Vay nóng Tinvay

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 0851

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 0851: Khảo hạch thứ chín đáng sợ
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)

Siêu sale Lazada


Tiếng xé gió vang lên, từng tiếng xé gió phía sau xa giá bay ra ngoài, đó là một đám ong độc tấn công Sở Mộ.

Mũi con ong độc lớn như nắm tay, toàn thân đen nhánh sinh ra hào quang kim loại sáng bóng, trước mắt Sở Mộ là một khu vực tối tăm.

Tốc độ của đám ong độc màu đen ưực nhanh, chúng bay rất nhanh và toàn thân lại sinh ra gai độc làm người ta phải sợ hãi.

Lại thi triển không chi áo nghĩa lần nữa, một bước xuyên qua hư không và thi triển Nghịch Không Bộ, Sở Mộ xuất hiện phía sau đám ong độc và phóng về phía xa giá, đám ong độc mất đi mục tiêu liền thay đổi phương hướng truy đuổi Sở Mộ, tốc độ của chúng nhanh kinh người.

Lại biến mất vài lần, Sở Mộ đi tới trước xa giá, thân ảnh kia bị bóng tối bao phủ nên không nhìn rõ ràng.

Bỗng nhiên bóng đen bạo phát, hai mắt bắn ra hào quang kinh người, hai đạo thần quang bắn vào mắt Sở Mộ, đánh vào thế giới tinh thần, cờ xí trong tay hóa thành trường kiếm chém thẳng về phía Sở Mộ, đây là điều Sở Mộ không ngờ tới.

Trong tình huống bình thường Sở Mộ khó thoát khỏi cái chết, hiện tại hắn đã có được thần niệm chi lực rất cường đại, hắn có thể kháng trụ đồng thuật của đối phương công kích, song kiếm giơ lên đón đỡ kiếm của đối phương.

Hắn lại thi triển Thiên Hoang Tam Thức, kiếm áp ép đối phương phải ngạnh kháng, hơi dừng lại một chút sử dụng Thiên Hoang nhất thức dung hợp thành một thức và phát động Kiếm Ảnh Sát.

Sát!

Bóng đen không thể ngăn cản một kiếm của Sở Mộ cho nên máu tươi bắn tung tóe.

Lúc này đám ong độc bay tới vây công Sở Mộ, thủy tinh kiếm bia bị mũi tên và đám đao thuẫn binh tấn công, hiện tại phong cấm chỉ còn lại một tầng cuối cùng.

Chủ tướng tử vong, mất đi chỉ huy cho nên trận hình đao thuẫn binh hỗn loạn, Bá Vương xung phong liều chết giết không ít đao thuẫn binh, lập tức bay lên trời đánh nát vô số mũi tên bắn vào thủy tinh kiếm bia..

Sở Mộ liên tục huy kiếm chém giết vô số kẻ địch chung quanh, lại thi triển Nghịch Không bộ quay về, hắn bất kể tiêu hao chạy về bên cạnh thủy tinh kiếm bia, vào lúc tầng phong cấm cuối cùng bị đánh nát, thủy tinh kiếm bia bắt đầu gặp công kích, vết rách xuất hiện không ít, tình huống vô cùng nguy cấp.

Tiếng răng rắc vang lên, chỉ cần dựa vào Bá Vương thì không thể ngăn cản thế công, thủy tinh kiếm bia xuát hiện vết rách lớn, mở rộng thêm một bước là tràn đầy nguy cơ.

Sở Mộ gia tốc toàn lực vận dụng áo nghĩa, hắn không giữ lại chút gì, nhanh đến mức tận cùng, hắn vận dụng kiếm như sao băng điên cuồng oanh kích, không ngừng chém giết địch nhân, các kỵ sĩ cũng phát động công kích trí mạng, chà đạp đại địa, hỗn loạn xuất hiện các nơi.

Những binh lính này rất cường đại, thực lực mỗi tên đạt tới Thần Ngưng Cảnh cực hạn, Sở Mộ muốn chém giết trong thời gian ngắn là chuyện không có khả năng, trừ phi lực khống chế của hắn đạt tới cảnh giới Nhân Kiếm Hợp Nhất.

Âm thanh răng rắc vang lên giống như sấm sét, thủy tinh kiếm bia lại xuất hiện vết rách, nó đã tới biên giới tùy thời tan vỡ..

Nội tâm Sở Mộ lo lắng, hắn hi vọng mình sớm giải quyết đống binh lính nơi đây.

Lại có rất nhiều mũi tên như châu câấu bắn về phía thủy tinh kiếm bia, Bá Vương vỗ hai cánh tạo ra phong bạo xoắn nát mũi tên, các đao thuẫn binh và kỵ sĩ tiến công, vây công thủy tinh kiếm bia, tình huống vô cùng nguy cấp.

Oanh, Tâm Kiếm chi lực bộc phát toàn lực.

Tâm Kiếm đệ nhị trọng thiên: Kiếm Tâm Lưu Ảnh!

Trong tích tắc Sở Mộ cảm giác thoải mái, dường như gông cùm nào đó bị đánh phá, nó giống như hồng thủy vỡ đê, hoàn toàn không thể ngăn cản nổi.

Kiếm Tâm Lưu Ảnh lao ra khỏi thân thể Sở Mộ, nó bay vút ra xa mười mét, xuất hiện bên cạnh thủy tinh kiếm bia, thủy tinh kiếm bia vừa xuất hiện vết rách, từng khối vỡ vụn rơi xuống.

Vào thời khắc nguy cấp như vậy, Kiếm Tâm Lưu Ảnh của Sở Mộ bước vào đại thành. Kiếm Tâm Lưu Ảnh có thể ly thể mười mét, bước đầu tiên đi tới bên cạnh thủy tinh kiếm bia sau đó giơ song kiếm đánh tan mũi tên.

Bản tôn Sở Mộ dừng lại bên cạnh thủy tinh kiếm bia vỡ nát, hắn phải bảo hộ kiếm linh, khống chế Kiếm Tâm Lưu Ảnh giết địch trong phạm vi mười mét. Lại phối hợp với Bá Vương chém giết chung quanh.

Hoàn toàn cẩn thận, hết sức chăm chú, chém giết chém giết chém giết!

Binh sĩ quái vật dần dần giảm bớt, uy hiếp lên kiếm linh càng ngày càng nhỏ.

Khi kỵ sĩ cuối cùng chết đi, chết dưới thân kiếm của Sở Mộ, hắn lập tức thở ra một hơi.

Rốt cuộc cũng thông qua khỏa hạch thứ tám

Nói thì chậm nhưng tình hình quá nhanh, trong nháy mắt Sở Mộ thư giãn liền sinh ra biến dị, chỉ thấy trong số thi thể bị Sở Mộ chém giết có một đạo hắc quang xuất hiện, phá không trong nháy mắt, nó giống như tia chớp màu đen dùng khí thế cực kỳ thảm thiết chém thẳng vào kiếm linh.

Nhanh, thật sự quá nhanh, cũng quá đột ngột, hoàn toàn vượt quá Sở Mộ dự kiến.

Vào thời khắc trí mạng nhất, Sở Mộ không kinh hoàng, hắn thập phần tỉnh táo và phản ứng nhanh chóng, tất cả quỹ tích chung quanh đều nằm trong phạm vi khống chế của hắn, hắn cũng nắm rõ quỹ tích của mọi thứ.

Bản tôn không kịp ngăn trở, Kiếm Tâm Lưu Ảnh đánh thẳng vào hắc quang.

Tiếng phốc vang lên. hắc quang va chạm với Kiếm Tâm Lưu Ảnh liền tán loạn, hắc mang trở nên như ẩn như hiện, tốc độ cũng giảm xuống rất nhiều, bản tôn Sở Mộ vội vàng truy kích. Song kiếm chém nát hắc quang.

Lúc này Sở Mộ mới thở ra một hơi.

- Chúc mừng ngươi, nhân loại, thông qua cửa ải thứ tám.

Giọng nói già nua của Thiên Linh vang lên, lúc này Sở Mộ mới thật sự thả lỏng nội tâm.

- Ngươi có một ngàn hai trăm tám mươi ngày chuẩn bị, nghênh đón khảo hạch thứ chín.

Giọng nói vang lên sau đó im lặng thật lâu.

Trong trận chiến này, Sở Mộ sẽ dùng hết toàn lực, một thân lực lượng đã tiêu hao không còn, lập tức ngồi xếp bằng xuống tu luyện khôi phục.

Khoảng cách khảo hạch thứ chín còn một ngàn hai trăm tám mươi ngày, tính toán cũng không ngắn, khoảng chừng ba năm rưỡi, tin tưởng trong thời gian này hắn sẽ có tiến bộ thật lớn.

Hai ngày sau, Sở Mộ khôi phục tất cả lực lượng đạt tới đỉnh phong.

Tâm Kiếm Bí Lục tam trọng thiên, hôm nay đã luyện thành đệ nhất trọng thiên và đệ nhị trọng thiên, đệ nhị trọng cũng tu hành tới đại thành, Sở Mộ bắt đầu thử tu luyện đệ tam trọng thiên: Tâm Kiếm Trảm Thiên Khung.

Đệ nhất trọng thiên Kiếm Ảnh Sát và đệ nhị trọng thiên Kiếm Tâm Lưu Ảnh Tâm Kiếm không trực tiếp tăng lực sát thương lên cao nhưng đến đệ tam trọng thiên thì khác, Tâm Kiếm chi lực sẽ sinh ra biến chất, nó sẽ giống như kiếm nguyên, có lực công kích cực mạnh.

*****

Muốn tu luyện Tâm Kiếm đệ tam trọng thiên, đầu tiên cần phải làm Tâm Kiếm chi lực sinh ra lột xác.

Ngay từ đầu nếm thử tu luyện, Sở Mộ đã biết rõ muốn tu hành Tâm Kiếm đệ tam trọng thiên trong thời gian ngắn là rất khó!

Tâm Kiếm chi lực lột xác quá chậm, cần quá trình này cần thời gian vài nă,

Mặc dù như thế Sở Mộ cũng không buông tha tu luyện Tâm Kiếm chi lực, ngoài ra hắn còn rèn luyện áo nghĩa và kiếm thuật tu luyện, nhưng đây không phải trọng điểm.

Thời gian ba năm rưỡi, tính toán ra cũng không ngắn nhưng không dài.

Hắn không ngừng rèn luyện mộc chi áo nghĩa đã được như nguyện đạt tới chín chuyển cực hạn, trở thành áo nghĩa thứ ba đạt tới chín chuyển cực hạn, kế tiếp hắn muốn rèn luyện hỏa chi áo nghĩa.

Hỏa chi áo nghĩa phải rèn luyện, nó đã đạt tới sáu chuyển sơ kỳ, áo nghĩa nhiều cho nên rèn luyện kéo dài, kiếm ý đạt tới chín chuyển cực hạn, kim chi áo nghĩa thủy áo nghĩa và mộc chi áo nghĩa cũng đều đạt tới chín chuyển cực hạn, không chi áo nghĩa vẫn đang kẹt tại ba chuyển hậu kỳ, các áo nghĩa khác đều đạt tới sáu chuyển sơ kỳ, nói ra sẽ dọa không biết bao nhiêu người.

Phải biết rằng bao nhiêu kiếm giả tu hành kiếm ý áo nghĩa có thể đạt tới sáu chuyển cũng đã rất tốt, huống chi còn có nhiều loại đạt tới chín chuyển cực hạn.

Tu luyện như vậy vô cùng buông tẻ và cô tịch, nhưng Sở Mộ vẫn không biết mệt mỏi, mỗi thời mỗi khắc, hắn đều có thể cảm nhận mình tiến bộ, cho dù không phải rất nhanh nhưng cũng làm hắn vui vẻ và cao hứng.

Hắn rèn luyện hỏa chi áo nghĩa từ sáu chuyển sơ kỳ đến bảy chuyển cực hạn, một ngàn hai trăm tám mươi trời cũng đi qua.

- Bắt đầu khảo hạch thứ chín.

Giọng nói già nua nhắc nhở.

Hoàn cảnh chung quanh Sở Mộ biến ảo, dường như hắn đưa thân vào trong bóng tối hắc ám, trừ hắc ám ra không còn cái gì khác.

Tại nơi này thời gian đông cứng lại, sẽ không trôi qua, hết lần này tới lần khác lại làm Sở Mộ cảm thời gian nơi này quá dài.

Hắc ám và cô tịch, thường thường sẽ làm người ta khó có thể thừa nhận, sau một lúc lâu sẽ làm người ta cảm thấy tuyệt vọng, không gian hắc ám còn ẩn chứa lực lượng kỳ dị, sẽ từ từ rót vào linh hồn tâm thần, ảnh hưởng tâm trí của người đang ở bên trong.

Trong bất tri bất giác, tâm thần Sở Mộ cũng bị ảnh hưởng một ít, trong tình huống vô cùng nguy hiểm và không rõ, hắn dần dần cảm thấy nôn nóng không kiên nhẫn.

Thái độ của hắn bị ảnh hưởng trong vô hình, Sở Mộ cũng không biết, hắn chỉ nhắc nhở mình, ngàn vạn không thể nôn nóng bất an không kiên nhẫn nhưng hết lần này tới lần khác bàn tay của hắn đang quơ loạn không ngừng.

Đột nhiên Sở Mộ ý thức được, có lẽ đây chính là khảo hạch thứ chín.

Hắc ám và cô tịch, nội dung khảo hạch này mới là đáng sợ nhất.

Ý thức được điểm này, tâm tình nôn nóng bất an của Sở Mộ khôi phục, dần dần vượt qua, theo thời gian trôi qua, nôn nóng xuất hiện trong nội tâm, hắn hiện tại càng kiên định hơn trước.

Sở Mộ cảm giác rất không thoải mái, cảm giác tâm phiền khí muộn, cảm xúc trở nên không ổn định, nghẹn một hơi, rất muốn phát tiết nhưng không thể phát tiết.

Cảm giác này giống như giận mà không thể đánh, không thể không nghẹn lại, quả thực làm người ta nổi điên.

Hít thở dần dồn dập, bàn tay Sở Mộ thỉnh thoảng muốn rút kiếm ra chém giết một phen, phát tiết nôn nóng trong lòng, cũng xả một ngụm ác khí/

Hắn vươn tay lên lại buông xuống, Sở Mộ đang đối kháng trong nội tâm mình.

Dày vò, vô cùng dày vò, thật sự rất khó chịu nổi, Sở Mộ cảm giác mình cũng sắp nổi điên, nếu như trước mắt xuất hiện một địch nhân, hắn sẽ không do dự rút kiếm ra chém giết.

Hắn đang ở cửa ải thứ chín cuối cùng, nếu như thất bại tại đây là quá đáng tiếc, cho dù như thế nào nhất định phải chịu đựng, thẳng tới khi thông qua khảo hạch mới thôi..

Không cảm nhận thời gian trôi qua, nội tâm nôn nóng, càng ngày càng mãnh liệt, không ngừng tích lũy giống như núi lửa phun trào.

Rốt cuộc hắn sắp không chịu nổi thì giọng nói già nua vang lên.

- Chúc mừng ngươi, nhân loại, ngươi thông qua khảo hạch thứ chín.

Trong nháy mắt giọng nói vang lên liền có cơn gió mát thổi tan buồn bực trong lòng Sở Mộ.

Thông qua, hắn đã vượt qua.

Hắn sẽ đạt được truyền thừa.

Trong đầu xuất hiện suy nghĩ như vậy, bóng tối chung quanh tan rã như băng tuyết tan, trước mặt Sở Mộ xuất hiện một cung điện vàng son lộng lẫy, cung điện thập phần hoa lệ, cung điện không lớn nhưng vách tường chung quanh có điêu khắc vô số phù văn, chính giữa còn có chỗ ngồi thật lớn, chỗ ngồi khảm vàng nạm ngọc đang triệu hoán Sở Mộ.

Âm thanh này đang gọi hắn ngồi vào ghế này, lúc đó hắn sẽ nhận được thần hoang truyền thừa.

Triệu hoán xuất hiện trong lòng, Sở Mộ bước nhanh tới gần cái ghế trước mặt, cẩn thận đánh giá cái ghế, nó rất sống động, nó tinh xảo tới mức làm người ta trầm mê vào trong đó.

Nội tâm kêu gọi càng ngày càng mạnh, bàn tay Sở Mộ vuốt ve ghế ngồi, cảm xúc lạnh buốt bao phủ bàn tay, toàn thân Sở Mộ rung động, tinh thần chấn động.

Thần hoang truyền thừa!

Thở ra một hơi, Sở Mộ xoay người ngồi lên ghế, bỗng nhiên hắn dừng lại, đột nhiên không biết vì sao sâu trong linh hồn có một tia kháng cự.

- Vì cái ghế trên ghế không có khí tức man hoang?

Ý niệm xuất hiện trong đầu, nghi vấn thứ hai sinh ra.

- Vì cái gì trong cung điện không có khí tức man hoang?

Hai nghi vấn vừa xuất hiện, nội tâm vui sướng trong lòng Sở Mộ biến mất, khôi phục bình tĩnh, cảm giác không tốt càng ngày càng mạnh.

Ý niệm của hắn trở nên rõ ràng, đủ loại nghi vấn được cởi bỏ, Sở Mộ bừng tỉnh đại ngộ, thì ra khảo hạch thứ chín đang tiếp tục.

- Nhân loại, chúc mừng ngươi thông qua khảo hạch thứ chín.

Giọng nói già nua vang lên lần nữa, Sở Mộ tĩnh tâm nghiên cứu chấn động trong lời nói này, nó khác với lúc trước, hiện tại cẩn thận nhớ lại, giọng nói nhắc nhở khảo hạch chấm dứt lúc trước có phần khô khan.

Hiện tại hắn mới thật sự thông qua khảo hạch thứ chín.

Suy nghĩ một lúc hắn nghĩ mà sợ.

Khảo hạch thứ chín khác với tám khảo hạch lúc trước, tám cửa ải trước là chiến đấu, không ngừng chiến đấu, độ khó càng ngày càng cao, đến cửa ải thứ chín là hắc ám cùng cô tịch.

Hắc ám và cô tịch không thể ảnh hưởng tới tinh thần Sở Mộ.

Trong bóng tối xuất hiện lực lượng kỳ lạ thay đổi hắn trong vô hình, dần dần ảnh hưởng tâm thần Sở Mộ, hắn cũng ảnh hưởng từ từ, sâu trong nội tâm cảm thấy nôn nóng, cảm thấy bất an, cảm thấy không kiên nhẫn.

Cho dù hắn không ngừng nhắc nhở mình tỉnh táo, không ngừng khống chế cảm xúc bản thân, khắc chế nội tâm xao động và không kiên nhẫn, tất cả tích lũy từng chút một và chờ thời cơ bộc phát.


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-2308)