộ bỗng trợn to mắt lộ vẻ ngạc nhiên.
- Ý niệm tinh thần mở ra nhiều như vậy?
Tiềm lực ý niệm tinh thần từng chút một mở ra, tốc độ đều đều, nhưng Sở Mộ phát hiện khi ngủ một giấc, khi hắn không biết gì thì ý niệm tinh thần bỗng tăng lên nhiều, dường như tốc độ mở tăng nhanh gấp ba lần.
Trạng thái tốt chưa từng có, tất cả đều khỏe lại, Sở Mộ không lãng phí thời gian, hắn xuống lầu tu luyện.
Còn mười bốn ngày là tới ngày khiêu chiến Tư Không Chiến, so sánh quá trình hai bên xông Cửu Chuyển kiếm trận thì Sở Mộ biết chênh lệch với Tư Không Chiến còn xa.
Hơn mười ngày ngắn ngủi không thể rèn luyện kiếm ý, áo nghĩa đều đến tứ chuyển. Thủ ấn thứ bốn còn chưa nghiên cứu xong.
Nên Sở Mộ đành tăng mạnh mặt khác, cải tiến cách chiến đấu, tăng uy lực ra kiếm, thân pháp, bộ pháp các loại đều cố gắng thăng cấp.
Mười bốn ngày Sở Mộ không bước ra khỏi cửa, hoàn toàn chìm đắm trong tu luyện cường độ cao.
Nhưng vì tiềm lực ý niệm tinh thần còn đang mở rộng, không cần tu luyện Nam Đẩu Luyện Ý kinh nên buổi tối Sở Mộ có hai canh giờ đi ngủ.
Sở Mộ phát hiện hai canh giờ đi ngủ thì tiềm lực ý niệm tinh thần mở nhanh hơn bình thường gấp hai, tuy không bằng lúc trước nhưng vẫn nhanh hơn nhiều, rút ngắn thời gian tích lũy đầy ý niệm tinh thần trong thế giới tinh thần.
***
*****
Khu vực đệ tử chính thức Thiên Phong kiếm cung, đấu kiếm đài số một tụ tập nhiều đấu kiếm đài, rậm rạp kín không kẽ hở.
Một góc có một đám Kiếm Giả ngực thêu tiểu kiếm màu đồng cổ đứng chung một chỗ, cả đội ngay ngắn có trật tự. Mấy Kiếm Giả còn giơ biển lên viết [thái thượng trưởng lão, uy thế vô song]
Những Kiếm Giả này là người của Cổ Kiếm Minh.
Thái thượng trưởng lão Sở Mộ liên tiếp trở thành tiêu điểm, bao người chú ý, làm các việc mà Kiếm Giả bình thường không thể làm được, còn đánh đồng với Tư Không Chiến hùng cứ ngôi báu số một đệ tử chính thức. Sở Mộ đã trở thành tín ngưỡng trong lòng Kiếm Giả Cổ Kiếm Minh.
Một lần có lẽ là ngoài ý muốn, hai lần có thể là kỳ tích, ba lần thì khiến người phải chú trọng, đến lần thứ bốn, năm, sáu thì đó là thực lực thật sự.
Có lẽ Sở Mộ bây giờ còn không bằng Tư Không Chiến nhưng trong cảm nhận của tất cả Kiếm Giả Cổ Kiếm Minh thì hắn mới là người mạnh nhất. Tổng hợp tất cả điều kiện, Sở Mộ trong thời gian ngắn đi tới bước đường ngang ngửa Tư Không Chiến thế này, nếu cho hắn có đủ thời gian thì bọn họ tin tưởng hắn nhất định sẽ vượt qua Tư Không Chiến.
Tóm lại Cổ Kiếm Minh hoàn toàn dán nhãn Sở Mộ, miễn hắn ra lệnh một tiếng là tất cả Kiếm Giả Cổ Kiếm Minh sẽ răm rắp nghe lệnh, uy vọng còn hơn minh chủ Tô Hạo Sa.
Dù sao vì Sở Mộ đảm nhiệm thái thượng trưởng lão, có danh tiếng của hắn mới thuận lợi sáng tạo ra Cổ Kiếm Minh.
May mắn Sở Mộ không ham quyền lực, hắn không thích làm người quản lý. Tô Hạo Sa biết rõ điều này nên mới yên tâm mời hắn làm thái thượng trưởng lão.
Bây giờ là ngày Sở Mộ và Tư Không Chiến quyết chiến. Kiếm Giả Cổ Kiếm Minh đều đến, khoảng sáu ngàn người, xem như thế lực lớn nhất trong đệ tử chính thức.
Mười ba bóng người từ xa chạy nhanh đến, lăng không nhảy lên, thi triển thân pháp vọt qua đầu nhiều Kiếm Giả, lần lượt đáp xuống đấu kiếm đài, là mười ba chiến tướng dưới trướng Tư Không Chiến.
Mười ba chiến tướng phát ra khí thế sắc bén tràn ngập bốn phía, các cặp mắt bắn ra tia sáng, chiến ý quấn quanh người như bảo kiếm sắp ra khỏi vỏ.
Nhưng Tư Không Chiến không xuất hiện.
Chiến tướng thứ sáu quát, thanh âm như sấm khuếch tán:
- Sở Mộ, sao ngươi còn chưa xuất hiện, chẳng lẽ sợ sao?
- Vớ vẩn, thái thượng trưởng lão sao có thể sợ mấy người các ngươi?
- Đúng rồi, bằng vào vài người các ngươi sao đánh lại thái thượng trưởng lão được!
Chiến tướng thứ sáu vừa nói đã chọc giận Kiếm Giả Cổ Kiếm Minh, ai nấy trừng mười ba chiến tướng, hùng hổ rống to. Dù thực lực cá nhân của họ không bằng mười ba chiến tướng nhưng mấy ngàn Kiếm Giả bốc cháy lửa giận cũng không dễ chịu, mười ba chiến tướng biến sắc mặt.
Có tiếng xé gió nhẹ vang lên, một bóng áo trắng lướt qua đầu Kiếm Giả nhẹ nhàng như lông chim đáp xuống đấu kiếm đài.
Sở Mộ nhìn lướt qua Phí Khang, hỏi:
- Tư Không Chiến đâu?
Chiến tướng thứ sáu cười gằn:
- Tư Không Chiến đại nhân không phải ngươi muốn gặp là gặp.
Phí Khang nói:
- Đánh bại mười ba người chúng ta liên hợp rồi tính.
Dứt lời bóng người chuyển động, tiếng xé gió liên tục vang lên, nháy mắt mười ba chiến tướng tách ra đứng ở các vị trí bao vây Sở Mộ vào giữa.
Sở Mộ nhìn vị trí mười ba chiến tướng đứng có cảm giác huyền diệu, hắn nhíu mày nói:
- Kiếm trận.
Trong mười ba chiến tướng, kiếm ý và áo nghĩa của Phí Khang đến nhị chuyển, chiến tướng khác cơ bản đến nhất chuyển, chỉ khác về độ sâu cạn.
Mười ba chiến tướng liên hợp thì Kiếm Giả kiếm ý, áo nghĩa tam chuyển bình thường chưa chắc đánh lại, huống chi còn bày thành kiếm trận.
Hơn nữa Sở Mộ không biết mười ba chiến tướng bày kiếm trận gì, hắn nhận ra đó là kiếm trận vì mấy lần xông khôi lỗi kiếm trận khiến hắn hiểu sâu hơn về kiếm trận.
Tóm lại hễ là kiếm trận thì không thể coi thường.
Huống chi là kiếm trận mười ba chiến tướng bày ra, Sở Mộ hết sức chú trọng.
Phí Khang qúat:
- Kiếm trận này tên là Giao Long kiếm trận, ngươi muốn phá trận thì phải đánh bại tất cả chúng ta mới tính là thắng!
- Giao Long kiếm trận!
- Không ngờ mười ba chiến tướng bày kiếm trận!
Đa số Kiếm Giả không nghiên cứu kiếm trận nhìn không nhìn ra đó là kiếm trận, nghe Phí Khang nói mới hết hồn.
Bọn họ cho rằng mười ba chiến tướng đều rất mạnh, hợp tác với nhau càng đáng sợ, bây giờ còn bày kiếm trận thì uy lực càng tăng theo cấp số nhân, tình hình của Sở Mộ không được tốt.
Giao Long kiếm trận chưa khởi động đã phát ra áp lực ập đến.
Sở Mộ trầm ngâm nói:
- Giao Long kiếm trận...
Mỗi kiếm trận đều có tên, cái tên không phải tùy tiện đặt. Kiếm Giả nghiên cứu kiếm trận thường từ cái tên sẽ phỏng đoán liên tưởng được điều gì.
Sở Mộ xông khôi lỗi kiếm trận mấy lần, có chút tâm đắc về kiếm trận cơ bản, hắn ngẫm nghĩ đã hơi hiểu về Giao Long kiếm trận, nhưng có đúng như đã đoán hay không thì còn cần hắn tự thể nghiệm.
Phí Khang nhắc nhở cũng là ra lệnh cho chiến tướng khác:
- Sở Mộ, kiếm trận sắp khởi động.
Mười ba chiến tướng lần lượt rút kiếm, khí thế cực kỳ sắc bén phát ra từ thanh kiếm, kiếm áp giáng lâm trùng kích Sở Mộ, không ngừng cắt như muốn chém đứt khúc hắn.
Phí Khang quát to:
- Giao Long Xuất Hải!
Kiếm trận thay đổi, mười ba chiến tướng như hợp nhất thành một con giao long. Phí Khang là đầu rồng, chiến tướng thứ mười ba là đuôi rồng tựa như giao long ra khỏi biển, Phí Khang đâm kiếm vào Sở Mộ.
Đường kiếm này hợp nhất sắc bén của chiến tướng số một, hai, ba, bốn lại, uy lực tăng mạnh gấp mấy lần đâm hướng Sở Mộ.
Trong khoảnh khắc Sở Mộ bị khí thế cường đại sắc bén tỏa định, hắn như thấy một cái đầu giao long thò ra khỏi mặt nước hung hăng táp mình, uy lực tuyệt luân.
Sở Mộ thi triển Phi Hồng Huyễn Không Bộ, cả người mơ hồ nháy mắt né thoát kiếm của Phí Khang.
Phí Khang quát to:
- Giao Long Phiên Thân!
Giao Long kiếm trận thay đổi từ bao vây thành hình cung, cố gắng giảm nhỏ không gian né tránh của Sở Mộ. Chiến tướng thứ năm, sáu, bảy, tám, chín, mười lần lượt ra kiếm, tường nhát kiếm mang theo lực lượng đáng sợ từ dưới lên trên đâm Sở Mộ, trông như con giao long xoay người.
Mỗi đường kiếm có thứ tự trước sau, nắm bắt thời cơ hết sức chính xác, tựa như máy xay thịt vây khốn Sở Mộ vào giữa muốn nghiền nát hắn ra.
Dưới đấu kiếm đài, đám Kiếm Giả kinh kêu.
Trong khoảnh khắc quá mạo hiểm, bọn họ cảm thấy Sở Mộ không có không gian né tránh vì xung quanh đều bị kiếm của đám chiến tướng phong tỏa hết, như bị con giao long cuốn lấy.
← Ch. 0666 | Ch. 0668 → |