Vay nóng Tima

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 0777

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 0777: Chèn ép Sở Mộ
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)

Siêu sale Lazada


Tạo nghệ kiếm thuật của Sở Mộ có thể đứng đầu đám đệ tử ngoại cung, ngay cả đệ tử nội cung cũng không có cách nào so sánh được với hắn.

Tầng thứ bảy kiếm thuật lĩnh vực, có bản lĩnh đã gặp qua là không quên được. Lại có ngộ tính yêu nghiệt, khống chế lực lượng cực hạn nhập cảnh đỉnh phong. Tất cả mọi thứ này giúp cho Sở Mộ, dù chỉ là lần đầu tiên tiếp xúc với Thiên Hoang kiếm thuật, nhưng mà lại có thể thi triển ra Thiên Hoang kiếm thuật một cách chính xác.

Thức sau nối tiếp thức trước, từng kiếm nói liền. Mỗi một kiếm trực tiếp mà đơn giản, nhưng lại dính liền. Kiếm khi thì nhanh, khi thì chậm. BƯớc chân đi lại bốn phía, có một loại cảm giác không nói nên lời. Đám Kiếm giả bốn phía nhìn như si mê, say sưa. Đắm chìm ở bên trong rất lâu, không thể tự kiềm chế được.

Ngay từ đầu đám Kiếm giả bốn phía nhìn vào còn có thể hiểu được. Nhưng mà càng tới sau đó, bọn hắn lại cảm thấy kiếm thuật kia huyền diệu, cao thâm mạt trắc.

Tuy rằng động tác của Sở Mộ không phải quá nhanh, bọn hắn cũng có thể nhìn thấy rõ ràng, động tác kia tuyệt đối khong phức tạp. Nhưng mà không biết vì sao lại không có cách nào hiểu rõ được huyền bí bên trong.

Đám Kiếm giả cũng biết, đó là bởi vì cảnh giới của bọn họ chưa đủ cho nên mới tạo thành tình huống như vậy. Nếu như cảnh giới đủ tự nhiên có thể hiêu được, giống như nước chảy thành sông vậy.

Tuy rằng nhìn không hiểu, nhưng mà đám Kiếm giả trừng mắt, cố gắng làm cho bản thân mình nhớ kỹ mỗi một động tác của Sở Mộ. Để sau này khi tu luyện, bọn hắn có thể chậm rãi so sánh, hoặc nhiều hoặc ít cũng có trợ giúp.

Một khi Sở Mộ luyện kiếm lập tức quên đi người chung quanh, hoàn toàn đắm chìm vào trong đó. Từ thức thứ nhất, mãi tới thức thứ chín mươi chín.

Thức thứ chín mươi chín là cấp độ cực hạn Nhập cảnh. Mà Sở Mộ đã sớm đạt tới cấp độ cực hạn Nhập cảnh đỉnh phong. Đang ở trong bình cảnh, nắm giữ chín mươi chín thức của Thiên Hoang kiếm thuật cũng không phải là việc khó khăn gì.

Sau khi luyện một lần Sở Mộ thu kiếm mà đứng. Hai mắt tan rã, kỳ thực là hắn đang trầm tư, cảm nhận dư vị kiếm thuật vừa rồi. Bốn phía yên tĩnh, im lặng, mỗi người vẫn còn đang trong rung động.

Tiếp đó kiếm của Sở Mộ lại một lần nữa vung lên, lại là từ thức khởi đầu của Thiên Hoang kiếm thuật. Ngay sau đó là thức thứ hai, thức thứ ba, thứ tư, từng thức nối tiếp nhau, người tinh mắt có thể phát hiện ra, tốc độ luyện kiếm của Sở Mộ lúc này càng thêm chậm rãi.

Đánh bại đệ tử cũ, lại thông thạo đánh ra chín mươi chín thức Thiên Hoang Kiếm Thuật, thoáng cái khiến cho danh vọng của Sở Mộ trong đám đệ tử mới lên cao, rất có uy vọng, đồng thời cũng khiến cho hắn bị một đám đệ tử cũ theo dõi.

Trong đám đệ tử mới, chủ đề đàm luận nhiều nhất chính là về Sở Mộ. Trọng tâm các câu chuyện đại bộ phận đều có liên quan tới Sở Mộ, làm cho một ít người tâm cao khí ngạo khó có thể tiếp thu.

Mỗi khi có đệ tử cũ muốn bắt nạt đệ tử mới thì đám đệ tử mới thường nói một câu: Có bản lĩnh thì các ngươi đi tìm Sở Mộ đi.

Kết quả, có một ít đệ tử cũ quả thực đi tìm Sở Mộ. Chỉ là sau đó lại thua ở dưới kiếm của Sở Mộ. Lại phải giao ra mười viên Chân hoang đan hạ phẩm. Khiến cho số lượng Chân Hoang đan để dành của Sở Mộ không ngừng tăng lên.

Tục ngữ nói, thương đánh chim đầu đàn, cũng có nói cây to đón gió.

- Người mới cũng nên biết thân biết phận làm một người mới.

Sau khi Sở Mộ đánh bại mười mấy đệ tử cũ. Các đệ tử cũ phẫn nộ, bọn họ quyết định phải cho Sở Mộ một giáo huấn sâu sắc, nhớ đời. Làm cho hắn hiểu rõ, coi như hắn có chút thực lực, nhưng mà đệ tử mới cũng phải biết tôn kính sư huynh, không thể làm càn quá mức. Bằng không, sẽ không có kết cục tốt.

- Đi gọi Sở Mộ gọi tới."

Yến Quyền nói, giống như phân phó hạ nhân làm việc.

- Được, ta lập tức đi ngay.

Người bị sai bảo cũng không phải là người hầu của Yến Quyền, cũng là đệ tử ngoại cung. Nhưng mà hắn không có một chút bất mãn nào, trái lại vẻ mặt còn rất là vinh hạnh.

- Có Yến sư huynh ở đây, coi như Sở Mộ kia có chút năng lực thì cũng phải thua dưới kiếm của Yến sư huynh.

- Không sai, thực lực Yến sư huynh không phải là thứ mà những người khác có thể so sánh.

Đám đệ tử cũ bên cạnh đều lấy lòng, vuốt mông ngựa. Tuy rằng Yến Quyền ra vẻ lạnh nhạt, nhưng mà khóe miệng vẫn hơi nhếch lên, biểu hiện trong lòng hắn đắc ý thế nào.

Sở Mộ đang luyện hết kiếm thuật, chuẩn bị rời khỏi diễn võ trường trở về nơi ở thì bị người Yến Quyền phái tới gọi lại.

- Sở Mộ, đi theo ta một chuyến. Yến Quyền Yến sư huynh muốn gặp ngươi.

Thái độ của người tới có chút ngạo mạn.

- Dẫn đường.

Sở Mộ chỉ cần suy nghĩ một chút đã biết, đây nhất định là một kẻ mạnh hơn ở ngoại cung này. Coi như lần này hắn cự tuyệt, nhất định sẽ có lần sau. Như vậy còn không bằng thẳng thắn một chút, trực tiếp đi đối mặt.

- Coi như ngươi thức thời.

Người tới này còn tưởng rằng Sở Mộ sẽ cự tuyệt, hắn đang chuẩn bị các loại lời lẽ đả kích. Ai ngờ Sở Mộ thoáng cái đồng ý đi với hắn gặp Yến sư huynh.

Hai người đối thoại cũng bị đám người chung quanh nghe thấy.

- Yến Quyền là ai?

- Đệ tử cũ sao?

- Ta biết, ta biết. Yến Quyền này trong đám đệ tử cũ có danh khí không nhỏ. Nghe nói hắn vào ngoại cung đã mười năm, thực lực cường đại. Nghe nói hai năm trước hắn đã tu luyện Thiên Hoang kiếm thuật tới thức thứ sáu mươi sáu. Hiện tại hai năm qua đi, nhất định lại có tiến bộ, không biết đã tu luyện tới thức thứ mấy rồi.

- Nhưng mà Sở Mộ có thể thi triển ra chín mươi chín thức của Thiên Hoang Kiếm Thuật nha.

- Thế nhưng ta nghe nói, kiếm thuật có cao thực lực chưa chắc đã cao. Dưới Kiếm Ý viên mãn và Áo Nghĩa, còn có lực lượng càng thêm cường đại kết hợp với kiếm thuật, đó mới là thực lực chân chính."

- Đi. Đi xem một chút.

Nhất thời, một đám đệ tử mới nối đuôi đi theo Sở Mộ.

Thế giới Kiếm giả, mặc kệ là tổ chức nho nhỏ, hay là quái vật, thế lực lớn giống như núi cao, đấu kiếm đài đều là một trong những thứ không thể thiếu được.

Yến Quyền cùng một đám đệ tử cũ đang ở đấu kiếm đài chờ đợi Sở Mộ tới.

- Yến sư huynh, ta mang người tới rồi.

Kiếm giả mang theo Sở Mộ đến vội vã hành lễ với Yến Quyền, có chút lấy lòng, nói.

- Rất tốt.

Yến Quyền gật đầu rồi quay đầu nhìn về phía Sở Mộ. Hai mắt bắn ra tinh mang, giống như kiếm quang phá không bắn tới.

*****

Sở Mộ không chú e ngại tiếp đón hai mắt của Yến Quyền, nhìn chừng ba hô hấp.

- Tuy rằng là đệ tử mới, nhưng so với một ít đệ tử cũ còn có năng lực hơn, không tồi.

Yến Quyền chắp hai tay ra sau lưng, khóe miệng mỉm cười. Dùng ngữ khí giống như là trưởng bối nói với vãn bối, nói:

- Bất quá, người mới nên có giác ngộ của người mới. Vô luận thế nào, đối với đám đệ tử mới như các ngươi mà nói. Những đệ tử cũ như chúng ta đều là sư huynh của các ngươi. Tôn trọng và hiếu kính sư huynh, đó là chuyện phải làm.

Lúc này, đám đệ tử mới cũng cuồn cuộn kéo tới, tất cả mọi người dừng lại ở vị trí cách Sở Mộ hơn mười thước.

- Sư huynh chỉ điểm kiếm thuật cho ngươi. Ngươi phải biết mang ơn. Cho dù phải trả một cái giá lớn cũng là phải đạo.

Yến Quyền cũng không để ý tới đám đệ tử mới đang đi tới, hắn lại tiếp tục nói, có chút giống như chỉ điểm giang sơn:

- Coi như ngươi có bản lĩnh, mạnh hơn một đám sư huynh. Nhưng cũng không thể phạm thượng như vậy. Lại còn lộ liễu cướp giật tài vật của các sư huynh.

- Vậy ta phải giải quyết thế nào đây?

Sở Mộ nghe vậy không khỏi cười cười, lại hỏi ngược lại đối phương.

- Đem toàn bộ Chân Hoang đan hạ phẩm ngươi cướp đoạt từ trong tay các sư huynh nôn ra. Đồng thời xin lỗi các vị sư huynh, việc này sẽ dừng ở đây.

Yến Quyền nói. Đồng thời còn có mười mấy đệ tử cũ đồng thời bước ra. Đi tới trước mặt Sở Mộ, gắt gao, nhìn chằm chằm vào Sở Mộ. Bọn họ chính là tên ria mép cùng với những đệ tử cũ khác bị Sở Mộ đánh bại, cướp lấy Chân Hoang đan hạ phẩm.

- Chân hoang đan quả thực ta có một ít. Bất quá đều là chỉ điểm kiếm thuật mà đoạt được. Cũng không phải là dùng sức mạnh đoạt lấy. Chư vị sư huynh nếu cần, chư vị có thể nói một tiếng. Như vậy sư đệ ta sẽ rộng rãi biếu tặng chư vị vài hạt.

Sở Mộ không nhanh không chậm nói, nhưng lại khiến cho mười mấy đệ tử cũ kia hai mắt như phun hỏa. Thà chết chứ bọn họ cũng không có khả năng ăn nói khép nép, xin đan dược từ chỗ Sở Mộ.

- Xem ra, vị sư đệ này không cho ta mặt mũi rồi.

Yến Quyền cười nhạt một tiếng.

- Mặt mũi là do ta tự mình giành lấy.

Sở Mộ lạnh nhạt đáp lại.

- Nếu như sư đệ thực sự không cho ta mặt mũi, đã như vậy...

Yến Quyền giận dữ cười nói:

- Sư huynh ta tu luyện Thiên Hoang Kiếm Thuật đã mười năm. Mỗi ngày khổ luyện, tiến triển ít. Thủy chung không thể đem Thiên Hoang Kiếm Thuật tu luyện đến viên mãn. Ta nghe nói sư đệ chỉ vừa mới tiếp xúc với Thiên Hoang Kiếm Thuật đã có thể liên tục thi triển ra chín mươi chín thức. Phần ngộ tính này khiến cho ta thán phục vạn phần. Hôm nay, sư huynh ta mặt dày, xin sư đệ chỉ điểm một... hai... Mong sư đệ chỉ giáo nhiều hơn.

- Nếu như Yến sư huynh thành tâm xin chỉ dạy, đương nhiên ta sẽ không giấu dốt.

Sở Mộ mỉm cười nói. Hắn thuận thế nói ra lời này làm cho sắc mặt Yến Quyền hơi đổi, âm thầm tức giận không thôi.

Thi triển ra toàn bộ chín mươi chín thức Thiên Hoang kiếm thuật. Chuyện này hắn cũng có thể làm được. Trên thực tế, chỉ cần là Kiếm giả có cơ sở đủ vững chắc là có thể làm được. Nhưng thi triển ra được so với chân chính nắm giữ là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau.

Nếu như Yến Quyền nguyện ý, hắn cũng có thể thi triển ra toàn bộ chín mươi chín thứ của Thiên Hoang Kiếm Thuật. Nhưng mà bộ phận kia lại chỉ giống như cái thùng rỗng, không có uy lực gì đáng kể.

Lúc hắn vừa mới nghe nói Sở Mộ có thể thi triển ra chín mươi chín thức Thiên Hoang Kiếm Thuật. Đầu tiên là kinh hãi, sau đó hắn cũng bình tĩnh lại. Cho dù có thi triển ra được, bất quá cũng chỉ là cái thùng rỗng mà thôi. Làm được như vậy chỉ có thể nói kiếm thuật cơ sở của Sở Mộ này vô cùng vững chắc.

Hừ lạnh một tiếng, Yến Quyền thả người nhảy lên. Thân thể giống như phi ưng bay lên trên trời cao, nhẹ nhàng đáp xuống mặt đấu kiếm trên đài, đứng trên cao nhìn xuống Sở Mộ.

Cước bộ Sở Mộ khẽ động, Phi Hồng Huyễn Không Bộ được thi triển, thân thể như bay bổng lên trên không trung. Chợt lóe một cái, thân ảnh dường như còn ở tại chỗ. Thế nhưng trên đấu kiếm đài, lại xuất hiện một Sở Mộ khác.

- Sư đệ, rút kiếm đi. Tới đây chỉ điểm kiếm thuật cho sư huynh ta một chút.

Yến Quyền nói, trong thanh âm mang theo một chút châm chọc.

- Chờ một chút, Yến sư huynh, kiếm thuật của sư đệ ta so với sư huynh còn thấp hơn. Hẳn phải để ta tiếp nhận chỉ điểm của vị sư đệ này trước chứ?

Một đạo thân ảnh chợt lóe lên. Trên đấu kiếm trên đài lại xuất hiện thêm một người, đứng ở bên cạnh người Yến Quyền.

- Lý sư đệ, sư đệ nên cẩn thận. Vị Sở sư đệ này là thiên tài có thể thi triển ra chín mươi chín thức trong Thiên Hoang Kiếm Thuật.

Yến Quyền lui về phía sau, nhảy xuống đấu kiếm đài, đồng thời còn nói một câu, trong thanh âm sắc bén còn có chút châm chọc.

- Sở sư đệ, Lý mỗ bất tài, khổ luyện chín năm, mới có thể tu luyện Thiên Hoang Kiếm Thuật tới thức thứ sáu mười lăm. Mong Sở sư đệ chỉ điểm một... hai....

Kiếm giả họ Lý kia chắp tay, trong thanh âm không có một chút ý tứ thỉnh cầu và cung kính khi xin chỉ điểm nào. Trái lại, còn có chút châm chọc.

- Muốn ta chỉ điểm? Có thể. Nhưng mà cũng nên chuẩn bị Chân hoang đan cho tốt.

Sở Mộ nói.

- Yên tâm, chỉ cần Sở sư đệ có thể chỉ điểm cho ta. Mười viên Chân hoang đan hạ phẩm kia, ta nhất định sẽ dùng hai tay dâng lên cho sư đệ.

Kiếm giả họ Lý nói.

- Trước mắt bao nhiêu người, có lẽ ngươi cũng không dám quỵt nợ ta.

Sở Mộ nói.

- Ha ha ha ha...

Nhất thời, một trận cười lớn vang lên. Chỉ thấy những người bên cạnh Yến Quyền ôm bụng cười lớn, khóe mắt cũng chảy ra nước mắt:

- Không được, ta thật sự chịu không nổi nữa. Tên đệ tử mới này thực sự quá biết đùa. Lý sư đệ và Yến sư huynh bất quá chỉ đang chơi đùa với hắn. Không ngờ hắn lại nghe không hiểu. Hắn thực sự cho rằng Yến sư huynh và Lý sư đệ cần hắn chỉ điểm hay sao? Cười chết ta rồi.

Yến Quyền cũng nở nụ cười. Đám đệ tử cũ bên cạnh hắn thì càng ồn ào cười lớn. Các đệ tử cũ thì vẻ mặt tràn ngập giận dữ.

Vẻ mặt Sở Mộ không đổi, lạnh nhạt, tay rút Thiên Hoang kiếm chính thức ra.

Đệ tử Thiên Hoang Địa Cung đều có Thiên Hoang kiếm của riêng minh. Không rút khỏi vỏ, lực sát thương không mạnh, thường dùng khi luận bàn. Chỉ là khi chiến đấu sinh tử chân chính, đương nhiên phải rút kiếm mình ra rồi.

Hiện tại là luận bàn.


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-2308)