Vay nóng Homecredit

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 0823

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 0823: Tiền vô cổ nhân, hậu vô lai giả
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)

Siêu sale Lazada


Áo nghĩa thứ năm: thổ chi áo nghĩa.

Ngồi trên mặt đất, cảm nhận mặt đất chấn động, hắn bỏ ra thời gian hai mươi bốn ngày để tìm hiểu.

Đến bây giờ hắn đã tìm hiểu phong chi áo nghĩa, mộc chi áo nghĩa, thủy chi áo nghĩa và hỏa chi áo nghĩa cùng với thổ chi áo nghĩa năm loại áo nghĩa viên mãn, Sở Mộ dùng thời gian bốn mươi sáu ngày để đạt tới mức này, nếu dựa theo quy luật để nói, hắn tìm hiểu áo nghĩa thứ sáu cần thời gian bốn mươi tám ngày, áo nghĩa thứ bảy cần thời gian gấp đôi, áo nghĩa thứ tám lại gấp đôi cái trước, mà không chi áo nghĩa càng tốn thời gian dài hơn thế.

Nếu muốn tiếp tục rèn luyện còn phải tốn không ít thời gian.

- Xem ra ta phải dùng Thiên Ngộ Đan.

Sở Mộ nói thầm một câu.

Thiên Ngộ Đan vô cùng trân quý, nhưng có trân quý hơn nữa nếu không cần cũng chỉ là vật bài trí.

Có lẽ giữ Thiên Ngộ Đan, về sau sẽ có tác dụng lớn hơn, nếu hiện tại không cần sẽ lãng phí không ít thời gian, còn không bằng hiện tại dùng xong, tiết kiệm thời gian, thắng được tương lai tươi sáng, không ai biết trước sau này hắn có thể lại đạt được Thiên Ngộ Đan hoặc đan dược cao cấp hơn hay không.

Tâm tính rộng rãi cho nên Sở Mộ không đau lòng

Nếu quyết định sử dụng Thiên Ngộ Đan, Sở Mộ lập tức bỏ phong ấn hư thật áo nghĩa, hắn tiến hành phân giải phản bản hoàn nguyên thành vân chi áo nghĩa, hắn lại bỏ phong ấn băng chi áo nghĩa và lôi chi áo nghĩa cùng với không chi áo nghĩa.

Bốn loại áo nghĩa, trong đó vân chi áo nghĩa chỉ kém một đường đã đạt tới viên mãn, băng chi áo nghĩa và lôi chi áo nghĩa đều đạt đến đại thành, chỉ có không chi áo nghĩa mới tới tiểu thành.

Chuẩn bị sẵn sàng, Sở Mộ ăn Thiên Ngộ Đan, dược lực tan ra giúp hắn tiến vào trạng thái đốn ngộ, hết lần này tới lần khác Sở Mộ lại có thể cảm nhận được trạng thái của mình rất rõ ràng, hắn cũng cảm được ngộ tính của mình tăng lên gấp mười lần.

Thiên Ngộ Đan là đan dược quý giá, nó có tác dụng tăng phúc rất mạnh, dựa theo tỉ lệ, ngộ tính của người càng cao thì hiệu quả càng lớn.

Tăng phúc ngộ tính gấp mười lần cũng không giúp Sở Mộ tìm hiểu tốc độ tăng lên gấp mười lần, mà là gấp mấy chục thậm chí gấp trăm lần.

Thời gian cũng chỉ có một giờ, bởi vì rất ngắn cho nên Sở Mộ không dám lãng phí thời gian, lập tức tìm hiểu vân chi áo nghĩa, vân chi áo nghĩa đạt tới viên mãn cực nhanh.

Tiếp theo là băng chi áo nghĩa, không bao lâu băng chi áo nghĩa cũng viên mãn, ngay sau đó lôi chi áo nghĩa cũng đạt tới viên mãn, thời gian trôi qua nửa canh giờ, Sở Mộ dùng thời gian nửa canh giờ tìm hiểu không chi áo nghĩa.

Nửa canh giờ, thập phần ngắn ngủi, nếu là tham ngộ càng ngắn hơn nữa.

Sở Mộ mở mắt ra thoát khỏi trạng thái lĩnh ngộ, hắn thở ra một hơi, trong mắt mang theo thần thái tiếc hận.

- Chỉ còn kém một ít...

Chín thành chín, lúc dược hêệu Thiên Ngộ Đan trôi qua, không chi áo nghĩa vừa vặn tìm hiểu đến chín thành

Sở Mộ nguyên vốn định nhất cổ tác khí mượn nhờ đan dược tìm hiểu áo nghĩa đạt tới viên mãn, tìm hiểu không chi áo nghĩa đến cảnh giới viên mãn, đáng tiếc hắn chỉ tìm hiểu được chín thành chí, chỉ kém một phần là có thể đột phá, đáng tiếc rãnh trời này khó vượt qua.

Sở Mộ bắt đầu cảm thấy tâm phiền khí muộn, hắn vội vàng tỉnh ngộ thoát khỏi trạng thái tìm hiểu.

Dục tốc bất đạt, trước mắt tìm hiểu quá nhiều, không thích hợp tiếp tục nữa.

Không chi áo nghĩa chín thành chín, muốn tìm hiểu đến mười thành viên mãn chỉ cần một cơ hội.

Sở Mộ nếm thử dùng Cửu Chuyển Thiên Chấn Tâm Ấn Quyết rèn luyện mộc chi áo nghĩa, kết quả phát hiện tiến triển quá mức bé nhỏ, gần như không đáng kể, có thể bỏ qua.

Tuy không chi áo nghĩa còn chưa đạt tới viên mãn, Sở Mộ đã bắt đầu sử dụng Âm Sát kết tinh, lợi dụng lực lượng Âm Sát kết tinh rèn luyện đủ loại áo nghĩa viên mãn, tiến triển chỉ nhanh hơn Cửu Chuyển Thiên Chấn Tâm Ấn Quyết một tia, đương nhiên là rất chậm nhưng đây là rèn luyện tất cả áo nghĩa.

Sở Mộ chứa đựng Âm Sát kết tinh đủ nhiều, hoàn toàn không cần lo lắng vấn đề tiêu hao.

Trước mắt trừ không viên mãn không chi áo nghĩa và kim chi áo nghĩa đã rèn luyện đến mức tận cùng ra, mộc chi áo nghĩa, thủy chi áo nghĩa, hỏa chi áo nghĩa, thổ chi áo nghĩa, phong chi áo nghĩa, vân chi áo nghĩa và băng chi áo nghĩa cùng với lôi chi áo nghĩa tám loại áo nghĩa đều đạt tới viên mãn.

Thành tựu như vậy có thể nói tiền vô cổ nhân, hậu vô lai giả, có thể nói thiên hạ vô song.

Hắn đã ở trong phòng suốt bốn mươi bảy ngày, lúc này lại tâm phiền khí muộn, Sở Mộ ra khỏi phòng, hắn muốn đi ra ngoài giải sầu.

- Có lẽ ta nên rời khỏi Thiên Hoang Địa Cung, đến Thiên Hoang Thần Sơn đi dạo một chút, nói không chừng gặp được cơ hội giúp không chi áo nghĩa viên mãn.

Đây là ý tưởng bộc phát của Sở Mộ.

Không chi áo nghĩa muốn viên mãn không phải chuyện đơn giản, hắn có cảm giác, cho dù mình cố gắng tìm hiểu cũng vô dụng, trừ phi hắn vận dụng một viên Thiên Ngộ Đan còn lại, nếu không cũng khó làm không chi áo nghĩa đạt tới viên mãn.

Chỉ có điều Thiên Ngộ Đan rất trân quý, hắn đã dùng xong một viên, nếu tiếp tục sử dụng viên còn lại chỉ để giúp không chi áo nghĩa tăng lên viên mãn trong khi vẫn còn phương thức khác, hắn cảm thấy quá lãng phí.

Nghĩ đến liền làm, bước chân của Sở Mộ nhanh hơn, hắn bay nhanh tới Thiên Hoang Thần Sơn, tốc độ càng lúc càng nhanh, trong nháy mắt xuất hiện một chuỗi tàn ảnh.

Sở Mộ đi tới Thiên Hoang Thần Sơn, ngự không phi hành bay tới phía tây.

Bởi vì cởi bỏ tất cả phong ấn, không chi áo nghĩa đạt tới chín thành chín và dung nhập vào phi hành thuật cho nên thân thể càng mơ hồ, tốc độ tăng vọt, hơn nữa còn không có chút tiếng động nào.

Thiên Hoang Thần Sơn nằm ở giữa tiểu thế giới, ở bên ngoài có rất nhiều thôn trang và thành trấn, trong đó còn có núi sông sơn mạch, nơi này còn có một ít hiểm địa như địa tâm hoang hỏa cốc.

Trong tiểu thế giới có không ít hiểm địa, có hiểm địa từ cấp thấp tới cao cấp, địa tâm hoang hỏa cốc chỉ là một trong các hiểm địa cấp thấp.

Hiểm địa cấp thấp đã nguy hiểm như vậy, hiểm địa trung cấp và cao cấp thế nào?

Rất nhiều đệ tử Thiên Hoang Địa Cung đi một mình hoặc tổ đội tiến vào trong hiểm địa rèn luyện, tìm kiếm các loại bảo vật, hoặc là cho mình dùng, hoặc mang vào Thiên Hoang Địa Cung đổi thành điểm cống hiến.

Sở Mộ phi hành về hướng tây, tốc độ cực nhanh, vô thanh vô tức có ba đạo thân ảnh bay tới gần hắn.

*****

Ba người này chính là đệ tử nội cung Thiên Hoang Địa Cung, là kiếm giả Thần Ngưng Cảnh, dường bọn họ cảm thấy có vật gì đó, ngay sau đó một thân ảnh vượt qua bọn họ sau đó dần dần đi xa, bọn họ nhìn thấy màu sắc trên người thân ảnh kia có màu bạc của đệ tử ngoại cung.

- Đệ tử ngoại cung...

Ba người nhìn nhau, ánh mắt ngạc nhiên.

- Đệ tử ngoại cung có tốc độ phi hành nhanh như vậy, còn nhanh hơn chúng ta không ít.

- Bảo vật, hắn khẳng định có bảo vật giúp gia tăng tốc độ phi hành.

- Đúng vậy, trừ bảo vật ra thì không có biện pháp giải thích khác, ta tin tưởng cho dù là đệ tử đệ nhất ngoại cung đSở Mộ cũng không có khả năng nhanh như thế.

- Đuổi theo mau!

Ba người nói xong liền gia tăng tốc độ bay đi, tiếng oanh minh vang lên, tốc độ phi hành vượt qua âm thanh nên sinh ra tiến nổ rất lớn.

Tốc độ của kiếm giả Thần Ngưng Cảnh rất nhanh, tốc độ Sở Mộ còn nhanh hơn nếu như dùng toàn lực, nhưng mà làm thế sẽ tiêu hao rất lớn, cũng không cần làm như vậy, mục đích của hắn là đi ra ngoài dạo mà thôi, hắn muốn xem có cơ hội giúp đột phá hay không.

Sở Mộ cũng biết mình vừa vượt qua ba người nhưng không để ý, Sở Mộ cũng cảm giác đối phương đuổi theo, hắn là người tài cao gan lớn nên không đặt vào trong mắt.

Không bao lâu Sở Mộ bị ba người này vượt qua, lúc này hình thành vòng vây, ẩn ẩn vây quanh Sở Mộ vào giữa.

- Tốc độ phi hành của vị sư đệ này rất nhanh nha, không biết có bảo vật gì? Mua ở đâu? Sư huynh chúng ta muốn mua một kiện.

Một tên đệ tử nội cung lên tiếng, dưới sự khống chế của kiếm nguyên cho nên dù phi hành tốc độ cao lời nói cũng không bị ảnh hưởng, ngưng tụ thành một nhúm truyền vào tai Sở Mộ, hai người khác cũng có thể nghe được.

- Không có bảo vật.

Sở Mộ chỉ đáp lại một câu.

- Xem ra sư đệ không thành thật, dám nói dối trước mặt sư huynh.

Tên đệ tử nội cung thứ hai cười lạnh.

- Vị sư đệ này, chúng ta chân tâm thật ý muốn tìm hiểu, ý định mua sắm một bảo vật tương tự.

Tên đệ tử nội cung thứ ba lên tiếng.

- Ah, đúng rồi, ba người chúng ta là người của Bách Kiếm Minh, không biết sư đệ có nghe nói về Bách Kiếm Minh hay chưa?

- Chưa từng nghe qua.

Sở Mộ nói.

- Chưa từng nghe qua cũng không sao, về sau ngươi sẽ biết rõ, Bách Kiếm Minh là thế lực số một số hai trong nội cung, cũng chỉ dưới mấy thế lực cường đại khác mà thôi, minh chủ đương nhiên là đệ tử nội cung xếp hàng thứ ba mươi lăm đấy, phó minh chủ cũng đứng trong thứ hạng một trăm khi thi đấu nội cung, phi thường không đơn giản.

Dường như đang phổ cập kiến thức cho Sở Mộ nhưng bọn họ muốn nói với Sở Mộ, lai lịch bọn họ rất thâm hậu, bảo hắn nên nịnh nọt bọn họ.

- Ah...

Sở Mộ phản ứng thập phần bình thường.

- Chuyện này liên quan gì tới ta, ta chỉ là đệ tử ngoại cung mà thôi.

Hắn nói câu này làm ba tên đệ tử nội cung nổi trận lôi đình.

- Sư đệ dừng lại, giao bảo vật phi hành ra, nếu không nơi này cách Thiên Hoang Địa Cung hơi xa, xảy ra chuyện gì cũng không có ai biết rõ.

Tên đệ tử nội cung đầu tiên lên tiếng uy hiếp, khí tức đáng sợ bộc phát bao phủ Sở Mộ.

Hai người khác không nói gì nhưng Sở Mộ cũng có thể cảm giác khí tức biến hóa thật nhỏ trên người bọn họ.

Bởi vì không sợ cho nên Sở Mộ cười lạnh, nói:

- Muốn giao bảo vật cũng không phải không được, nhưng các ngươi phải đuổi kịp ta mới được.

Vừa dứt lời không khí sinh ra tiếng nổ rất lớn, khí lãng đáng sợ bao phủ không gian giống như sóng to gió lớn, thân ảnh Sở Mộ vượt qua ba tên đệ tử nội cung, hắn hóa thành một đạo hào quang bay ra xa, tốc độ gia tăng gấp mấy lần.

Âm thanh bén nhọn chói tai tới cực điểm, màng tai của bọn họ rung động, đầu váng não trướng, khí lãng đáng sợ làm bọn họ suýt ngã xuống đất, bọn họ chẳng khác gì con thuyền nhỏ trong biển cả đáng sợ.

Trong nháy mắt thân ảnh Sở Mộ thu nhỏ trong mắt ba người, sau đó hóa thành một điểm tối đen và biến mất không thấy gì nữa.

Ba tên đệ tử nội cung ổn định thân thể sau đó nhìn nhau, vẻ mặt ngạc nhiên, lúc này còn chưa kịp phản ứng.

- Đáng chết, đuổi theo.

Lúc này một tên đệ tử nội cung quát lớn, ba người bộc phát toàn bộ tốc độ, cũng không quan tâm tiêu hao lực lượng, tốc độ gia tăng sau đó đuổi theo.

Ba người lập tức bộc phát toàn bộ tốc độ đuổi theo, bọn họ chỉ có thể dùng toàn lực đuổi theo.

Sở Mộ bộc phát tốc độ gấp ba bốn lần lúc ban đầu, hiện tại vượt tốc độ âm thanh rất nhiều, trong một giây đã vượt qua một ngàn hai trăm mét.

Tốc độ giống như tia chớp, hắn cảm thấy thập phần sảng khoái, cảnh sắc hai bên rút lui thật nhanh, không khí trước mặt xoay tròn và phát ra tiếng nổ rất lớn.

Kiếm giả Nguyên Cực Cảnh không thể thừa nhận tốc độ nhanh như vậy, sẽ chảy máu miệng và bị thương.

Ngay từ đầu ba tên đệ tử nội môn không có trực tiếp động thủ, Sở Mộ cũng không tính bạo lộ thực lực, bởi vậy hắn mới rời đi, nếu không chỉ cần hắn nguyện ý, toàn lực vận dụng kiếm ý và kim chi áo nghĩa là có thể chém giết ba tên đệ tử nội cung.

Bởi vì tu vi ba đệ tử nội cung chỉ đạt tới Thần Ngưng Cảnh tiểu thành mà thôi, tu vi như vậy, cũng không phải thiên tài chiến đấu vượt cấp, trong mắt Sở Mộ, bọn chúng không khác gì gà đất chó kiểng.

Ba người đuổi tới, Sở Mộ cũng có thể cảm giác được nhưng hắn vẫn bảo trì tốc độ như vậy đối phương sẽ không đuổi kịp, khoảng cách bị kéo càng xa, rốt cục mất đi khí tức Sở Mộ.

- Đệ tử ngoại cung đáng chết, ta nhớ kỹ ngươi, ngươi tốt nhất cầu nguyện lần sau không bị ta gặp được, nếu không ngươi sẽ đẹp mắt.

Mất đi mục tiêu, ba đệ tử nội cung vô cùng tức giận quát to hướng Sở Mộ rời đi.

Sau khi thoát khỏi ba đệ tử nội cung, Sở Mộ lại dần dần giảm tốc độ, hắn vẫn bảo trì vận tốc vượt qua âm thanh, như thế lực lượng tiêu hao cũng khôi phục dần mức tiêu hao lúc trước.

Sở Mộ vẫn nghe được tiếng ba tên đệ tử nội cung vừa rống to nhưng không thèm để ý, lần sau gặp nhau phải xem ai làm gì ai mới được.

Mặc dù tiểu thế giới này không lớn nhưng kỳ thật không nhỏ.

Bay qua núi cao dòng sông núi rừng, không ngừng bay về hướng tây, bay qua từng thôn trang và thành trấn, hắn bay lên và bay xuống rốt cuộc cũng tới được một tòa thành.

Tòa thành cực lớn, lớn tới mức gấp ba lần những tòa thành khác.


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-2308)